Sau khi dày vò… Miệng Úc Ninh chết lặng, thậm chí cảm thấy lần trước là Lục Quyện lừa hắn.
Kết thúc, Úc Ninh không còn chút sức, chỉ có thể đá chân Lục Quyện hai lần, nhưng thật chẳng chút lực nào, trái lại bị Lục Quyện nắm mắt cá chân.
“Ôm em đi súc miệng?” Không biết từ khi nào Lục Quyện đã thành thói quen, mỗi khi làm một ít chuyện, thích hỏi thăm ý kiến Úc Ninh.
Bình thường hỏi thăm còn đỡ, hỏi lúc này, Úc Ninh cảm thấy y như cố ý.
Úc Ninh chỉ có thể im lặng trừng y.
Ngón cái Lục Quyện lướt qua khoé môi hắn, nửa ôm người đến phòng tắm.
Trong gương, Úc Ninh mới phát hiện dáng vẻ hắn bây giờ rất chật vật, hai mắt đỏ ửng, có lẽ là do nước mắt sinh lý, dấu đỏ bên gáy cũng rõ ràng, da hắn trắng, dấu vết gì cũng rất rõ.
Thậm chí khoé môi còn có vệt nước khả nghi.
Lục Quyện nhìn chằm chằm hắn, “Nuốt rồi?”
Úc Ninh không tốt: “Không phải chứ? Anh cũng không nghe em…”
“Vậy mà em cũng nuốt? May mà mấy ngày nay anh ăn uống thanh đạm…”
“Em trước đừng nói.” Giọng Lục Quyện còn khàn hơn lúc trước.
Úc Ninh lựa chọn ngậm miệng.
Có lẽ bởi vì quá mệt, một đêm này Lục Quyện ngủ rất ngon, nhưng lại rất an tâm.
Cả người chui vào ngực Lục Quyện, cũng không thấy lạnh.
Sáng ngày hôm sau, Úc Ninh bị tiếng gõ cửa của Nam Bắc đánh thức.
Lục Quyện còn chưa tỉnh.
Nam Bắc còn đang thảo luận cái gì đó với Trần Kiết, có thể lại gọi món đậu hủ thối không.
Cửa vừa mở, một chữ cuối kẹt tại yết hầu.
“… Chị dâu nhỏ, buổi sáng tốt lành.” Nam Bắc sinh động đổi giọng.
Úc Ninh còn chưa tỉnh ngủ, mắt mở không ra, khuôn mặt đỏ bừng vì áp lực giấc ngủ, nhưng hình như nó được bao phủ bởi thứ gì đó khác.
Áo ngủ có hơi lớn, cổ áo sắp tuột từ vai xuống, Úc Ninh phải kéo lại.
Vừa rồi nghe thấy tiếng đập cửa vội vàng mặc nhầm áo ngủ.
Úc Ninh không tự giác lui về sau hai bước: “Lục Quyện còn chưa tỉnh ngủ.”
Nam Bắc hiểu rõ ồ một tiếng, “Vậy bọn em đi ăn cơm trước? Chị dâu nhỏ muốn ăn cái gì? Có cần em mang lên không?”
Tối hôm qua chỉ uống cháo, lại lao động tay chân, quả thật có hơi đói.
Nghe Nam Bắc nói vậy, hắn nhìn vào trong, “Vậy các cậu chờ một lát? Tôi đi thao quần áo rồi cùng các cậu đi ăn.”
Nam Bắc đồng ý.
Chờ Úc Ninh đi vào, Nam Bắc chọc chọc Trần Kiết và Tần Kỳ, khẽ nói: “Không phải đội trưởng ở dưới chứ? Sao bây giờ còn chưa dậy?”
“Tư thế đi của chị dâu nhỏ cũng rất bình thường.”
Trần Kiết lập tức đỏ mặt: “Nhưng mà… Nhưng mà lần trước không phải chị dâu nhỏ đau thắt lưng sao?”
