Chương 43: Tôi sợ bọn họ cho rằng anh là nhà từ thiện…

Một lần nữa đăng nhập lại, Úc Ninh vuốt lông mày gửi tin nhắn cho Lục Quyện.

- Đơ rồi.

- Bảo bạn anh đừng tặng nữa.

Hắn đơ quá kịp thời, vừa rồi đột nhiên xuất hiện đặc hiệu quà tặng còn lại những cái khác đều không thấy đương nhiên cũng không biết trong trực tiếp xảy ra chuyện gì. Dựa theo trình độ quen thuộc của hai người kia và Lục Quyện, dù Lục Quyện không nói hắn cũng có thể đoán ra quan hệ giữa bọn họ rất tốt.

Lúc đó trong trực tiếp.

Bên trong camera, Lục Quyện mặc đội phục, áo khoác xõa trên vai, nửa khép mắt, giữa mi tâm nhăn lại, một tay nâng cằm, khuỷu tay chống trên mặt bàn, nhìn ra được tâm trạng không tốt.

Anh liếc mắt nhìn khu bình luận.

【 A a a a a a chồng thật đẹp trai! Có phải chồng xuyên qua ống kính nhìn em không!!】

【Lại hố người ta ha ha ha ha ha】

【 Chua chua, bốn bỏ năm lấy chồng khen người】

【Cái thứ rác rưởi gì đây, cái này cũng mở trực tiếp? Treo máy?】

【 Đã hiểu đã hiểu, thủy quân lại tới 】

Ánh mắt Lục Quyện lướt xuống, nhìn màn hình di động.

Khóe môi chợt hạ thấp xuống.

- Bọn họ nhiều tiền

Anh nhìn chữ “bị kẹt” phía trên, ngón tay Lục Quyện nhấn mấy cái, nhấn vào group chat với chiến đội eve.

- Sao lại cấm ngôn? @ Quyện chó, acc juan này là của cậu sao?

- @ A Bàn, các anh không phải đang hỗ trợ phát trực tiếp sao?

- Đúng vậy, tên chó chết này để nhóm hợp tác với hắn tặng quà tặng cho hoạt náo viên nọ, sau đó tôi bị quản phòng cấm ngôn, cái gì cũng không làm.

- Có thể là vì anh khen người ta đáng yêu? Quản phòng nhìn không quen?

- @ Nguyên, cậu đánh rắm! Chuyện này thì có gì mà nhìn không quen!

Mí mắt Lục Quyện run rẩy.

Bởi vì vẫn còn đang trực tiếp, không thể quá trắng trợn, camera chỉ có thể quay được nửa người trên của anh, động tác chơi di động cố gắng giấu bên ngoài trực tiếp.

Ngón tay Lục Quyện nhấn mấy cái trên màn hình.

- Các cậu rất rảnh?

- Có phải là tôi chưa rõ ràng?

-@ Quyện chó mẹ nó chính là anh đúng không? Con mẹ nó anh để acc nhỏ mai phục trong trực tiếp của người ta?

- Cũng không đúng, đây là nền tảng để anh làm? Có cần thiết không, chỉ vì mấy trận game?

- @ Quyện chó mau để con trai cậu giải ngôn nhanh nhanh nhanh

Nhớ trước khi phát trực tiếp Úc Ninh đã dặn đi dặn lại, mí mắt Lục Quyện dựng đứng, đuôi mắt cũng có xu thế hạ thấp xuống, khóe miệng mím thành một đường thẳng, tâm tình khó chịu đều biến thành thực thể.

- Rảnh rỗi như vậy? Chạy tới trực tiếp của người ta?

- Cậu cho là cậu?

- Không có việc gì mở giao diện phát trực tiếp xem?

Liên tiếp mấy dấu chấm hỏi gửi ra, nháy mắt A Bàn không dám nói chuyện trong nhóm nữa.

Chỉ dám yên lặng đập mấy ngàn tiền quà tặng cho Lục Quyện ngay trong trực tiếp, cho thấy lòng hiếu thảo của mình.

Lục Quyện gửi xong đoạn văn này, lại dời về giao diện chat với Úc Ninh, tay phải nhấn lên màn hình một cái, không có tin nhắn trả lời, mở một trình duyệt khác trên máy tính lên.

Trên màn hình, Úc Ninh vẫn còn trong trực tiếp.

