Chương 4: Xuyên vào Tu La Tràng

Hắn có chút đau đầu mà day day trán.

Muốn thoát khỏi tình cảnh cùng quẫn hiện nay, không thể ngồi yên mà đợi tình tiết trong sách tìm đến được. Thương Hành quay đầu liếc nhìn cánh cửa đã khép lại của câu lạc bộ Lam một lần nữa, nhướng mày, lập tức xoay người đi về.

Lúc bước qua chỗ ngoặt, một bóng đen đập vào mặt hắn, bước chân Thương Hành chệch sang, vội vã chuyển thân tránh đυ.ng phải vai đối phương, hai người thân cao xấp xỉ, dáng người tương đương, đều nhất trí phản ứng theo bản năng nghiêng người né tránh.

Thương Hành bị quán tính xô nghiêng, bỗng một bàn tay nhanh chóng bắt lấy tay trái của hắn, giữ hắn đứng vững.

“Cẩn thận.” Người nọ buông tay ra, giọng nói ôn nhã trầm thấp truyền đến.

Thư ký bên cạnh đối phương vội vàng “A” một tiếng: “Ôn tổng, ngài không sao chứ?”

“Cảm ơn.” Thương Hành nâng mi.

Dáng vẻ nam nhân kia cực kỳ anh tuấn, mặt mày so với người thường càng sắc nét hơn, sống mũi cao thẳng, ánh sáng trong đại sảnh của câu lạc bộ hắt qua cửa xoay mờ ảo chảy qua sườn mặt người đàn ông, làm mềm những góc cạnh sắc xảo ban đầu, tạo nên những hình chiếu lập thể.

Mặc dù đang giữa mùa hè, đối phương cũng cẩn thận tỉ mỉ mặc âu phục màu xám nhạt và áo vest, khi nói chuyện ánh mắt nhìn chăm chú vào Thương Hành giống như một quý ông rất có tu dưỡng.

Thấy Thương Hành không bị làm sao, nam nhân không cần phải nhiều lời nữa, xoay người thong dong đi vào trong mưa, thư ký vội vàng mở một tán ô lớn màu đen che lêи đỉиɦ đầu cho y, tài xế bước ra khỏi chiếc xe Bentley màu đen, mở cửa xe cho y.

Đối phương xoay người lên xe, dùng một tấm khăn tay vuông thong thả lau tay, cửa xe dần dần được cuộn lên.

Thương Hành nhìn chăm chú vào Bentley đi xa trong màn mưa, một chút hương bạch đàn cuối cùng từ từ biến mất trong không khí, hương cũng như chủ, tao nhã, nội liễm, trầm ổn.

Thương Hành mơ hồ đoán được người kia là ai, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tập đoàn Cố thị, trong nguyên tác nhiều lần đối chọi với nam chính và Cố Lẫm do bị vị hôn thê xúi giục, không ngờ lại bị người thương quay giáo đâm một kích, chính là nhân vật boss phản diện, Ôn Duệ Quân.

Hắn tuy rằng không rõ kết cục của Ôn Duệ Quân là gì, nhưng khẳng định là, đối nghịch với nhân vật chính tất nhiên không có kết cục tốt.

Lúc này, mấy người bọn họ còn chưa biết lẫn nhau.

Thương Hành có vẻ như suy nghĩ gì đó, quay người trở về tầng hai của yến hội.

*

Lúc Thương Hành trở lại, tiệc rượu đang gần đến kết thúc, nhạc nền bây giờ đã chậm rãi và nhẹ nhàng hơn.

Nhóm nam nữ trò chuyện sôi nổi từ từ đưa ánh mắt về phía Thương Hành, tiếng nói nhỏ khe khẽ dần biến mất trong tiếng nhạc nền.

“Cố thiếu thật sự là liệu sự như thần.” Nhìn thấy Thương Hành lần thứ hai xuất hiện trước mắt, Hạ Lê và Phàn Dũng ngồi trên sô pha nâng chén rượu, không chút khách sáo mà cười thành tiếng:

“Cậu không phải là rất có cốt cách sao? Nhanh như vậy đã liếʍ mặt trở lại rồi.”