“Nhưng cũng chỉ là đau thắt lưng.” Tần Kỳ tỉnh táo phân tích: “Như vậy, hôm nay thi đấu đội trưởng có ngồi vững được sao?”
“Chị… Tiểu biệt thắng tân hôn.” Trần Kiết vừa giải nhiệt cho mình vừa chân thành đề nghị: “Nếu không thì chúng ta nói quản lý chuẩn bị cho đội trưởng… Một cái đệm?”
Ba người nhìn nhau.
Nam Bắc thở dài: “Quả nhiên không thể xem thường bề ngoài.”
Chờ Úc Ninh thay quần áo xong đi ra, đối mặt với ba đôi mắt mang theo chút kính ý?
Kì lạ, Úc Ninh cũng không hỏi xảy ra chuyện gì, “Buổi chiều thi đấu bắt đầu lúc mấy giờ?”
Nam Bắc lập tức thu hồi vẻ tìm tòi nghiên cứu, “Không vội, không vội, ba giờ, đội trưởng còn có thể nghỉ ngơi thêm một lát.”
Hình như chị dâu nhỏ hơi… Hung ác.
Úc Ninh không biết ba người bọn họ nghĩ cái gì, còn đang nghĩ vừa vặn để Lục Quyện ngủ nhiều một chút.
Dù sao Lục Quyện cũng không phải người sắt, lúc vừa dậy, Úc Ninh có ý đồ gọi mấy tiếng, Lục Quyện không chút xu thế tỉnh lại, có lẽ là mấy này nay rất mệt.
Úc Ninh cũng không quấy rầy y, chuẩn bị mang một ít đồ ăn trở về.
Bốn người xuống tầng, vừa vặn đυ.ng phải bốn người đội VA.
Mắt xanh đứng ở giữa nhìn thấy bọn họ sớm nhất, nhiệt tình chào hỏi họ giống như tối qua vậy.
“Bạn nhỏ xinh đẹp.”
Úc Ninh trông thấy cậu ta liền nhớ đến cảm giác ghen tuông quanh người Lục Quyện khi vừa vào cửa hôm qua, vô thức lui về sau một bước.
Thấy thế, mắt xanh và đồng đội hạ vai, dùng tiếng anh trao đổi vài câu, cũng không tiếp tục nói chuyện với Úc Ninh nữa.
Nam Bắc trái lại không cảm thấy gì, bọn họ chỉ biết là tối hm quá đội trưởng đột nhiên chạy xuống tầng là vì chị dâu nhỏ tới, cũng không biết dưới tầng xảy ra chuyện gì.
“Các you, cũng tới eat?” Ngoại ngữ của đám Nam Bắc không tốt lắm, bình thường đều giao tiếp đều dựa vào huấn luyện viên Giang phiên dịch.
Ngẫu nhiên đội trưởng cũng sẽ phiên dịch, nhưng không chắc là ý của đối phương muốn nói.
Kì lạ chính là thế mà đám mắt xanh cũng hiểu, gật đầu: “Muốn cùng ăn không?”
Cũng dùng là tiếng trung sứt sẹo.
Bởi vì có Úc Ninh, Nam Bắc do dự một lát, “No, we đi eat.”
Úc Ninh: “…”
Chờ người VA đi rồi, Úc Ninh cố nén cười: “Hình như quan hệ các cậu rất tốt?”
Bởi vì một thời gian già trong quá khứ, điện cạnh Trung Quốc luôn lạc hậu hơn chiến đội nước ngoài, trong mặt đại đa số người, rất nhiều chiến đội nước ngoài xem thường điện cạnh Trung Quốc, bây giờ cũng vẫn vậy, rất nhiều chiến đội nước ngoài xem thường điện cạnh Trung Quốc.
Giống như Lục Quyện từng chế nhạo tại thi đấu quốc tế trước đây, cũng có một số chiến đội nước ngoài cũng đa chế nhạo điện cạnh Trung Quốc.