Úc Ninh còn chưa bò lên, trực tiếp vẫn nhắc nhở hoạt náo viên không có mặt, khu bình luận vẫn nhấp nhô như cũ.

【 Đã lâu không gặp ông chủ juan】

【 Bảo Đinh lại bị kẹt rớt rồi, muốn lấy hoạt náo viên thảm nhất mỗi năm】

【 Nhanh đổi máy tính đi ha ha ha ha ha ha 】

【 Thứ gì đây, sao vừa vào đã không thấy người rồi???】

【 Có suy đoán hợp lý, ông chủ juan và Quyện thần???】

【 Thu hồi suy đoán hợp lý của bạn đi, Quyện thần không phải đang trực tiếp ngay sát vách sao? Dáng vẻ của Quyện thần giống như người sẽ mở hai cái trực tiếp sao?】

Mắt Lục Quyện nhìn lên thanh hoạt động, giật giật con chuột, thả A Bàn ra khỏi danh sách cấm ngôn.

【 juan: Ngại quá, sẽ không chơi cấm ngôn, lỡ tay, lát nữa bảo bối lên còn phiền cậu giấu hộ một chút】

Nói xong, lại tặng mười mấy cái quà tặng, dáng vẻ muốn bù đắp sai lầm.

【Nể mặt quà tặng! Thủ khẩu như bình!】

【 Ông chủ sợ là quản phòng sao ha ha ha ha, nhắc đến ông chủ juan hình như tôi từng thấy duy nhất một quản phòng trong trực tiếp của bảo bối, lên từ lúc nào? Tại sao tôi không hề có kí ức nhỉ?】

【 Internet không có ký ức, bạn ngay cả internet cũng không bằng】

Khi trông thấy “một quản phòng duy nhất” tâm trạng Lục Quyện mới thoải mái một chút, khóe môi nhếch lên, trả lời tin nhắn cho Úc Ninh.

- Máy tính hỏng rồi?

- Lát nữa đi ăn cơm

Gửi xong, Lục Quyện mới một lần nữa nhìn về trực tiếp, liếc mắt nhìn thời gian dưới góc máy tính, còn khoảng mười phút nữa mới đến thời gian phát trực tiếp quy định.

Vẻ mặt y không biểu tình, chọn bắn ra trả lời.

Trước đó Từ Mính có nhắc y, nếu như muốn đóng trực tiếp, đừng cứ thế đóng trực tiếp, trả lời mấy câu hỏi, kéo dài thời gian trực tiếp một chút là được.

“Sắp đóng trực tiếp, không có thời gian trực tiếp cố định..”

【 A a a a a hu hu hu hu vậy không phải muốn tôi ngồi chờ mỗi ngày sao???】

Màn hình trực tiếp của Lục Quyện đột nhiên xuất hiện một đống kêu khóc, tiếp theo trả lời câu hỏi tiếp theo, “Lần sao? Lần sau không chắc sẽ mở, có thể đổi một câu hỏi có cấp độ hơn?”

Tất cả đều là cái gì mà khi nào mở trực tiếp, có mở camera không, có phát trực tiếp cùng đồng đội không…

Lục Quyện rất rõ ràng không nhịn được.

Đám fan mặc dù biết bình thường thì anh thế nào, nhưng trước đó không tiếp xúc cách một cái màn hình như thế này.

Trong lúc nhất thời khu bình luận lại xuất hiện không ít thủy quân.

【 Tính tình kém như vậy cũng mở mẹ nó trực tiếp?】

【 Ngay cả fan cũng quỳ liếʍ, ngoại trừ gương mặt còn có cái gì】

【 Lầu trên, còn có quán quân! Nhà các anh không lấy được quán quân! Anh dùng tiền cũng không mua được quán quân!】

【 Lưu lệ ninh ninh đầu: Anh ngay cả mặt cũng không có】

Trong khi chờ máy khởi động lại, Úc Ninh vẫn cầm di động nhấn vào phần mền trực tiếp.

Hắn ốn muốn vào trực tiếp của mình xem có xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn không, dù sao mỗi lần hắn bị kẹt rớt tuyến, đều không thể cảm ơn ông chủ tặng quà.

Nhưng trực tiếp của Lục Quyện treo ngay đầu trang, còn là đề cử vị trí đầu tiên, nền tảng rõ ràng muốn dựa vào nhân khí của Lục Quyện kiếm tiền, không chỉ cho họ vị trí đề cử đầu tiên, hoành phi thông cáo “Chiến đội TVT vào nền tảng” còn treo tại đầu trang, muốn để người khác không thấy cũng khó.

