Trong phòng huấn luyện của chiến đội TVT, Từ Mính vẻ mặt thâm cừu đại hận nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, nói liên miên lải nhải, con mẹ nó cậu không thể tự mình đi hỏi sao? Không phải đã hợp tác phát trực tiếp một lần rồi sao? Cậu có biết có bao nhiêu người muốn cơ hội được liên lạc với tôi này không?
Kết quả cậu để cho tôi… Từ Mính còn chưa kể lể xong, một nhắc nhở từ chối bạn tốt từ đối phương nhảy ra.
Còn bổ sung lý do cự tuyệt: “Lừa người là không tốt.”
Từ Mính: "……"
“Lục Quyện! Cậu không thể tự mình nói sao?!”
Lục Quyện đang thảo luận chiến thuật với Nam Bắc, bị Từ Mính hô như thế thì than nhẹ, hạ mí mắt, “Đừng ồn, toàn bộ phòng huấn luyện anh ồn nhất.”
Lục Quyện nói xong, ba người Giang Lầu còn đang phân tích số liệu cũng đồng loạt nhìn về phía Từ Mính.
Nhìn như vậy, Từ Mính đúng là cái người rảnh rỗi, ồn ào nhất.
Từ Mính: …… Không thể tức giận, phải nhẫn nại.
Từ Mính dứt khoát khoanh tay đi ra ngoài, lại thêm wechat Úc Ninh một lần nữa.
Lần này anh ta còn thêm ghi chú: “Không phải lừa đảo, acc wechat là lấy từ chỗ Lục Quyện.
Bán Lục Quyện, cũng không tính là bất nghĩa nhỉ.
Úc Ninh từ chối bạn tốt xong, trực tiếp đặt di động xuống bên cạnh, sau đó lại bắt đầu chuyên chú phát trực tiếp.
Có thể là vì quá lâu không phát trực tiếp mà cảm xúc hôm nay của Úc Ninh không tốt. Trận đầu hắn trực tiếp rơi xuống đất chết, trận thứ hai bị người đánh bọc mà chết, trận thứ ba chết bởi chạy độc.
Có thể nói là không chút thể nghiệm.
Không chỉ có Úc Ninh, cả đám người vây xem hắn đều nhìn ra trạng thái của hắn không tốt lắm.
Sau khi đánh mấy trận, Úc Ninh mang theo áy náy nói xin lỗi với mọi người, “Hình như hôm nay không quá thích hợp để chơi game.”
Khu bình luận lập tức an ủi:
【 Không sao đâu bảo bối! Làm trở lại ngượng tay bình thường nha!】
【Chúng tôi đã quen rồi, dù sao cũng chỉ là một cái trò chơi!】
【Hoạt náo viên cọ nhiệt lại ra lăn lộn?】
【 Ngao!!! Tiểu ca ca thần tiên phát sóng rồi!!! Không uổng phí tôi ngồi xổm bao lâu!】
【 Tại sao không mở camera!!! Từ weibo đến!】
Không lâu sau, bình luận an ủi bị số lượng bình luận tự xưng là từ weibo đến bao trùm.
Nhân khí trong trực tiếp cũng nháy mắt tăng cao.
Úc Ninh nhíu mày, ngữ khí vẫn giống như trước đó, khẽ nói, “Cảm ơn mọi người an ủi, không phải tôi tệ là được rồi.
【 Tự tin chút nha, chúng tôi chỉ nói bâng quơ thôi】
【 Tôi nguyện hôm nay trực tiếp vì trò chơi pubg】
【 Sao tiểu ca ca lại không để ý tới người ta thế? Vì sao không mở camera?】
【 Không phải đã giải thích rồi sao? Bởi vì khai giảng nên trong nhà hơi lộn xộn】
【 Chúng tôi tới là vì nhan sắc của tiểu ca ca mà ai!】
【 Thật là! Trò chơi không đánh cũng được, cho xem mặt được không? Ai muốn xem cái hộp chứ?】
Mắt thấy bình luận chuẩn bị ầm ĩ lên, Úc Ninh vốn định xuống trực tiếp cũng thay đổi ý nghĩ, dứt khoát lần nữa đẩy đơn xếp hàng, tốt tính nói: “Cảm ơn mọi người xem phát sóng trực tiếp, nhưng hôm nay quả thực không cách nào mở camera.”