Nam Bắc khẽ a lên, giải thích cho Úc Ninh: “Cái cậu mắt xanh kia, trước kia cũng xem như đồ đệ của đội trưởng, năm ngoái thành tích của chiến đội VA không tốt, người cũ đều chuyển nhượng bỏ trốn, người mới chỉ có thể cố gắng đi lên, năm ngoái đội trưởng tới tham gia thi đấu, từng gặp bọn họ ở hậu trường.”
“Đều là đám vắt mũi chưa sạch, bất đắc dĩ bị đánh, cảm giác đội mình không có hi vọng, sau đó bị đội trưởng châm chọc khıêυ khí©h một trận, không hiểu sao lại muốn nhận đội trưởng làm sư phụ.”
Mặc dù Nam Bắc không hiểu tiếng Anh, nhưng Nam Bắc biết, nhìn vẻ mặt đó của đội trưởng, chắc chắn lại đang giễu cợt bọn họ.
Cũng không biết là đám nhỏ nghĩ thế nào.
Nhưng nghĩ lại cũng rất cảm khái.
“Chiến đội họ cũng xem như hắc mã của năm nay, thế mà thành công xuất tuyến rồi.”
Trước mắt tổng điểm tích luỹ cũng không tệ lắm, còn xếp trong top mười.
Úc Ninh nhớ tới tối qua vẻ mặt lúc đám mắt xanh nhắc tới Lục Quyện, có chút cảm động.
Có lẽ Lục Quyện cũng hiểu tấm lý của bọn họ.
Cho nên rốt ruộc tối qua Lục Quyện ăn phải bình dấm?
Ăn cơm với đám Nam Bắc xong xuôi trở về, Úc Ninh mang theo chút đồ ăn cho Lục Quyện, nhưng cơm tây bên này thật sự là ăn không quen.
Lục Quyện đã dậy, đang dựa vào đầu giường xem di động.
Lúc Úc Ninh ra ngoài đã nói với y là hắn đi ăn cơm, thấy hắn trở về, Lục Quyện cũng không nói gì, chỉ nhìn hắn vẫy tay để hắn nhào vào ngực mình.
“Bài weibo này, giải thích một chút?”
Úc Ninh còn đang suy nghĩ chuyện Nam Bắc vừa nói, Lục Quyện thế mà lại nhắc đến, sửng sốt, “Cái gì?”
Úc Ninh ngang nhiên xông qua, Lục Quyện dời sang bên cạnh một chút nhường chỗ cho hắn.
Trên mình hình di động rõ ràng là bài weibo có tấm hình chụp lén tối qua.
Bởi vì có weibo thấy hắn nhấn like liền bị người ta chụp màn hình cắt ra.
Úc Ninh ngồi xuống bên cạnh Lục Quyện, còn chưa ngồi vững đã bị Lục Quyện nắm vai.
Sức Lục Quyện lớn, nắm vai hắn gần như muốn nhét hắn vào ngực.
“Muốn công khai?” Lục Quyện liếc mắt nhìn hắn.
Úc Ninh không ngờ y phản ứng lớn như thế, “… Thuận theo tự nhiên.”
Dù sao cũng không phải minh tinh, cũng không cần thiết phải cố ý đăng weibo tỏ vẻ ‘chúng tôi ở bên nhau’.
Hắn đã thích bài weibo người ta chụp lén, có lẽ mọi người cũng hiểu.
Nghĩ nghĩ, Úc Ninh lại bổ sung: “Hẳn là có vẻ rõ ràng?”
Lục Quyện đáp, không biết có phải nghe lọt tai hay không, Úc Ninh thấy y giật giật ngón tay, thuận tiện cũng cho bài weibo kia một like.
Còn là acc lớn.
Có lẽ Từ Mính nhìn thấy, lại muốn giật tóc giả xuống bình tĩnh một chút.
