Chương 12

Nàng ta đã trở thành người dị dạng, có thể giữ bí mật cho Khánh Dương, nhưng hiển nhiên cũng giúp ta giữ bí mật.

Ta ra ngoài hành lang gọi thị vệ, bảo hắn ta đưa Vân Thư đi.

Ta nói:

"Nếu nàng ta đã là nội gián do kẻ thù của Điện Hạ phái đến thì chắc hẳn là chuyện trọng đại, ngươi cứ đưa nàng ta về đi. Nàng ta bây giờ như vậy cũng chẳng thể nói cho ta biết tung tích của Thanh Đào, ta và Thanh Đào có lẽ chỉ biết đến khi có duyên gặp lại thôi.”

Thị vệ đồng ý, bê chum đựng Vân Thư rời đi.

Ta trở về phòng, cẩn thận rửa sạch chiếc còi nhỏ.

Ta thử thổi một hơi, chiếc còi nhỏ không phát ra tiếng động, nhưng bên phía Thúy Các lại phát ra tiếng quát tháo của lính canh.

Xem ra, chiếc còi nhỏ này không phải là còi thật, bên trong giấu một loại Cổ Trùng mẫu có thể khống chế Cổ Trùng con.

Mà trong cơ thể những nam sủng nhân dược đều cấy Cổ Trùng con.

Ta nhanh chóng truyền tin tốt ra khỏi phủ, để cho Dụ Vương chuẩn bị.

Nửa tháng trôi qua rất nhanh, đã đến ngày Khánh Dương hạ sinh thiên châu.

Ả ta hỏi ta:

"Hạ sinh thiên châu rồi, bản cung sẽ trở nên xinh đẹp hơn nữa sao?"

"Thiên châu là vật cát tường, Điện Hạ là mẹ của thiên châu, tự nhiên sẽ được như ý."

Ta cúi đầu nói.

Khánh Dương rất hài lòng.

Ả ta hứa với ta:

"Chờ bản cung hạ sinh thiên châu thành công, bản cung sẽ cho ngươi vào cung làm phi tần của bệ hạ."

Ả ta cho rằng việc vào hậu cung của Hoàng Đế là ân huệ đối với ta.

Ta vội quỳ xuống tạ ơn:

"Đa tạ Điện Hạ, nô tỳ nhất định sẽ dốc hết sức, để Điện Hạ hạ sinh thiên châu bình an."

"Chỉ có điều, Điện Hạ, có một chuyện, nô tỳ không dám giấu Điện Hạ."

"Nói đi."

Khánh Dương tâm trạng rất tốt, cười nhìn ta.

Ta nói:

"Giống như nữ nhân mang thai sinh con, việc hạ sinh thiên châu vô cùng khổ sở. Sau khi Điện Hạ hạ sinh thiên châu, trong vòng mười hai canh giờ, sẽ trở nên vô cùng xấu xí già nua, nhưng mười hai canh giờ sau, da của Điện Hạ sẽ hồng hào trở lại, nhan sắc xinh đẹp như tiên nữ."

"Nữ nhân sinh con có nguy cơ khó sinh, vậy hạ sinh thiên châu cũng vậy sao?"

Khánh Dương nghe ta nói, đột nhiên hỏi.

Thực ra là không có.

Thân thể của người mẹ mang thai thiên châu đã được thiên châu cải tạo, hơn nữa thiên châu tròn vo, dù sao vẫn dễ sinh hơn trẻ sơ sinh có tay có chân nhiều.

Nhưng ta vẫn nói:

"Đúng vậy, hạ sinh thiên châu cũng có nguy cơ khó sinh. Nhưng Điện Hạ yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ dốc hết sức, tuyệt đối không để Điện Hạ xảy ra chuyện."

"Được."

Ả ta quay người ra lệnh cho thị vệ, điều tất cả những nô bộc đắc lực trong phủ đến nội viện để sử dụng, đồng thời điều động lính canh của Thúy Các đến nội viện, vây quanh ba lớp trong ba lớp ngoài.

Ả ta ra lệnh, một khi ả ta xảy ra chuyện, lập tức bắt tất cả những người đỡ đẻ thiên châu đưa đến Hoàng cung.

Khánh Dương vừa nhắc nhở vừa đe dọa ta:

"Hoàng đệ của bản cung hành sự còn tàn nhẫn hơn bản cung, nếu bản cung xảy ra chuyện, các ngươi mà rơi vào tay đệ ấy thì chỉ sợ sống không bằng c/h/ế/t."

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến giữa trưa, bụng Khánh Dương bắt đầu đau dữ dội.