Rõ ràng Lục Tín Nhiên và Vệ Tân Dao bị những lời này của Úc Ninh chọc cho tức giận.
Vệ Tân Dao trái lại giữ tốt giáo dưỡng, cưỡng ép nhịn xuống, duy trì nụ cười trên mặt, nhưng nhìn lên vẫn miễn cưỡng.
Xem lại thì Úc Ninh có phần không nghe lời nhu thuận.
Không biết nịnh.
Mặt Lục Tín Nhiên đen xì hừ lạnh vài tiếng, có lẽ là cảm thấy còn nói chuyện tiếp Úc Ninh là làm mất thân phận của mình, dứt khoát đứng lên, “Đã vậy thì không càn nói tiếp nữa.”
“Ta sẽ không đồng ý cho mày và Lục Quyện ở bên nhau.”
Lục Vinh thầm chậc chậc vài tiếng, lại nhìn vẻ mặt của Úc Ninh.
Úc Ninh cũng không quá giật mình, chỉ là trong lòng phản cảm với đôi cha mẹ này càng tăng mạnh.
Hắn lắc đầu: “Con đã nói, hai người không thể chi phối suy nghĩ của y.”
“Giống như từ nhỏ đã luôn so sánh y với anh trai.” Úc Ninh ngừng lại, ngại ngùng nhìn Lục Vinh một cái.
Những lời này kì thật Úc Ninh cũng không định nói ra.
Hắn muốn tôn trọng cha mẹ Lục Quyện, nhưng bây giờ hắn không muốn tôn trọng nữa.
“Mày… Mày nói bậy cái gì đấy?” Lục Tín Nhiên muốn lên thẳng trên lầu nhưng lại nghe thấy lời này của Úc Ninh, dừng chân.
Vệ Tân Dao lập tức đứng lên đỡ ông ta.
Úc Ninh hít sâu một hơi, “Lục Quyện là một cá thể độc lập, không nên vừa sinh ra đã bị so sánh với người khác, y có cá tính của mình, có ý muốn và nhân sinh của mình, là hai người sinh ra y, có thể nuôi nấng, giáo dục y trưởng thành.”
“Nhưng nhìn hai người, đột nhiên cảm thấy, không có cha mẹ làm bạn có lẽ là chuyện may mắn, có lẽ hai người không xứng là cha mẹ.”
“Nếu có một ngày, anh trai Lục không còn ưu tú có phải hai người cũng không còn yêu thương anh ấy nữa?”
Úc Ninh cảm thấy sinh ra ở gia đình như vậy là bất hạnh của Lục Quyện, cũng là bất hạnh của Lục Vinh.
“… Nếu như không phải hai người ép buộc từ nhỏ, Lục Quyện có lẽ càng ưu tú hơn bây giờ.”
Nhưng cũng không sao, hiện tại Lục Quyện cũng đã đủ ưu tú, cũng đã rất loá mắt người khác, loá mắt đến đủ cho rất nhiều người trông thấy y, thừa nhận y.
Y đã không còn là người từng liều mạng chứng minh bản thân mình.
Lục Tín Nhiên không biết bị tức đến cỡ nào, Vệ Tân Dao cũng nửa ngày không nói chuyện.
Từ nhỏ đến lớn bọn họ đều kí thác kì vọng trên người Lục Quyện, bởi vì Lục Vinh ưu tú như thế, bọn họ mới mong mỏi sinh ra Lục Quyện. Chỉ là đứa con trai này không tốt như tượng tượng của bọn họ, nhưng không sao, bọn họ đã sinh ra, có nghĩa vụ để y trở nên tốt hơn.
Thế nhưng Lục Quyện vẫn không trưởng thành theo mong muốn của bọn họ.
Bà nội Lục từng nói các giáo dục của bọn họ không dúng.
Nhưng rõ ràng là giống như, Lục Vinh ưu tú như thế, tại sao Lục Quyện lại không được?
