Mặc kệ Lục Quyện và Úc Ninh vẻ mặt thế nào, dù sao thì khu bình luận vẫn tin.
【 Hu hu hu công nhận y thật tốt 】
【 Không đúng nha, Nam Bắc, anh có eo sao? 】
Nam Bắc khó khăn bảo vệ tính mạng của mình, vừa vặn nhìn thấy khu bình luận công kích, “Các bạn có thể vũ nhục tôi nhưng không thể vũ nhục thịt trên người tôi.”
Khu bình luận nháy mắt tràn ngập ha ha ha.
Úc Ninh cũng im lặng nở nụ cười, chỉ có Lục Quyện vô cùng lạnh lùng chưa từng nhìn Nam Bắc.
Bị Nam Bắc pha hài như thế, tất cả lại khôi phục bình thường.
Có đệm dựa, eo Úc Ninh cũng không quá mỏi nữa.
Chỉ là khu bình luận bên Lục Quyện cũng ngẫu nhiên có chút tiếng động không hài hoà.
【 Không thể cho fan chúng tôi một lời giải thích sao, vẫn là loại IP bị phong vĩnh viễn kia.
Dã báo cũng thật sự không sợ tổn thất chút lưu lượng. 】
Dù sao cho dù trong tình huống này, phòng phát sóng của Lục Quyện vẫn nhân khí bình ổn ở một tỷ, có thể thấy được đám fan bạn gái fan vợ kia náo loạn lọi hại hơn nữa, cũng không sinh ra ảnh hưởng quá lớn.
Úc Ninh thiếu chút nữa quên mất chuyện này.
Thấy tình huống như thế, mới lên weibo xem.
Vừa lên, di động liền bị kẹt không còn gì, đợi mấy phút, giao diện weibo mới bình thường trở lại.
Tin nhắn riêng của Úc Ninh bị bạo, chính là loại bị lấn át theo nghĩa thông thường, Úc Ninh mở tài khoản weibo lâu như vậy, chưa từng nhận nhiều tin nhắn riêng đến vậy.
Đều là người xa lạ, nhưng nội dung gần như giống nhau.
“Loại người như mày sao xứng ở bên Quyện thần.”
“Tao đã tìm được địa chỉ trường học của mày, rác rưởi, chờ chết đi.”
“Học tập cho tốt không được sao? Sao phải học câu dẫn người khác?”
“Mày báo cáo luật sư cáo tao à, tao cũng khong sợ bị cáo, dù sao cũng không cần ngồi tù.”
“…”
Úc Ninh: “…” Cũng may mấy lời thoại này là sau khi ở bên Lục Quyện mới thấy, nếu không có lẽ thật không dám ở bên Lục Quyện.
Nhưng bây giờ thấy mấy lời này, thật đúng là rất khôi hài.
Những tin tức này có cái đến từ hôm qua sau khi phát trực tiếp, có cái đến từ rạng sáng hôm nay, còn có một ít là vừa mới gửi.
Tóm lại chính là Lục Quyện bên kia không để ý đến, thậm chí còn vô cùng dứt khoát giải quyết, liền chạy tới bên này.
Chẳng lẽ là nhóm kiện sao? Thật kì lạ.
Nhưng cũng là thông qua những người này Úc Ninh mới biết, hoá ra rạng sáng trang blog chính thức của TVT đăng thông báo.
Nhưng thống báo này nói thật sự là lập lờ nước đôi, mặc dù chỉ đang cảnh cáo mọi người đừng quá quan tâm đến sinh hoạt của tuyển thủ, nhưng này cũng không phải là biến tướng thừa nhận hai người có gì đó mờ ám saoo?
Không hổ là Từ Mính.
Nói như thế giống như trấn an trái tim xao dộng của Lục Quyện vậy.
Úc Ninh không hề bị đống tin nhắn riêng hỗn loạn làm ảnh hưởng, còn đăng một cái bình luận trên bài đăng trên blog chính thức của TVT: “Thi đấu cố lên.”
Úc Ninh cảm thấy chuyện này không cần để ý đến là tốt rồi.
Nhưng không ngờ chỉ qua vài phút, số lượng fan weibo tăng nhanh chóng, bình lận vừa đăng cũng tăng like nhanh chóng.
Ấn mở xem.
