Chương 60: Tim Lục Quyện sạch sẽ giống như một đứa trẻ…

Úc Ninh buông thõng mắt, hắn trông thấy hầu kết Lục Quyện nhấp nhô hai lần, đi một đoạn đường dài như vậy, vừa rồi lại loay hoay tìm đồ nên đội phục có hơi loạn, áo khoác kéo xuống trước ngực, lỏng lẻo treo trên cổ.

Úc Ninh trông thấy dáng cái bóng của mình trong mắt Lục Quyện, đột nhiên may mắn đường nhỏ có đèn,, nếu không thì không thể thấy cảnh này.

Cungx không nhìn thấy thật ra lúc này tay Lục Quyện có hơi run.

Úc Ninh không nhịn được.

Hắn trực tiếp cầm lấy chiếc nhẫn, một câu cũng không nói, bóp cằm Lục Quyện khiến y phải ngẩng đầu lên rồi trực tiếp hôn xuống.

Đối với chuyện này ngày bình thường Úc Ninh thuộc vị trí bị động, nhưng lần này, hắn mở tỏ mắt muốn tỉ mỉ thấy rõ dáng vẻ lúc này của Lục Quyện, hắn nhìn Lục Quyện ngu ngơ một chút, sau đó đuôi mắt và lỗ tai y cũng đỏ lên, sau đó tuỳ ý hắn tác thủ.

Lục Quyện không đảo chủ thành khách.

Trong buổi tối không có người khác, ở bên trong lễ đường thánh khiết hôn nhau là một chuyện tốt đẹp mà kí©h thí©ɧ.

Úc Ninh không dám nhắm mắt, sợ bỏ lỡ vẻ mặt ủa Lục Quyện, nhưng cá tư thế này đối với hắn và Lục Quyện đều hơi mệt.

Khi Úc Ninh cảm giác hết sức hắn môi Lục Quyện một cái rồi lui về sau một bước, liếʍ nước đọng ở môi còn không biết là của ai, ngực còn đang kịch liệt phập phòng, giọng cũng không khống chế được mà phát run: “Đâu là anh?”

Có lẽ là Lục Quyện ngồi xổm nên có hơi tê, trong khi đứng lên vẻ mặt vặn vẹo, ánh mắt còn đang dừng trên môi Úc Ninh.

Dưới ánh đèn, Úc Ninh trông như đã ướt đẫm.

Không thể không thừa nhận, vừa rồi cái hôn đột ngột xuất hiện kia giống như là trấn an và dẫn đường.

Hầu kết Lục Quyện nhấp nhô, “Mặt trong có tên, viết Lục Quyện là của em.”

“A?” Úc Ninh sờ bên trong, mượn ánh đèn nhìn kĩ, quả nhiên là khắc tên, ngoại trừ tên còn có bông hoa cúc nhỏ, “Vì sao là hoa cúc nhỏ?”

Thật ra thì Úc Ninh rất thích hoa cúc nhỏ, cho nên chăn mền của hắn đều là hình hoa cúc nhỏ, nhưng cho tới giờ hắn chưa từng nói cho Lục Quyện biết.

Lục Quyện nhìn chằm chằm chiếc nhẫn hắn cầm trên tay.

Ngón tay Úc Ninh nhỏ lại trắng, đeo nhẫn chắc chắn rất đẹp.

Lục Quyện đáp: “Cảm giác đẹp mắt liền khắc.”

Úc Ninh cười, cũng không nghi ngờ y gạt mình, đeo chiếc nhẫn khắc tên Lục Quyện len ngón vô danh trên tay trái, hơi lớn.

“Sao em lại đeo ngón áp út?” Lục Quyện cau mày, thế không phải là sai kích thước rồi sao? Y vụиɠ ŧяộʍ đo là kích thước ngón giữa của Úc Ninh.

Trên mạng đều nói ngón giữa là biểu thị người này đã có chủ, mà ngón áp út là đại biểu cho đã kết hôn?

