Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xây Dựng Sự Nghiệp Giữa Tu La Tràng

Chương 26: Đẹp chết người

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cũng chặn mất hy vọng xin được giúp đỡ.

Sắc mặt Cố Lẫm hơi đổi, không quan tâm phong độ và dáng vẻ nữa, theo bản năng đưa tay đẩy phóng viên chung quanh ra.

Không nghĩ tới, mới vừa vươn cánh tay, lại bị một đôi tay cứng rắn vững vàng đỡ lấy.

“Xin phép mọi người nhường đường. Phần phỏng vấn tự do đã kết thúc. Cố tổng sắp phải tới một hội nghị trọng yếu, thứ lỗi.”

Ai?

Cố Lẫm dỡ được xuống hơn phân nửa trọng lượng cơ thể, chân như nhũn ra, gian nan chuyển động cổ, giương mắt thoáng nhìn qua ——

Dưới ánh đèn flash và ống kính dày đặc, khuôn mặt tươi cười của Thương Hành dường như được ánh sáng phủ lên một lớp lọc hư ảo, đẹp chết người!

Cố Lẫm thở gấp, tốc độ máu chảy và tim đập còn nhanh hơn.

Anh nhắm mắt lại, nghĩ, đều là ảo giác của thuốc.

*

Tin tức được phát đồng thời cả trên TV và internet, chú ý tới buổi hiệp đàm này, không chỉ có nhân sĩ trong ngành và giới truyền thông.

Cùng lúc đó, tại một nơi xa xôi khác của thành phố, trong một biệt thự an tĩnh dựa lưng núi, ánh sáng từ phòng ăn hắt qua cửa sổ sát trần, dập dềnh dừng trên mặt nước bên ngoài cửa sổ, soi sáng vài con cá chép đỏ lặng lẽ bơi qua.

Trong phòng ăn, có một chiếc bàn tròn màu đỏ thẫm, bên trên là những đĩa men ngọc lộ nét cổ điển đựng những món ăn tinh tế.

Chủ nhân biệt thự mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu đen kiểu Hoa, đang chăm chú ăn cơm.

Bên cạnh y là một cậu trai ước chừng hai mươi tuổi, ngồi nhích tới nhích lui, dùng đũa gẩy gẩy mấy miếng ớt xanh trong đĩa, đang tỏ ra không muốn ăn cơm:

“Anh, anh xem tin tức đi, Cố thị lại thu mua một công ty giải trí, tỏ rõ muốn đối nghịch với anh kìa.”

Cô gái ngồi đối diện cậu trai quay đầu nhìn thoáng qua, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, nói một tiếng:

“Hai anh nhìn kìa, bảo vệ bên cạnh Cố Lẫm cũng đẹp trai quá, ơ, em có cảm giác người này trông có chút giống với người con cả đã qua đời hai năm trước của Phương gia.”

Cậu thanh niên xem thường: “Em chỉ biết có trai đẹp là nhanh.”

Cô gái không phục, còn muốn đáp trả, nam nhân ngồi vị trí thủ tọa bỗng nhiên hạ đũa, giơ nhón trỏ lên gõ gõ xuống mặt bàn hai cái, không nhẹ không nặng, hai người trong giây lát phải im lặng.

“Không vừa ăn vừa nói.” Ánh mắt của y đảo qua, giọng nói ôn nhã tuy không thấy tức giận nhưng lại mang theo một áp lực vô hình.

Cô gái nhất thời bị áp lực ép tới cúi đầu, không dám mở miệng.

Khóe miệng tươi cười của cậu trai chưa kịp nở rộ, lại nghe nam nhân nhẹ nhàng bâng quơ mà nói: “Ớt xanh cũng phải ăn hết, không được kiêng ăn.”

“…”
« Chương TrướcChương Tiếp »