Fan mới, toàn chiến đội chuyên nghiệp được chứng nhận.
Úc Ninh: “…”
Kỳ dừng thi đấu của mọi người đều không ngủ đủ giấc hả?
Đám fan bạn gái fan vợ của Lục Quyện cũng không làm ầm ĩ được mấy ngày.
Một là bởi vì mấy ngày nay Lục Quyện đột nhiên thay đổi phong cách thường này, bắt đầu mỗi ngày mở trực tiếp, mặc dù không mở camera, nhưng dầu gì cũng là mở trực tiếp, đối với fan kĩ thuật và fan lý trí mà nói, đã là rất hời rồi, ai còn làm càn hại Lục Quyện không trực tiếp thì sao bây giờ?
Hai là bởi vì đoàn đội luật sư của TVT mỗi ngày phát văn kiện luật sự, trong lòng những người trước đó từng mắng TVT trên weibo cũng bàng hoàng, sợ chuyện này liên luỵ đến trên đầu mình.
Chủ yếu là đoàn đội luật sự của TVT thật sự rất mạnh.
Úc Ninh thậm chí còn thấy cái người trước đó nói “Dù sao cũng không ngồi tù” đang điên cuồng xin lỗi.
“Muốn tôi nói, mẹ nó, người đàn ông của cậu khá đẹp trai đây.” Tống Triệu vừa hút trà sữa, vừa tán thưởng.
Úc Ninh: “…” Úc Ninh trầm mặc chốc lát: “Tôi cũng thấy rất đẹp trai, nhưng cậu không thể nói.”
Tống Triệu im lặng, “Không phải chứ, cậu thay đổi rồi? Trước kia cậu còn nói y giống tra nam, bây giờ tôi khen một câu đẹp trai cũng không được sao?”
Úc Ninh gật đầu, lại cười, không phản bác Tống Triệu.
Hai người đang nói chuyện, vừa vặn có bạn học nữ cùng lớp đi qua, còn đang dừng bên người Úc Ninh một lát, nhưng sau cùng vẫn không nói, lại rời đi.
Úc Ninh đương nhiên nhìn thấy.
Mấy ngày nay lên lớp, trên đường số người quay đầu nhìn hắn cao hơn trước kia nhiều.
Nhóm trường học cũng có không ít người thích Lục Quyện, chuyện này náo lớn như thế đương nhiên nhiều chú ý.
Nhưng mọi người đều bảo trì khoảng cách an toàn, ngoại trừ Khương Hạo trước đó vẻ mặt mờ mịt chạy tới hỏi Úc Ninh chuyện này có phải thật không, thật sự cùng với Lục Quyện là quan hệ đó hay không.
Úc Ninh cũng không phủ nhận, liền nói mình quả thật quen Lục Quyện.
Khương Hạo cũng không hỏi nhiều, chỉ nói sau này có thể để Lục Quyện mời ăn cơm không.
Ngay cả bạn bè cũng nhất định phải giữ chút riêng tư.
Tống Triệu chậc hai tiếng, “Bây giờ cậu thế nhưng là người nổi tiếng, vừa rồi trước khi cậu đến phòng tôi giao vật liệu, giáo sư kia còn vẻ mặt thương tiếc hỏi tôi có phải cậu thật sự kết giao bạn trai không, còn nói vốn muốn giới thiệu cháu gái mình cho cậu làm quen đó.”
Úc Ninh: “…”
“Vậy cậu có thể nói cho tôi biết mấy ngày trước cậu xảy ra chuyện gì không? Sao lại làm giống như bị què chân vậy?”
Tống Triệu xin nghỉ vài ngày, Úc Ninh cũng không liên hệ.
Nếu không phải còn nguyên vẹn trở về, Úc Ninh còn hoài nghi cậu bị người ta bắt cóc đó.
Chỉ là Úc Ninh luôn cảm thấy tư thế đi của Tống Triệu không thích hợp.
Lời này vừa hỏi ra, Tống Triệu lập tức ngậm miệng, bắt đầu yên tĩnh hút trà sữa.
Không muốn nhiều lời, Úc Ninh cũng không hỏi nhiều nữa.
Tiết này là bài giảng, giáo sư ngẫu nhiên chọn một người lên bục giảng trình bày về luận văn mình viết.
