Chương 36:

MVP của trận này không phải Lục Quyện.

Thừa dịp phỏng vấn MVP, Úc Ninh tắt mic, vừa giải nhiệt vừa giáo dục Dịch Kim, “Em học ở đâu đó?”

Dịch Kim đang xem thi đấu say sưa, bất ngờ bị quấy nhiễu, mờ mịt, “A, anh nói gì cơ?”

Úc Ninh còn đỏ mặt, lại biểu hiện chững chạc đàng hoàng, “Em vừa hô, chồng ơi,” Úc Ninh hơi dừng, “Chồng rất đẹp trai.”

Mặc dù vừa theo kí©ɧ ŧìиɧ reo hò một hồi, cũng biết là Lục Quyện không thể nghe được, nhưng Úc Ninh vẫn khó tránh khỏi tim đập rộn lên.”

Dịch Kim lại vẻ mặt không quan trọng, “Trong lớp em dù nam hay nữ đều hô như thế, đâu phải xã hội phong kiến, em nhìn thấy trai đẹp gái xinh đều hô.”

“Anh, anh đừng hiểu lầm, em không thích nam, đơn thuần là đẹp trai liền gọi chồng thôi.”

Cậu ta nói xong, trên màn hình máy tính, MC lại bắt đầu nhắc đến đoạn công kích đặc sắc của Lục Quyện vừa rồi.

Dịch Kim: “A a a a chồng đẹp trai quá!!!”

Úc Ninh: “…”

Cậu trai nhỏ, mù quáng gọi chồng cái gì.

Úc Ninh nhìn chằm chằm Dịch Kim một lát, hắng giọng, sau đó nghiêng người sang, chặn ánh mắt Dịch Kim, khi Dịch Kim đang hoang mang, Úc Ninh không chút lưu tình chỉ bàn đọc sách sau lưng, “Đi làm bài tập, bài thi đều làm xong rồi sao? Sau khi phát trực tiếp xong anh sẽ kiểm tra, nếu em cảm thấy ồn, ra phòng khách làm.”

Dịch Kim vô cùng đáng thương, “Anh…”

Úc Ninh nhìn khu bình luận, “Em ra ngoài làm đi.”

Tránh ở chỗ nay gọi chồng loạn lên nhiễu loạn suy nghĩ của hắn.

Chờ Dịch Kim ra ngoài rồi, Úc Ninh mới dán mu bàn tay lên giương mặt.

Vẫn còn bỏng.

Cách âm trong phòng không quá tính là tốt.

Bên ngoài, Dịch Kim đang cắm đầu làm bài, thỉnh thoảng nghe thấy từ bên trong phòng truyền tới mấy câu kí©h thí©ɧ “Chồng thật đẹp trai! Chồng ơi cố lên!”, học sinh lớp mười hai chảy nước mắt đau khổ.

Thi đấu tận đến mười giờ tối mới kết thúc.

Trước đó Úc Ninh chưa từng phát trực tiếp trong thời gian dài như vậy, cũng chưa từng xem thi đấu mà phấn khích như vậy.

Hô đến cuối cùng, cuống họng hắn cũng hơi khàn.

Vòng bán kết ngày thứ nhất kết thúc, chiến đội TVT vẫn dẫn đầu tổng điểm tích lũy.

Trước khi Úc Ninh thoát khỏi phát trực tiếp, liếc nhìn khu bình luận trong phát trực tiếp của mình【 Không biết tôi nghe ai hô hào cả đêm, không ngờ bảo bối cũng chịu chơi như thế】

Úc Ninh vẻ mặt không đổi đóng trực tiếp, sau đó đi rót cho mình chén nước nhuận giọng.

Ra ngoài trong lúc làm cơm tối, Úc Ninh lướt weibo.

Gần đây tần suất lướt weibo rõ ràng tăng lên nhiều, mà còn thường xuyên viếng thăm bảng xếp hạng người dùng hàng đầu, rõ ràng là acc chính thức của Lục Quyện.