Quỷ thần xui khiến, Úc Ninh liền nhấn vào.

Vừa mới vào trực tiếp liền thấy có người đang nhục mạ Lục Quyện, còn chưa kịp thưởng thức mỹ nhan của Lục Quyện trong camera, Úc Ninh lập tức tay nhanh hơn não, một câu đã gửi đi rồi.

Gửi xong, Úc Ninh bừng tỉnh.

Cũng may hắn mở acc nhỏ.

Nhưng hắn quên đổi tên acc nhỏ rồi!

Úc Ninh nhịn nỗi xấu hổ khi bị Lục Quyện nhận ra, mắt huống xuống vị trí camera.

Trong camera, Lục Quyện vốn đang đè nén khóe môi thoáng có xu hướng đi lên, nửa người lười nhắc nghiêng người dựa vào ghế, một tay đỡ cằm, ngón tay gõ lên gương mặt không theo quy luật, mí mắt trên dưới sắp dính lại một chỗ có chút dáng vẻ buồn ngủ.

Không biết nhìn thấy tin tức gì, môi Lục Quyện nhẹ nhàng đáp, “Quả thật.”

Cũng không biết là xác thực điều gì.

Chỉ là mang theo max điểm trào phúng.

Tim Úc Ninh xiết chặt, vừa vặn máy tính của hắn khởi động thành công.

Đoán chừng là vì số lần tự động đóng ngày càng nhiều, tốc độ khởi động chậm hơn trước kia không ít.

Xem ra nhất định phải chỉnh sửa lại hệ thống.

Một lần nữa mở trực tiếp và trò chơi còn cần một lát, Úc Ninh liền không có chuyện gì quan sát Lục Quyện trong trực tiếp.

Y mở ngoại phóng, giọng nói không lớn không nhỏ.

Giọng nói Lục Quyện có vẻ hơi lãnh đạm truyền tới từ trong di động, thỉnh thoảng sẽ dừng lại.

“Không có ý, chiến đội yêu cầu.”

“Có lòng tin hay không? Bạn đi hỏi những chiến đội khác một chút xem họ có dám nói không lòng tin?”

“Không có kế hoạch gì, cấm chỉ hỏi vấn đề riêng.”

Càng về sau, ngữ khí của Lục Quyện càng không kiên nhẫn rõ ràng.

【 Lần sau còn có thể đánh đôi với bạn học Bảo Đinh!!】

【 Gần đây TVT hắn không có hành viên nào biến động nhỉ?】

Úc Ninh nhẹ nhàng thở ra.

Mặc dù game mở rất chậm, nhưng trực tiếp cũng tương đối nhanh, hắn vừa định mở miệng giải thích với đám A Bàn vừa ném quà tặng rằng máy tính của mình không được tốt nên bị kẹt.

Di động trong tay đột nhiên truyền tới một câu.

“Xem tình hình, xem đối phương có đồng ý hay không.” Giọng nói trầm thấp của Lục Quyện trong không gian vắng vẻ vô cùng rõ ràng, y cười nhạo, “Dáng dấp hoạt náo viên đó thật đáng yêu.”

Nói rồi, không biết khu bình luận nói gì, dường như Lục Quyện càng thêm không kiên nhẫn đáp, “Không thể làm nhan khống?”

Nghe rất giống phát cáu.

Tim Úc Ninh lại nhảy dồn dập.

Lại xem khu bình luận trong trực tiếp của mình, quả nhiên đã lật trời.

【 A a a a a a a a a Quyện thần khen bảo bối đáng yêu có đúng không??】

【 A chờ chút, tôi không mở trực tiếp của Quyện thần, giọng nói từ đâu tới?】

【 Đúng rồi, vãi! Ở đâu ra? Dường như từ chỗ bảo bối!!! Bảo bối anh làm gì thế?】

【?? Bảo bối, sao mặt anh đỏ vậy?】

Úc Ninh luống cuống tay chân tắt di động, ánh mắt hoảng hốt.

Mỗi lần rớt máy lên, camera và giọng nói đều tự mở ra, hắn cũng chưa kịp tắt cái nào.

Cách mấy giây, Úc Ninh vẻ mặt trấn định, “Có sao? Có thể không mở điều hòa, hơi nóng.”

