Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ

Chương 69: Bưu hãn!

« Chương TrướcChương Tiếp »
“ Mập Mạp , đều dọn dẹp sạch sẽ, kế tiếp nên làm gì?” Lạc Phong Đường tạm dừng dao trong tay, xoay người hỏi Dương Nhược Tình.

“ Mập Mạp?”

Thấy nữ oa trước mặt nhìn chằm chằm khuôn mặt mình, Lạc Phong Đường lão đại không được tự nhiên.

Chẳng lẽ trên mặt ta có vết dơ?

Nghĩ như vậy, hắn theo bản năng giơ tay tự sờ soạng mặt mình.

Bây giờ thì tốt hơn rồi, khuôn mặt sạch sẽ ban đầu bị nhuộm một vệt máu hươu đỏ tươi, trông có chút buồn cười.

Dương Nhược Tình phục hồi lại tinh thần, nhịn không được cười rộ lên, chỉ vào mặt Lạc Phong Đường: “Đường Nha Tử, ngươi làm gì vậy? Sao lại học các nữ nhân trên trấn đánh son thế?”

Lạc Phong Đường xấu hổ muốn chui xuống đất!

Dương Nhược Tình thấy thế liền thôi không trêu hắn nữa, thu hồi nụ cười, nhìn lướt qua hươu bào trên mặt đất.

Lớp da bên ngoài con hươu bào bị lột ra, bên trong nội tạng cũng được moi sạch, l*иg ngực phanh rộng toát ra nhiệt khí hôi hổi.

“Đường Nha Tử, ngươi kế tiếp liền làm sạch nội tạng của hươu bào đi."

Dương Nhược Tình phân phó xong thì xắn tay áo của mình lên.

“ Được!” Lạc Phong Đường gật đầu.

“Ngươi đưa dao trong tay cho ta!” Dương Nhược Tình lại nói.

“ Đuợc! A? Ngươi vừa nói gì?”

Lạc Phong Đường đột nhiên sững sờ.

“Ngươi dùng dao nhỏ này để làm gì?”

“Đương nhiên là cắt thịt lọc xương rồi, đồ ngốc!”

“ Không được đâu, con dao này hơi nặng, còn nữa, ngươi biết làm không?” Lạc Phong Đường lắc đầu như trống bỏi: “ Để chút nữa người ta muốn cắt thế nào thì ta sẽ làm cho!”

“Đừng nói nhiều, nam tử nói nhiều giống như đàn bà vậy!” Dương Nhược Tình không giải thích, trực tiếp lấy con dao trong tay Lạc Phong Đường.

Dao tốt, xác thật có chút nặng.

Tuy nhiên, tỷ cũng không phải người ăn chay.

Động tác linh hoạt chuyển động một vòng, phát ra một trận tiếng vang rất nhỏ, Dương Nhược Tình hướng Lạc Phong Đường ném qua một ánh mắt, một tay đè chặt con hươu bào, cánh tay đen đủi còn lại, giơ cao lên chém xuống……

Nhát đao thứ nhất đi xuống, chặt đứt cổ hươu bào.

Máu hươu bào bắn ra xung quanh, khiến người đi ngang qua sợ tới mức nhảy lui sang một bên.

Khoé miệng Lạc Phong Đường giật giật, nhìn mặt Mập Mạp không đổi sắc, thầm nghĩ nữ oa này thật bưu hãn a!

Hắn ngồi xổm một bên làm sạch nội tạng hươu bào, thỉnh thoảng nâng mắt lên nhìn Dương Nhược Tình làm như thế nào cắt thịt lọc xương.

Chỉ thấy Dương Nhược Tình xoay con dao trong tay, không có vội vã chặt xuống, mà là dùng lưỡi đao ở trên thân hươu bào, vẽ ra khu vực với hình dạng không giống nhau.

Chân trước, chân sau, bụng, vai……

Lạc Phong Đường không khỏi liên tưởng đến những vị đại tướng quân trước kia đã từng nghe kể ở trà thất, chỉ huy vạn quân, vẽ nên lãnh thổ rộng lớn trên một mảnh giấy khổng lồ.