“Lúc đầu còn định để người ta xoá.” Lục Quyện nghiêng đầu hôn trán Úc Ninh: “Vậy liền giữ lại đi.”
Nói xong, y ấn mở hình mở to mắt nhìn, hình như không hài lòng cau mày: “Sao lại chụp hai ta ở khoảng cách xa như vậy? Ngày này có biết chụp ảnh không?”
Úc Ninh: “…” Trầm mặc một lát: “Lúc đó anh đi nhanh như vậy, người ta muốn chụp cũng không chụp đẹp nổi.”
Lục Quyện phát ra tiếng chậc.
-
Thi đấu bắt đầu lúc ba giờ chiều, giữa giờ ăn trưa, tất cả chiến đội tham gia vòng bán kến hôm nay đều phải chuẩn bị tại hiện trường.
Thi đấu nước ngoài dù sao cũng không giống thi đấu trong nước, Úc Ninh cũng không thể đi theo, lại thêm hắn không mua được vé hiện trường, chủ sự lại không cho phiếu người nhà, chỉ có thể đợi ở khách sạn xem trực tiếp.
Cũng may Lục Quyện mang theo laptop.
Úc Ninh xem tài liệu mình mang đến một lát, không có chuyện gì làm, lại không tĩnh tâm được, tìm nửa ngày, phát hiện mạng bên này có thể, nhưng không thể vào nền tảng trực tiếp trong nước, tâm tư muốn phát trực tiếp cũng bị làm cho biến mất.
Ba giờ chiều, thi đấu chính thức bắt đầu, Úc Ninh cuối cùng cũng có chuyện để làm.
Trận thi đấu hôm nay rất quan trọng, vòng bán kết quyết định tư cách tiến vào vòng trung kết, các đội dự thi đều là cường đội, áp lực của TVT cũng rất lớn.
Tại hiện trường thi đấu.
Nam Bắc nhìn chằm chằm bộ vị từ phần eo trở xuống của đội trưởng tự do hoạt động rơi vào trầm tư.
Chuyện gì thế nhỉ, có vẻ như đội trưởng hành động tự nhiên chẳng có chút dáng vẻ thụ thương.
Lục Quyện điều chỉnh xong thiết bị, “Nhìn gì vậy?”
Nam Bắc vô thức lắc đầu: “Đội trưởng, anh còn ngồi vững được saoo?”
“?” Lục Quyện cau mày: “Cậu muốn đổi dự bị ra sân?”
Nam Bắc lậ tức trầm mặc.
Chẳng lẽ là chị dâu nhỏ?
Trạng thái của đội trưởng hôm nay còn tốt hơn hôm trước đấu vòng loại!
Ngay cả MCcũng không nhịn được liên tục nói: “Trạng thái TVT hôm nay rất tốt.”
Từ khi bắt đầu trận đầu tiên vẫn luôn kiếm điểm.
Đối với loại hình thi đấu này, điểm đầu người rất quan trọng, vận may chỉ chiếm một phần trong thi đấu.
Một mình Úc Ninh ở khách sạn cũng thấy rất thoải mái.
Hắn không trực tiếp! Cũng không có ghi âm! Càng không phải hiện trường thi đấu!
Khi tổng điểm tích luỹ của TVT nhảy lên hạng hai, Úc Ninh liền nhảy dựng lên hô chồng!
Nhân viên vệ sinh khách sạn ngoài cửa dán tai lên nghe một lát, vẻ mặt kinh dị rời đi.
Thi đấu còn gần một tuần.
Trước đó Úc Ninh còn định đợi bọn họ đánh xong trận chung kết rồi về.
Vòng bán kết vừa kết thúc, nghỉ ngơi hai ngày lại chuẩn bị bắt đầu trận chung kết sau cùng.
Mấy ngày này, trên mạng lại rùm beng.
Có một số người đang mắng Lục Quyện thế mà lại mang đối tượng vào khách sạn thi đấu?