Phía sau hắn chất không ít sách và bút kí, trước đó học đệ cùng hệ hỏi mượn hắn, tối hôm qua hắn lấy tất cả ra sửa sang lại, lúc này cả phòng đều bừa bộn.
Nhưng đây cũng chỉ là một nguyên nhân, chủ yếu nhất vẫn là hôm nay hắn không hề có ý định mở camera.
Hắn nói như vậy, mấy người mới vừa nhảy ra lập tức uy hϊếp:
【Không mở? Vậy quên đi, không xem nữa】
【 Đáng ghét, ngồi xổm lâu như vậy, kết quả là loại này? Không có một chút thành ý】
Mặc dù nói như vậy, nhưng những người này cũng không thoát.
Nhưng lúc này Úc Ninh cũng đã đoán được những người này từ đâu đến, đoán chừng là nhiệt độ của chủ blog lần trước chụp lén hắn lưu lại, sau đó lại không biết bị chủ blog nào đẩy, kì thật hắn không quá thích loại nhiệt độ này.
Úc Ninh không tiếp tục chú ý đến bình luận, mà hoàn toàn nhập tâm vào trò chơi. Mấy trận trước đúng là cảm xúc của hắn không tốt, lại thêm rất lâu không chơi, rất lạnh nhạt.
Mười ngón tay hắn đan xen vận động một chút, hít thở sâu.
Trận này ngay từ đầu, Úc Ninh đã lựa chọn thánh địa làng du lịch.
Nơi như làng du lịch này, vừa rơi xuống đất đều là tiếng súng, chỉ là Úc Ninh nhìn thấy mấy người liền, vận may của hắn coi như không tệ, rơi xuống đất liền nhặt được m4, nhưng ít đạn, hắn cũng không lựa chọn đối đầu trực diện với người khác mà là thừa dịp những người tấn công lẫn nhau, trộm người.
Phong cách chơi thường ngày của Úc Ninh là rụt rè, mà phần lớn thời gian vì hiệu quả phát trực tiếp còn có ý chế tạo ra một ít trò cười.
Bất ngờ chơi với mánh khỏe bẩn như vậy, trái lại lại thổi bay không ít người.
【??? Khoảng thời gian vừa rồi bảo bối đi học một khóa bồi dưỡng tim đen sao?】
Úc Ninh trộm được hai cái đầu người, nín thở nghe tiếng bước chân, suy nghĩ trống rỗng, nhưng lúc này hắn cũng không tương tác với bình luận, kỹ thuật của hắn xác thực còn kém chuyên nghiệp hơn những hoạt náo viên khác, không làm được hai việc một lúc.
Chưa đến một lát, tiếng súng ở làng du lịch dần bình ổn lại, mà Úc Ninh vẫn còn trốn trong góc, ngồi xổm.
Người còn lại trong làng du lịch đang lục soát vật tư, hắn xem như Úc Ninh đã bỏ chạy, nhưng cũng không dám lơ là.
Mà hôm nay Úc Ninh thể hiện đủ kiên nhẫn, mặc dù bình thường hắn cũng rất kiên nhẫn, cụ thể như bây giờ ngồi xổm chờ người khác, nhưng hôm nay vì muốn lấy cái đầu này mà ngồi xổm chờ người khác đưa đến trước mặt hắn.
【 Dm, là vì không thấy mặt Bảo Đinh sao? Sao tôi lại thấy khẩn trương như vậy nhỉ?】
【 Muốn đối súng sao???】
Úc Ninh thầm đếm bước chân trong tai nghe, đếm ngược, ba, hai, một.
Không chút do dự lách mình ra ngoài, nổ súng.
Đối phương phản ứng cũng rất nhanh, nhưng Úc Ninh vẫn nhanh hơn một hai giây, thắng bại liền định rồi.