Hành quân qua mỗi thành trì, lại bày binh bố trận.

Lạc Phong Đường càng nhìn Mập Mạp, càng cảm thấy nàng giống một nữ tướng quân, đang hành quân bày trận lý.

Mà ranh giới của nàng, chính là toàn bộ con hươu bào đang nằm trên mặt đất!

Đáy mắt Lạc Phong Đường lập loè sáng ngời, ruột của hươu bào trong tay chảy xuống đất vài lần.

Hắn cuống quít cúi đầu kéo lên, khi lần nữa giương mắt lên nhìn, liền sợ đến ngây người.

Mập Mạp đang múa may con dao nhỏ, con dao ở trong tay nàng giống như có sự sống vậy.

Một trận khiến người ta hoa hết cả mắt. Sau khi cắt, chặt, băm, con hươu bào được chia thành tám khối chỉnh tề, đặt theo thứ tứ trên mặt đất.

“Mập Mạp, ngươi đây là…… tốt a Mập Mạp….!”

Lạc Phong Đường chỉ vào từng miếng thịt hươu bào trên mặt đất, lập tức liền nhìn ra đao pháp trong đó.

Mập Mạp đem thịt trên mình hươu bào, dựa theo tập tính sinh hoạt hằng ngày của nó, cẩn thận phân chia ra tới.

Tứ chi thường xuyên chạy nhảy, nên thịt nó rất gầy, nhưng lại rất rắn chắc, co dãn.

Tỉ lệ thịt mỡ ở bụng tương đối nhiều.

Còn những bộ phận khác, vì chức năng khác nhau nên độ béo, mỏng của miếng thịt cũng như chất lượng thịt, mùi vị sẽ có sự khác biệt.

Để có thể làm được tất cả những điều này, còn có thể phân chia được rõ ràng đến vậy, e rằng ngay cả một người đã làm đồ tể cả đời cũng không thể cắt được một cách hoàn hảo như vậy đi?

Lạc Phong Đường có thể hiểu được điều đó bởi vì hắn đã đi săn trên núi từ khi còn nhỏ, đã chiến đấu với dã thú hết lần này đến lần khác. Vì vậy hắn phải hiểu rõ từng bộ phận của các con thú!

“Mập Mạp, thật nhìn không ra, chiêu thức của ngươi quá lợi hại, ta cam bái hạ phong!”

Lạc Phong Đường hướng Dương Nhược Tình giơ ngón tay cái lên, hai mắt sáng ngời.

“Nhưng ngươi chỉ là một nữ oa, sao hiểu được những việc này?” Hắn ngay sau đó lại hỏi.

Nhìn kỹ năng dùng dao của nàng vừa rồi rất khéo léo và gọn gàng, không có chút cẩu thả. Ngay cả những tên đồ tể ở chợ ngói cả đời gϊếŧ lợn, trâu, bò chưa chắc đã bằng!

“He he, đây là bí mật của ta, ngươi có tò mò ta cũng không nói. Trừ phi ngươi bái ta làm thầy!”

Dương Nhược Tình cười hì hì nói.

Tiểu tử ngốc, tỷ tỷ sẽ không nói cho ngươi biết đâu, tỷ tỷ không chỉ quen thuộc mỗi cấu tạo cơ thể của hươu bào.

Tỷ tỷ càng quen thuộc cấu tạo cơ thể người hơn đó ……

“Mập Mạp, ngươi nói thật sao?” Lạc Phong Đường hào hứng nhìn chằm chằm Dương Nhược Tình.

Dương Nhược Tình sửng sốt, “Cái gì?”

“Nếu ta bái ngươi làm thầy, ngươi sẽ truyền thụ kỹ năng của ngươi cho ta?” Lạc Phong Đường hỏi.

“Ngươi thật sự muốn học kỹ năng của ta sao? Ta sợ ngươi sẽ bị dọa đến đái ra quần nha tiểu tử!” Dương Nhược Tình trêu ghẹo nói.