Úc Ninh không may, là người cuối cùng bị gọi lên, cũng may đã chuẩn bị một chút.
Úc Ninh đột nhiên phát hiện mọi người trong lớp liên tục nhìn qua bên ngoài phòng học.
Ngay cả người luôn chuyên tâm nghe giáo sư giảng bài cũng bị ảnh hưởng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn ra ngoài, lộ ra ánh mắt hết sức không hài lòng.
Úc Ninh cũng không nhịn được đưa mắt nhìn.
Không biết là người lớn nhà ai.
Phái hai người mặc đồ tây đen thoạt nhìn như bảo tiêu đứng trước cửa phòng học, hai người đứng thẳng tắp, thậm chí còn có cảm giác muốn chặn cửa phòng.
Úc Ninh hoài nghi nếu không phải buổi học sắp kết thúc, có khi giáo sư sẽ nào xông ra đuổi người không.
Cũng may Úc Ninh vừa kết thúc phần trình bày, tiếng chuông tan học liền reo lên.
Thu dọn đồ đạc trở về chỗ ngồi, Tống Triệu còn đang ở đó hô hào:”Tôi còn cho rằng hộ vệ áo đen chỉ có trong tiểu thuyết.”
Úc Ninh đột nhiên nhớ tới lần trước ở phòng bệnh, anh trai Lục Quyện mang theo một đám bảo tiêu còn cưỡng éo mang Dịch Thao đi, vô cùng thấu hiểu gật đầu: “Có phải rất giống xã, hội, đen?”
Cảnh tượng vô cùng kì quái.
Vừa dứt lời được mấy giây, bạn học ngồi ở cửa ra vào nhịn cười: “Úc Ninh, tìm cậu đó!”
Vừa nói vừa chỉ người áo đen ở cửa.
Hai người áo đen cùng nhau nhìn Úc Ninh.
Úc Ninh: “…”
Tống Triệu: “Phì, đây là tìm cậu? Đây là thứ gì?”
Xe Lục Vinh dừng ngoài trường.
Không đi vào thứ nhất là sợ là cho người khác chú ý, thứ hai là sợ doạ em dâu chạy mất thì không hay.
Cũng chỉ đành để hai bảo tiêu đi vào gọi người.
Lúc Úc Ninh đến, Lục Vinh đang gửi tin nhắn cho Lục Quyện.
- Cha mẹ để anh mang Ninh Ninh về ăn bữa cơm
- Em yên tâm, anh sẽ bảo vệ tốt
Bảo vệ tốt em dâu, còn đặc biệt đưa bảo tiêu mới thuê đến đó!
Bởi vì sau lưng đi theo hai người áo đen cao lớn, đoạn đường này Úc Ninh kéo theo không ít ánh mắt.
Úc Ninh hận không thể đào cái hố mà chui vào.
Vì sao mỗi lần anh trai Lục Quyện lâm trận đều kì cục vậy?
Úc Ninh chưa bao giờ có cảm giác từ giãy phòng học đến cửa trường học lại xa đến vậy.
Cũng may lên xe rồi, ánh mắt bên ngoài liền hoàn toàn bị ngăn cách.
Lục Vinh đã cất di động.
Mặc một thân âu phục cắt may tỉ mỉ, đeo kính gọng vàng, vẻ mặt thanh lãnh, toàn thân trên dưới lộ ra khí tức tổng tài bá đạo.
Nếu không phải trước đó từng thấy qua dáng vẻ anh ấy mang theo một đám bảo tiêu xông vào phòng bệnh, có lẽ Úc Ninh sẽ có hơi sợ.
Không, nhìn bề ngoài, Lục Vinh thật sự không giống người dễ ở chung.
Cho dù là bây giờ, Úc Ninh vẫn hơi căng thẳng.
Còn căng thẳng hơn lúc nhìn thấy bà nội Lục.
Không chỉ bởi vì Lục Vinh trông không dễ ở chung, càng là bởi vì Lục Vinh càng là người thân quan trọng với Lục Quyện hơn cả bà nội Lục.
Úc Ninh nắm lấy di động, “Lục đại ca.”
Hình như Lục Vinh rất thích xưng hô này, lưng vốn đang thẳng tắp chợt giãn ra, không lập tức nói chuyện, nhưng động tác vô cùng lưu loát tháo kính xuống, nhìn Úc Ninh mỉm cười, “Em cũng biết anh rồi, anh cũng không giả vờ làm gì?”
