Chương 49: Lục Quyện thật giống… đứa trẻ ngây thơ…

Sau khi đổi máy tính mới, Úc Ninh phát trực tiếp thuận lợi hơn nhiều, hình tượng trò chơi cũng trở nên cao hơn.

Vì để xứng với cái máy tính này, Úc Ninh còn cố ý đi mua một chiếc máy quay mới, là cái loại vô cùng sắc nét, ngay cả lỗ chân lông trên da cũng nhìn thấy được ấy.

【 A a a a bảo bối đổi máy vi tính sao? Cái ống kính này!!! Tôi chết đây!! Xương quai xanh cũng thật xinh đẹp!!!】

【 Tôi tuyên bố hôm nay chồng tôi sẽ đổi thành bảo bối! Bị camera che giấu giá trị nhan sắc!!!】

【Con trai lớn của mẹ có phải gầy rồi không? Thật đau lòng】

Úc Ninh vẫn không mở làm đẹp, vì trước đó hắn từng thử hiệu quả của làm đẹp, mắt to giống hamster, rất kì, cằm cũng biến thành rất nhọn, cả má núm đồng tiền cũng không thấy nữa.

Thấy khu bình luận, Úc Ninh cười, “Có sao? Trước đó các bạn không nhìn ra được sao?”

【 Không ra!! Quá mơ hồ!! Tôi yêu camera HD!】

Còn có không ít người gọi chồng ơi, kích động hơn trước kia nhiều, Úc Ninh cũng không tiếp tục quá để ý tới.

Nhân lúc trước khi bắt đầu game, hắn gửi tin nhắn cho quản lý nền tảng tham gia hoạt động, nhân viên quản lý hồi âm trong nháy mắt, gửi cho hắn phiếu báo danh, hắn điền xong lại gửi qua.

Úc Ninh trả lời được.

Trong lúc phát trực tiếp vừa vặn nhận được một đống quà tặng.

【 EVE – Cao nguyễn ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thủy, trở thành vip cao cấp trong trực tiếp!】

【 EVE - Thiển Thiển ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thủy, trở thành vip cao cấp trong trực tiếp!】



【EVE -A Bàn ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thủy, trở thành vip cao cấp trong phát trực tiếp!】

Úc Ninh sửng sốt, đều là chiến đội EVE, trực tiếp đẩy hết tin tức đi lên, khu bình luận hô hào ông chủ hào phóng! Hôm nay EVE phát tiền ăn tết sao?

Cảm ơn quà tặng của Cao Nguyên, Thiển Thiển, … A Bàn.” Úc Ninh đọc từng cái id, EVE ném quà tặng xong cũng không nói một lời.

【 Tôi có một ý tưởng】

【 Tôi cũng có, nghe nói đội trưởng EVE thích em trai xinh đẹp】

【 Đây là đặt sính lễ tập thể sao??? Trước đó không phải bảo bối từng chơi cùng A Bàn sao? Nói không chừng là bạn bè đó! Dù sao cùng nền tảng, ủng hộ một chút cũng đâu có vấn đề gì lớn?”】

Úc Ninh cũng rất nghi hoặc.

Hắn gửi tin nhắn cho Lục Quyện hỏi xem đã xảy ra chuyện gì thì không có tin nhắn hồi âm.

Lúc này, trong nhóm TVT và EVE.

- @ Cao Nguyên @ Thiển Thiển @ A Bàn?

- Quyện chó làm gì @ người đội chúng ta vậy.

- Cậu yêu cầu?

- Cái gì tôi yêu cầu, tôi không hiểu, hô hô hô

- Ngây thơ

- Không vẫn chưa bùng nổ sao, tôi nói lần trước ăn cơm sao còn chưa ăn đã chạy mất, đánh đôi với người ta còn lôi kéo đội chúng tôi chống đỡ, tính cách này của cậu làm sao có thể có đối tượng? Đứa nhỏ nhà chúng ta dáng dấp thật dễ nhìn.