“Thế nào?” Úc Ninh cuộn ngón tay lại, phòng ngừa chiếc nhẫn rơi xuống, lại cầm một cái nhẫn khác lên, nắm tay Lục Quyện, cũng mặc kệ Lục Quyện có phản ứng gì liền đeo lên ngón vô danh của y.

“Em cảm thấy đeo ngón áp út đẹp mắt.”

Tay Lục Quyện thật đẹp, Úc Ninh chưa từng thấy bàn tay nào đẹp mắt như vậy, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, còn trắng, có thể nói là trời sinh là bàn tay chơi game, xinh đẹp như vậy vừa đeo nhẫn lên đã phá lệ làm người khác chú ý.

Lục Quyện ồ một tiếng, khoé môi cong lên lại đè xuống, lặp đi lặp lại mấy lần, Úc Ninh cũng sắp bị y học cười.

Đến cùng thì dáng vẻ cuồng kinh kia đã đi nơi nào.

Chưa kịp nói chuyện, Lục Quyện liền nắm tay trái của hắn làm bộ muốn tháo nhẫn ra, cảm động của Úc Ninh liền bị nuốt xuống, giật nảy mình, nắm tay co lại.

“Lục Quyện?”

“Rộng quá, chờ về nước anh đổi lại kích thước.” Lục Quyện cau mày, không nhịn được cười, thoạt nhìn rất nghiêm túc, “Tay em sao mảnh như vậy? Gầy quá, eo cũng vậy, ôm mà một chút thịt cũng không có, anh cảm giác có thể bóp…”

Chữ “gãy” còn chưa kịp nói ra miệng, Lục Quyện lại bị hắn bịt miệng, đẩy lưng y: “Em đói, chúng ta đi ăn chút gì đi, nơi này lạnh quá.”

Bên trong giáo đường không có nơi tránh gió.

Huống hồ nếu còn nói tiếp bầu không khí tốt đẹp sẽ bị Lục Quyện nói đến không còn gì mất.

Nghe vậy, Lục Quyện cũng không nhiều lời, lại kéo hắn vào ngực che cho cho hắn.

Thời tiết này, có lẽ ngày mai sẽ mưa.

Chỉ là trên đường trở về, Lục Quyện vẫn nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay Úc Ninh, dường như vô cùng để ý chuyện kích thước lớn.

Chờ ăn cơm xong, Úc Ninh mới thấm thía trấn an y: “Chờ sau khi về nước chúng ta cùng đi đổi kích thước.”

“Bây giờ nhẫn trên tay em, anh muốn lấy về nhưng em đã không muốn rồi.” Úc Ninh mím môi, đi theo Lục Quyện vào phòng.

Nào cố ai đưa nhẫn ra rồi còn muốn lấy về đổi kích thước.

Cũng không biết Lục Quyện nghe thấy câu nào, ném cái túi của mình lên ghế sô pha, không nói một lời liền cầm tay Úc Ninh kéo vào ngực mình.

Úc Ninh đang cúi đầu xem tin nhắn của Tống Triệu, dù sao ngày mai sẽ về nước rồi, Tống Triệu còn đang xác nhận xem đã đủ đồ mà cậu muốn mua chưa.

Bị kéo bất ngờ như thế, Úc Ninh thiếu chút nữa ngã thẳng vào người Lục Quyện.

Cũng may Lục Quyện kịp thời ôm lấy eo hắn, nhưng nụ hôn cũng theo đó rơi xuống.

Nụ hôn này không giống với lúc ở giáo đường, Lục Quyện có hơi hung ác cắn môi hắn, dán vào môi hắn thì thầm: “Không thể từ chối.”

Úc Ninh bị cắn đến khó hiểu nhưng không có thời gian cho hắn phản ứng nụ hôn của Lục Quyện liền rơi xuống.

Thi đấu kết thúc rồi, Lục Quyện cũng không cần khắc chế mình nữa.

Eo Úc Ninh quả thật rất mảnh, nhưng Lục Quyện thích nhất chính là làn da bên eo hắn, lúc tay chạm tới, Úc Ninh sẽ nắm áo y gọi tên y, giọng nói cũng mềm hơn bình thường nhiều.