Trong mắt bọn họ, Lục Quyện phải giống như Lục Vinh vậy.
“… Sao chúng ta lại không yêu y?” Vệ Tân Dao chăm chú nắm chặt tay Lục Tín Nhiên, nhìn Lục Vinh.
Nếu như Lục Vinh cũng rất bình… Bọn họ sẽ làm thế nào?
Sẽ còn mong chờ Lục Quyện đến thế sao?
Dù sinh ra Lục Quyện, sẽ bất công như thế sao? Sẽ còn đối đãi khắc nghiệt với Lục Quyện như thế sao?
Bà không nghĩ ra.
Không có ai trả lời bà vấn đề này.
Úc Ninh không muốn nói chuyện, nếu không phải Lục Quyện đang trên đường tới, thậm chí hắn còn muốn cứ thế mà rời đi.
“Hai người sẽ.”
Lục Vinh vẫn luôn đang ngồi đó xem văn kiệt chợt phá bỏ vẻ ngoài bình tĩnh.
Lục Vinh lấy mắt kính xuống, ngửa đầu nhìn Lục Tín Nhiên và Vệ Tân Dao, hình như nhớ tới cái gì đó, “Trước kia con cũng rất ham chơi.”
Vệ Tân Dao sững sờ.
“Trước khi Lục Quyện sinh ra, còn nhớ sao? Con từng nói, không cần em trai, nhưng hai người vẫn kiên trì sinh.”
“Hai người nói con rất ưu tú, vậy em trai cũng sẽ rất ưu tú.”
“Nhưng con là anh trai, hẳn là càng ưu tú hơn em trai.”
“Bởi vì sinh em trai, cần biến thành người hiểu chuyện, thành thục, ưu tú, yêu thích học tập, giống như người máy không có tình cảm.”
Lục Vinh cười chua chát, “Không phải hai người cũng chưa từng cân nhắc đến cảm nhận của con sao? Nếu như đó là tình thương của cha mẹ, vậy rất xin lỗi, từ nhỏ đến con chưa từng cảm nhận được.”
Lời nói của Lục Vinh phá vỡ phòng tuyến sau cùng trong lòng Vệ Tân Dao và Lục Tín Nhiên.
Úc Ninh hơi kinh ngạc nhìn Lục Vinh, vẻ mặt thâm trầm đeo kính lên, cúi đầu nhìn màn hình laptop, có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của hắn, nhìn hắn nháy mắt mấy cái.
Úc Ninh: “…” Vậy mà không nhìn ra có anh ấy có đang diễn hay không.
Lục Tín Nhiên há miệng, lời nói nghẹn ở yết hầu, còn chưa nói ra đến miệng, ngoài cửa truyền đến tiếng dừng xe.
Hình như xe đυ.ng phải cửa sắt, cửa sắt còn phát ra tiếng bang bang rất lớn.
Lúc Lục Quyện đi vào, trong phòng đang là bầu không khí trầm mặc quỷ dị.
Vệ Tân Dao dựa vào người Lục Tín Nhiên, hình như nhận kí©h thí©ɧ, Lục Tín Nhiên cũng xụ mắt đứng đó, nếu nhìn kỹ còn có thể phát hiện dường như ông có hơi đứng không vững, chân đang phát run.
Mà Lục Vinh vẫn giống như thường, nghiêm túc gõ máy tính, dường như chuyện vừa xảy ra chẳng hề liên quan gì đến anh.
Úc Ninh ngẩng đầu đối mắt với Lục Quyện, cong khoé môi, vươn tay với Lục Quyện.
Vẻ mặt Lục Quyện rất trầm, không nói lời nào, đi lên mấy bước nắm lấy tay Úc Ninh, “Không sao chứ?”
Úc Ninh lắc đầu, chậm rãi đan năm ngón tay với năm ngón tay Lục Quyện, “Vậy chúng ta đi thôi?”