【 Hệ thống nhắc nhở Tôn Lật bị Lục Quyện đá ra group chat 】

A Bàn vẻ mặt khó hiểu nhìn đội trưởng, “Đội trưởng… Anh gây với Lục Quyện làm gì thế?”

“Không trêu chọc, đây không phải là phát hiện chuyện lạ sao? Lục Quyện cũng đã có đối tượng, các cậu vẫn còn là cẩu độc thân.” Đội trưởng EVE Tôn Lật sờ mặt mình, thở dài, “Quả nhiên đó là mặt thế giới.”

Lần trước liên hoan Lục Quyện đột nhiên chạy mất, anh ta đã nghi ngờ, kết quả lần trước còn tìm đám A Bàn cùng chơi game, đám A Bàn không quen Lục Quyện, có thể không nhìn ra, nhưng Tôn Lật và Lục Quyện làm bạn nhiều năm, có thể nói là từ khi y gia nhập TVT đến nay quan hệ vẫn luôn không tệ, đương nhiên có thể nhìn ra điều mờ ám.

Con người Lục Quyện, chưa từng đối với ai như vậy, lần trước nhóm còn đang thảo luận Juan có phải y hay không, nhưng Tôn Lật nhớ rõ, lần rtước Lục Quyện từng cầm cái id đó nện que huỳnh quang trong trực tiếp của anh ta, cái loại miễn phí đó.

Lúc ấy Tôn Lật không có mặt, đợi đến khi chủ đề qua đi, anh ta cũng lười vạch trần, hôm nay không có việc gì mở trực tiếp ra xem, con người Lục Quyện tính tình thiếu hụt rất lơn, Tôn Lật vừa vặn muốn nhìn xem là ai có bản lĩnh thu thập y, không ngờ dáng vẻ đối phương còn rất tốt.

Lúc này Lục Quyện bùng nổ một đợt.

Thật không ngờ đúng là Lục Quyện ngồi xổm trong trực tiếp của đối phương.

Lúc này hai người nói chuyện riêng.

- Quyện chó, cậu nghiêm túc sao?

-?

- Không có gì, chỉ là tôi không ngờ, cậu vậy lại là người thoát FA sớm nhất, lúc nào chuẩn bị thông báo chính thức? Nhóm fan girl của cậu có thể chấp nhận sao? Nếu không thể, tôi đồng ý chia sẻ thay cậu

- Cái gì gọi là tôi vậy mà?

- Ý trên mặt chữ, dáng dấp người ta tốt, sao lại xem trọng cậu?

- Sao cậu không xem lại một chút là ai không được?

Hai người đá xéo lẫn nhau một hồi.

- Lúc nào rảnh cùng ăn bữa cơm?

Lục Quyện cúi đầu nhìn một lát, động ngón tay, trước che lại một đống quà tặng của đám EVE sau đó mới hồi âm Tôn Lật.

- Có rảnh lại nói.

- Chuyện yêu đương với Úc Ninh, bản thân y cũng không định giấu diếm ai.

Quan hệ của họ với chiến đội EVE tốt, là vì quan hệ giữa y và Tôn Lật không tệ.

Lúc vừa đánh chuyên nghiệp, Tôn Lật cũng là mao đầu tử, hai người còn thường xuyên thức thâu đêm tâm sự, Lục Quyện còn là người tâm sự.

Lục Quyện im lặng một hồi.

- Có tiền thì nện, vợ tôi dựa vào các cậu

- Cút

- Úc Ninh vừa cảm ơn không lâu.

【Juan ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thủy, đã là người sử dụng vip tối cao trong trực tiếp rồi】

【Juan ném cho hoạt náo viên mười chiếc tàu thủy, đã là người sử dụng vip tối cao trong trực tiếp rồi】

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh cúi đầu xem tin nhắn, Lục Quyện vừa trả lời.

- Đừng để ý đến họ, họ có tiền.

- Xem như bọn họ phát lì xì cho vợ của ba.

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh cũng có chút hiểu ra, Lục Quyện và EVE quan hệ thật tốt.

Như vậy cũng xem như một phương thức giới thiệu hắn cho bạn bè y.

- Vợ của ba?

- Mẹ?