Trò chơi như này, thắng lợi đôi khi thường quyết định chỉ trong không phẩy mấy giây.
Trên màn hình nhảy ra thông báo công kích xong, đạn của Úc Ninh cũng vừa vặn dùng hết.
【666! Còn sống sót trong làng du lịch?】
【Bảo bối mới đi bồi dưỡng kĩ thuật sao?】
Không hề, chỉ là cùng đại thần trở về quê, đương nhiên hắn sẽ không nói ra lời này, chỉ khẽ cười, âm thanh oa oa khoa trương vang lên, vận may trận này tốt! Trộm được nhiều đầu người như vậy!
【Xác thực là vận khí tốt, nhưng phàm là người đều có thể làm được】
【 Tôi không biết lầu trên trào phúng hoạt náo viên hay là trào phúng tôi, hay là trào phúng những người vừa mới bị đào thải】
Úc Ninh không đáp lại khu bình luận. Đi ra từ làng du lịch xong hắn liền béo tốt, mà co vòng của trận này cũng tốt, ngay tại làng du lịch. Úc Ninh suy tư một lát liền dứt khoát quay trở về.
【 Quả nhiên là vận may tốt nên không dám đi ra ngoài đúng không?】
Úc Ninh khẽ a, “Là không dám đi ra ngoài, tôi sợ bên ngoài có người chặn tôi, chắc chắn người ta biết làng du lịch có cái xạ thủ, a không phải, có người chuyên nghiệp nhặt nhạnh chỗ tốt.”
Cũng không biết có phải vì ở cùng Lục Quyện một ngày hay không, Úc Ninh luôn cảm thấy, mình học được vài thứ.
Tỉ như da mặt dày, bất động thanh sắc trào phúng người khác.
【??? Đây không phải Bảo Đinh của chúng tôi, bạn mau trả bạn nhỏ dễ thương lại cho chúng tôi】
【Sao có cảm giác mặt càng dày hơn trước kia thế nhỉ?】
Từ Mính xem phát trực tiếp một lát, chậc vài tiếng.
Thoạt nhìn kĩ thuật của Úc Ninh cũng không tệ, mà phản ứng rất nhanh. Nhưng quan trọng vẫn là, không hổ là người Lục Quyện thích, đều thích chơi bẩn.
Từ Mính xem một lát, thấy Úc Ninh không có ý định đồng ý bạn tốt, nghĩ nghĩ, dứt khoát gửi tin nhắn cho người đại diện của Úc Ninh.
Đối phương trái lại trả lời rất nhanh.
“Anh nói Bạn học Bảo Đinh sao, cậu ta không nghe lời đâu, thường làm theo ý mình, mà kĩ thuật lại…, dưới tay tôi có vài hoạt náo viên kĩ thuật rất tốt, Từ tiên sinh có muốn trò chuyện hay không?” Khoảng thời gian người đại diện của Úc Ninh vẫn luôn không liên lạc được với người thật, nổi nóng, hiệp ước với Úc Ninh cũng sắp đến kì, Từ Mính đưa một cơ hội tốt như vậy qua, đương nhiên cô sẽ không muốn giữ lại cho hoạt náo viên không nghe lời như Úc Ninh.
Lời của người đại diện có hàm ý chỉ chỉ trích, cảm thấy Úc Ninh không xứng, Từ Mính thấy hơi phiền.
Hắm xem như hiểu vì sao chuyện đó Lục Quyện lại ra mặt rồi.
Loại người đại diện phát trực tiếp như thế này cơ bản đều không có nửa tác dụng, ăn chia thì trái lại phi thường lí thẳng khí hùng.
Từ Mính tốt xấu gì cũng là quản lý chiến đội hào môn, gió to sóng lớn gì mà chưa thấy qua, anh ta không trả lời, trực tiếp đóng khung chat, sau đó lại xem Úc Ninh phát trực tiếp.
Đêm qua Lục Quyện giao nhiệm vụ cho anh ta, để anh ta tìm Úc Ninh nói chuyện về vấn đề hợp tác phát trực tiếp.
