Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ

8/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bề ngoài vốn dĩ đã vô cùng xấu xí, nào ngờ còn bị người ta đuổi gϊếŧ, ta không muốn sống nữa nên đi tự sát, định tới tòa nhà phía trước để nhảy lầu thì lại bị xe tải tông. Số ta không biết có nên gọi  …
Xem Thêm

Chương 24
Công chúa đổi y phục, sao mặt còn lấy khăn che lại làm gì?

“Cô…..sao phải che mặt?”

“Ha ha…..bởi vì ta sợ gương mặt ta sẽ hù chết ngươi”. công chúa đắc ý nói.

Hù chết ta? “Ha ha…cô hù chết người, mà Hoàng thượng cũng gián tiếp hù chết người, cô và hoàng thượng đúng là sinh đôi đó nhỉ”. Nhưng mà cho dù Hoàng thượng không hù chết người nhưng hắn lại có thể dễ dàng tước đoạt mạng người, ngay cả ánh mắt cũng thấy ghê.

“Ơ…ta đâu có nói là đi doạ người, là ta đã chuẩn bị kĩ càng, muốn so với ngươi xem ai xấu hơn thôi.

“So xem ai xấu hơn với tôi?” Trời ạ, cho tới bây giờ ta chỉ thấy người ta so sánh ai đẹp hơn, chứ nào có người lại muốn so xấu xí bao giờ? Công chúa này có phải đầu óc có vấn đề rồi không, ta đặt tay trên trán cô ta, xem xem có phải cô ta đang phát sốt không.

“Đáng ghét, nô tài chết tiệt, bản công chúa là người ngươi muốn là có thể chạm được vào sao” Công chúa gạt phắt tay ta ra, mặt còn hơi hơi ửng hồng. Ta thấy cô ta nhất định là sốt cao rồi, cho nên đầu óc mới dở dở ương ương như vậy

“Công chúa, tôi thấy hình như cô sốt rồi, nghỉ ngơi cho khỏe đi ha”

“Cái gì! Ngươi dám nói bản công chúa ta ngu ngốc?”

“A, công chúa hiểu lầm rồi, ý tôi là cô bị bệnh, bị cảm, nên đi mời thầy thuốc tới chữa đi’

“Thầy thuốc là ai?”

“Thầy thuốc là cách gọi ở quê tôi, ý nói đại phu đó, còn ở trong cung chính là ngự y” Ta cẩn thận giải thích cho nàng.

“Ồ… thế quê của ngươi ở đâu?”

“Quê của tôi…” Nói thế nào mới phải đây? “Quê của tôi ở một nơi rất xa”

“Đó là ở đâu? Nơi đó có đồ chơi gì hay hay không?” Vừa nói đến chơi, hai mắt công chúa đều sáng bừng lên.

Xem ra là một cô công chúa ham chơi, ha ha “Có chứ, rất nhiều thứ để chơi, tôi đoán nhất định là cô chưa bao giờ từng thấy.”

“Oa!!!, thích quá, một ngày nào đó nhất định ta phải đến quê ngươi, chơi đùa thỏa thích một phen cho đã mới được”.

Ta cũng rất muốn về đó, nhưng mà ta có khả năng trở về không? Còn về được không?

“Sao vậy, sao bộ dạng mi lại sầu khổ thế, bản công chúa không thích nhìn ngươi như vậy, cười một cái cho ta coi”. Nói xong còn nhéo vào mặt ta một phát, đau quá …, vừa mới nổi giận lúc tôi chạm vào cô, giờ cô lại chủ động chạm vào tôi, đúng là lạ nha, ta sợ cô ta giựt mất râu nên ngăn lại cái tay làm loạn kia.

“Nếu công chúa không có việc gì thì nên nghỉ ngơi sớm đi, để tôi đi gọi ngự y cho”. Xoay người định chạy.

“Ai nói ngươi có thể đi, bản công chúa ta vẫn chưa đọ với ngươi xem ai xấu hơn” công chúa buồn bực chu miệng ra, ngăn ở trước cửa, ta thấy cô công chúa này đúng là thích chu miệng, thật sự rất đáng yêu, nếu ta có một cô em gái như vậy thì tốt quá.

“Hả? công chúa còn muốn so sao, ai xấu hơn thì có gì tốt?”

“Bản công chúa muốn là thiên hạ đệ nhất, bất luận là văn chương hay tướng mạo, cho nên ta không cho phép kẻ nào cướp lấy danh hiệu của ta”.

Công chúa này đúng là khiến ta dở khóc dở cười, hoá ra cô ta muốn cái phong hào thiên hạ đệ nhất xấu đó “Công chúa…..” Thật sự không biết nói thế nào cho phải, ta chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.

“Ha ha…sao, không tự tin là thắng được bản công chúa à? Đúng rồi, nếu ngươi thắng, ta sẽ thưởng cho ngươi”.

“Thưởng cái gì?”

“Thưởng vàng.”

“Cái gì? Cô nói thật chứ?” Ta phấn khích nắm lấy tay cô ta, quả nhiên là công chúa Hoàng Kim Phượng, nói thưởng là thưởng vàng ngay được, ha ha ha ha ha….

“Ha…đường nhiên, bản công chúa nói một thì không thể là hai, nếu ta thua thì ta sẽ phạt ngươi”. Bởi vì phấn khích quá nên ta không chú ý tới mặt công chúa lại đang đỏ bừng.

“Tôi sẽ không thua đâu, cô muốn đọ thế nào?” Ta tự tin nói.

“Ha ha…..ngươi chớ có tự tin, bây giờ chúng ta ra ngoài kia doạ người, ai doạ nhiều người hơn thì thắng”

“Đơn giản vậy thôi à, không thành vấn đề” Lúc ta đang định đi ra ngoài để doạ người, bỗng nhiên ta nghĩ có điều gì đó không ổn, lỡ như không cẩn thận doạ trúng Hoàng thượng thì làm thế nào, ta phải thương lượng lại mới được; “Công chúa, tôi nghĩ chi bằng chúng ta đổi cách khác nhé”.

“Ngươi sợ à?”

“Không phải, tôi chỉ là nghĩ nhỡ doạ phải người không nên doạ thì biết làm thế nào?”

“Doạ người không nên doạ? A! hoàng huynh, nếu không cẩn thận bị hoàng huynh nhìn thấy thì cũng không hay lắm, làm thế nào?”

“Không bằng chúng ta tìm mười người tới đây doạ, ai có thể một lần doạ nhiều người nhất thì thắng, thế nào?”

“Được, làm như vậy đi, tiểu Lan, đi tìm mười người tới đây”

“Hả? Công chúa muốn tìm mười người như thế nào ạ?”

“Tùy, nam hay nữ đều được hết, miễn là người thì được rồi”.

“Dạ”

Thêm Bình Luận