“Vậy anh liền đi thẳng vào vấn đề, hôm nay tới tìm em chủ yếu là cha mẹ muốn gặp em một lần.”
Úc Ninh sửng sốt, còn chưa nói chuyện, Lục Vinh liền nói tiếp: “Nhưng em yên tâm, anh sẽ không dùng sức mạnh, cũng đã nói với Quyển Quyển.”
“Đúng rồi, hắn là em biết nhũ danh của Lục Quyện là Quyển Quyển chứ?”
Úc Ninh khong ngờ Lục đại ca lại quen thuộc như thế, thậm chí không hề giống vẻ mặt tổng giám đốc bá đạo, ngu ngơ chốc lát, gật đầu.
Lục Vinh cũng càng buông lỏng, “Vậy là tốt rồi, lát nữa em cũng không cần chú ý gì cả, nếu như cha mẹ nói gì, em liền xem như không khí đi.”
Thấy Úc Ninh không trả lời, lại lặp lại một lần, “Không khí, hiểu chứ?”
Úc Ninh gật đầu.
Chờ xe khởi động, Úc Ninh mới chợt nhớ tới, hình như hắn còn chưa đồng ý gặp cha mẹ Lục Quyện mà? Sao lại đột nhiên bị tròng vào rồi?
Lục Vinh căn dặn xong liền tiếp tục mang kính gọng vàng lên, sau đó bắt đầu cầm máy tính làm việc.
Nhìn quả thật bề bộn nhiều việc.
Trên xe Úc Ninh, Lục Vinh và lái xe nữa là ba người.
Úc Ninh cảm thấy bầu không khí hơi ngột ngạt.
Chỉ có thể móc di động ra gửi tin cầu cứu cho Lục Quyện.
- Em bị anh trai anh mang về nhà
Lục Quyện trả lời trong một giây.
- Anh biết
- Anh đang trên đường, em cứ xem như cha mẹ anh còn cả anh trai anh như không khí là được.
Không hổ là anh em, lời nói giống nhau như đúc, chỉ là có thêm một chút khí người.
Có lẽ là cảm thấy Úc Ninh có chút nhàm chán, lại cứ ôm lấy di động ngẩn người, Lục Vinh vừa xử lý công việc vừa tìm đề tài: “Khi Quyển Quyển còn bé rất đáng yêu.”
Úc Ninh: “….A?”
Sau đó Lục Vinh vô cùng không khách khí mở ảnh chụp Lục Quyện mặc yếm khi còn bé trong máy tính cho Úc Ninh xem.
Không chỉ mặc quần hở đũng, còn có hai cái buộc vào, có điều nhìn rất xấu, chắc là do đứa nhỏ tự làm, có lẽ là Lục Vinh làm cho, còn có Lục Quyện khóc, đấu vật.
Tóm lại không có một tấm nào là ảnh chụp mà người bình thường nên có.
Khi còn bé Lục Quyện cũng rất đẹp, có thể từ nhỏ đã có phôi xinh đẹp, lúc còn nhỏ thậm chí còn hơi giống bé gái, nhưng đến khi trưởng thảnh, ngũ quan nảy nở liền không còn giống nữa.
“Không ngờ chỉ một chớp mắt đã lớn như vậy rồi.” Lục Vinh cảm khái, “Còn có đối tượng.”
“Anh còn chưa có đối tượng.”
“Em trai anh lại có đối tượng.”
“Thảm hơn là, anh thế mà còn muốn giúp em trai theo đuổi đối tượng.”
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh thậm chí còn nghe ra một chút ai oán từ trong lời nói của Lục Vinh.
Hình như Úc Ninh phát hiện mình ai oán hơi nhiều, chuyển đề tài, lại bắt đàu kể chuyện của Lục Quyện, “Thi đấu Châu Á giành quán quân anh tặng cho Lục Quyện một phần chân dung Siêu Nhân Điện Quang làm quà tặng, hi vọng y có thể giống như Siêu Nhân Điện Quang phát sáng, thế mà không lĩnh tình.”
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh nhất thời không biết đáp lại thế nào.
Cũng may Lục Vinh có tân tình kể chuyện, cũng chưa phát hiện un lúng túng thế nào.