Đây là mẹ nó yêu đương không não hay không xem thi đấu quốc tế ra gì.
Nhưng khi điểm tích luỹ vòng bán kết vừa đưa ra, không ít người liền bị vả mặt.
Nhìn thấy chưa? Phiếu điểm! Mặc kệ người khác mắng thế nào! TVT vẫn trâu bò!
Úc Ninh lướt weibo xong, liền ra khỏi khách sạn.
Vì không trở ngại Lục Quyện thi đấu, mấy ngày nay hai người bọn họ cũng bắt đầu hình thức thanh tâm quả dục, ban ngày hai người cũng không ở cùng nhau, dù sao Lục Quyện còn phải đi phục bàn thi đấu, cũng không thể suốt ngày ở bên cạnh hắn.
Úc Ninh vừa vặn ra ngoài mua đồ cho Tống Triệu.
Lúc xuống tầng vừa vặn đυ.ng phải Giang Lầu xách đồ lên tầng.
Nhìn thấy hắn, Giang Lầu dừng bước, “ Lại đi mua đồ?”
Úc Ninh đang cúi đầu nhìn danh sách của Tống Triệu đưa.
Đồ Tống Triệu muốn mua rất nhiều, Úc Ninh chỉ có thể chia lần ra ngoài mua, mua xong còn phải đánh dấu lại, miễn cho đến lúc đó lại mua trùng.
“Đúng vậy.” Úc Ninh gật đầu.
Giang Lầu liếc mắt nhìn hắn, vừa muốn nói lại thôi.
Bình thường Úc Ninh không thường tiếp xúc với Giang Lầu, thấy dáng vẻ này của anh ta, có hơi hoang mang: “Sao vậy? Huấn luyện viên Giang có chuyện gì sao? Là vì tôi ở đây tạo phiền phức cho….”
Hắn còn chưa nói xong, Giang Lầu lập tức lắc đầu: “Không có.”
Sao có thể là vì chuyện này.
Xoắn xuýt trong chốc lát, Giang Lầu mới hỏi: “Gần đây Tống Triệu vẫn tốt chứ?”
Úc Ninh không kịp phản ứng: “Rất tốt?” nếu không tốt có thể mua nhiều đồ như vậy sao?
Giang Lầu đáp lời, không hỏi gì nữa,”Vậy tôi đi lên trước”
Bị Giang Lầu hỏi như thế, Úc Ninh cảm thấy có chút khó hiểu.
Nghĩ nghĩ, lại gửi tin nhắn cho Tống Triệu, hỏi có phải cậu ta và Giang Lầu náo loạn ra mâu thuẫn gì không.
Nhưng lại cho rằng, hai người họ thì náo ra mâu thuẫn gì?
Tống Triệu lập tức trả lời: không có.
Sau có không có nữa.
Úc Ninh bất đắc dĩ cất di động, vẫn tiếp tục đi mua đồ cho Tống Triệu.
Ngày trận chung kết cuối cùng, sáng sớm, Úc Ninh tỉnh sớm hơn Lục Quyện một chút.
Lục Quyện tham thi trận thi đấu này giống như không có áp lực tâm lý gì vậy, tối qua Úc Ninh nằm mơ một đêm, một hồi mơ hấy TVT lấy được quán quân, một ồi mơ thấy TVT bõ lỡ cơ hội quán quấn, một đêm liên tục chuyển đổi giữa vui vẻ - không vui, ngủ đến nửa đêm còn cảm giác không thở nổi.
Tỉnh lại xem, là Lục Quyện vắt tay ngang ngực hắn.
Bị chèn.
Úc Ninh buồn cười.
Thấy Lục Quyện hoàn toàn không có dấu hiểu tỉnh lại, Úc Ninh đứng dậy đi đến phòng bếp của khách sạn.