Nhưng acc này của Lục Quyện không thể nào đăng trạng thái, dù có, cũng là trào phúng người khác.

Úc Ninh làm mới weibo được đề cử, tất cả đều là động thái liên quan đến Lục Quyện.

“A a a a TVT mạnh quá!! Anh tôi thật mạnh mẽ!! Trâu bò!!”

“Mẹ nó! Tạo hình đêm nay của chồng thật tuyệt!!! Sao lại đẹp trai đến vậy chứ!!!!”

“Đừng cho là tôi không nhìn ra, có phải Quyện thần không gội đầu mà làm kiểu tóc này không?”

“Fan cho ra siêu thoại đi!! Phiền chết! Đây là thi đấu điện cạnh không phải tiết mục tuyển tú của nhà mày!!! Nhìn mặt mẹ mày!”

Lúc đầu đều vui vẻ chúc mừng điểm tích lũy hạng nhất, sau đó lại cãi vã.

Nhưng lúc này bình xịt đã ít đi nhiều, Úc Ninh không lấy acc nhỏ đi âm dương quái khí, mà lưu lại screenshots khi ống kính lướt ngang qua Lục Quyện mà không biết thần tiên nào đó trộm đăng trong siêu thoại.

Mặc dù kịp thời dừng tổn hại nhưng mà, ảnh chụp vẫn có thể xem.

Úc Ninh lừa mình dối người mà nghĩ.

Kiểu tóc của Lục Quyện hôm nay quả thực hoàn toàn khác bình thường, nhìn lâu, thậm chí còn cảm giác ít đi cảm giác phong mang tất lộ.

Có chút nhu hòa.

Úc Ninh nhìn ảnh chụp chăm chú.

Mãi đến khi Dịch Kim từ cửa phòng bếp nhô ra nửa cái đầu, cái mũi ngửi ngửi, “Anh ơi, anh đang nấu cái gì vậy, hình như cháy rồi.”

Úc Ninh luống cuống tay chân bỏ di động vào túi.

Tai đỏ đến không tưởng tượng nổi.

Tối ăn cơm xong, Úc Ninh kiểm tra bài tập của Dịch Kim, Dịch Kim an vị ở một bên xem di động, dáng vẻ như không có gì.

Thành tích của Dịch Kim không phải là rất tốt, nhưng đầu óc cậu linh hoạt, trong các môn, học tốt nhất vẫn là toán học.

Úc Ninh đâu đầu mà nhìn một mảng lớn bài thi bị gạch chéo, ngày mai anh đưa em về trường học.

Thời gian Dịch Kim ở đây cũng đủ lâu rồi.

Dịch Kim vô thức muốn cự tuyệt, lại đối diện với ánh mắt kiên trì của Úc Ninh.

Mặc dù Úc Ninh nhìn Dịch Kim, dáng dấp lại là vẻ mặt vô tội, nhưng trên thực tế, tính cách còn kiên định hơn Dịch Kim nhiều.

“Hôm qua dì gọi điện cho anh.” Dì mà Úc Ninh nhắc tới là mẹ Dịch Kim, “Bà nói, là bà không cân nhắc chu toàn, chuyện xuất ngoại bà sẽ thương lượng với em, gần đây bà quả thật không có thời gian quản em, nhưng cũng hi vọng em sẽ nghe lời.”

Úc Ninh nói, đối diện với vẻ mặt kháng cự của Dịch Kim, mí mắt rũ xuống cười khẽ, “Dịch Kim, em có mẹ.”

Nhưng hắn chỉ có bà ngoại.

Cũng không biết Dịch Kim có hiểu khay không, rõ ràng là sắp thành thanh niên, nhìn qua thậm chí còn thành thục hơn Úc Ninh, nhưng chưa đến một lát con mắt đỏ lên, nước mắt bắt đầu lộp độp rơi.