Trước khi xuống xe, Úc Ninh còn muốn hỏi xin Lục Vinh ảnh chụp Lục Quyện khi còn bé.
Lục Vinh cực kì hào phóng gửi trực tiếp một gói văn kiện, hai người còn thêm wechat.
Lại xem một hồi, vòng bạn bè của Lục Vinh đều là tin tức tài chính và kinh tế.
Vô cùng đứng đắn.
Trước khi xuống xe, Úc Ninh vội vàng đổi ảnh đại diện wechat thành ảnh chụp Lục Quyện lúc nhỏ ngồi dưới đất khóc lớn.
Lục Vinh còn vô cùng tán thưởng: “Tại sao anh lại không nghĩ ra nhỉ?”
Mặc dù như vậy, nhưng Lục Vinh vẫn không đổi.
Chỉ chưa đến một lát, Lục Quyện liền gửi tới cái “?”.
Úc Ninh có tật giật mình nhét di động vào túi, không dám trả lời dấu hỏi này của Lục Quyện.
Lục Tín Nhiên và Vệ Tân Dao vô cùng coi trọng vẻ bên ngoài.
Cho dù là để con trai cưỡng ép đưa người về ăn cơm, cũng phải bố trí nhà cửa vô cùng giống đại sự, hai người cũng ăn mặc trang trọng, tựa như chính thức nhìn thấy con dâu vậy.
Đối với chuyện con trai thích đàn ông, trong lòng hai vợ chồng vẫn có cục u lớn.
Nếu không phải vì bà nội Lục Quyện kiên quyết ủng hộ Lục Quyện, hai người chắc chắn sẽ không đồng ý để Lục Quyện ở bên một người đàn ông.
May mà con cả nghe lời, nói nó đưa người về nó liền đưa người về.
Vệ Tân Dao gọt hoa quả, nhìn con trai cả cười ôn nhu, lại bưng đĩa hoa quả đến trước mặt Úc Ninh: “Nếm thử đi, đây là hôm qua mới đưa từ nước ngoài về.”
Úc Ninh cũng chưa nói cảm ơn, Lục Vinh đang cúi đầu xem văn kiện bỗng nói: “Đây không phải là trái cây hôm qua con mua ngoài tiệm sao?”
Vệ Tân Dao cứng đờ, vốn là hơi xấu hổ nhưng lại nghĩ, vẫn là con trai cả tốt, sẽ không nói dối gạt người!
Ngay cả Lục Tín Nhiên cũng hề không có cảm giác Lục Vinh đang phá bĩnh.
Nếu đổi thành Lục Quyện, Lục Tín Nhiên vừa bày ra một bộ từ phụ u nghiêm chắc chắn đã nổi giận.
Úc Ninh nhìn ra hai vợ chồng không thích hợp.
Chỉ nhìn vào việc Lục Quyện không có mặt, có lẽ cũng cảm nhận được bình thường Lục Quyện ở nhà là đãi ngộ gì.
Trong nhất thời, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Úc Ninh nhịn nỗi giận xuống, cười cười với Vệ Tân Dao: “Cảm ơn dì.”
Vẻ mặt vô tội, cười lên cũng vô tội, nhìn rất dễ gần, cho dù là ai, trông thấy người khác cười với mình như thế đều sẽ cảm thấy dễ chịu.
Vệ Tân Dao cũng thế, thấy Úc Ninh cười như thế, không vui trong mắt liền tan đi nhiều: “Là dì nhớ lầm, trái cây chuyển từ nước ngoài về hôm qua đã ăn hết rồi.”
Úc Ninh lắc đầu tỏ vẻ không sao, còn vô cùng khéo léo bắt đầu ăn trái cây.
Có ai không thích đứa trẻ nhu thuận?
Vệ Tân Dao đã sớm điều tra Úc Ninh, thành tích Úc Ninh tốt, dù nhà nghèo nhưng từ nhỏ đã khắc khổ, học tập cũng tốt.
Trong nhất thời, ánh mắt Vệ Tân Dao hết sức từ ái.
Vẫn là Lục Tín Nhiên ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở bà đừng quên chuyện chính.
Lục Vinh gõ bàn phím lách cách.
- Cha mẹ bắt đầu hỏi rồi.