Đây là lần đầu tiên Úc Ninh thực sự ‘bồi thi’, mặc kệ người ngoài nói thế nào, mấy ngày nay trạng thái của Lục Quyện rõ ràng tốt hơn trướng đó rất nhiều, cũng không ảnh hưởng đến thi đấu.
Tham khảo trước mỗi lần ‘thi’, Trung Quốc quen dùng bữa sáng mánh khoé, Úc Ninh mượn phòng bếp làm bánh quẩy, lại làm cho mỗi người hai cái trứng trần nước sôi.
Cũng coi như ngụ ý ‘100’.
Lúc mang bữa sáng đến, Úc Ninh đυ.ng phải mắt xanh trong thang máy.
Qua mấy ngày này, Úc Ninh biết mắt xanh ở tầng phía dưới TVT.
VA cũng tiến vào chung kết, mặc dù tổng điểm tích luỹ của bọn họ là đội thấp nhất trong chung kết, nhưng lần này cũng đã là một thành tích phi thường.
Thấy hắn đẩy xe đồ ăn, mắt xanh oa một tiếng, “Tôi đang muốn nói cậu đừng đi theo Lục Quyện, thế mà y còn ép cậu dậy sớm làm bữa sáng?”
Mặc dù nói như thế, nhưng ánh mắt đứa bé này lại chẳng rời khỏi xe đồ ăn.
Có lẽ là bánh quẩy và trứng trần nước sôi quá thơm.
Thấy đáy mắt cậu ta còn có quầng thâm, Úc Ninh cảm thấy buồn cười: “Tôi tự nguyện.”
“Trung Quốc chúng tôi khi đưa đứa nhỏ đi thi thường có thói quen cho bọn chúng ăn max điểm.”
“Đưa đứa nhỏ đến trường thi?” Có lẽ là mắt xanh không hiểu lắm.
Úc Ninh gật đầu: “Quyện giống như con trai tôi.”
“A… Các anh cậu chơi thật hăng, sao còn cởi mở hơn cả chúng tôi vậy?”
Không biết là mắt xanh nhớ ra cái gì, Úc Ninh trầm mặc một lát: “Tôi chỉ là ví von.”
“Chính là nói tôi đối với y rất tốt.”L
Nghĩ vậy, Úc Ninh đột nhiên cảm thấy chua xót.
Mắt xanh thấy hắn liên tục nhắc tới Lục Quyện.
Lại giống như trước đó Nam Bắc nói, gần như xem Lục Quyện như mục tiêu mà theo đuổi.
Cậu ta… Có suy nghĩ xấu gì với Lục Quyện không?
Nghĩ như vậy, ánh mắt Úc Ninh nhìn mắt xanh liền không được bình thường, giống như bảo vệ đồ ăn mà đẩy toa đồ ăn về phía mình.
Mắt xanh không phát hiện suy nghĩ của hắn, đáp lời, “Quyện đối với cậu không tốt sao?”
“Tôi đang nghĩ người như y sao có thể yêu đương…”
Úc Ninh: “…”
Đây là châm ngòi ly gián sao?
“Y đối với tôi rất tốt.”
Đương nhiên mắt xanh không tin: “Bạn nhỏ xinh đẹp, vẫn là câu nói kia, nếu như
Quyện không cần cậu nữa, cậu có thể tới tìm tôi.”
Ánh mắt Úc Ninh nhìn cậu ta ngày càng không thích hợp, ngữ khí cũng nghiêm chỉnh hơn: “Tôi cảm thấy có thể cậu có thể thay đổi xưng hô, tỉ như gọi tôi là đối tượng của Quyện.”
Có thể nói là phương thức tuyên thệ chủ quyền vô cùng rõ ràng.
Mắt xanh cười cười, không gọi.
Cũng may lúc này đẫ đến tầng của mắt xanh, mắt xanh cũng chỉ nói với Úc Ninh câu hẹn gặp ở đấu trường, liền ra khỏi thang máy.