“Cảm ơn quà tặng của ông chủ A Bàn và ông chủ Cao Nguyên, máy tính có hơi kẹt, không cần thận rớt tuyến, để các anh đợi lâu rồi.”

【 Nóng?? Nóng anh còn mặc áo dài!!!】

【 Không đúng không phải trước kia anh nói không sợ nóng sao?】

Úc Ninh liếc mắt, “Đúng là không sợ, nhưng da tôi trắng, dễ đỏ mặt.”

Cái này rất đâm vào tim.

【Tôi thế mà không thể phản bác】

【 Không lẽ mỹ nhan đều trắng qaq】

Da Úc Ninh quả thật trắng, cũng quả thật dễ đỏ mặt, hơi chạm thử liền dễ dàng xuất hiện dấu đỏ.

Thấy lừa được rồi, Úc Ninh nhẹ nhàng thở ra.

Hắn vừa chờ game mở ra, vừa lấy di động ra, giống như càng giấu càng hở cố ý trước mặt mọi người nói: “Dù sao cũng cọ nhiệt độ của Quyện thần, cũng muốn đập quà tặng cho y.”

Nói xong, hắn đổi sang acc lớn, lần nữa cảm ơn nền tảng có loại chức năng này, sau đó đập cho Lục Quyện mấy cái tàu thủy.

Tiền đập tàu thủy này là trước kia nội bộ nền tảng đưa cho hắn.

Xem như khen thưởng thêm của hoạt động.

Úc Ninh vừa đập xong, Lục Quyện bên kia lập tức xuất hiện một câu, “Đã đến giờ.”

Nói xong màn hình trực tiếp cũng đen thui.

Đóng trực tiếp không một chút lưu luyến, tựa như nhân viên bị kẹt trong công việc, chỉ ít hơn thời gian trực tiếp Từ Mính quy định cho y mấy giây.

Fan trong trực tiếp của Lục Quyện: “…”

【 Ô ô ô chồng đâu rồi!!】

【 May mà tôi ghi âm rồi!】

【 Đây là chuyện gì đây? Sao lại thế này? Tại sao vui vẻ lại ngắn ngủi như thế? Quyện thần là người đàn ông ngắn nhỏ không bền bỉ như vậy?】

Úc Ninh không nhịn được cười thành tiếng.

Một giây sau, ngẩng đầu một cái, liền trong thấy “juan” đập cho hắn mười chiếc tàu thủy.

Giao diện trực tiếp lag hồi lâu.

Cũng may còn chống đỡ được, không bị rớt tuyến như vừa rồi.

Người khác không biết juan là ai, nhưng Úc Ninh thì biết.

Hắn lập tức liễm ý cười, áp giọng xuống, “Cảm ơn quà tặng của ông chủ juan…”

Vừa nói, vừa lướt wechat.

- Tại sao lại đập tiền

Lục Quyện trái lại trả lời rất nhanh.

- Có qua có lại

- Đập cho anh là tiền nền tảng cho, không thể rút tiền chỉ có thể quy đổi thành quà tặng.

-?

- A

- [Con thỏ nhỏ ngoan ngoãn.jpg]

- Cảm ơn quà tặng của bạn trai

Đập cũng đập rồi, Úc Ninh cũng không thể để nền tảng trả lại tiền.

Trả lại tiền cho Lục Quyện y cũng không nhận, chi bằng mua cho Lục Quyện thứ gì đó.

Cho một ậy, lại cho một quả táo.

Lục Quyện vô cùng khinh thường hừ lạnh một tiếng, sau đó úp di động xuống bàn, đứng dậy rót ly nước đá.

Còn đang trực tiếp, Úc Ninh không thể cứ chơi di động mãi ánh mắt hắn một lần nữa trở về màn hình máy tính, chỉ là nhiệt lượng bên tai còn chưa có tán đi.

Lúc này khu bình luận rất náo nhiệt.

【 A a a a ông chủ juan đại tài khí thô!】

【 Vốn cho rằng đường của tôi, kết quả chỉ là nhân viên thụ tinh】

【??? Thứ gì đây??? Nhân viên gì???】

【A, ý của lầu trên hẳn là đã cố gắng sắp xếp rồi?】

【Còn không ăn đường của bảo bối là ông chủ Juan】

【 Tạm biệt, dựa theo thể chất này của bảo bối lỡ xảy ra chuyện thì sao bây giờ a ha ha ha ha ha ha】

【 Đừng ăn đường mù quáng chứ? Bảo bối không xứng với Quyện thần sao!!!】

【 Tôi cược các bạn dám nói một câu ăn đường, fan bạn gái của Lục Quyện lập tức không mời mà tới】

Úc Ninh chỉ nhìn lướt qua lại bắt đầu trực tiếp.