Dường như hắn chỉ đang chờ Lục Quyện tới.
Cũng không hề nhắc với Lục Quyện một câu về những chuyện vừa xảy ra.
Có lẽ Lục Tín Nhiên thấy hai người họ như thế, lại muốn nói gì đó, nhưng lại thấy con trai vững vàng ngồi ở đó, hừ lạnh, lại tập tễnh đỡ lấy Vệ Tân Dao đi lên lầu.
Thấy thế, Úc Ninh thở dài một hơi, trìu mến nhìn một bên mặt Lục Quyện.
Lục Quyện có lẽ đã rất vội vàng, tóc rối bời, mặc đồ ngủ, nút áo ngủ còn cài sai một cái, mặc dù không ảnh hưởng chút nào đến giá trị nhan sắc của y, nhưng dáng vẻ này có hơi buồn cười, có lẽ là vừa rồi chạy rất gấp, ngực còn hơi phập phồng kịch liệt, sắc mặt rất khó coi.
Úc Ninh đưa tay xoa đầu Lục Quyện, lại không kìm lòng được mà chạm nhẹ môi lên mặt Lục Quyện.
Lục Quyện của hắn, cái nào cũng tốt.
Hình như Lục Quyện hơi sững sờ, nhưng phản ứng rất nhanh, cũng không hề phản cảm với hành động này của Úc Ninh chút nào, trái lại còn thấy an tâm.
Y quay đầu bắt lấy môi Úc Ninh.
“Khụ khụ khụ.” Thấy cảnh tượng sắp phát triển theo hướng không thể xem miễn phí, mà hình như hai người còn xem mình như không khí, Lục Vinh nhẫn không nổi, “Các em có thể coi anh như con người không?”
Úc Ninh chợt cảm thấy xấu hổ, suýt chút nữa vùi mặt vào hõm vai Lục Quyện.
Nhớ tới lời Lục Vinh vừa nói, đột nhiên cảm thấy, Lục Quyện có một người anh trai thật là…
“Mau lấy di động ra, các em hôn nhau, phải quay phim.” Lục Vinh nói xong thật sự lấy di động ra nhắm vào hai người họ.
…. Rất may mắn.
Úc Ninh lập tức thu hồi cái suy nghĩ này.
Lục Quyện nâng mí mắt: “Quay phim về nửa đêm vừa xem vừa rơi lệ vì mình độc thân?”
Lục Vinh khàn giọng: “Sao lại nói chuyện với anh trai như thế chứ? Hỏi em dâu một chút xem, anh trai em vừa rồi biểu hiện có tốt không? Diễn có được không?”
Úc Ninh: “…” Úc Ninh trầm mặc một lát: “Diễn rất tốt.”
Hắn không biết Lục Vinh rốt cuộc là diễn hay là thật.
Lục Vinh hài lòng gật đầu.
Lục Quyện liếc mắt nhìn anh.
Vừa rồi có lẽ là vì Lục Vinh tự nổ, trực tiếp gửi tin nhắn thoại cho Lục Quyện, Lục Quyện nghe rõ ràng lời vừa rồi của Lục Vinh.
Không thể không nói… Lục Vinh diễn rất thật.
Là cha mẹ họ không thật lòng yêu họ.
Ngay cả Lục Vinh khi còn bé chưa từng có thời điểm ham chơi cũng không nhớ rõ, cũng không nhớ rõ lúc trước Lục Vinh là người mong chờ em trai nhất cái nhà này.
Đến bây giờ Lục Quyện vẫn còn nhớ, nhật kí nhà trẻ của Lục Vinh là “zhangdayaodangbadaozongcai.”(trưởng thành muốn làm tổng tài bá đạo)
Nhưng đến cùng là thật hay giả, chỉ có trong lòng Lục Vinh là rõ ràng nhất.