Úc Ninh vỗ lưng Lục Quyện, lại đá y, giọng nói mơ hồ không rõ lại có một ý vị khác: “… Đi tắm trước.”

Màn hình điện thoại rơi xuống ghế sô pha sáng lên mấy lần.

- Người đâu rồi?

- Hello Ninh Ninh?

- Rơi đâu rồi!!! Rơi đâu rồi!!! Cậu còn chứ?

- Mẹ, tôi hiểu rồi, chúc cậu vĩnh viễn vui vẻ, bi thương chỉ thuộc về một mình tôi, con ếch rơi lê.jpg

Sáng ngày hôm sau, lúc tập hợp quầng mắt mọi người đều thâm đen.

Đám Nam Bắc ra người liên hoan gần như cả đêm không ngủ, lúc này cả đám đều ngồi ở ghế sô pha ở sảnh lớn của khách sạn uể oải, Trần Kiết và Tần Kỳ ôm rương hành lý của mình nhắm mắt ngáp, Nam Bắc đã ngửa đầu ngủ thϊếp đi, Giang Lầu và Từ Mính là bình thường nhất, mặc dù cũng đang che miệng ngáp nhưng vẫn tỉnh táo.

Rõ ràng chơi cả đêm còn mệt hơn huấn luyện cả đêm.

Từ Mính nhìn thời gian: “Còn chưa xuống? Còn không xuống nữa máy bay sắp bay rồi.”

Giang Lầu nhìn cửa thang máy: “Cậu gọi điện cho Lục Quyện xem sao?”

“Đây không phải là nói nhảm sao? Không gọi điện tho cậu ta, cậu ta có thể bò dậy sao?”

Giang Lầu gật đầu: “Úc Ninh có ở đó nhỉ?”

Vừa hỏi đến Từ Mính liền tức giận, “Chắc chắn là ngủ chung với cậu ta, vừa rồi tôi còn nghe được tiếng Úc Ninh trong điện thoại.”

Chỉ là có hơi khàn.

Giang Lầu ồ một tiếng, còn chưa kịp nói tiếp, điện thoại Từ Mính vang lên.

Từ Mính sờ mái tóc ngày càng thưa thớt trên dầu mìn,, trông thấy người gọi là Lục Quyện thì mí mắt giật giật.

“Xin nghỉ, trì hoãn một ngày.” Giọng Lục Quyện còn hơi ủ rũ, lại có chút lười biếng.

“…” Từ Mính thiếu chút giơ chân: “Vậy sao vừa rồi cậu không nói? Mẹ nó chúng ta ở dưới sảnh lớn chờ các cậu năm phút!”

Lục Quyện không phản ứng anh ta, Từ Mính chỉ nghe thấy y như đang dỗ người, cố gắng hạ thấp giọng: “Không có gì, em ngủ tiếp đi.”

Từ Mính: “…”

Từ Mính cúp điện thoại: “Đi thôi, bọn họ ngày mai mới đi, tôi đặt cho bọn họ hai vế trước.”

Mặc dù ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, nhưng vẫn chuẩn bị vé tốt cho bọn họ.

Giang Lầu: “…”

Không biết nhớ tới cái gì, khoé môi Giang Lầu cong lên, lại hạ xuống rất nhanh, nói với Từ Mính: “Không có gì, để bọn họ nghỉ ngơi thêm một ngày.”

Có lẽ là Úc Ninh không dậy nổi.

Nghe Lục Quyện nói chuyện điện thoại với Từ Mính xong, Úc Ninh chui cả người vào chăn.

Nhưng hiện tại hắn vừa động đậy liền cảm thấy toàn thân đề đau, vốn còn mơ hồ, nhưng bởi vậy mà tỉnh hơn không ít.

Nếu như không phải thật sự không ngồi dậy nổi, Úc Ninh cũng không đồng ý để Lục Quyện trì hoãn một ngày trở về.