- Lục Quyện, em từng xem anh như má bảo nam, kết quả bây giờ anh thế mà còn làm mẹ em

- ?

Mặc dù không nhìn được vẻ mặt của Lục Quyện nhưng Úc Ninh vẫn không nhịn được cười.

Hắn cũng có thể tưởng tượng dáng vẻ Lục Quyện mặt lạnh cau mày.

- Bây giờ cũng không gọi anh nữa đúng không?

Lục Quyện còn rất nghiến răng nghiến lợi.

- Bây giờ tôi liền lấy acc Juan này phát trực tiếp.

Úc Ninh lập tức cầu xin tha thứ.

- Anh trai tốt, em sai rồi

- Anh trai thân mến!

- Ôm một cái.jpg

- Tập trung phát trực tiếp đi

- Vì sao đổi camera?

- Cười đến kì quái

Úc Ninh: “…”

Bị y nói như thế, Úc Ninh đột nhiên nhớ tới mình còn đang phát trực tiếp, bên trong camera, nụ cười của hắn bị phóng đại vô hạn,vì camera vô cùng sắc nét, vốn có thể che được vẻ mặt đỏ ửng mang theo hạnh phúc lúc này hoàn toàn không giấu được.

Khu bình luận sắp không nhìn được.

【Hu hu hu bảo bối không phải đang yêu đương chứ? Nói chuyện với ai mà vui vẻ vậy?】

【 Hoàn toàn chính là biểu hiện xuân tâm dập dờn!!!】

【 Cái gì con trai tôi yêu đương rồi sao?】

Úc Ninh lập tức úp điện thoại xuống bàn, ho nhẹ hai tiếng, không trực tiếp đáp lại khu bình luận, tập trung vào buổi phát sóng trực tiếp.

Lục Quyện nhìn chằm chằm biểu tượng dưới góc phải màn hình, vẻ mặt lãnh đạm xùy một tiếng, vô cùng bất mãn.

Động tác trên tay lại không hề ngừng lại, chụp màn hình lưu giữ.

Sau ngày thay máy tính mới phát trực tiếp, Úc Ninh nhận được ích lợi quà tặng mỗi ngày, hơn trước kia không ít, cũng có thể là vì hắn có tham gia hoạt động, nền tảng lại tặng thêm cho hắn cái nhãn ‘làm đẹp’.

Rất nhanh đã đến thời gian bà ngoại làm phẫu thuật.

Khoảng thời gian này, bà ngoại gầy đi rất nhiều, cho dù bà ngoại không nói, Úc Ninh cũng biết là bà không thoải mái

Sinh bệnh, dù là bệnh nặng hay bệnh nhẹ, đều sẽ mang đến ảnh hưởng không nhỏ.

Trước phòng phẫu thuật, người bệnh sát vách có quan hệ tốt với bà ngoại còn cố ý

Sang thăm bà ngoại, ngay cả người cô gái trầm mặc giường bên cạnh cũng chúc bà ngoại phẫu thuật thành công.

Khoảng thời gian này, mỗi ngày Úc Ninh đều tới đây, cũng biết chút tình huống của cô gái ấy.

Cô là người làm công ở ngoài, người nhà cũng không biết cô ngã bệnh, trước đó Úc Ninh có nghe cô gọi điện với người nhà, còn hỏi đòi tiền cô, cô gái lừa người nhà nói bị công ty thôi việc còn đang tìm việc làm.

Úc Ninh nghe thấy cô gái cúp điện thoại xong trốn trong phòng vệ sinh khóc, sau khi đi ra vô cùng trầm mặc, không nói một câu, chỉ là thi thoảng ánh mắt sẽ rơi lên người bà ngoài và hắn.

Úc Ninh cho tới bây giờ cũng chưa từng hỏi cái gì, bà ngoại cũng không hỏi, nhưng Úc Ninh cảm thấy chắc chắn bà ngoại có từng nghe nói rồi, cho nên thường xuyên tặng đồ cho đối phương.

Sau khi bà ngoại vào phòng phẫu thuật, tinh thần Úc Ninh căng thẳng.