Hình như Lục Vinh phát hiện ánh mắt Lục Quyện, đẩy mắt kính ngoắc ngón tay với y, “Ghi âm đã gửi vào hòm thư của em.”
Lục Quyện vô cùng lạnh lùng ừ một tiếng.
Úc Ninh: “… Cái gì?”
“Không có gì.” Lục Quyện nắm chặt tay Úc Ninh, “Đi ăn cơm.”
Nói nhiều như vậy, có lẽ Lục Vinh vẫn luôn đợi chờ cơ hội này.
-
“… Cảm ơn quà tặng của ông chủ Vinh.” Úc Ninh đau đầu nhìn chiếc thuyền không biết là chiếc thứ bao nhiêu của ngày hôm nay.
Từ ngày đó gặp cha mẹ Lục Quyện, Úc Ninh cũng chưa từng gặp lại Lục Vinh.
Nhưng hình như Lục Vinh rất áy náy với chuyện hôm đó, mỗi ngày chạy đến xoát quà tặng cho hắn, số quà tặng sắp đuổi kịp Lục Quyện rồi.
Cũng bởi vì Lục Vinh khẳng khái, cưỡng ép kéo Úc Ninh lên trang đầu đề cử của nền tảng.
Lưu lượng phòng trực tiếp tăng cao.
Lại thêm lúc trước chuyện Juan là Lục Quyện bị dân mạng đào ra, phòng trực tiếp của Úc Ninh có rất nhiều fan, dù bình thường bọn họ không nói lời nào, cũng không biết bọn họ có ngầm thừa nhận Úc Ninh là đối tượng của Lục Quyện không hay vẫn là quan hệ bạn bè, cũng thường xuyên ném quà tặng cho Úc Ninh.
Nhất là khi Lục Vinh nện quà tặng, những fan này còn kích động hơn cả Úc Ninh.
【Hoạt náo viên, có thể chọn bài không?】
Úc Ninh còn đang chạy độc, trong thấy bình luận này thì hơi sững sờ, “Có thể.”
Bình thường đề là lúc thả bối cảnh âm nhạc, Úc Ninh cũng thường nghe theo ý kiến của bọn họ.
【Vậy bài 《 Lục quang 》đi】
【 Đoạt duẩn đi 】
【Ôi, chồng ơi, vợ muốn bỏ trốn theo chồng】
【 Nền tảng này còn chưa có đặc hiệu lục sắc, xoát bạo được không? 】
Úc Ninh: “…” Úc Ninh trầm mặc nửa ngày: “Các bạn đừng nói linh tinh, chúng tôi không phải quan hệ vợ chồng.”
Chuyện này cũng không tính là lừa người, dù sao hai người họ cũng không lĩnh chứng.
Ngẫm lại thì, vi phòng ngừa Lục Quyện lại ăn dấm, Úc Ninh lại bổ sung: “Ông chủ Vinh lại càng không có khả năng, ông chủ Vinh là bạn bè ngoài hiện thực, chính là loại có thể làm ba ba.”
“Chỉ thích thiếu nam xinh đẹp.”
Xin lỗi anh trai Lục, không muốn Lục Quyện lát nữa liền gϊếŧ tới nhà đâu.
【 Mao Vinh Vinh: ?】
【 Khá lắm cho nên đây là kịch gia đình luân lý?】
【 Ông chủ Vinh ơi, giới thiệu cho bạn một hoạt náo viên sát vách xinh đẹp nhé?】
【 Thiếu nam xinh đẹp là chỉ Quyện thần sao?】
【 Hu hu hu đến bây giờ cũng không thể tiếp nhận chuyện bảo bối có bảo bối】
Úc Ninh vừa nói xong không lâu, di động trong tay liền rung lên.
Úc Ninh vừa tiến vào phòng, rảnh tay để xem tin nhắn.
Gần đây mọi người không còn bất ngờ trước hành vi bỏ mặc phát trực tiếp và trả lời tin nhắn trên di động của Úc Ninh.