Lục Quyện đóng trực tiếp nhưng hắn thì chưa.

Chờ trực tiếp kết thúc đã là hơn một tiếng sau.

Nhờ nhiệt độ mà Lục Quyện mang đến, nhân khí trực tiếp hôm nay của Úc Ninh rất nhiều, còn nhận được nhiều quà tặng.

Chỉ là hắn nhìn Lục Quyện xếp đầu trong bảng quà tặng trực tiếp của mình, suy nghĩ một hồi vẫn không nghĩ ra, độ cống hiến trước đó của Lục Quyện là bao nhiêu? Vì sao hắn cảm thấy hình như càng nhiều hơn?

Không nhớ được Úc Ninh cũng không nghĩ nhiều nữa.

Hắn đã hẹn với Lục Quyện buổi tối ra ngoài ăn cơm.

Từ lần trước hai người xác định quan hệ, liền phần ai làm việc người nấy, chưa gặp mặt.

Mặc dù không phải yêu xa nhưng lại có cảm giác của yêu xa.

Bữa cơm tối này, cũng xem như là lần đầu hẹ hò.

Trước đó Úc Ninh chưa từng yêu đương, khó tránh khỏi hơi hồi hộp.

Hắn thử quần áo nhiều lần, cuối cuối xác định, quần áo của mình phần lớn đều là áo sơ mi trắng và quần jean, vô cùng liên miên bất tận.

Không bình thường là Tống Triệu bình thường đều trả lời trong vòng một giây, lúc này trái lại còn chưa trả lời tin nhắn.

Mặc dù trong lòng còn nghi hoặc, nhưng Úc Ninh không nghĩ nhiều, cũng có thể là bây giờ Tống Triệu đang ngủ bù.

Gần đây cậu ta quen một người bạn trai, hai người mỗi ngày đều chơi vương giả (giống như liên quân của Việt Nam) đến nửa đêm.

Còn đang xoắn xuýt xem nên mặc cái áo sơ mi trắng nào thì di động của Úc Ninh chợt vang lên.

- Xuống tầng.

Lục Quyện lời ít ý nhiều.

Úc Ninh sửng sốt, ôm quần áo đi đến cửa sổ nhìn xuống.

Sắc trời còn chưa hoàn toàn biến đen, dưới lầu còn có người đi đường lui tới.

Lục Quyện dừng xe dưới lầu, vô cùng dễ thấy, ngẫu nhiên còn có người dừng lại xem xe của anh.

Đoán chừng là chiếc xe cỡ tầm giá này không quá phổ biến trong cư xá.

Úc Ninh cũng không xoắn xuýt nữa, hai ba cái liền mặc xong quần áo, chạy xuống tầng.

Đến đầu cầu thang, hắn cố ý thả chậm bước chân, giả vờ như mình chậm rãi đi xuống cầu thang.

Cũng không biết có phải là động tĩnh của hắn quá lớn hay không.

Lục Quyện gần như ngay trong nháy mắt hắn xuất hiện tại đầu cầu thang liền bắt được thân ảnh của hắn.

Bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, tai Úc Ninh thoáng nóng lên.

Hắn không nhịn được chạy chậm đến bên cạnh xe, “Anh tới đây lúc nào?”

“Không tiện thì em có thể ngồi xe buýt qua.”

Ngón tay Lục Quyện khẽ gõ trên tay lái, nhìn hắn đóng cửa, nhàn nhạt đá, “Không bao lâu.”

“Cái gì có tiện không? Em ở trên núi sao?”

Úc Ninh: “…”

Bầu không khí thật tốt nháy mắt đã bị phá hư.

Có lẽ Lục Quyện cũng phát hiện ra mình nói sai, khóe môi hạ thấp, thu hồi tầm mắt, “Có thức ăn bên trong hộp lưu trữ bên dưới.”

Nói xong không đợi Úc Ninh phản ứng đã khởi động xe.

Lần trước ngồi xe Lục Quyện, hai người còn chưa hiểu tâm ý nhau.

Lần trước, hình như Úc Ninh còn… ghen.

Đây chính là lần hắn ngộ ra gần nhất.