Đái ra quần?

Lần này mặt của Lạc Phong Đường đã thực sự đỏ!

Xấu hổ, quẫn bách, không có chỗ chui!

Chính mình đã mười sáu tuổi, thế nhưng lại bị một tiểu nữ nhân nhỏ hơn đùa giỡn.

“Được rồi, chúng ta đừng đề cập đến việc bái sư nữa, trước hết cần bàn việc buôn bán đã!” Dương Nhược Tình dời đi đề tài.

Chỉ vào đống thịt hươu sao được xếp trật tự trên mặt đất, nàng hỏi Lạc Phong Đường: “Ngươi nguyên bản định bán với giá như thế nào?”

Trên mặt Lạc Phong Đường vẫn đỏ bừng như bị lửa thiêu, trầm trầm nói: “Con hươu bào này khi chưa lột da là 70 cân, thịt heo giá tầm mười lăm văn tiền một cân, ta tính toán bán với giá mười tám văn một cân.”

Dương Nhược Tình nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta hãy thay đổi phương thức bán đi.”

“Thay đổi như thế nào!”

“Chúng ta đem thịt chia thành ba loại giá tương ứng với vị trí thịt.” Dương Nhược Tình nói.

Bắt đầu từ đống thịt bên trái, nàng vừa chỉ tay vừa nói “Đó thịt bụng gắn với xương sườn, vị tốt nhất, là loại cao cấp. Tổng cộng tầm hai mươi cân, mỗi cân bán 35 văn. Loại thứ hai là phần chân sau, tầm hai mươi cân, mỗi cân định giá hai mươi văn. Loại thứ ba là phần chân trước, khoảng mười cân, mỗi cân mười tám văn.”

“Ngươi đã làm sạch nội tạng chưa? Đã cân thử chưa?”

“Đã làm sạch rồi, tám cân.” Lạc Phong Đường đáp.

“Tám cân đúng không? Vậy sáu văn tiền một cân.” Dương Nhược Tình nói, ở trong lòng nhanh chóng tính qua một lần, “Theo cách ngươi tính toán trước đây, 70 cân hươu bào, mười tám văn một cân, bán nguyên con là 1260 văn. Theo phương pháp của ta thì con hươu bào này có thể bán được tổng cộng 1328 văn tiền. So cách trước đó của ngươi, còn kiếm thêm được 68 văn!”

Lạc Phong Đường đôi mắt tức khắc sáng lên, kiếm thêm được 68 văn, chính là hai phần tiền thuốc men cho đại bá!

Nhìn thấy máu hươu đang bốc hơi nghi ngút trong cái xô bên cạnh chân của Dương Nhược Tình, Lạc Phong Đường hỏi: “Còn tiết hươu thì sao?”

Dương Nhược Tình cũng ngó mắt nhìn qua, chớp chớp mắt: “Hi hi, tạm thời bảo mật, đợi lát nữa ngươi tự nhiên sẽ biết.”

“Được, ta chờ!” Lạc Phong Đường nói, “Vậy kế tiếp ta nên làm gì?”

“Đương nhiên là rao to lên.” Dương Nhược Tình nói, “Buôn bán, nếu không rao to thì sao bán được?”

“Ta, ta ngại……”

“Vạn sự khởi đầu nan, ta làm trước, ngươi xem cách ta rao mà học hỏi nha tiểu tử!” Dương Nhược Tình nói xong khụ một tiếng, đôi tay che ở bên miệng thành hình cái loa, bắt đầu rao to lên.

“Này ~”

“Chư vị đi ngang qua, bác trai, bác gái, đại thúc, đại thẩm, đại ca, đại tẩu đi dạo qua, thịt hươu bào trấn Thanh Thủy Trấn mới ra lò đâyyyyyy! Hàng ngon giá rẻ, ăn ngon lại dinh dưỡng, mau tới mua, mau tới xemmmmm……”
« Chương TrướcChương Tiếp »