Trước kia hắn còn che ngoài camera, bây giờ trực tiếp lộ ra động tác phía dưới camera.
【 Xem tin nhắn của chồng!】
【 Cho nên là Quyện thần sao là Quyện thần sao là Quyện thần sao?】
【 Cứ đoán mò đi? Cũng đâu nói hai người họ là bạn bè hay là tình nhân】
【 Mọi người đều nói ít quan tâm sinh hoạt cá nhân của tuyển thủ! Các bạn không thể quan tâm tới tiếp theo chồng sắp đi châu Úc tham gia thi đấu sao! Không thể quan tâm hoạt động phỏng vấn cơ sở thật của nền tảng sao?】
【 Mẹ nó các bạn đều nói không quan tâm, kết quả phòng trực tiếp của bảo bối bị một đám fan Quyện thần chiếm lĩnh, đây là chuyện gì đây?】
Fan Úc Ninh quá ư là phiền muộn.
Nhưng phòng trực tiếp nhiều người lên, mặc dù thỉnh thoảng sẽ có một ít không hài hoà, nhưng fan Lục Quyện quá lợi hại, cũng không biết bọn họ mang theo tâm tình gì, đến cùng là ngồi trong phòng trực tiếp của bảo bối chờ Lục Quyện hay là hộ trợ đổi người, trước đó có vài hoạt náo viên thuê thuỷ quân bôi đen bảo bối bị fan Lục Quyện trực tiếp phun bỏ đi.
Fan điện cạnh miệng thật mạnh cũng không phải nói giỡn.
Còn trực tiếp phun đến fan Lục Quyện không lý trí không dám nói lời nào.
Mặc dù chủ yếu là bị quản lý nền tảng phong vĩnh viễn nhưng bình thường xem trực tiếp còn có thể trông thấy sảng văn thật sự là rất thoải mái.
Chuyện này cũng dấn đến lưu lượng gần đây của Úc Ninh tăng lên rất nhiều.
Nếu như lưu lượng này đến sớm một chút hắn có thể tham gia hoạt động pk nhân khí, nhưng mặc dù bây giờ bỏ lỡ, cũng có thể tham gia hoạt động phỏng vấn cơ sở thật tháng sau.
Ba vạn đồng!
Gửi tin nhắn cho Úc Ninh đương nhiên là Lục Quyện.
Lục Quyện gửi cho hắn ảnh chụp màn hình tin nhắn của Lục Vinh.
【-Nói là nhân vật cấp ba ba hắn
- Em trai ngon, gọi tiếng ba ba đi
- Lục Tín Nhiên có biết anh muốn soán vị không? 】
- Ít phản ứng anh trai
- Anh ấy muốn đưa tiền thì đưa, dù sao anh ấy nhiều nhất là tiền.
Úc Ninh không nhịn được bật cười.
Hắn cũng có thể cảm giác được, gần đây quan hệ giữa Lục Quyện và Lục Vinh tốt hơn một chút.
Úc Ninh động ngón tay, còn chưa có trả lời, Lục Quyện lại gửi tin nhắn đến.
- Lục quang?
- Có thể đá anh trai khỏi phòng phát trực tiếp?
Úc Ninh: “…”
- Tự anh đá? Anh là quản phòng, em mới không phải
Cũng không biết có phải câu này an ủi Lục Quyện rồi không, Lục Quyện nháy mắt trở nên ôn hoà.
- A, vậy buổi tối đón em đi ăn
Úc Ninh trả lời được, rồi mới tiếp tục phát trực tiếp.
Thi đấu Châu Úc gấp xém lông mày, gần đây Lục Quyện rất bận.
Nhưng bận bịu ra sao thì vẫn sẽ ăn cơm với Úc Ninh.
Úc Ninh đã thành khác quen của TVT, gian phòng bên cạnh phòng Lục Quyện cũng treo không ít đồ của hắn, đều là Úc Ninh thuận tiện thay giặt.