Càng nghĩ càng cảm thấy mất mặt, Úc Ninh dứt khoát nghiêng đầu nhìn ra phong cảnh lóe lên ngoài cửa sổ.

Nhìn không được một lát, hắn đột hiên cảm giác mu bàn tay xuôi bên người bị thứ gì đó ấm áp động vào.

Úc Ninh sửng sốt, nghiêng đầu nhìn.

Phía trước đúng lúc là đèn đỏ, tay Lục Quyện chỉ chạm vào tay hắn một chút liền rụt về, một lần nữa cầm tay lái.

“Bên ngoài đẹp sao?” Ngữ khí Lục Quyện không thể nào tốt, vừa nói vừa cau mày, sau đó lại giãn ra.

Úc Ninh nhìn y một hồi, đột nhiên cảm thấy dáng vẻ này của y rất giống… đứa nhỏ cáu kỉnh.

Bị ý nghĩ này của mình làm cho buồn cười, Úc Ninh có nhịn cười, một tay khác không dấu vết chạm vào mu bàn tay được Lục Quyện chạm vào.

Nhiệt độ còn lưu lại.

Chờ xe khởi động, Úc Ninh dứt khoát không quay đầu đi nữa mà cứ duy trì tư thế đó nhìn Lục Quyện.

Tư thế lái xe của Lục Quyện có hơi lười nhác, nhìn từ nửa bên mặt tương đối nghiêm túc.

Tay y cũng rất đẹp, thon dài, lúc nắm tay lái có loại mỹ cảm khó hiểu.

Úc Ninh vô thức liếʍ môi.

Sau đó trông thấy tai Lục Quyện giống như làm ảo thuật, chậm rãi đỏ lên.

Nhưng Lục Quyện không nói tiếng nào, thậm chí cổ cũng không hề động, chỉ là hầu kết nhấp nhô mấy lần.

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh trầm mặc, từ hộp lưu trữ Lục Quyện nói tìm một chai nước.

Không do dự liền mở ra uống mấy ngụm.

Chỉ là uống hết rồi vẫn cảm thấy yết hầu khô khốc.

Úc Ninh nuốt xuống mấy lần, chậm rãi, nghiêng đầu đi.

Muốn mạng, sao nhìn mấy cái đã… tim không khống chế được mà đập rộn lên!

Thậm chí còn muốn tới gần!

Quay đầu bình tĩnh một hồi, Úc Ninh lại nhịn không được nhìn Lục Quyện.

Lục Quyện liếʍ môi.

Trông có vẻ khát nước.

Não Úc Ninh co lại, tay cầm chai nước đưa tới dưới mí mắt Lục Quyện, “Anh uống nước không?”

Hỏi xong Úc Ninh hận khong thể vùi mình vào trong cái ghế.

Hắn hỏi cái gì vậy!

Đây là nước hắn vừa mới uống mà!

“Đợi chút, em lấy chai khác cho anh…” Úc Ninh còn chưa kịp rút tay về, Lục Quyện đã nhận lấy chai nước trên tay hắn, lòng bàn tay như là lơ đãng lướt qua ngón tay hắn.

Úc Ninh: “…”

Lục Quyện không nhìn hắn, một tay giơ chai nước lên, “Mở.”

Úc Ninh run lên, nóng mặt nhìn tư thế của Lục Quyện mà giúp anh vặn nắp chai ra lần nữa.

Dường như Lục Quyện không để ý chuyện hắn đã uống, trực tiếp nhắm ngay miệng chai mà uống.

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh muốn nổ tung.

Không biết có phải là động tác uống nước của Lục Quyện quá chọc người hay bởi vì cái gì đó khác.

Khoảng thời gian sau đó, Úc Ninh luôn lẳng lặng ôm chai nước Lục Quyện đưa trở về, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, tự phi thăng.

Nơi hai người ăn cơm đã đặt trước.

Cân nhắc đến tính nhân vật công chúng của Lục Quyện, chính hắn cũng xem như nửa nhân vật công chúng, hai người chọn một nhà ăn có tính riêng tư tương đối tốt.

Vừa vào nhà liền có một người phụ nữ đi về phía bọn họ.

“Lục Quyện, bao lâu rồi em không đến chỗ chị ăn cơm?” Người phụ nữ với mái tóc uốn đưa menu cho họ, hỏi Lục Quyện, ánh mắt lại rơi trên người Úc Ninh, nhướng mày cười, “Bạn bè…? Hay là bạn trai?”

