Chương 48

Việc xảy ra bên trong quầy Biên Duyên không hề hay biết, cô lúc này đang cùng Thu Ca đưa đám trẻ vui vẻ đi dạo cửa hàng.

Tiệm bán đồ chơi, tiệm bán đồ dùng học tập, tiệm bán quần áo trẻ em, tiệm thực vật biến dị, bọn họ dạo hết một lượt các cửa tiệm khác nhau.

Sau khi đi dạo mệt rồi, bọn họ gọi một phần đồ ăn, ngồi trên ghế dài bên ngoài tiệm vui vẻ đếm lại đồ hôm nay mua được.

“Đồ trong thành phố đắt thật.”Nhìn đồ chơi trong tay đám trẻ, mặc dù Thu Ca nói xót tiền nhưng thấy bọn trẻ chơi vui như vậy cũng bảo đáng, chỉ là vẫn không nhịn được cảm thán một câu.

“Nhưng đám trẻ rất thích, hơn nữa chị nói đắt còn mua nhiều như vậy.” Biên Duyên trêu chọc một câu, nhìn khối rubik không ngừng chuyển động trong tay An An, trong mắt đều là ý cười, khối rubik mấy tệ một cái trước tận thế sau khi tận thế tận hai mươi viên tinh hạch cấp một một cái, là lương một ngày của một người bình thường ở khu bình dân, Thu Ca hôm nay cũng có thể nói là liều mạng, mua cho mỗi người trong nhà một món đồ dùng.

“Đây chính là ý nghĩa của việc đi dạo.” Thu Ca nghe xong cũng cười, hôm nay bọn họ đều rất hào phóng, nhưng mà cô ấy rất vui, dù sao sau tận thế cô ấy chưa từng vui vẻ đi dạo như vậy với bạn.

“Đây còn chưa đắt bằng giá ở Nhất Nhai, nếu thực sự đến Nhất Nhai, vậy còn kinh hơn.” Uống một ngụm nước hoa quả lẫn vị lạ, Biên Duyên cười cảm thán một câu, một cốc nước ép quả biến dị chưa được xử lý quả nhiều lại bán tận một tinh hạch.

“Bánh nhân thịt không ngon bằng dì Biên làm.” Bạn nhỏ Dương Quang cắn một miếng bánh nhân thịt chê bai. Gần đây cậu bé đã ăn quen đồ ăn dì Biên làm, đồ bán bên ngoài và đồ mẹ, bà làm cậu bé đều cảm thấy không ngon. Chỉ là Dương Quang không phải cậu bé kén chọn đồ ăn, cho dù đồ ăn có khó ăn hơn nữa, cậu bé cũng không tìm lý do không ăn hay vứt đi, cũng giống như bánh nhân thịt, mồm thì nói không ngon nhưng vẫn cau mày ăn từng miếng từng miếng vào bụng, bởi vì cậu bé biết được tinh hạch kiếm không dễ dàng.

“Được, nếu bạn nhỏ Dương Quang của chúng ta đã nể mặt dì như vậy, lần sau dì Biên sẽ làm bánh nhân thịt cho cháu.” Biên Duyên cười nâng tay xoa đầu Dương Quang, bạn nhỏ càng ngày càng biết nói chuyện.

“Thật sao, dì Biên tốt quá, yêu dì Biên, bắn trái tim cho dì Biên.”