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh chịu đựng xúc động muốn đánh người, gật đầu.

Một giây sau, Dịch Kim liền nghẹn ngào chỉ vào di động, chồng em! Yêu đương!

Úc Ninh: “???”

Dịch Kim vừa lau nước mắt, vừa đi di động đến trước mặt Úc Ninh, chỉ vào một bài weibo, đây có phải là MC tên Hà Tinh gì đó không! Cô ta nắm tay nam thần của em!”

Úc Ninh sửng sốt, thuận theo tay Dịch Kim chỉ mà cúi đầu nhìn.

Dịch Kim chỉ là một bài weibo.

“Đây là Quyện thần và nữ thần Hà Tinh sao? Bọn họ đang yêu đương sao? 【Hình ảnh】【Hình ảnh】

Hình ảnh là hai tấm rất mờ, nếu không phải thị lực 5.0 Thậm chí không nhìn ra trên tấm hình là hình một nam một nữ.

Nhưng phóng to, vẫn có thể phân biệt, nam xác thực là Lục Quyện, kiểu tóc hôm nay của anh quá mức chú ý, rất tốt để phân biệt, đội phục trên người cũng rõ ràng.

Mà bên gái mặc chế phục nhân vật trò chơi được pubg sản xuất chính thức, nữ MC mặc cái này hôm nay cũng chỉ có một người.

Hai người đứng trong hành lang, Hà Tinh ngửa đầu duỗi ra một cánh tay.

Nắm tay trái lại không nhìn ra nhưng Lục Quyện trốn ra sau thì có thể nhìn ra.

Dịch Kim lúc này không khóc nữa, lướt bình luận.

Bình luận cũng phi thường đáng sợ.

Hà Tinh bị mắng quá thảm rồi.

Vốn dĩ Úc Ninh còn có một chút khó chịu.

Hắn biết Lục Quyện không thích con gái, mà Hà Tinh dường như có một chút… thích Lục Quyện.

Úc Ninh cũng không rõ lắm.

Hắn cũng hơi không giải thích được mà không thích Hà Tinh.

Nhưng thấy bình luận mắng như thế, vẫn có chút đồng tình với Hà Tinh, dù sao loại bát quái này, thấy thế nào cũng không giống như tự Hà Tinh đăng lên, cũng không nên bị chửi thành như vậy.

Lúc đầu mọi người đều tha thức cho việc tuyển thủ chuyên nghiệp yêu đương, cũng không có ai phí hết tâm tư đi bát quái, nhưng đến phiên Lục Quyện thì lại không được.

Dù sao đoàn fan phía sau anh thật sự quá đáng kinh khủng.

Úc Ninh còn tưởng rằng chuyện này qua mấy ngày thì lắng xuống.

Hắn lại một lần nữa cho Dịch Kim làm bài tập, còn không đến một lát, Dịch Kim đỏ rực con mắt vô cùng hưng phấn, “Thật đúng là Hà Tinh! Anh ơi! Anh có biết cái gì gọi là trà xanh không! Chính là Hà Tinh đó!”

Mí mắt Úc Ninh giật giật.

Mấy phút trước đó, Hà Tinh đáp lại.

Phi thường tìm chết trong cái giới này.

Hà Tinh nói: “Không yêu đương, chỉ là bạn bè bình thường, không hề rất thân mật!”

Úc Ninh liếc qua, cảm thấy trong lòng có chút nghẹn.

Cảm xúc chán ghét Hà Tinh không thể nói rõ kia lại lần nữa trồi lên.

Quả thật không thân mật, thậm chí còn không thân mật bằng hắn và Lục Quyện.

Chí ít… Hắn và Lục Quyện còn từng, nắm tay.

Úc Ninh trầm mặc chốc lát, cầm bút mấp máy môi.

Rất phiền.

Thích một người, rất phiền.

Giống như làm thế nào cũng không thể quên được.

Bài weibo này của Hà Tinh, cuốn lên một loạt bình luận chửi mắng.