Cũng may hai tuần chương trình học ít, có thể xin nghỉ.

Đến bây giờ mặt Úc Ninh vẫn còn đỏ bừng, bởi vì lúc động quá đau, không nhịn được phát ra tiếng hút khí nhỏ xíu.

Lục Quyện cúp điện thoại, đè lại chăn nhìn hắn: “Đau lắm sao?”

Trong giọng nói khó nén tự trách.

Úc Ninh buồn bực không nói lời nào, Lục Quyện liền cách chăn mà hôn hắn, vừa vặn hôn trên trán hắn, cam đoan: “Lần sau nhất định sẽ không như vậy.”

Úc Ninh: “…” Úc Ninh thật sự không có khí lực nói chuyện, chỉ có thể đáp: “… Em lại ngủ một chút.”

Giọng nói vừa phát ra ngay cả hắn cũng cảm thấy mất mặt.

Khàn không chịu được, cũng không nhớ nổi hôm qua mình đã hét kịch liệt bao nhiêu.

Rõ ràng lần đầu Lục Quyện chỉ có hai phút, mình cũng chỉ bất cẩn cười nhạo y một chút, sau đó liền không được thả ra.

Lục Quyện không ngủ tiếp mà luôn vỗ lưng hắn giúp hắn thư giãn.

Bởi vì buồn ngủ, không lâu sau Lục Quyện lại ngủ thϊếp đi.

Chờ tỉnh lại, bên ngoài đã bắt đầu mưa, trên bệ cửa sổ tích tích hạt mưa, nhiệt độ trong phòng cũng giảm.

Sau lưng truyền đến cảm giác mát rượi, Úc Ninh giật giật thân thể… Có lẽ là được bôi thuốc, còn vương mùi thuốc nhàn nhạt.

Nhưng hắn ngủ quá say, không có ấn tượng gì.

Lục Quyện tựa người trên ghế sô pha xem video, khôn mở tiếng cũng không đeo tai nghe.

Úc Ninh chống tay ngồi lên, Lục Quyện cũng đồng thời quay đầu lại, lập tức buông máy tính xuống đến ngồi bên cạnh hắn.

“Còn đau không?” Lục Quyện cau chặt lông mày, vẻ mặt nghiêm túc.

Úc Ninh bị dáng vẻ này của y chọc cười, giống như là y làm mình bị thưng vậy.

Mặc dù… Quả thật là như thế, nhưng ý nghĩa khác biệt.

Úc Ninh lắc đầu: “Đã đỡ hơn rồi… Có nước ấm không?”

Nói chuyện vẫn còn khàn.

Lục Quyện đi rót một ly nước quy lại,, trên mặt vẫn là vẻ lo lắng, giống như do dự thật lâu, “… Về sau vẫn nên đừng làm đi.”

Úc Ninh thật sự đau, mặc dù sau đó hắn cũng có thoải mái, nhưng hắn khóc lóc kịch liệt, mặc dù Lục Quyện thích dáng vẻ này của hắn, nhưng lại không hắn hô đau… Nếu mỗi lần đầu thành như vậy, chi bằng…

Nếu không phải lúc sau Lục Quyện ôm hắn nói đừng dừng lại, Lục Quyện thật sự là từ bỏ.

Trên thực tế, thao tác hoàn toàn không giống như những video kia, Úc Ninh cuối cùng ngay cả lời cũng không nói nên lời,, chỉ có thể không ngừng chôn trong ngực hắn chảy nước mắt.

Đến giờ mắt vẫn còn sưng, nhìn rất thảm.

Úc Ninh uống chút nước âm, thiếu chút nữa sặc ra, tưởng mình nghe lầm, còn hỏi lại một lần: “Cái gì?”

Lục Quyện không nói.

Úc Ninh vừa khóc vừa cười nắm tay y, rõ ràng là mình mới là người chịu đau, vì sao Lục Quyện lại giống như không thoải mái vậy?

“Em không sao.”

Lục Quyện than nhẹ, rõ ràng là không nghe lọt tai.