“Quyển Quyển nhà chúng ta từ nhỏ đã không nghe lời, còn phản nghịch, đều đã hai mươi tuổi còn phản nghịch học cái gì mà chơi game, chúng ta làm người lớn vẫn luôn đau đầu.” Vệ Tân Dao lại nói.
Úc Ninh không nói chuyện.
Có hơi giống cảnh gặp phụ huynh trong phim truyền hình, có vài phụ huynh sẽ quở trách con mìn, nhưng người khác chỉ nói trước mặt đối tượng, còn Úc Ninh nghĩ, có lẽ Vệ Tân Dao nói là thật lòng.
“Ở chung với y chắc là rất mệt mỏi phải không? Đều tại chúng ta không dạy dỗ tốt, không được như anh trai, Vinh Vinh ở chung rất tốt, thành tích học tập cũng tốt…”
Vệ Tân Dao không tự giác bắt đầu tâng bốc Lục Vinh.
Lục Tín Nhiên vẻ mặt ngày càng thoả mãn, nhưng không biết nhớ tới cái gì, sắc mặt đột nhiên đen thui.
Úc Ninh không nói gì.
Lục Vinh hình như cũng rất im lặng, bất đắc dĩ nháy mắt, còn làm khẩu hình nói: “Không khí.”
Úc Ninh thật sự không có cách nào xem Vệ Tân Dao đang gièm pha Lục Quyện thành không khí.
Trước có nghe Lục Quyện nhắc đến, nghe bà nội Lục nhắc đến, cũng từng nghe từ miệng người khác nói, khổ sở thì khổ sở nhưng không tức giận như bây giờ.
“Chúng ta chỉ hi vọng con có thể khuyên nhủ y, để y đừng đánh cái gì chơi cái gì game nữa.” Vệ Tân Dao thở dài, thoạt nhìn như người mẹ đang suy nghĩ vì con.
Lục Tín Nhiên cũng phối hợp nói một câu: “Trong nhà có cái gì không tốt?”
Gì cũng không tốt.
Úc Ninh nghĩ, nhưng cũng không thể nói thẳng ra, chỉ lắc đầu: “Lục Quyện muốn làm gì thì tự mình làm, con không thể chi phối tư tưởng.”
Vệ Tân Dao ai oán: “Con là đối tượng của y mà, con nghĩ một chút xem về nhà kế thừa gia sản không tốt sao? Con về sau cũng không cần làm việc, ở trong nhà hỗ trợ chăm sóc chúng ta, không phải là rất tốt sao?”
“Trong nhà ta và cha Quyển Quyển còn có thể giúp con, anh trai Quyển Quyển cũng có thể, ngay cả Quyển Quyển xấu tính con vẫn chấp nhận mà?”
“Nếu không phải vẻ ngoài đẹp trai…”
Úc Ninh: “…” Úc Ninh trầm mặc nửa ngày, mặc dù mới đầu đúng là cảm thấy Lục Quyện đẹp trai.
Nhưng vì sao không thể ưa thích con người Lục Quyện.
Úc Ninh cảm thấy Vệ Tân Dao mới là kì quái.
Có người mẹ lần đầu gặp đối tượng của con trai sẽ nói những lời này sao?
Còn muốn hắn khuyên Lục Quyện tâm chuyển?
Úc Ninh chịu đựng nhưg ngữ khí khó tránh khỏ nhiều hơn mấy phần thật tâm: “Con cảm thấy Lục Quyện rất tốt, tính tình cũng tốt, chỗ nào cũng tốt.”
Lục Tín Nhiên có lẽ không nghe nổi, hừ một tiếng, “Lục Vinh còn tốt hơn nhiều.”
Úc Ninh nhức đầu.
Nắm chặt di động, “Con nói đều tốt, nhưng đối với con, Lục Quyện là tốt nhất.. Con thích là con người y, bởi vì hai người là cha mẹ, con mới đồng ý tới gặp hai người.”
Úc Ninh vốn là muốn, mình sẽ cho họ đủ tôn trọng.
Nhưng tại sao họ không thể cho Lục Quyện một phần tôn trọng?
Trái lại Lục Vinh có hơi ngẩng đầu nhìn nơi khác.
Sau đó lại cúi đầu xuống thật nhanh.
- Vợ em phát uy, em kẹt xe hay sao? Còn chưa tới?