Mà Hà Tinh căn bản không quan tâm, thậm chí còn giải thích với dân mạng trong khu bình luận.

Không tới mấy phút, những lời mắng người đều bị thủy quân che mất.

Dịch Kim còn đang bát quát, “Trà ngon.”

Úc Ninh:… Giọng điệu nói chuyện của Dịch Kim làm hắn nhớ tới Tống Triệu.

Hắn không nên để Dịch Kim và Tống Triệu ở chung.

“Nếu em không có gì làm liền đính chính đề sai đi?” Úc Ninh quay đầu nhìn Dịch Kim, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.

Dịch Kim lập tức ngậm miệng.

Không biết có phải vì weibo của Hà Tinh mà sau đó Úc Ninh kiểm tra bài tập của Dịch Kim nhưng tâm tư lại hỗn loạn.

Làm xong toàn bộ thì đã gần nửa đêm.

Dặn dò Dịch Kim đi ngủ sớm rồi Úc Ninh trở về phòng.

Hắn khống chế mình không tiếp tục xem weibo, cũng không xem ảnh chụp của Lục Quyện nữa mà đi tắm.

Lúc đi ra, Úc Ninh phát hiện có tin nhắn wechat mới đến từ Lục Quyện.

Tim Úc Ninh nhảy một cái.

Cuộc trò chuyện trước đó của hai người còn dừng ở vấn đề có được hay không rất mất mặt hôm đó, Úc Ninh nhịn rất lâu mới không kéo người vào danh sách đen.

Xoắn xuýt trong chốc lát, Úc Ninh vẫn ấn mở khung chat.

Lục Quyện: [Đừng hiểu lầm, không quen người này]

Một câu không đầu không đuôi.

Úc Ninh suy nghĩ hồi lâu, hậu tri hậu giác mới hiểu ra, Lục Quyện đang giải thích chuyện Hà Tinh?

Bị Lục Quyện nhắc đến, Úc Ninh lại một lần nữa lướt weibo.

Trước đó chỉ toàn chuyện Lục Quyện thi đấu, thình lình nhiều hơn một bài đăng weibo.

TVT-LUJU: Không biết, đây là ai?

Vô cùng ngay thẳng.

Là bài đăng chuyển tiếp, không phải weibo Hà Tinh.

Cũng có thể nói tính tổn thương cực mạnh, tính vũ nhục cũng cực mạnh.

Đổi thành người khác, có lẽ đã bị chửi như chó. Nhưng Lục Quyện bình thường đều là tính tình này, thậm chí còn vừa hay an ủi fan.

Trong nhất thời, phía dưới weibo Lục Quyện vô cùng hòa bình.

So với hòa bình trên weibo, Từ Mính sắp điên rồi.

“Mẹ nó cậu trả lời cái gì? Qua mấy ngày chẳng phải tốt rồi sao? Làm hại Hà Tinh bị chửi? Cậu không biết phía trên cô ta có người sao? Lát nữa kỉ kiểm ủy lại đến chỗ chúng ta trừ tiền! Tuyển thủ chuyên nghiệp vũ nhục người khác!” Từ Mính túm mái tóc sắp trọc đến nơi, cuồng loạn gào lên.

Người bị rống nâng mí mắt, dường như quá hoang mang, “Vũ nhúc người khác?”

“Nói nhảm! Người ta từng phỏng vấn cậu! Cậu nói không quen? Đây không phải cậu vũ nhục người ta sao!” Từ Mính nói xong, đám Nam Bắc thật sự không nhịn được mà nở nụ cười.

Ngữ khí Lục Quyện nhàn nhạt, ồ một tiếng, “Quả thật không biết, nếu anh đã cảm thấy ăn ngay nói thật là vũ nhục, vậy tôi cũng không có cách nào.

“Người từng phỏng vấn tôi nhiều vậy, đâu phải ai tôi cũng quen?”