Trước một ngày chiến đội TVT xuất phát đi Châu Úc tham gia thi đấu, bởi vì lần thi đấu này cần đi hơn nửa tháng, trong lúc đó không cách nào về nước, buổi chiều Úc Ninh xin nghỉ phát trực tiếp, ở bên Lục Quyện một ngày.
Hai người làm loạn hồi lâu.
Lục Quyện tuổi trẻ khí thịnh, tinh lực giống như dùng mãi không hết, cho dù thời gian này huấn luyện thời gian dài, nhưng y vẫn vô cùng tinh lực dồi dào.
Vừa so sánh như thế, Úc Ninh cảm thấy mình giống như ông già năm muôi tuổi, hơi đùa bỡn một lát đã chịu không nổi, chỉ có thể mềm nhũn ngã xuống giường.
Mặc dù hai người còn chưa làm đến bước cuối cùng, nhưng cái khác đều nên có đều đã có.
Úc Ninh ngửa đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lục Quyện, thời điểm này, Úc Ninh thích nhất là dáng vẻ Lục Quyện sắm đắm nhìn mình.
Dáng vẻ này cũng làm hắn sa vào.
Úc Ninh không nhịn được căng thẳng, gian nan ngửa đầu hôn bên mặt ướt mồ hôi của Lục Quyện, giọng khàn khàn: “Chờ anh thi đấu về, chúng ta thử chút mới?”
Lục Quyện mắt đỏ ửng: “?”
Bị y nhìn như vậy, Úc Ninh không nói tiếp nổi.
Một thời gian trước Tống Triệu từng không ngừng phổ cập khoa học cho hắn không biết bao nhiêu lần.
【 Lần đầu tiên đau đến chết đi sống lại! Khuyên bạn không nên tuỳ tiện ném thử!】
【 Chấn kinh! Bọn họ chia tay lại là bởi vì…】
【 Bọn họ chỉ thử một chút, kết quả hắn lại một tuần lễ không dậy nổi】
【……】
Úc Ninh cũng không biết Tống Triệu tìm mấy bài súp gà độc* này ở đâu.
(Súp gà độc là một thuật ngữ được sử dụng trên Internet , có nghĩa là nhìn bề ngoài nó giống như món súp gà dành cho linh hồn, nhưng thực chất lại chứa thông tin tiếp thị và lừa đảo. Theo Baidu)Vì thế Úc Ninh còn cố ý lên mạng tra một chút..
Trên mạng nói quả thật sẽ rất đau, nhưng từ nhỏ Úc Ninh đã giỏi chịu đau, huống chi, hai người ở bên nhau, Úc Ninh cảm thấy loại chuyện này cũng là một phương thức giao lưu tình cảm.
Nhất là giống như bây giờ, Úc Ninh cảm thấy mình không chỉ có da chân được thay mới mà ngay cả những chỗ khác cũng thay đổi rất nhanh.
Cho nên hắn còn cố ý xem tư liệu mà trước kia Tống Triệu gửi cho hắn một lần, còn kích động hỏi Tống Triệu cái mới.
Là Tống Triệu vô cùng lạnh lùng nói bây giờ cậu ta đã không thích mấy thứ đồ chơi này, đều là giả.
Úc Ninh hoài nghi, Tống Triệu nhận thấy tổn thương nhân sinh không thể xoá nhoà.
Úc Ninh che mắt, không nhìn Lục Quyện mới nói tiếp: “Ừ… Thì…”
Hắn còn chưa nói xong, trên mu bàn tay truyền tới cảm giác ướŧ áŧ.
Lục Quyện đang từ từ hôn mỗi ngón tay hắn.
Mấy lời tiếp theo Úc Ninh nói không nên lời.
Cũng không biết qua bao lâu, lúc Úc Ninh buồn ngủ, mới nghe thấy Lục Quyện ghé vào tai hắn hỏi: “Khi nào?”