Bởi vậy, Từ Mính xử lý xong công vụ liền ngồi xổm xem Úc Ninh phát trực tiếp, dù sao thì từ tình huống nào đó mà nói, hiện tại anh ta đúng là người rảnh rỗi nhất toàn bộ chiến đội.
Bốn người trong chiến đội đang bận rộn huấn luyện thi đấu chuẩn bị thi đấu quý, Giang Lầu mỗi ngày đều làm số liệu phân tích đến nửa đêm, cũng chỉ anh ta liên hệ thời gian huấn luyện thi đấu gì đó.
Để tỏ lòng thành ý, Từ Mính còn cố ý chờ đối phương phát trực tiếp mới tìm người, kết quả bị xem như lừa đảo mà cự tuyệt.
Ngẫm lại liền thấy chua xót.
Nhưng vốn dĩ Từ Mính còn sợ Úc Ninh quá cùi bắp, đến lúc đó cùng phát trực tiếp với Lục Quyện, tránh không được bị đám fan nữ của Lục Quyện điên cuồng nhục mạ, thậm chí hắn đã bổ não đến dáng vẻ bị mắng đến bi thảm của Úc Ninh vào thời điểm hai người công bố quan hệ.
Nghĩ mà thấy đáng sợ.
Nhưng hiện tại xem Úc Ninh phát trực tiếp, cũng thấy yên tâm.
Chí ít không tính là quá tệ.
Nghĩ thế, anh ta lại xem wechat.
Đối phương từ chối lời mời bạn tốt.
Lúc này, lý do từ chối cũng không có.
Từ Mính còn chưa từ bỏ ý định, nghĩ nghĩ liền đập cho Úc Ninh mấy chiếc tàu thủy.
【 Soái ca Mính Mính ném cho hoạt náo viên năm chiếc tàu thủy trở thành VIP cao cấp trong phát trực tiếp! 】
Đặc hiệu lễ vật vừa ra, Úc Ninh trực tiếp đơ máy.
Hắn vốn đang ngồi xổm đợi người, mắt thấy người đã sắp tới trên mặt, màn ảnh máy vi tính đột nhiên lag, trò chơi kẹt đến không động đậy được. Trực tiếp cũng kẹt nhưng so với trước đó còn tốt hơn, chí ít là không trực tiếp chết máy.
Chờ một lát, Úc Ninh nhìn thấy trên màn hình trò chơi nhảy ra chữ đại cát đại lợi, lần sau ăn gà,... lần đầu tiên sinh ra loại suy nghĩ muốn ám sát người khác.
【 Ha ha ha ha ha ha không biết nên cám ơn ông chủ hay là mắng ông chủ đây】
Úc Ninh nghiến răng nghiến lợi: Tạ ơn ông chủ soái ca Mính Mính tặng năm chiếc tàu thủy.
Từ Mính vô thức sờ lên phần gáy ẩn ẩn phát lạnh của minh lại gửi tin nhắn cho Úc Ninh.
“Lúc này hẳn đã tin tôi không phải lừa đảo đi? Lừa đảo sẽ không tặng quà cho cậu đâu.”
Chắc chắn không có khả năng lừa tiền của cậu đúng không?
Úc Ninh vừa xem tin nhắn vừa nói tạm biệt với những người đang xem trực tiếp, thời gian trực tiếp hôm nay đã rất lâu.
Đóng máy tính xong, hắn mới lại xem wechat, Soái ca Mính Mính lại gửi lời mời bạn tốt, căn cứ vào việc đối phương đập quà tặng cho hắn, cũng không thể lại từ chối, đánh phải chấp nhận.
Chỉ là hắn vừa đồng ý bạn tốt, vừa gửi tin nhắn cho Lục Quyện.
Lưu lệ ninh ninh đầu: [Anh Lục Quyện, bên này tôi nhận được lời mời bạn tốt của người tự xưng là quản lý chiến đội của anh, có phải lừa đảo không?]
Cùng lúc đó, Từ Mính cũng gửi tin nhắn tới.