Từ Mính: "…"

Nếu tức có thể sinh ra dòng điện, bây giờ tóc anh ta đã chổng ngược lên rồi.

Nam Bắc cười ha ha hồi lâu, “Quản lý, anh bớt giận đi, không phải đâu, để tôi nói cho biết, quản lý à, tình huống lúc đó là thế này, thực ra tôi cũng ở đó, lúc đó Hà Tinh và trợ lý của cô ta cũng ở đó, ai chụp loại ảnh này vừa nhìn thoáng qua là rõ rồi đúng không?”

“Chỉ là tôi không hiểu, Hà Tinh âm mưu cái gì đây? Cô ta nhìn ra trước giờ Lục Quyện không làm sáng tỏ những thứ này? Vẫn muốn cọ nhiệt? Hay đơn thuần là thèm muốn đội trưởng?”

Thật ra Nam Bắc muốn nói là đầu óc Hà Tinh không tốt, nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp không thể công kích người khác lại thế là nuốt lời trở về.

Cậu ta nói xong, Từ Mính một tay che trán, “Để cho tôi bình tĩnh, tôi đang suy nghĩ tiền phạt này cần bao nhiêu.”

“Cái này cũng có khoản phạt? Đội trưởng đâu có mắng cô ta…” Nam Bắc nhỏ giọng thầm thì, còn chưa nói xong thì phát hiện đội trưởng đột nhiên ngẩng đầu nhìn mình chằm chằm.

Nam Bắc giật nảy mình, nơm nớp lo sợ, “Đội trưởng… sao thế?”

Lục Quyện vẫn đang cột tóc, vẻ mặt lạnh nhạt giống như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau, ngón tay gõ gõ màn hình di động, “Còn có tin đồn nhảm ở đâu nữa? Lát nữa chỉnh lý gửi cho tôi, tôi đi làm sáng tỏ từng cái.”

Nam Bắc: “…???”

Từ Mính tự bóp cổ mình, “Buông tha tôi! Buông tha đứa nhỏ!”

Lục Quyện cười khẽ, lại cúi đầu xem tin nhắn.

Úc Ninh bên kia “đang nhập…” một hồi lâu, còn chưa gửi tới một chữ.

Còn may.

Chí ít không phải làm như không thấy.

Mấy ngày nay tâm tình y đã ổn hơn không ít.

Mãi cho đến lúc Giang Lầu hô mọi người tập hợp tiến hành phục bàn thi đấu ngày hôm nay, Lục Quyện lần nữa cúi đầu nhìn di động.

Úc Ninh trả lời một tin.

Ninh Ninh: [Tôi không tin cái đó, thi đấu cố lên]

Lục Quyện cười khẽ, cất di động.

Kỳ thi đấu này, y đã nhẫn nhịn mấy ngày.

Trả lời tin nhắn xong, Úc Ninh bụm mặt ngây người trên giường hồi lâu.

Vì sao Lục Quyện lại giải thích với mình?

Úc Ninh rất khó mà không nghĩ lung tung.

Dừng lại suy nghĩ lung tung rồi, hắn mới bình tĩnh lại được.

Có lẽ chỉ là vì hợp tác sau này, có lẽ chỉ vì để cha mẹ anh yên tâm.

Bán kết vòng thứ hai kết thúc, chiến đội TVT vẫn bảo vệ được tổng điểm tích lũy hạng nhất, thành công tiến vào trận chung kết.

Trận chung kết diễn ra trong ba ngày, tất cả cần tiến hành ba lượt thi đấu.

Vì để tránh cho đυ.ng phải Lục Quyện, Úc Ninh vẫn không tới hiện trường xem thi đấu.

Hơn nữa, mấy ngày nay lúc hắn phát trực tiếp cũng mọi người xem thi đấu, vô cùng thoải mái.

Dịch Kim cũng không ở đây, hắn càng thêm tự tại.

Gọi chồng vô cùng thuận buồm xuôi gió.