Suy nghĩ của Úc Ninh còn dừng ở cái tiếp xúc gián tiếp vừa rồi, phản ứng có hơi trì độn, nghe thấy đối phương hỏi, mấy giây sau mới phản ứng kịp, “Bạn bè.”

“Bạn trai.” Giọng Lục Quyện đồng thời vang lên, lông mày nhăn lại dường như không quá vui vẻ.

Người phụ nữ nghiền ngẫm xoay nười ghé sát vào mặt Úc Ninh nhìn một lát, dọa Úc Ninh co người về sau.

Úc Ninh không quen dựa gần vào phụ nữ như vậy, thần sắc mang theo mấy phần kháng cự, không hề giống Lục Quyện đơn độc ở một bên kia.

“Không cần giấu diếm, chị sẽ không tiết lộ cho vấy chục vạn fan bạn gái của y đâu.” Nói rồi người phụ nữ cũng vô tình trừng mắt, “Dáng dấp đáng yêu như vậy, trưởng thành rồi sao?”

Úc Ninh: “…”

Vốn dĩ Úc Ninh còn có chút thiện ý lại bị cô nàng nói như thế, nhấp môi dưới, “Là bạn trai.”

Nói, ngữ khí còn mang theo chút tức giận, “Trưởng thành, đã trưởng thành lâu rồi.”

“A, dáng vẻ non nớt như thế, chị còn tưởng rằng chưa thành niên.” Chị ta còn muốn nói tiếp gì đó.

Ánh mắt Lục Quyện rơi xuống người chị ta, “Chị rất nhàn?”

Người phụ nữ mỉm cười, “Không nhàn, trước đó nghe anh trai em nói chuyện em có đối tượng, có chút không tin.”

“Xấu tính như em thế mà còn có người cần, em trai đây là làm từ thiện sao?” Chị ta vừa nói vừa quan sát sắc mặt Úc Ninh.

Úc Ninh run lên, không nhìn Lục Quyện mà nhìn thẳng vào chị ta, lắc đầu.

“Không có, là Lục Quyện làm từ thiện.”

Thái độ hết sức rõ ràng, thậm chí ngữ khí còn mang theo mấy phần giữ gìn rõ ràng.

Lục Quyện nâng mí mắt, khóe môi cong cong, “Chị có thấy phiền không?”

Người phụ nữ oa một tiếng, trước khi Lục Quyện nổi giận đuổi người thì biết điều, “Được rồi, chị chỉ đùa một chút, đừng để trong lòng.”

“Vẫn quy củ cũ không hành?”

Chị ta nhận lấy menu Lục Quyện đưa qua, nhướng mày, “Hai người ăn nhiều như vậy?”

“Em trai cũng không ăn hành?”

Lực chú ý của Úc Ninh đều đặt trên chuyện Lục Quyện không thích ăn hành, không quá để ý đối phương nói cái gì, chỉ nhẹ gật đầu.

Người đi rồi, Úc Ninh mới hồi thần, nhìn Lục Quyện thử thăm dò, “Anh cũng không ăn hành sao?”

Lần trước còn lựa hành cho hắn…

Cho nên từ lúc bắt đầu đã thích hắn sao?”

Động tác cầm ly nước của Lục Quyện dừng lại, hồi lâu mới đáp.

Sợ Úc Ninh truy vấn, Lục Quyện liền lảng sang chuyện khác, “Chị ấy là bạn của anh trai tôi.”

“Đừng hiểu lầm.”

Y nói rồi lại cau mày, “Vừa rồi em nói tôi là bạn em?”

Úc Ninh không ngờ y còn nhớ, lập tức giải thích, “Sợ không phải người quen, lỡ bị truyền ra ngoài…”

“Truyền ra ngoài thì sao? Là tôi không ra người?” Lục Quyện nói rồi lại cau mày.

Hình như lại nói sai rồi, mi tâm càng nhăn lại thật chặt.

Trái lại thì Úc Ninh không quá để ý, hắn đã quen mới cách thức nói chuyện của đối phương, trấn an: “Không phải, sợ…”

Hắn nghĩ một chút, “Sợ bọn họ cho rằng anh là nhà từ thiện, làm từ thiện.”

“Như vậy hình tượng anh xây dựng nhiều năm không phải bị hủy rồi sao?”

Úc Ninh nói đến chững chạc đàng hoàng.

Lục Quyện: “?”