Soái ca Mính Mính: [Tôi thật sự không phải lừa đảo, chúng ta đi thẳng vào vấn đề, cậu hẳn biết một thời gian ngắn nữa Lục Quyện sẽ phát trực tiếp, là thế này, trước đó chúng tôi từng nói với nền tảng, xem phát sóng như hoạt động, đến lúc đó Lục Quyện cần tiến hành chơi cùng một hoạt náo viên……]
Từ Mính gửi tới một chuỗi văn tự dài.
Úc Ninh đọc lướt qua, tổng kết chính là quản lý chiến đội TVT Từ Mính trong một lần vô tình nhìn thấy hắn phát trực tiếp, cảm thấy hắn phi thường phù hợp chơi cùng Lục Quyện.
Thấy thế nào cũng không quá giống thật, dù sao TVT, trước đó tìm A Quyết kĩ thuật giống như đại thần vậy, mà Úc Ninh cũng có thấy có người từng tiết lộ trong nhóm QQ, những đối tượng hợp tác phát trực tiếp của những người khác trong chiến đội TVT đều là kĩ thuật cấp đại thần, cái hoạt động này, nói dễ nghe thì là ngẫu nhiên gì đó, kì thật đều là quyết định hoạt náo viên lớn.
Lưu lệ ninh ninh đầu: [ Vỗ đầu.jpg Đầu năm nay sống thật không dễ dàng đâu? Có phải là muốn một khoản phí hoạt động? Bao nhiêu tiền? Hơn 500 đồng phí phải không? Tôi đều hiểu, mọi người kiếm tiền đều không dễ dàng]
Úc Ninh vừa gửi tin nhắn đi, Lục Quyện đã trả lời.
Lục Quyện: [Là quản lý chiến đội chúng tôi, tôi để anh ta đi tìm cậu, cậu nói chuyện thù lao với anh ta thật kĩ đi, điều kiện không muốn thì đừng đồng ý]
Úc Ninh: "…"
Úc Ninh ngay cả tin nhắn của Lục Quyện cũng không kịp đáp lại, lập tức quay lại bên Từ Mính, phát huy tốc độ tay lớn nhất cuộc đời, thu hồi tin nhắn vừa mới gửi đi về.
Vừa thu hồi, Úc Ninh nâng mí mắt, khung chát biểu hiện đối phương đang ngay trong cuộc trò chuyện……
Chức năng này của wechat, thật khiến cho người ta rơi lệ.
Nhân lúc Từ Mính còn chưa gửi tin nhắn tới, Úc Ninh lập tức đánh đòn phủ đầu: [Ngại quá, Từ đại ca, gửi nhầm người rồi]
Soái cai Mính Mính: [Không sao, tôi cũng cảm thấy cậu gửi nhầm người]
Thái độ Từ Mính ôn hòa như thế, thậm chí còn chủ động cho hắn một cái bậc thang, Úc Ninh gửi tin nhắn càng cảm thấy ngại ngùng.
Hắn lại quay lại xem nội dung tin nhắn Từ Mính gửi cho mình, hơi do dự một chút, vẫn từ chối lời mời của Từ Mính.
Không nói đến hắn có năng lực đánh đôi với Lục Quyện hay không, hơn nữa còn là phát trực tiếp, hắn và Lục Quyện có quen biết, đến lúc đó vạn nhất không cẩn thận lộ ra gì, chắc chắn sẽ chọc đến phiền toái không cần thiết.
Sau khi từ chối, Úc Ninh vẫn vô cùng lễ phép nói lời cảm ơn.
Từ Mính đương nhiên không có khả năng từ bỏ như thế, tốt xấu gì anh ta cũng là quả lý chiến đội lâu năm uy tín, trừ mỗi ngày hận không thể treo cái miệng trên người Lục Quyện mà cãi nhau với y, nhưng hắn còn từng cãi thắng những quản lý chiến đội khác.