Ngày chung kết cuối cùng, đúng lúc là cuối tuần, Úc Ninh đã hẹn dẫn Dịch Kim về nhà bà ngoại, cũng xem như là đưa Dịch Kim đi giải sầu.

Lúc đến quê nhà trời đã tối, Úc Ninh cũng không nói trước cho bà ngoại.

Dịch Kim vô cùng hoài niệm và ngắm nhìn trấn nhỏ quen thuộc, “Ở đây thật tốt, không có học tập.”

Úc Ninh mở cửa nhà, liếc mắt nhìn cậu, “Cũng không có internet.”

Dịch Kim lập tức ngậm miệng.

Lúc này bà ngoại vừa làm cơm tối, trông thấy hai người họ trở về còn hết sức kinh ngạc, lại nhìn ra sau lưng Úc Ninh, “Không dẫn theo Tiểu Lục về sao?”

Úc Ninh: “…”

Úc Ninh sắp bắt đầu nghi ngờ, bà ngoại không chỉ chờ mình mà còn chờ Lục Quyện.

Bởi vì Dịch Kim ở đây, Úc Ninh cũng không nói gì thêm, chỉ lắc đầu, “Không có, bà ngoại, có cơm tối không?”

Có lẽ bà ngoại cũng chú ý tới Dịch Kim còn đang ở đây, không tiếp tục hỏi về Lục Quyện nữa, mà xoay người đi chuẩn bị cơm tối.

Lúc xoay người, bà ngoại đột nhiên lảo đảo.

Úc Ninh và Dịch Kim giật nảy mình.

Úc Ninh vội vàng đỡ người, “Bà ngoại, sao thế? Có chỗ nào không thoải mái sao? Hay là đau chân?”

Thân thể bà ngoại rất tốt, những lão nhân khác nào là phong thấp tính nào là viêm khớp gì đó, bà đều không có.

Úc Ninh nắm chặt tay bà ngoại, hắn đột nhiên cảm thấy, hình như bà ngoại gầy hơn trước đó, xương trên tay cũng sờ thấy được.

Một tay bà ngoại khoác lên tay Úc Ninh, cười lắc đầu, “Không có sao hết, có lẽ là vừa rồi ngồi lâu đột nhiên đứng lên nên choáng đầu thôi, thanh niên các con không phải cũng thế à?”

Vẻ mặt bà ngoại không việc gì vỗ vỗ mu bàn tay Úc Ninh, lại buông tay hắn ra đi vào phòng bếp.

Úc Ninh nhìn chằm chằm bóng lưng bà ngoại một lát, quay đầu dặn dò Dịch Kim, để cậu tự đi xem ti vi một lát, hoặc là ra ngoài chơi với vịt giống như lúc còn bé, sau đó theo bà ngoại đi vào bếp.

Dịch Kim mừng rỡ không đợi trong phòng, chưa đến một, bóng người liền chạy mất hút.

Lần này bà ngoại không đuổi Úc Ninh ra ngoài.

Úc Ninh vừa rửa rau, vừa tỉ mỉ nhìn sắc mặt bà ngoại.

Bà ngoại thật gầy, cách thời gian trước hắn trở về không quá lâu, nhưng bà ngoại gầy đi rất rõ ràng.

Úc Ninh lập tức cảm thấy tự trách.

Hẳn là hắn nên rút ra nhiều thời gian về thăm bà ngoại, nếu như hắn có tiền đã có thể cho bà ngoại cuộc sống tốt hơn.

Bà ngoại cũng không chú ý tới vẻ mặt Úc Ninh, vẫn cười nhẹn nhàng, “Con và Tiểu Lục thế nào rồi hả?”

“Tiểu Lục có đối tốt với con không?”

Nhắc đến Lục Quyện, suy nghĩ của Úc Ninh bị kéo về, ép cảm xúc xuống đáy lòng, hắn lắc đầu, “Rất tốt, bà ngoại.”