Nhưng Úc Ninh không có tinh lực để trả lời.
Úc Ninh ngủ mất.
Dường như Lục Quyện cũng không định để hắn trả lời.
Du͙© vọиɠ dưới đáy mắt vẫn chưa hoàn toàn rút đi, Lục Quyện ôm người, lại ôm sát hơn chút nữa.
Ngày hôm sau, buổi sáng TVT lên máy bay, cùng họ còn có chiến đội EVE, nhưng chiến đội EVE không tham gia thi đấu tư cách Châu Âu, bọn họ chỉ đi một ngày để thi đấu biểu diễn.
Vì buông lỏng tâm tình tuyển thủ, giữa trận đấu chính thức, sẽ xen kẽ hai ngày thi đấu biểu diễn, thi đấu biểu diễn là mời một số đội không tham gia thi đấu Châu Úc.
Cũng xem như là một loại cổ vũ với các đội này.
Lục Quyện vừa đi, Úc Ninh cảm thấy sinh hoạt yên tĩnh hơn nhiều.
Mặc dù trước khi gặp Lục Quyện, cuộc sống của hắn chính là như thế, nhưng không có Lục Quyện, trái lại giống như thiếu thốn cái gì đó.
Cũng may còn có bà ngoại.
Gần đây bà ngoại có thể xuất viện.
Úc Ninh cố ý liên hệ bạn thuê cùng lâu không gặp của mình, hỏi nếu cậu ấy không về, có thể cho hắn thuê gian phòng kia không.
Vừa vặn có thể cho bà ngoại ở.
Bây giờ Úc Ninh đã không yên tâm để bà ngoại một mình về thị trấn ở, một là bệnh này còn phải liên tục đến bệnh viện kiểm tra, hai là sợ bà ngoại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hình như bạn cùng thuê còn quên mất chuyện mình còn thuê phòng ở bên này, lúc đầu còn nói là Úc Ninh nhầm số.
Mãi hồi lâu sau khi Úc Ninh giải thích, đối phương mới nhớ tới chuyện này, ấp úng nói hắn muốn ở thì cứ ở, dù sao đó cũng không phải tiền của cậu ta.
Úc Ninh trong lòng nghi hoặc, nhưng cho là có thể là người nhà đối phương giao tiền thuê nhà.
Mặc dù nói vậy, nhưng tiền thuê nhà vẫn phải đưa, lại hỏi đối phương phương tức chuyển khoản nhưng lại không được.
Hắn định lần sau chủ thuê nhầ tới thu tiền sẽ hỏi một chút.
Sau khi bà ngoại xuất viện, trong nhà náo nhiệt hẳn lên.
Tâm tình Úc Ninh cũng tốt hơn nhiều.
Dù hai ngày nay hắn chỉ có thể trông thấy Lục Quyện trong màn ảnh trực tiếp, nhưng ống kính nước ngoài không thiên vị Lục Quyện giống trong nước, một trận thi đấu, có đôi khi sẽ không quay tới mặt Lục Quyện, chỉ là khẽ lướt qua mà thôi.
Lại thêm vấn đề chênh lệch múi giờ, hai người gần như chỉ có thể gửi tin nhắn.
Hai ngày đầu thi đấu TVT biểu hiện không tệ, nhưng thi đấu quốc tế đến cùng vẫn có độ khó cao hơn trong nước nhiều, hơn nữa đều là cường đội từ các quốc gia, TVT cũng chỉ có thể bảo trì tổng điểm tích luỹ trong top năm, thỉnh thoảng còn đổi vị trí với các đội khác.
Nhưng mà thuỷ quân đã bắt đầu hành động, thậm chí bắt đầu cá cược.
Cược cái gì? Cược lần này TVT có thể giành quán quân không?
Lục Quyện bận yêu đương, nào có thời gian huấn luyện? Trạng thái của TVT chắc chắn trượt dốc? Nhìn xém mấy trận thi đấu trước đó đều thế nào?