Tống Triệu với Dịch Kim hôm nay đều tới.

Cũng may hôm nay là cuối tuần, nếu không thì Dịch Kim còn phải trốn học để tới..

Trong hành lang là mùi thuốc sát trùng, cũng không có ai khác.

“Phải bao lâu vậy?” Dịch Kim còn muốn căng thẳng hơn Úc Ninh, cầm quyển năm ba (tài liệ ôn thi đại học) của mình đi tới đi lui trước cửa.

Tống Triệu bị cậu xoay đến choáng đầu, “Em có thể ngừng một chút không học sinh cấp ba? Tập trung viết bài thi của em không được sao?”

“Không được, em căng thẳng.”

Tống Triệu liếc mắt, quay đầu muốn đi an ủi Úc Ninh.

Đã nhìn thấy Úc Ninh cúi đầu nhắn tin.

- Em không có khẩu vị, không muốn ăn

-?

- Không muốn ăn? Em là người hay là sắt thép?

Úc Ninh mấp máy môi, thở ra một hơi thật sâu.

- Vậy anh tùy tiện mua đi, em và Tống Triệu đều ở đây

- Anh như thế này chạy đi quản lý sẽ không tìm người sao?

- Biết

- Buổi tối huấn luyện thi đấu, buổi chiều không có việc gì

Lục Quyện nhắn xong câu này liền không có đoạn dưới nữa.

Úc Ninh cầm điện thoại hít sâu một hơi định nói, đã thấy Tống Triệu vẻ mặt ‘buồn nôn’ nhìn hắn.

Úc Ninh dừng động tác, “Sao vậy?”

“Chậc chậc,” Tống Triệu lắc đầu, “Người đàn ông của cậu muốn tới à?”

Úc Ninh không do dự gật đầu.

Tống Triệu nhìn Dịch Kim còn đang xoay quanh một chút, suy nghĩ một chút vẫn không nhắc nhở cậu.

Lục Quyện còn tới rất nhanh.

Chỉ là lúc đến còn mang theo một đống đồ ăn.

Thời gian này Úc Ninh gầy đi không ít, lúc đầu ôm đã không có thịt, vì lại gầy, xương quai xanh càng thêm rõ ràng.

Đương nhiên Lục Quyện cũng không có khả năng để hắn không ăn cơm.

Tống Triệu nhìn thấy y tới, vô cùng chủ động nhường chỗ bên cạnh Úc Ninh cho y.

Sợ bị người ta nhận ra, Lục Quyện vẫn còn đeo khẩu trang, làm Dịch Kim nhìn chằm chằm y một lát, luôn cảm thấy nhìn rất quen, nhưng lại không nhớ ra đã gặp đối phương ở đâu.

Dịch Kim cũng không xoay quanh nữa, trơ mắt nhìn người này đi đến bên cạnh Úc Ninh.

Vừa định nói, Tống Triệu liền nắm tay cậu, nhỏ giọng dặn dò, “Cậu ngậm miệng, đây là bạn trai của anh trai cậu.”

Dịch Kim: “…Thứ gì cơ?”

Sao cậu ta lại không biết anh trai cậu thích đàn ông?

Mắt thấy Dịch Kim muốn sắn tay áo xông lên, Tống Triệu đạp cậu một cước.

Úc Ninh không chú ý đến hai người họ, đón lấy đồ vật trong tay Lục Quyện, để Lục Quyện ngồi xuống cạnh mình, “Sao lại mua nhiều thế?”

Lục Quyện khẽ ừ, thấy viền mắt Úc Ninh có quầng thâm nhàn nhạt, có hơi đau lòng.

Úc Ninh từ tối hôm qua đến giờ liền ngủ không ngon.

Dù cho biết xác suất giải phẫu thành công cao, nhưng hắn vẫn không thể nghỉ ngơi tốt.

Lục Quyện ừ, “Em muốn ăn cái gì thì ăn, còn lại để cho Tống Triệu và em trai em.”

Nói rồi y ngẩng đầu nhìn Dịch Kim và Tống Triệu,

Dịch Kim đang bị Tống Triệu một tay che miệng, một tay ôm eo, nếu không đã sớm xông tới.