Kỳ thật chỉ trong một nháy mắt như thế, Úc Ninh đã muốn ngả bài.

Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng lừa gạt bà ngoại, chỉ có chuyện này.

Nhưng hắn lại không muốn để bà ngoại khổ sở.

“Vậy là tốt rồi, Tiểu Lục là đứa bé tốt, khoảng thời gian trước còn gửi cho bà thực phẩm dinh dưỡng, đều rất đắt đó, con nhớ mua chút quà tặng cho nó nha.”

Bà ngoại nói như thế, Úc Ninh sửng sốt.

Lục Quyện từng gửi đồ cho bà ngoại sao?

Lục Quyện chưa từng nói cho hắn.

Hắn trầm mặc một hồi, gật đầu đáp, “Được, con biết rồi ạ.” Nói rồi Úc Ninh thấy bà ngoại vui vẻ, trái tim vừa treo lên lại chậm rãi rơi xuống.

Hắn thậm chí còn xuất hiện một suy nghĩ, nếu như hắn và Lục Quyện là thật thì tốt rồi.

Nhưng suy nghĩ này chỉ xuất hiện trong vài giây, thì đã bị hắn đè xuống.

Không nỡ để bà ngoại quá mệt, khó có dịp không bị bà ngoại đuổi ra ngoài, Úc Ninh cũng xào vài món thức ăn.

Bên ngoài bà ngoại giục hắn đi gọi Dịch Kim về ăn cơm, Úc Ninh đột nhiên nhớ tới chuyện bà ngoại kiểm tra sức khỏe, những năm qua bà ngoại đều rất tích cực đưa bản báo cáo kiểm tra sức khỏe cho mình xem.

Úc Ninh dừng bước chân, “Bà ngoại, báo cáo kiểm tra sức khỏe còn chưa có sao? Đã lâu vậy rồi?”

Lúc hắn hỏi, rất rõ ràng phát hiện vẻ mặt bà ngoại ngưng trệ mấy giây rồi mới chậm rãi trả lời, “Có rồi, không có chuyện gì nên không đưa con xem.”

Úc Ninh nghi ngờ, nhưng xưa nay bà ngoại đều không gạt hắn, hắn chỉ có thể đáp lời, “Chờ thêm mấy ngày, con dẫn bà đi bệnh viện trong thành kiểm tra lại một lần, có được không, bà ngoại?”

Hắn vẫn không yên lòng.

Hắn luôn cảm thấy gần đây bà ngoại gầy quá nhanh, mặc dù thể chất của hắn và bà ngoại đều thuộc về loại ăn bao nhiêu cũng không mập.

Hắn nói rồi nháy mắt, nũng nịu nhìn bà ngoại.

Bà lão vốn muốn từ chối nhưng bị Úc Ninh nhìn như thế, lời từ chối đến bên miệng liền bị gạt đi, “Được rồi, đến lúc đó nhìn xem, thân thể bà ngoại rất tốt đó.”

Úc Ninh khi còn bé chẳng mấy khi nũng nịu, từ nhỏ hắn đã nghe lời lại hiểu chuyện, mặc kệ làm gì, đều rất tỉnh táo, bất ngờ bị dáng vẻ nũng nịu này liền không đỡ được.

Trong lòng bà lão bất đắc dĩ mở miệng, vừa lo sầu, trên mặt lại không hiện ra.

Lúc này Dịch Kim đi vào, cả người toàn bùn.

Úc Ninh có chút đau đầu mà nhìn cậu, Dịch Kim cũng không thèm để ý, bắt đầu kể trải nghiệm vừa rồi với bà ngoại.

Cậu vừa ra ngoài đuổi theo vịt nhà người ta, kết quả bị vịt đuổi đến ngã vào vũng nước.

Úc Ninh: “…”

Bà ngoại cười không khép được miệng, Dịch Kim cũng vậy.

Cũng may có mang theo quần áo để thay.