Anh ta lập tức ném ra một điều kiện mê người: [Chắc cậu còn chưa biết? Bên nền tảng sẽ cung cấp cho hoạt náo viên hợp tác một tháng đề cử trang đầu, đồng thời chúng tôi cũng sẽ treo cậu trên chuỗi bạn bè]
Cái gọi là treo trên chuỗi bạn bè chính là trong lúc Lục Quyện phát trực tiếp treo liên kết Úc Ninh phát trực tiếp, cùng hoạt náo viên quan hệ vô cùng tốt đều sẽ làm như vậy.
Nhưng Úc Ninh xem phúc lợi này, liền tê dại cả đầu.
Hắn không phải vô cùng muốn treo liên kết của hắn trong phát trực tiếp của Lục Quyện, mặc dù chỉ là phúc lợi của hoạt động, nhưng mà Úc Ninh vẫn sẽ có chút tâm tư.
Dù sao hắn và Lục Quyện không đơn thuần là quan hệ hoạt động.
Úc Ninh lập tức không chút do dự mà từ chối lần nữa.
Lần nữa vấp phải trắc trở, Từ Mính thoáng cảm thấy, đứa trẻ này quật cường.
Mà thế nào cũng không giống như Lục Quyện đã đuổi người tới tay.
Nhưng tình cảm cá nhân của Lục Quyện không dễ để cho anh ta hỏi.
Từ Mính lại thuyết phục mấy lần, vẫn để cho Úc Ninh suy nghĩ thật kĩ, tạm thời bên họ sẽ không liên hệ hoạt náo viên khác.
Ai bảo Lục Quyện điểm danh muốn Úc Ninh chứ.
Từ Mính làm một quản lý hao sức tráng niên trọc sớm, cũng rất là đau đầu.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Từ Mính, Úc Ninh trầm tư một hồi, vẫn gửi tin nhắn cho Lục Quyện.
Trước đó Từ Mính cũng từng đề cập, wechat của hắn là do Lục Quyện cho, chuyện này hơn phân nửa là do Lục Quyện tiến cử.
Mặc dù, hắn thật sự muốn cùng chơi game với Lục Quyện, từ lần trước đánh đôi đến giờ đã qua rất lâu, Lục Quyện không đề cập tới, hắn cũng không tiện nhắc, huống chi Lục Quyện bộn bề nhiều việc.
Nhưng hắn không muốn cùng Lục Quyện phát trực tiếp chơi game.
Khác biệt rất lớn.
Lưu lệ ninh ninh đầu: [Anh Lục Quyện, cơ hội này có thể cho hoạt náo viên kĩ thuật khác đi, tôi cảm thấy dựa vào năng lực của tôi không thể đảm nhiệm]
Đối với Lục Quyện, hắn từ chối tương đối uyển chuyển.
Lục Quyện hồi đáp một cái dấu hỏi chấm.
[Đánh đôi?]
[Cần gì năng lực? Năng lực của tôi không đủ mang cậu đi đánh đôi sao?]
Úc Ninh: "……"
[Tôi cũng không có ý này, tôi chỉ cảm thấy không tốt lắm]
Lục Quyện: [Có gì không tốt lắm?]
Lục Quyện bên kia vừa vặn nghỉ ngơi giữa trận huấn luyện thi đấu.
[Sợ bị người khác biết chúng ta quen biết? Hay là sợ người khác cảm thấy cậu đi cửa sau?]
[Có gì mà sợ người biết? Chúng ta có quan hệ gì không đứng đắn sao? Dù có quan hệ gì, đó cũng là lệnh của cha mẹ, rất hợp pháp]
Lục Quyện không hổ là tuyển thủ chuyên nghiệp, tốc độ tay không phải dùng để trưng cho đẹp, gửi tới một câu lại một câu.
Úc Ninh không kịp trả lời, vội vàng không kịp chuẩn bị trông thấy một câu rất hợp pháp của Lục Quyện, động tác đánh chữ cũng dừng lại.
Vô thức lục lọi chén nước trên bàn uống một hớp nước lạnh.
Đúng là quan hệ hợp pháp.
Nhưng bị Lục Quyện nói ra như vậy, lại có cảm giác… có chút không đứng đắn, mà giống như hai người bọn họ có quan hệ gì đó không thể để người khác thấy.
Úc Ninh như không hiểu hai chữ hợp pháp này.