Lục Quyện nhíu mày.

Dù sao cũng là em trai Úc Ninh, y cũng hơi gật đầu với đối phương.

Lúc này Úc Ninh mới nhớ tới, còn chưa giới thiệu người cho Dịch Kim, tâm tình vốn đang căng thẳng bị một chút xíu ngại ngùng thay thế, vội vàng kéo Lục Quyện đứng lên, “Dịch Kim, đây là bạn trai anh.”

Dịch Kim lập tức đỏ mặt, “Bạn trai cái gì chứ?”

“Anh kết giao bạn trai từ khi nào?”

Phản ứng này của cậu là Úc Ninh không ngờ tới.

Mặc dù vóc dáng Dịch Kim cao lớn, nhưng đúng là tính cách thích khóc nhè.

Trước đó Úc Ninh cũng không cảm thấy mình cần nói tính hướng của mình cho Dịch Kim, hắn còn tưởng rằng Dịch Kim sẽ không để ý chuyện hắn thích đàn ông, không ngờ lại có phản ứng như vậy.

Lục Quyện cau mày, rất nhanh lại giãn ra, ngữ khí cũng ôn hòa, “Xin chào.”

Hoàn toàn chính là dáng vẻ đối đãi với bà ngoại.

Nhưng Dịch Kim lại không ăn.

Dịch Kim không nhìn y, nếu không phải Tống Triệu đang ôm cậu, đoán chứng cậu phải xông lên rồi.

Tống Triệu cũng cảm thấy phản ứng này của Dịch Kim không thích hợp, nhưng bây giờ ở trước cửa phòng phẫu thuật, cũng không tiện nói cái gì.

Chỉ là sợ Lục Quyện tức giận.

Nhưng Lục Quyện không có vẻ tức giận.

Úc Ninh nhẹ nhàng nắm tay Lục Quyện, trấn an y, thái độ có chút cứng rắn: “Dịch Kim, đừng không lễ phép như thế, em gọi anh đi.”

Dịch Kim rất quật cường, “Không muốn.”

Úc Ninh còn chưa kịp nói gì, liền thấy nước mắt cậu lạch cạch rơi xuống.

Tống Triệu: “…”

Tay Tống Triệu buông lỏng, Dịch Kim dễ đàng tránh thoát Tống Triệu, ngậm nước mắt hung hăng trừng Lục Quyện, bỏ chạy.

Úc Ninh đứng nguyên tại chỗ một lát, thấy Tống Triệu muốn đuổi theo, lắc đầu, “Không cần để ý đến cậu ta.”

Có lẽ Úc Ninh có thể hiểu vì sao Dịch Kim lại như vậy, đứa trẻ pha lê, dù Dịch Thao không xứng vơi cái chức người bố tốt, nhưng Dịch Kim vẫn sống an nhàn sung sướиɠ từ nhỏ đến lớn, đối với cậu mà nói, hắn là nơi tránh gió tốt nhất ở bên ngoài ngoại trừ mẹ và bà ngoại.

Có thể nói là suy nghĩ không đủ chín chắn.

Tống Triệu lại nói, “Vẫn còn tính tình đứa nhỏ.”

Úc Ninh gật đầu, nhéo tay Lục Quyện, “Anh đừng giận.”

Lục Quyện cười khẽ, “Không cần thiết tức giận một đứa nhỏ.”

Mặc dù nói như vậy, nhưng y nắm tay Úc Ninh cũng dùng sức không nhỏ.

Úc Ninh không chọc thủng y, mà nhỏ giọng khẽ giải thích, “Dịch Kim…” hắn hơi dừng một chút, lại nói tiếp, “Là ba em và vợ ông ta sinh.”

Trước đó Úc Ninh luôn không nói với Lục Quyện chuyện trong nhà ngoại trừ chuyện bà ngoại.

Thấy hai người nói thì thầm, Tống Triệu vô cùng cô độc chọn lấy một phần đồ ăn mình thích trong đống đồ Lục Quyện mang đến.