Trước khi Dịch Kim thay đồ, Úc Ninh không nhịn được, kéo cậu qua chụp tấm hình.

Đăng lên vòng bạn bè, Úc Ninh nhớ tới, ảnh chụp lần trước hắn chụp cho Lục Quyện còn đang lưu trong di động, hắn lật xem một lát, không tự chủ được mà nở nụ cười.

Cũng không biết, về sau còn có cơ hội này hay không.

Ban đêm đi ngủ, Dịch Kim và Lục Quyện lúc trước giống nhau, trải chăn đệm nằm xuống đất.

Úc Ninh có chút không ngủ được, không biết là bởi vì nhìn thấy ảnh chụp của Lục Quyện hay là vì thân thể của bà ngoại.

Hắn mơ màng nằm mơ.

Mơ thấy bà ngoại ngã bệnh, nằm trong bệnh viện, hắn vẫn còn là đứa nhỏ, nằm cạnh giường im lặng khóc, khóc một hồi có một bàn tay che mắt hắn, ôm hắn nói, “Không sao, sẽ tốt thôi, cậu còn có tôi.”

Úc Ninh còn chưa kịp nhìn xem chủ nhân đôi tay này là ai, di động đặt bên cạnh gối đầu trong đêm khuya rung lên mấy lần.

Úc Ninh vốn ngủ không say trực tiếp bị rung tỉnh.

Úc Ninh vô thức liếc nhìn thời gian, trời chỉ vừa rạng sáng.

Lục Quyện gửi tin nhắn cho hắn.

- Về thăm bà ngoại sao?

- Bà ngoại vẫn tốt chứ?

Úc Ninh hoàn toàn tỉnh ngủ, mắt nhìn Dịch Kim dưới giường vẫn còn đang ngủ say xưa, rón rén núp ở đầu giường chậm rãi gõ chữ.

- Về, bà ngoại rất tốt, cảm ơn anh quan tâm.

Ngữ khí lễ phép lại có chút xa cách.

Kỳ thật Úc Ninh có chút không biết nên đối mặt với Lục Quyện thế nào, hắn muốn rời xa nhưng lại không có cách nào.

Kịp thời dừng tổn hại nghe rất đơn giản, nhưng lại rất khó.

Hắn nghĩ nghĩ, lại hỏi.

- Anh mua đồ cho bà ngoại sao?

Lục Quyện gần như trả lời trong một giây.

- Ừ.

Úc Ninh còn chưa kịp hỏi bao nhiêu tiền, Lục Quyện lại dùng câu tiếp theo dời đi chủ đề.

- Chúng tôi đoạt giải quán quân.

Y nói như thế, Úc Ninh lại hơi áy náy.

Lúc đầu hắn đồng ý với Lục Quyện đến hiện trường xem trung kết, kết quả cả ngày hôm nay đều ở trên xe, cái gì cũng không thấy, thậm chí còn không biết TVT giành quán quân.

Nhưng Lục Quyện gần như có có ý định bỏ qua chuyện này.

Úc Ninh tổ chức lại ngôn ngữ.

- Trở về tôi nhất định sẽ bổ sung! Chúc mừng quán quân!

Ngữ khí gần gũi hơn vừa nãy nhiều.

- Muốn xem cúp không?

Không có nam sinh nào có thể chống cự được dụ hoặc của chiếc cúp, Úc Ninh cũng không ngoại lệ, hắn không chút do dự trả lời, được.

Bên kia Lục Quyện cũng rất nhanh liền gửi tấm hình tới, chính là cúp quán quân thi đấu quý lần này.

Trong lúc nhất thời, Úc Ninh lại có chút xao động.

- Nói như thế với tôi là có ý gì, tặng cúp cho cậu.

-[Link: Tiếng gà báo! Con ngốc gọi chồng suốt! Hahahahaha hoạt náo viên yêu thích của tôi biến thành fan vợ! !】