Hắn còn chưa biết trả lời như thế nào, hắn cũng không thể nói, đúng là sợ bị người biết nhỉ.
Lục Quyện bên kia lại gửi tin nhắn tới.
[Đi cửa sau đó cũng là tôi nguyện ý để cho cậu đi]
Úc Ninh còn chưa kịp đỏ mặt.
Lục Quyện: [Hay là do cậu không muốn đánh đôi cùng với tôi?]
[Tôi cho rằng cậu sẽ không cảm thấy tôi nói nhiều, lần trước đánh đôi tôi cảm thấy cậu cũng có thể tiếp nhận]
[Có thể là tôi nghĩ nhiều rồi]
Úc Ninh chỉ trầm mặc chốc lát.
Hiện tại hắn hoài nghi những lời này của Lục Quyện đến cùng là thật hay giả.
Nhưng nhìn lại thì quả thật rất thật, dù sao thì cái miệng đó của Lục Quyện…… Đánh đôi với hắn, nếu hắn không khắc chế một chút, đoán chừng đồng đội thật sự vất vả.
Trước đó Úc Ninh còn nghe được ghi âm trong khi chiến đội thi đấu, bình thường chiến đội TVT phóng xuất nhiều nhất, đại đa số thời điểm, đều là Lục Quyện giễu cợt đồng đội hoặc là đối thủ, có đôi khi thậm chí trào phúng chính y.
Xem xét như thế, những lời này của Lục Quyện là thật.
Nhưng lần trước hai người đánh đôi, Lục Quyện cũng không nói lời nào.
Úc Ninh nhất thời hổ thẹn.
[Nếu cậu thật sự không muốn cũng không sao, tôi sẽ nghĩ cách, những hoạt náo viên khác của nền tảng tôi cũng không muốn mời]
Mắt thấy Lục Quyện sắp tự bế, Úc Ninh lập tức nói: [Không có! Tôi có thể suy nghĩ một chút! Tôi hỏi lại quản lý của các anh công việc cụ thể thế nào, tôi sắp khai giảng rồi, không biết đến lúc đó có thời gian hay không]
Kỳ thật phía sau người phong quang, cũng chưa chắc là cuộc sống vui vẻ.
Úc Ninh lại mở miệng.
Huống chi lần này đi gặp bà ngoại, Lục Quyện đã giúp hắn nhiều vậy, hắn cũng thể vong ơn phụ nghĩa.
Úc Ninh gửi xong, lại đột nhiên nhớ tới một chuyện.
[Anh Lục Quyện, tay anh bị thương ổn chưa? Không đau sao? Đánh chữ có quá mệt không?]
Lục Quyện điều chỉnh ghế dựa một chút, trông thấy lời này của Úc Ninh, nụ cười bên môi không nén được.
[Còn tốt, máy mát xa cậu mua dùng rất tốt]
Dù chưa dùng qua một lần, bác sĩ trị liệu vật lý trong đội nói không thể sử dụng loại này.
Vạn nhất sử dụng không thích đáng, sẽ làm tay gia tăng áp lực.
Không phải, sao đội trưởng lại cười như… hoa thế kia? Nam Bắc lặng lẽ meo meo tiến đến bên tai Trần Kiết.
Trần Kiết cũng vụиɠ ŧяộʍ nhìn đội trưởng, lập tức thu tầm mắt, khẽ nói: “Có lẽ đây chính là yêu đương?”
Cũng không biết có phải giọng cậu ta quá lớn hay không,Lục Quyện hình như nghe được, quay đầy liếc hai người họ.
Hai người lập tức ngồi thẳng, giống như chưa từng nói gì.
Lục Quyện cũng không nói gì, chỉ nhìn hai người họ vô cùng quỷ dị.
Nhận được câu trả lời của Lục Quyện, Úc Ninh hơi yên lòng.
Chờ Lục Quyện tiếp tục đi làm việc, Úc Ninh mới mặt dạy liên hệ với Từ Mính.
Lưu lệ ninh ninh đầu: [Quản lý Từ, tôi có thể hỏi thăm thời gian cụ thể và những thứ cần phải chú ý không?]