Mặc dù nhận lấy ánh mắt lạnh băng của Lục Quyện.

Nhưng Tống Triệu cũng nhận ảnh hưởng từ Úc Ninh, cũng cảm thấy con người Lục Quyện kì thật chính là mặt lạnh tim nóng, mặc dù nhìn cậu ta như vậy nhưng cũng sẽ không ngăn cản trước mặt Úc Ninh.

Đây chính là người đàn ông trong tình yêu đó.

Lục Quyện đáp lời, “Em không đi khuyên cậu ấy một chút?”

Úc Ninh ừ, há miệng nhận lấy đồ ăn Lục Quyện đưa tới, hắn không quá có khẩu vị, nhưng Lục Quyện luôn muốn hắn ăn.

“Thật sự không đi?” Lục Quyện lại hỏi lại một lần, “A, cũng phải, đứa trẻ ngỗ nghịch thiếu giáo dục.”

Y cũng không nói gì, cũng không hỏi nhiều, chỉ là hung hăng cho Úc Ninh ăn.

Chờ Úc Ninh ăn không nổi nữa, Úc Ninh mới đứng lên, “Em đi xem cậu ấy.”

Lục Quyện cũng không ngăn cản, nhưng Úc Ninh vừa đi, y liền toàn thân tản mát ra cảm giác đừng đến gần.

Dịch Kim đương nhiên sẽ không đi quá xa, cậu trốn ở trong thang bộ ngay tầng này.

Vô cùng đễ tìm, còn ngồi đó khóc hu hu hu.

Úc Ninh đi qua, cậu vẫn ôm đầu ngồi khóc.

Có lẽ là nghe tiếng bước chân, Dịch Kim ngừng khóc một chút, sau đó lại tiếp tục khóc.

Úc Ninh nhịn không được bị dáng vẻ này của cậu chọc cười.

Sau đó ngồi xổm bên người Dịch Kim, “Dịch Kim.”

Dịch Kim khẽ ừ.

“Anh rất thích y.”

Úc Ninh cũng không thể nói rõ là tình cảm gì, hắn không phải người thích lộ cảm xúc ra ngoài, nhưng trước mặt Lục Quyện có thể không kiêng nể gì cả.

Dịch Kim ồ một tiếng, vẫn khổ sở.

Giống như, người tốt nhất với mình từ nhỏ đến lớn bị người khác cướp đi, nhưng cậu cũng không phải đứa nhỏ không hiểu chuyện, biết đây là thích giữa người thân.

Cậu cũng chỉ là nhất thời không có chập nhận được mà thoi.

“Hắn ta có đẹp trai không?” Khóc xong một trận, Dịch Kim thong thả lấy sức, “Xứng với anh không? Nếu hắn dám khi dễ anh em liền đi đánh hắn!”

Úc Ninh: … “Úc Ninh trầm mặc một lát, “Anh ấy tên Lục Quyện.”

Dịch Kim: “…”

Khi Dịch Kim quay về, cả khuôn mặt đều đỏ, con mắt còn có dấu vết vừa khóc xong, nhưng cậu không ngừng nhìn chằm chằm Lục Quyện.

Chờ Úc Ninh về đến bên người Lục Quyện, Dịch Kim mới đỏ mặt nói, “Anh ơi! Xin lỗi anh! Vừa rồi là em không lễ phép!”

Nói rồi cậu cúi người 90 độ.

Nếu sớm biết người này là Lục Quyện…

Cũng không phải! Nếu như ngay từ đầu biết là Lục Quyện chắc chắn cậu cũng sẽ tức giận!

Không khí căng thẳng vì cuộc phẫu thuật của bà ngoại đã không còn, Tống Triệu nín cười.

Úc Ninh giật giật tay áo Lục Quyện, lúc này Lục Quyện không còn bình dị gần gũi giống như vừa rồi, buông mắt, nhàn nhạt đáp ừ, không khác lắm dáng vẻ khi người khác phỏng vấn y.

Nhưng Dịch Kim vẫn rất kích động, ngồi xuống bên cạnh Tống Triệu rồi vẫn thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Lục Quyện và Úc Ninh.

