Chương 8

Mặt trời đã bắt đầu xuống núi, trên tay Triệu Dụ Sinh cầm hoa dại, khiêng cuốc về nhà. Về đến nhà, hắn ngay lập tức ngồi xuống tết vòng hoa cho Lâm Lang, hoa còn dư hắn lại cắm bên cửa sổ, hy vọng lúc ngủ, nương tử có thể nhìn thấy.

Lâm Lang được hắn đội vòng hoa cho, hơi mỉm cười nhìn hắn, Triệu Dụ Sinh không khỏi mở to mắt, trái tim lại không khống chế được nhảy thình thịch, hắn nâng gương mặt Lâm Lang lên, cúi đầu hôn xuống.

Lâm Lang bị động tác bất ngờ của hắn dọa cho giật mình, theo phản xạ muốn đẩy hắn ra, nhưng càng tránh Triệu Dụ Sinh lại ôm càng chặt hơn. Chờ Triệu Dụ Sinh hôn đủ rồi, hắn mới buông Lâm Lang ra, lại không nhịn được hôn lên má nàng một cái thật kêu.

Lâm Lang cúi đầu trốn vào ngực Triệu Dụ Sinh, gương mặt vì xấu hổ mà đỏ bừng, đây là lần đầu tiên nàng cùng hắn hôn môi (Lâm Lang không biết Triệu Dụ Sinh mỗi tối đều hôn nàng thật lâu), nàng ngẩng đầu lên, lại thấy hắn đang trưng bộ mặt ngây ngô mà nhìn nàng cười, trong mắt chỉ toàn hình bóng của nàng.

Tim Lâm Lang bị nụ cười này của hắn làm loạn nhịp, Triệu Dụ Sinh lớn lên ngũ quan đoan chính, góc cạnh rõ ràng, thân hình lại cao lớn, nếu không phải đầu óc hắn bị ngốc, cũng không đến lượt nàng gả cho hắn. Rõ ràng lúc trước hắn còn ghét bỏ vết bớt trên mặt nàng, thậm chí còn không cho nàng chạm vào người, bây giờ hắn không còn ghét bỏ nàng nữa sao?

Triệu Dụ Sinh nào biết Lâm Lang đang nghĩ gì, hắn mang tâm tình vui sướиɠ cơm nước xong xuôi, tắm rửa xong liền nhảy lên giường nằm. Hắn đếm đến hơn bảy trăm con cừu, Lâm Lang mới đẩy cửa bước vào.

Lâm Lang cẩn thận bò qua người Triệu Dụ Sinh, lại nằm vị trí của mình, sau đó nhắm mắt lại ngủ.

Triệu Dụ Sinh thấy nàng nằm cách xa mình như vậy liền cảm thấy không vui, hắn duỗi tay ra sờ soạng, nắm lấy tay nàng.

“Đừng lộn xộn, ngủ đi, ngày mai ta làm bánh trứng cho chàng ăn.”

Nghe được từ bánh trứng, quả nhiên Triệu Dụ Sinh liền nằm yên bất động, hắn lại đợi hồi lâu, mở mắt ra nhìn trộm nàng, thấy nàng đã ngủ rồi, lại lấy tay chọc chọc, nàng vẫn không có động tĩnh.

Thấy thế, Triệu Dụ Sinh liền dịch người sang, hôn lên đôi môi anh đào của nàng, nhẹ nhàng gặm cắn, hắn liền ngửi thấy thoang thoảng mùi sữa trên người nương tử, cái miệng nhỏ này hôn bao nhiêu lần vẫn thấy không đủ.

Mùi sữa ngày càng nồng đậm, Triệu Dụ Sinh luyến tiếc rời khỏi môi nàng, hôn lên cái cổ trắng ngần, đến trước bầu ngực mềm mại. Bầu vυ" của Lâm Lang tròn trịa đầy đặn, quá nhiều nút thắt khiến buổi tối nàng hay bị nóng đến tỉnh, nên trước khi ngủ nàng đã cởi hai nút thắt trên cùng.

Lúc này ngực nàng nửa lộ ra ngoài, theo nhịp thở mà rung động, Triệu Dụ Sinh đưa tay ra nhéo nhéo, a, thật mềm. Hắn từ từ cởi hết nút thắt, chẳng mấy chốc bộ ngực mềm của nàng đã lộ toàn bộ trước mắt hắn, hơi thở của Triệu Dụ Sinh bắt đầu trở nên dồn dập, hơi thở thô nóng phun lên ngực Lâm Lang.

Hắn đưa lưỡi liếʍ đầṳ ѵú của nàng, nhịn không được gặm cắn vài cái. Lâm Lang khó chịu vặn vẹo thân mình, đưa tay ra múa may, như muốn đuổi ruồi bọ trước ngực biến đi.

Triệu Dụ Sinh không dám động, hắn cứ như vậy im lặng nhìn Lâm Lang múa may tay chân, đến khi tay Lâm Lang chạm đến vòng ngực rắn chắc của hắn, hắn lại cảm thấy nơi nào đó bắt đầu ngạnh lên khó chịu.

Đợi Lâm Lang nằm yên, hắn liền cầm bàn tay trắng nõn của nàng chạm vào côn ŧᏂịŧ thô cứng của mình, di chuyển lên xuống, “Ưm ~ “, hắn không nhịn được rên một tiếng, tay nương tử thật mềm, thật thoải mái.