Úc Ninh ngồi trên sô pha lướt weibo, càng xem càng sinh khí.
Những thuỷ quân này đúng là không có lỗ nào không vào, xem ra văn kiện luật sư còn chưa đủ đe doạ.
Đương nhiên, đoàn đội luật sư của TVT cũng sẽ không thật sự gửi văn kiện luật sư cho thuỷ quân.
Mượn lời Lục Quyện chính là yxh* cũng muốn kiến tiền, tính chất nghề nghiệp đa dạng.
(yxh là một từ thông dụng trên Internet, là chữ viết tắt của từ tiếp thị số , đề cập đến số tiếp thị. Nó là một thuật ngữ phổ biến trong giới gạo . Tài khoản tiếp thị chủ yếu đề cập đến một tài khoản công khai trên Weibo thu thập một số nội dung cụ thể cho mục đích lưu lượng truy cập hoặc lợi nhuận, xử lý thông tin cụ thể và sau đó đẩy nó lên. Theo Baidu.)Trước kia hắn vẫn thường lấy acc nhỏ phun người, lần này trực tiếp dùng acc chính.
Dù sao mọi người đều biết hắn quen Lục Quyện, mà hắn cũng không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, không cần tuân thu tiêu chuẩn không thể công kích người khác trên nền tảng mạng xã hội.
Úc Ninh gõ điện thoại kêu lách cách.
Thấy hắn vẻ mặt dữ tợn ngồi gõ chữ, bà ngoài thở dài, “Nếu con lo lắng, ra ngài tìm Tiểu Lục đi.”
“Bây giờ bà ngoại nhìn thấy con liền đau đầu.”
Úc Ninh: “…”
“Bà ngoại, bà ghét bỏ con sao?”
Có lẽ bà ngoại bị dáng vẻ này của hắn làm cho đau đầu, gật đầu; “Phải rồi, con đi nhanh đi, bà có thể tìm Lão Lục chơi.”
Lão Lục là biệt danh bà ngoại đặt cho bà nội Lục.
Lúc ở nhà Úc Ninh quản bà ngoại rất nghiêm, dù sao bà ngoại vừa xuất viện, Úc Ninh cũng không dám để bà đi ra ngoài, bình thường đều để bà ngoại ở trong nhà, lúc không có lớp thì sẽ dẫn bà ngoại ra ngoài một chút, nhưng dựa theo cái tính không chịu yên của bà ngoại, chắc là rất khó chịu.
Nhất là gần đây, không biết bà nội Lục thế nào, thu xếp cho anh trai Lục xem mắt, mỗi lần bà nội Lục gặp bà ngoại đều mang theo một đống ảnh chụp, nam nữ đề có.
Úc Ninh yên lặng đốt nén hương thay anh trai Lục, thuận tiện chia sẽ việc này cho Lục Quyện, cùng vui vẻ một chút.
Nghe bà ngoại nói thế, Úc Ninh cũng động tâm.
Cũng có chút muốn cho Lục Quyện một cái kinh hỉ.
Thấy Úc Ninh động tâm, bà ngoại tiếp tục: “Con muốn đi sao? Lão Lục mua vé máy bay cho con đó!”
Úc Ninh: “…?” Vì sao hắn cảm thấy bà ngoại giống như không kịp chờ để thoát khỏi mình?
Vé máy bay là sáng ngày mai.
Úc Ninh không nói chuyện này cho Lục Quyện, trước khi hắn đi lliền đưa bà ngoại đến nhà bà nội Lục.
Vì thuận tiện giao lưu với bà ngoại, bà nội Lục gần đây thuê phòng ở tại chung cư sát vách.
Trước khi đi, bà nội Lục cười đến là từ ái: “Tối nay về.”
Úc Ninh: “…”
Nhất định là hắn bị hai bà lão này ghét bỏ rồi?