Lục Quyện vẫn còn đút đồ ăn cho Úc Ninh.

Úc Ninh thực sự không ăn được nữa, nắm tay áo y, “Không ăn nữa.”

Lục Quyện nhíu mày, “Không ăn?”

“Vừa đi nhiều bước như vậy, còn chưa tiêu?”

Úc Ninh: “…”

Hóa ra vừa rồi đồng ý để hắn đi tìm Dịch Kim là cái chủ ý này.

Úc Ninh nắm tay áo y từ chối, bị Lục Quyện ấn vào trong ngực, trên đỉnh đầu vang giọng Lục Quyện, “Còn căng thẳng sao?”

Úc Ninh vốn còn muốn giùng giằng, nghe thấy lời này, trầm mặc một lát, lắc đầu.

Chôn người vào ngực Lục Quyện.

Nếu không phải có những người khác ở đây, lúc này hắn thật muốn hôn Lục Quyện.

Tống Triệu tấm tắc lấy làm lạ, trước đó chỉ nghe nói, đây là lần đầu nhìn thấy cách thức ở chung của hai người.

Thế này ai mà chịu nổi.

Dịch Kim một hồi đỏ mắt, một hồi đỏ mặt.

Ai có thể ngờ tới, Lục Quyện vậy mà là bạn trai của anh trai cậu cơ chứ!!!

Nhưng một phương diện khác lại chua chua!

Thời gian bà ngoại phẫu thuật rất lâu.

Nhưng may mắn, kết quả rất tốt, nhưng kết thúc phẫu thuật rồi vẫn phải nằm viện trị liệu, bác si nói tế bào ung thư không khuếch tán, cho nên dễ khôi phục.

Phẫu thuật xong bà ngoại liền đổ phòng bệnh, người còn chưa tỉnh.

Tống Triệu và Dịch Kim đã về, bọn họ chạy tới chủ yếu là vì bồi Úc Ninh, sợ hắn quá căng thẳng.

Hiện tại hai người họ đã không còn chuyện gì.

Lục Quyện đưa tay vuốt tóc Úc Ninh, gần đây y thật thích hành động này, xoa tóc Úc Ninh đến rối tung.

“Ra ngoài ăn cơm?”

Úc Ninh không có ý kiến, Lục Quyện ở cạnh hắn đến giờ cũng chỉ ăn có một chút. Phòng bệnh còn chưa thể đi vào, còn đang kỳ quan sát, đi ra ngoài một chút cũng không có vấn đề.

Lục Quyện còn định lái xe, nhưng Úc Ninh từ chối, đồng thời còn từ bãi đỗ xe lấy xa con xe máy điện của mình.

Xe máy định dù nhỏ, nhưng hai người đàn ông trưởng thành vẫn có thể cùng ngồi.

Úc Ninh trước tiên ngồi lên vị trí lái, mở to mắt nhìn, “Anh có từng ngồi cái này chưa?”

Lục Quyện mí mắt giật giật, hiếm khi trầm mặc.

Úc Ninh cũng không thúc giục, chỉ chậm rãi nói, “Trước kia trong trường học của bọn em có một đôi tình nhân cùng ngồi một chiếc xe đạp hoặc là xe máy điện, em rất hâm mộ.”

Vừa dứt lời, ghế sau xe liền hơi lún xuống.

Úc Ninh thiếu chút nữa quăng đầu xe.

Hai tay Lục Quyện nắm lấy áo Úc Ninh, có lẽ là cảm thấy xe máy điện run rẩy, mang theo ý cười nói, “Không đi?”

Úc Ninh xiêu xiêu vẹo vẹo lái xe đi, thầm than, mình đã đánh giá cao sức chịu đựng của chiếc xe máy điện, dù sao cũng là hàng secondhand.

Sắc trời đã dần tối, phòng khám bên kia vẫn người tới người đi, bên ngoài bệnh viện cũng không hề quạnh quẽ.

Úc Ninh chở Lục Quyện, cảm nhận tay Lục Quyện nắm eo mình, tai từng chút đỏ lên.