Ánh mắt y rơi vào vết tích tràn ngập nửa người trên của Lục Quyện, chỗ nào cũng có.

Hầu kết y nhấp nhô, thật vất vả mới đè cảm xúc xuống lại lần nữa chồi lên.

“Em quá chặt, khóc đến thảm như vậy.” Lục Quyện nghiêng đầu tránh ánh mắt Úc Ninh giải thích: “Anh có thể nhịn.”

Lúc nói chuyện lỗ tai y vẫn còn đỏ.

Trông nhất thời Úc Ninh không biết nên che miệng Lục Quyện hay là nói cái gì.

Úc Ninh nghẹn hòng hồi lâu: “Lục Quyện… Anh nghiêm túc sao?”

“Vậy sau này em…”

Hình như Lục Quyện nhớ đến cái gì đó: “Chờ chút, em lại ngủ chút đi.” Y cau mày, đôi mày đẹp sắp nhăn lại một chỗ, hiển nhiên là đối với chuyện làm người trong lòng mình bị thương vô cùng canh cánh trong lòng.

Nói xong lại từ tủ dầu giường lấy thuốc ra, làm bộ muốn xốc chăn lên: “Lại bôi chút thuốc.”

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh co người vào chăn: “Đã… khôi phục rất tốt.”

Một lần nữa nhắm mắt vào, hắn nghĩ: “Thật ra cái này rất bình thường.”

Hắn cũng không có mặt mũi giải thích với Lục Quyện vì sao mình lại khóc.

Không đợi Lục Quyện trả lời, Úc Ninh lại vươn ra một cánh tay: “Giúp em lấy di động tới, còn nữa, em đói bụng, muốn ăn điểm tâm thanh đạm.”

Tối qua đã bỏ quên Tống Triệu.

Chờ Lục Quyện ra ngoài rồi Úc Ninh mới mở điện thoại.

Thấy tin nhắn của Tống Triệu, Úc Ninh trở tay vuốt eo mình.

-

“Cho nên hôm nay mới trở về?” Tống Triệu gục xuống bàn, vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

Úc Ninh trầm mặc thật lâu, nếu không phải hắn ngăn cản, hắn thậm chí còn hoài nghe Lục Quyện muốn để hắn ở đó ‘dưỡng thương’ một tuần lễ.

Cũng đâu có yếu ớt như vậy.

Úc Ninh dọn dẹp đồ vật trước khi thầy giáo đến lớp,, một tuần này chương trình học không quá nhiều, bút kí cũng không có bao nhiêu.

Thu dọn được một nửa,, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, nghiêng đầu nhìn Tống Triệu: “… Có phải cậu và Giang Lầu có chuyện gì không?”

Tống Triệu vốn còn đang thỉnh thoảng liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay Úc Ninh, nghe vậy thì sửng sốt, vô thức phủ nhận: “Không có, không phải tôi nói với cậu rồi sao?”

“Tôi với anh ta thì cố thể quan hệ thế nào.”

Úc Ninh ồ một tiếng.

“… Nhưng người này thật không thể nhìn bề ngoài.” Tống Triệu cắn răng: “Chơi game chơi đến tim đều đen tối.”

Úc Ninh dừng một chút, nhớ tới hôm dáng vẻ Lục Quyện sợ hắn bị thương hôm trước, vô cùng trái lương tâm gật gật đầu.”

Cũng đâu phải, tim Lục Quyện sạch sẽ giống như đứa trẻ vậy.

Buổi chiều không có lớp, Úc Ninh trở lại chỗ ở chuẩn bị phát trực tiếp.

Bà ngoại còn đang ở nhà bà nội Lục, nói là khoảng thời gian này không trở lại, nếu như Úc Ninh nhớ bà liền đến nhà bà nội Lục tìm bà.

Úc Ninh hiểu hữu nghị giữa hai người già, chỉ yên tĩnh ở trong nhà.

Trong lúc mở trực tiếp, Úc Ninh hiếm khi cố ý nhắc nhở trên weibo một câu.