Úc Ninh nhìn theo bóng lưng biến mất của cậu ta, mím môi.
Chờ hắn về phòng, Lục Quyện đã thức dậy.
Có lẽ là bởi vì đây là trận thi đấu quyết định cuối cùng, Lục Quyện cũng đây dậy sớm, lúc Úc Ninh vào, y vừa đi ra khỏi phòng tắm.
Thấy Úc Ninh đẩy xe đồ ăn, Lục Quyện dừng động tác xoa tóc, “Đi đâu nấu?”
Úc Ninh mở mắt quét qua người y một cái, lại nghĩ tới mắt xanh, lập tức cúi đầu, “Mượn phòng bếp của khách sạn.”
Hai người ở bên nhau nhiều ngày, gần như là về sau có thể ở cạnh nhau như cái bóng.
Lục Quyện cũng không vừa thấy hắn liền gửi tin nhắn gọi điện hỏi hắn đi đâu giống như trước.
Úc Ninh cảm thấy trong lòng ngày càng chua.
Lấy bánh quẩy và trứng trần nước sôi ra, Lục Quyện sửng sốt rõ ràng: “Sao lại làm cái này?”
“… Trước khi đi thi không phải đều ăn cái này sao?” Úc Ninh nhẹ giọng giải thích cho y.
Lục Quyện nhướng mày.
Trước khi y đi học nhưng không chịu học hành, sao Lục Tín Nhiên có thể là cho y mấy thức này.
Cảm xúc không rõ nổi lên, Lục Quyện ôm cổ Úc Ninh hôn.
“Anh rất thích.”
Úc Ninh ồ một tiếng: “Vậy em đi đưa cho đám Nam Bắc, họ cũng dậy rồi chứ?”
Khoé môi hiếm lắm mới cong lên của Lục Quyện cứng đờ, mí mắt rũ xuống: “Bọn họ cũng có?”
Rõ ràng có hơi không thích.
Úc Ninh đáp: “Sao thế?”
Lục Quyện nắm cổ tay hắn không cho hắn rời đi, không biết là đang nhịn cái gì.
Qua một lúc lâu, Lục Quyện mới thở ra một hơi, “Không có chuyện gì, để ở đây, lát nữa tôi đi đưa cho họ.”
Sau đó không nói gì mà kéo Úc Ninh đến bên cạnh mình, để Úc Ninh ngồi xuống đùi mình.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, Úc Ninh mơ màng bị y kéo đến trên người.
Hình như hắn còn chưa làm gì mà?
Sau một nụ hôn kết thúc, Lục Quyện một tay đè ót Úc Ninh để hắn chôn đầu trên hõm vai mình.
Úc Ninh giọng rầu rĩ: “Sao anh lại tức giận?”
Rõ ràng người vừa ăn dấm là mình mà!
Vì không ảnh hưởng đến thi đấu, Úc Ninh chưa nói.
“… Không có gì.” Giọng Lục Quyện trầm thấp: “Chỉ là cảm thấy em làm bữa sáng cho bọn họ, rất khó chịu.”
“Vốn là một mình anh.”
Úc Ninh: “…”
Đột nhiên… Không chua nữa.
“Sao anh lại… Ngây thơ vậy? Chuyện này mà cũng ăn dấm?”
May mà vừa rồi mình không ra chuyện ăn dấm chua của mắt xanh, nếu không phải sẽ bị Lục Quyện chê cười chết sao?
Lục Quyện hừ lạnh, cũng không phản bác.
Chờ Lục Quyện đưa bữa sáng cho đám Nam Bắc, bánh quẩy và trứng trần nước sôi đều lạnh mất.
Nhưng đám Nam Bắc vẫn rất vui.
Đồng thời tỏ vẻ thi đấu hôm nay nhất định có thể giành được quán quân!
Cũng may không có truyền thông ở đây quay chụp, nếu không mấy lời hùng hồn này bị thả ra ngoài rồi.