Cũng may bị gió đêm thổi cũng không quá nóng.

Lục Quyện đặt đầu trên vai Úc Ninh, hô hấp ngay bên tai hắn, Úc Ninh đều cảm giác được, chỉ một giây như vậy, môi Lục Quyện cọ qua tai hắn.

Lục Quyện vẫn còn nắm eo hắn, dường như không hài lòng, “Sao lại mảnh thế này?”

Nói rồi, một tay còn ấn xuống.

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh không thể tránh, eo không khỏi mềm nhũn, hai tay thiếu chút rời khỏi tay lái, chịu đựng cảm giác tê dại thấp giọng cảnh cáo: “Đừng đυ.ng eo em.”

Lục Quyện hơi dừng, “?”

“Không thể chạm?”

“Em có chỗ nào tôi không thể chạm?”

“…” Trọng điểm sai rồi.

Úc Ninh đôi khi cảm thấy, Lục Quyện giống như… đứa trẻ ngây thơ, mà hắn chính là người dạy hư người ta.

Qua mấy ngày này, Lục Quyện lại bận rộn, vội vàng huấn luyện thi đấu, chuẩn bị cuộc thi đấu mới, thi đấu rất nhanh lại tới.

Hai người đều bận bịu, không có thời gian gặp mặt.

Nhưng buổi tối đều sẽ gọi video, ngẫu nhiên thấy Lục Quyện mệt mỏi buồn ngủ, Úc Ninh cũng hơi đau lòng, nhưng cũng không thể nói gì, thừa dịp bản thân có thời gian rảnh liền làm canh dinh dưỡng đưa qua cho Lục Quyện.

Khiến cho dì căn cứ cho là đồ ăn mình làm không được bình thường.

Vẫn là Nam Bắc an ủi dì: “Kia là canh bổ trần ngập yêu thương, không giống của Dì được.”

Lúc này Dì mới yên tâm, còn có hơi ghen tị tình cảm của bọn họ.

Cùng ngày Lục Quyện thi đấu, Úc Ninh mang theo bà ngoại cùng đi xem.

Tóc bà ngoại bị cạo đi, chỉ có thể đội mũ. Hiện trường đều là người tẻ tuổi, một bà lão đội mũ đỏ vô cùng dễ nhìn thấy.

Bà ngoại phẫu thuật xong khôi phục rất tốt, ý cười trên mặt đều nhiều thêm, nghe nói là đến xem thi đấu, còn cố ý đeo mắt kiếng, miễn cho chính mình không nhìn rõ cái gì.

“Tiểu Lục ở trên đài sao?”

Úc Ninh giải thích cho bà, “Đúng vậy, lát nữa trong màn hình trung tâm sẽ có hình ảnh.”

Vừa nói xong, ống kính liền đảo qua đám tuyển thủ ra trận, Lục Quyện rõ ràng là dừng lại lâu nhất.

Lục Quyện vẻ mặt vô cùng lãnh đạm, còn mang theo chút nghiêm túc.

Bà ngoại phân biệt trong chóc lát, “Đây là Tiểu Lục phải không?”

Vừa nói xong liền nghe thấy trên khán đài thét lớn.

“Chồng ơi!”

“A a a a a chồng ơi nhìn em!!!”

Lục Quyện vừa vặn nhìn qua hướng ống kính, trực tiếp nhìn vào ống kính.

Úc Ninh: “…”

Sợ bài ngoại hiểu lầm, Úc Ninh vừa định giải thích, bà ngoại liền nhíu mày, “Các cô ấy là đang gọi Tiểu Lục sao?”

Úc Ninh trầm mặc.

Chuyện này sao có thể giải thích với bà ngoại, các cô ấy chỉ là gọi mù quáng? Cũng chỉ là một phương thức biểu đạt tâm tình mà thôi.

Còn chưa nghĩ ra được giải quyết như thế nào, bà ngoại lại hừ một tiếng, “Vậy sao con không hô thế?”

“Rõ ràng Tiểu Lục chính là…”

Úc Ninh vội dùng một tay che lời tiếp theo của bà ngoại lại.