Lần này thời gian hắn xin nghỉ phép hơi dài, có lẽ mọi người đã quên mất hắn rồi. Nhưng tình huống tốt hơn hắn dự đoán nhiều, có thể là bởi vì Lục Quyện, lượng fan trên weibo của hắn ngày càng nhiều, chỉ nhắc nhở một chút,, nhiệt độ trong phòng trực tiếp cũng không thấp.

Vừa mở camera lên, Úc Ninh liền điều chỉnh góc độ camera.

【 Hình như tôi nhìn thấy trên cổ bảo bối có thứ gì đó】

【 A a a a a tôi cũng thấy, mẹ nó sẽ không phải là thứ đó chứ? Có phải chứng tỏ đã ở bên Quyện thần không?】

【Fan cp cuồng hỉ!!! A a a a a đừng chuyển ống kính xuống dưới! Có gì là mẹ không thể nhìn chứ?】

【Hu hu hu tỉ muội có chụp màn hình không?】

【 Đề mục: Lục Quyện nói: Các bạn ai dám nhìn? Tôi mắng chết người đó】

Úc Ninh liếc nhìn mưa đạn, vô thức sờ cổ mình.

Da hắn trắng, chỉ một chút vết tích như vậy, hai người cũng chưa thể tiêu.

“Không có gì để nhìn.” Úc Ninh bĩnh mở trò chơi..

Hôm nay camera điều chỉnh vị trí là tay và bàn phím của hắn, hiện tại lực chú ý của mọi người đều ở dấu vết trên cổ hắn vừa chợt hiện.

Trò chơi bắt đầu.

【 Ai sao hôm nay ống kính lại quay tay bảo bối?】

【 Hu hu hu tay cũng phải nhìn thật kỹ, tiện nghi cho tên đàn ông chó má Lục Quyện rồi!!!】

【 Sao lại tiện nghi? Lầu trên có thể nói rõ ràng chút không?】

【 Vãi chưởng, có phải trên ngón áp út trên tay trái có chiếc nhẫn không?】

【!!! Mẹ nó nhìn ống kính lâu như vậy tôi mới phát hiện!!! Cho nên đây mới là nguyên nhân đổi vị trí camera đúng không?】

【 Tôi bị doạ rồi!!! A a a a a a bảo bối xảy ra chuyện gì sao đột nhiên lại bắt đầu khoe ân ái rồi!!!】

Úc Ninh đang ngắm bắn, thoáng nhìn khu bình luận đột nhiên kích động, cười khẽ: “Các bạn đừng tò mò, tôi không khoe, không phải chỉ là nhẫn thôi sao? Đổi ống kính là hôm nay hơi mệt, mắt có quầng thâm, nên không quay mặt.”

【 Anh đừng nói xạo!! Vậy vì sao anh còn cố ý xoay vòng cái nhẫn!! Tình yêu chết tiệt này!!!】

【 Phiền chết mất, có thể đừng bán thối*!!! Không thể chơi game một cách bình thường sao?】

( * một từ thông dụng trên Internet, có nghĩa là bán thối. Đề cập đến việc công khai và cố ý thực hiện các hành động mơ hồ và thân mật với người cùng giới, hoặc ám chỉ bằng lời nói về mối quan hệ tình cảm bất thường với người cùng giới, nhằm lấy lòng và thu hút những người yêu thối (tức là có khuynh hướng đồng giới). theo Baidu.)

【… Lầu trên đi nhầm studio sao? Có muốn phổ cập một chút cho bạn biết cái gì là bán thối không? Hai người họ chính là một cặp, có cái gì mà bán thối?】

“Tôi không cố ý khoe nhẫn, chỉ là quen tay.” Úc Ninh vừa nói vừa cong ngón áp út tỏ vẻ mình thật sự vô ý, nhưng lúc nói chuyện lại mang theo ý cười không sao che giấu được tâm tình tốt, “Oa, hôm nay là lần thứ mấy lấy đầu người, 98k, lợi hại!”

Đang nói chuyện Úc Ninh lại nhận được một cái đầu người.