Từ Mính đang ăn khuya bên ngoài khu huấn luyện, không kịp chuẩn bị nhận được tin nhắn đồng ý của Úc Ninh, sửng sốt.
Sau đó lập tức tươi cười hớn hở giới thiệu với hắn.
Đứa bé này, còn rất hiểu chuyện nha.
Biết Từ đại ca này khó làm.
Nói chuyện với Từ Mính xong, đã khá muộn.
Úc Ninh còn thừa lại một đống đồ chưa chỉnh lý, chờ chỉnh lý xong, hắn đi tắm, chuẩn bị hôm nay đi ngủ sớm một chút.
Nằm trên giường, Úc Ninh lướt weibo, vừa vặn lướt đến weibo đề cử mà đám người kia nhắc tới trong phát trực tiếp.
Trong phát trực tiếp, hắn bị một weibo V lớn đẩy lên, nhưng đối phương thả mấy tấm ảnh chụp, tất cả kều bị cắt bớt, biến thành ảnh trống, không thể làm mới lại được.
Tất cả bình luận đều đang nói, vì sao đột nhiên ảnh chụp trống không, ngay cả chủ blog cũng rất khó hiểu.
Người không biết còn tưởng lầm là ảnh khổ lớn.
Úc Ninh cảm thấy, mình bị hại.
Bởi vì bận rộn khai giảng, Úc Ninh xin nghỉ trực tiếp mấy ngày.
Thời gian này Lục Quyện chuẩn bị thi đấu quý, cũng rất bận rộn, trên cơ bản hai người không có giao lưu gì.
Hôm nay, Úc Ninh học xong, cùng Tống Triệu ra khỏi phòng học, nhận được điện thoại chuyển phát nhanh.
“Cậu mua gì vậy? Sao lại gửi tới trường học?” Tống Triệu kì quái hỏi.
Úc Ninh cũng hơi khó hiểu, hình như gần đây mình không mua gì cả, đang tự hỏi thì bà ngoại gọi wechat tới.
[Ninh Ninh, bà ngoại gửi cho Tiểu Lục chút dưa muối, con nhớ mang cho Tiểu Lục nha]
Úc Ninh: "……"
Úc Ninh trầm mặc một lát, lại mở miệng, là bà ngoại gửi tới.
“Đồ ăn sao! Vừa hay trước đó ăn hết rồi!” Tống Triệu lập tức hưng phấn.
Úc Ninh bất đắc dĩ gật đầu, lại lắc đầu, “Là đồ ăn, nhưng không phải cho cậu.” Hắn nói xong, xem thời gian, vẫn còn sớm.
Hắn nghĩ nghĩ, tạm biệt Tống Triệu, cầm chuyển phát nhanh trước về nhà thuê.
Trở lại nhà thuê, Úc Ninh nhìn bốn bình dưa muối mà buồn thầm.
Trước kia bà ngoại chưa từng gửi đồ ăn cho hắn, đều là hắn về mang theo.
Lục Quyện đến cùng là cho bà ngoại uống thuốc mê gì đây.
Úc Ninh đi vòng quanh dưa muối hai vòng, gọi điện cho bà ngoại, “Bà ngoại, lần sau không cần gửi nữa đâu!”
Dường như bà ngoại đang chờ điện thoại, lập tức nghe máy, “Như vậy sao được? Bà nghe nói chiến đội của Tiểu Lục có mấy người, không biết có đủ ăn hay không đấy? Cũng may năm ngoái bà làm nhiều.”
Úc Ninh vẫn hơi ghen.
Nhưng cũng chỉ một lát, hắn liền gửi wechat cho Lục Quyện, nói với y bà ngoại gửi cho y bốn bình dưa muối, hỏi y xem làm thế nào để gửi cho y.
Có lẽ là Lục Quyện rất bận, mãi đến đêm mới trả lời.
[Nếu tiện thì cậu có thể trực tiếp đưa đến căn cứ, không tiện thì chờ thi đấu kết thúc tôi đến lấy]