- Em còn không đến, có thể vợ em sắp bắt đầu mắng anh
- qaq cứu mạng, em trai ơi
Có lẽ Vệ Tân Dao cũng biết mình nói hơi quá mức, bị Úc Ninh nói như thế, bỗng tỉnh táo lại.
Đây không phải là con trai cả quá ưu tú, nhịn không được khoe khoang chút sao?
Mà Úc Ninh ngoan như vậy, còn biết bênh người mình, nếu là đối tượng của con trai cả thì tốt rồi.
Nhưng ý niệm này cũng chỉ hiện lên trong nháy mắt.
Chút đạo đức ấy vẫn phải có.
Lục Tín Nhiên vẫn hừ lạnh.
Nhưng một chút cảm giác bất mãn với Úc Ninh vừa rồi lại tiêu tán không còn.
Cũng không phải không yêu con trai nhỏ mình, nhưng so sánh hai đứa nhỏ, trong lòng vẫn bất công.
Nhưng thấy con trai nhỏ có đối tượng bênh vực, trong lòng vẫn thoả mãn.
Bầu không khí chợt yên tĩnh lại, chỉ nghe thấy tiếng đồng hồ trong phòng khách.
Úc Ninh cầm điện thoại, thậm chí có ý nghĩ muốn chạy trốn.
Nhưng lại không thể.
Trái lại cũng không oán trách vì sao Lục Vinh lại muốn đem mình đến đây.
Lục Vinh cũng là có suy nghĩ riêng của mình, về phần suy nghĩ đó là gì, Úc Ninh cũng không nghĩ tới.
Cuối cùng vẫn là Lục Tín Nhiên phá vỡ bầu không khí quỷ dị này, Lục Tín Nhiên đưa văn kiện trong tay cho Lục Vinh, lại từ trên ghế sô pha lấy một phần văn kiện khác đưa cho Úc Ninh, “Đây là một phần thoả thuận chuyển nhượng cổ phần.”
“Chỉ cần Lục Quyện đồng ý về công ty, không đánh cái trò chơi kia nữa, cổ phần trong này chính là của con.”
Úc Ninh: “…” Úc Ninh cúi đầu nhìn, đã thấy tiêu đề, chưa kịp nói chuyện, Vệ Tân Dao liền nói: “Đúng vậy đó.”
“Đến lúc đó con cũng có thể đến công ty giúp…” Lục Tín Nhiên còn tiếp tục vươn cành ô liu.
Trong mắt nhà tư bản, chỉ có tiền là có thể giải quyết mọi việc.
Úc Ninh lắc đầu, đưa văn kiện trả lại cho Vệ Tân Dao ngay bên cạnh, “Không cần, cảm ơn chú dì.”
“Chuyện này, vẫn nên xem mong muốn của Lục Quyện, y thích gì, muốn là cái gì, là y tự nguyện, y là người, không phải thứ đồ cần phụ thuộc, có nhân sinh của mình, cũng không cần thiết luôn so sánh với người khác.”
“Nếu nhất định phải so sánh với người khác, thì đã ưu tú hơn rất nhiều người.”
“Trong mắt cháu, vô địch thế giới càng vinh dự hơn hội đồng quản trị công ty, càng có thể diện hơn.”
Úc Ninh khó khăn nói ra những lời này trước mặt người lớn, thực ra cũng rất căng thẳng.
Nhưng nói ra liền thoải mái hơn nhiều, thật sự không chịu được dáng vẻ cha mẹ Lục Quyện như vậy.
“… Con biết con đang nói cái gì sao?” Sắc mặt Lục Tín Nhiên hơi đen, “Con nghĩ không có sự đồng ý của chúng, con có thể ở bên Lục Quyện sao?”
Vệ Tân Dao lập tức muốn khuyên nhủ.
Úc Ninh: “… Vì sao không thể, người con thích cũng không phải hai người.”
Có lẽ là ở bên Lục Quyện đã lâu, cái miệng này cũng không hiền được.
Lục Vinh rất muốn gật đầu.
- Em mau tới! Vợ em thâm tình tỏ tình!
- Mặc dù em không ở hiện trường nhưng anh đã ghi âm cho em, có phải anh là anh trai tốt không?
Lục Quyện có lẽ cũng không thể nhịn nổi nữa.
- Ngậm miệng, kẹt xe