【【 Trước kia bảo bối không phải không chơi ngắm bắn sao?】

【 Đây chính là gần mực thì đen sao......】

Úc Ninh liếʍ túi, “Cái gì mà gần mực thì đen? Tôi không chơi ngắm lúc nào? Các âm không thơm sao?”

【 Cảm ơn cảm ơn, làm phiền mọi người bị chụp đường, tôi sắp bị ngọt chết rồi】

【 Fan Quyện thần khó chịu… Đây thật sự là thừa nhận rồi sao?】

【 Juan ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thuỷ, đã là vip tối cao trong phòng trực tiếp rồi!】

【 Juan ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thuỷ, đã là vip tối cao trong phòng trực tiếp rồi!】

【......】

Lục Quyện ném liên tiếp mười lần, cường ngạnh xoát đến khu bình luận không thấy nữa.

Úc Ninh dừng thao túng nhân vật đi đường: “Tạ ơn quà tặng của ông chủ Juan.”

“Ông chủ rộng lượng chắc chắn sẽ gặp may mắn.”

Lục Quyện không đáp lại.

Úc Ninh đoán có lẽ y ném quà tặng xong liền tắt máy, bên chiến đội còn có chuyện,, bọn họ giành được quán quân thi đấu châu Úc, thời gian về nước chắc chắn rất bận.

【 Cái gì mà ông chủ? Anh còn không gọi chồng??】

【 Hiểu mà dưới giường ông chủ, trên giường là chồng】

【 Quá đáng!!! Thật quá đáng! Hai người này nếu ngày náo đó xuất hiện trong cùng một màn ảnh, tôi liền chồng cây chuối ăn mì sợi!!!】

【 Tỉ muội cầu lời chúc của bạn một ngày nào đó sẽ được thực hiện】

【 Rốt cuộc tôi cũng hiểu vì sao hai người này ở bên nhau, một trong những suy nghĩ đó là tính cách nào của bảo bối vì sao lại coi trọng loại người như Lục Quyện, hiện tại đã hiểu, đây là mẹ nó vụиɠ ŧяộʍ khoe nhẫn, thật quá chó】

【 Nói không chừng là một mình hắn tự diễn đấy ha ha ha】

【 Mẹ fan alone mau cút đi có được, phiền chết phiền chết phiền chết Lục Quyện cũng đâu ở trong phòng trực tiếp】

Úc Ninh ho nhẹ, không nhìn khu bình luận, “Đừng nói bậy, cái gì mà chồng, tôi gọi chồng lúc nào?”

“Các bạn lại làm quá tôi liền để quản phòng ném các bạn ra ngoài.”

【 Quản phòng chính là Quyện thần sao qaq】

Bầu không khí buổi trực tiếp hôm nay vốn nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Bởi vì bồi thường, Úc Ninh trực tiếp đến năm tiếng với kết thúc.

Lúc đóng nền tảng trực tiếp, Úc Ninh thấy quản lý bình đài nhắn tin cho hắn.

- Bạn học Bảo Đinh, xin chào,, chúc mừng bạn thông qua hoạt động phỏng vấn căn cứ chiến đội tháng này ~ Lướt xuống và liên lạc với nhóm~

Có lẽ là bởi vì Úc Ninh đăng kí dưới danh nghĩa người đại kiện không có chuyên môn của tvt, nền tảng liền tự mình liên hệ với hắn.

Úc Ninh không do dự liền trực tiếp xin vào nhóm

Có lẽ quản lý vẫn đang online, một giây là thông qua.

Người trong nhóm không nhiều, chỉ mười mấy người. Nghe nói lần này chiến đội báo danh tham gia cũng không nhiều, mặc dù chiến đội trực tiếp trên nền tảng Dã Báo tương đối nhiều, nhưng không phải chiến đội nào cũng đồng ý để một hoạt náo viên không có kinh nghiệm gì vào tham quan còn phỏng vấn.

Gần như chỉ có một ít chiến đội.