Trước khi xuất phát, Từ Mính đưa cho Úc Ninh một tấm vé vào cửa chung kết hôm nay.
Úc Ninh đợi ở đây mấy ngày hoàn toàn không hề gặp được Từ Mính, có lẽ là bởi vì um cảm thấy hai người bọn họ quá phiền lòng, lại mứi mấy ngày ngắn ngủi,Úc Ninh lại cảm thấy tóc trên đầu Từ Mính ít hơn nhiều rồi.
Không khỏi có chút đau lòng cho anh ta.
Đương nhiện quản lý chiến đội TVT, vậy mà trọc đầu.
Hom nay Úc Ninh vốn đi đi quán net gần đây xem thi đấu.
Xem laptop có hơi không đã nghiền.
Nhưng có thể xem ở hiện trường, càng khiến cho người ta hưng phấn.
Đấu trường thi đấu ở châu Úc lớn hơn trong nước mấy lần, người đến xem tại hiện trường cũng nhiều hơn mấy lần.
Úc Ninh đi vào đấu trường đã cảm thấy không khí không lưu thông.
Đấu trường có người từ các nước, đều đang trao đổi cùng một sự kiện.
Liên quan tới thi đấu.
Đây là loại thể nghiệm rất mới.
Úc Ninh còn là lần đầu tiên cảm thụ người từ nhiều quốc gia bởi vì thi đấu điện cạnh mà tập trung tại một chỗ như thế này.
Khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Lúc MC làm nóng không khí, từng chiến đội điện cạnh nước ngoài từ từ lướt qua màn hình lớn.
Mỗi một người lướt qua, bên dưới sẽ phát ra một loạt hoan hô.
Mãi cho đến khi đến phiên chiến đội TVT, Úc Ninh không nhịn được vỗ tay.
Mấy người ngồi trước mặt hắn không hẹn mà cùng giơ quốc kì trong tay.
Thoáng nhìn qua, Úc Ninh không nhịn được mà bật cười.
Nhưng bóng lưng mấy người này càng nhìn Úc Ninh càng thấy quen mắt.
Sao lại giống như mấy người chiến đội EVE?
Nưng rất nhanh Úc Ninh đã không còn nghĩ như vậy nữa.
Tuyển thủ bắt đầu ra trận.
Dưới tiếng thét chói tai, đến phiên chiến đội TVT ra sân, càng chói tai hơn.
Không hề giống như Úc Ninh tưởng tượng.
Thậm chí TVT còn có rất nhiều người hâm mô nước ngoài.
“TVT!!! Tất thấng!!!”
Úc Ninh lấy tay làm loa, cùng hô theo mọi người: “TVT tài ba! TVT hất thắng! TVT!!! Luju!!!”
Tiếng trung và tiếng nước ngoài lẫn lộn, ai cũng không biết là của ai.
Người phía trước Úc Ninh không nhịn được quay đầu liếc hắn.
Ngay khi đối mắt với Tôn Lật, Úc Ninh vẫn khó tránh khỏi có một nháy mắt xấu hổ.
Nhưng Tôn Lật cũng cười.
Sau đó Úc Ninh chỉ nghe thấy đám Tôn Lật hô hào còn lớn hơn hắn.
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh: “TVT!!! Cố lên!!!”
Hô mệt.
Úc Ninh cảm thấy cuống họng mình sắp khàn rồi.
Chờ TVT ra trận xong, âm thanh cố lên dần bình ổn ại.
Úc Ninh hắng giọng, đang muốn tìm nước từ trong túi xách.
Cánh tay lại bị đυ.ng nhẹ.
Quay đầu nhìn, một chai nước đập vào mắt.
Ánh mắt Úc Ninh lướt lên.
Một khuôn mặt đeo kính râm đập vào mắt.
Trầm mặc nửa ngày, Úc Ninh thử thăm dò mở miệng: “… Lục đại ca?”