Nhưng hoạt náo viên trong nhóm đều là hoạt náo viên tương đối lớn giá trị nhan sắc cao trong bản tuyệt địa, hoạt náo viên nhân khí cao đều không thèm để ý đến loại hoạt động này, phỏng vấn chiến đội nhỏ lại không có chỗ tốt gì.

Lúc Úc Ninh đi vào vừa vặn trông thấy bọn họ đang thảo luận cái gì đó.

- nghe nói TVT cũng tham gia.

- tôi đây nếu rút được TVT không phải là hời rồi sao

- á, không phải người bạn trai của Quyện thần cũng tham gia sao? Vận nhất người ta đã được chọn nha.

- tốt nhất đừng nói chuyện, trong nhóm không phải là dùng để nói chuyện phiếm.

Úc Ninh đã quen mấy chuyện này, lật ra thông báo của nhóm.

Thời gian phỏng vấn là một tuần sao, cũng không phải là mình muốn đến chiến đội nào cũng được, mà dựa vào rút thăm, mỗi chiến đội đều có một cái số hiệu, số hiệu là quản lý nền tảng định ra, là một dãy số ngẫu nhiên.

Nói cách khác hoàn toàn là nhờ vào vận may.

Úc Ninh suy nghĩ một chút vẫn không nói cho bọn họ chuyện TVT không tham gia.

Hắn không quen nhiều chuyện như vậy.

Thấy quản lý có vẻ như không có gì để tuyên bố, Úc Ninh cũng không xem tiếp nữa.

Trái lại là Lục Quyện gửi tin nhắn cho hắn.

- Buổi tối có bữa tiệc.

- Không phải phỏng vấn sao?

- Ừ, hẹn đại ngôn

Úc Ninh hơi kinh ngạc, đội Lục Quyện không phải luôn không để ý tới mấy thứ này sao?

Còn chưa hỏi, Lục Quyện lại gửi tin nhắn tới.

- Không phải không có tiền nuôi vợ

Úc Ninh: “…”

Cho nên Lục Quyện thật sự nhìn thấy mấy bình luận kia sao?

Bởi vì Lục Quyện có bữa tiệc nên không chơi điện thoại nữa, hai người nói chuyện không lâu Úc Ninh liền đi đọc sách.

Đợi tới tối, Úc Ninh lại nhận được nhóm vừa tham gia kia @/

Nhân viên nhắc nhở mọi người muốn điểm danh.

Úc Ninh lần đầu tiên tham gia hoạt động này, nhìn qua không giống như hoạt động nền tảng chính thức, nhưng mà, nếu quả thật là hoạt động lớn cũng không ít tiền thưởng như vậy, có lẽ là hoạt động lần này cũng là vì dẫn lưu cho các chiến đội báo danh.

Không phải chiến đội nào cũng tự mang nhiệt độ.

Úc Ninh là người cuối cùng, bởi vì tất cả mọi người trước đều tích cực đi bốc số, cuối cùng chỉ còn lại một cái số 4.

Đối với chuyện chiến đội Úc Ninh cũng không quá lo lắng.

Chờ mọi người chọn xong, quản lý cũng không công bố danh sách chiến đội, có lẽ là vì kinh hỉ.

Úc Ninh lại nhận được tin nhắn riêng của quản lý.

Lần này là quá trình phỏng vấn, vấn đề này đã sớm bàn bạc với các chiến đội,, dể hắn bàn luận trong những vấn đề này, cố gắng không hỏi thứ gì khác liên quan đề riêng tư của tuyển thủ.

Cùng ngày trực tiếp sẽ lên đầu trang đề cử, đây cũng là phúc lợi của hoạt động lần này.

Đến cuối cùng, quản lý mới gửi kết quả cho hắn.

- Phải rồi, quên nói, cậu rút được chiến đội TVT, chúc mừng cậu!

- Quả nhiên là một đội duyên phận tốt, tôi rất yêu thích các cậu.

- Chờ mong buổi trực tiếp đó của cậu~

Úc Ninh: “…”

???

Không phải Lục Quyện nói không tham gia sao?