Chương 4: Đến Hogwarts
Quy tắc hành vi thứ bảy mươi bảy của Slytherin: không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có ích lợi vĩnh viễn.
***
Isadora ngồi trong toa tàu của gia tộc Malfoy, Prince là một trong mười hai giáo đổng của Hogwarts đương nhiên cũng có toa riêng của mình, nhưng ngồi một mình rất buồn chán, Isadora bèn chấp thuận lời mời của quý tộc bạch kim nhỏ. Hiện tại toa có không ít người, ngoài Isadora và Draco Malfoy ra còn có Blaise Zabini, Pansy Parkinson, Vincent Crabbe, Gregory Goyle. Một phút trước nơi này còn rất náo nhiệt, người nhiều đến nỗi đem toa tàu đã được mở rộng thêm này nhét cho chật cứng, may thay tất cả đều đã bị cách nói hoa lệ nhưng vô cùng đau đầu của Draco Malfoy khéo léo đuổi đi, ngoại trừ bốn người vừa kể trên.
Mọi chuyện là như thế này, sáng hôm nay người cha đã lâu không thấy của Isadora – ngài Severus Snape vừa trở về từ hội nghị độc dược học mỗi năm một lần tại Đức, đưa cô con gái yêu quý đến trang viên Malfoy. Lí do, nhờ gia đình quý tộc bạch kim đưa Isadora đến sân ga nơi có tàu tốc hành Hogwarts. Đối với chuyện không thể đưa con gái đến tận nơi như những người cha khác, Snape rất áy náy, anh là giáo sư của Hogwarts trong ngày khai giảng phải có mặt ở trường, hơn nữa, dù không có việc gì anh cũng không thể có mặt ở sân ga 9 ¾, sẽ gây ra náo động không nên có và tăng thêm phiền toái lẫn nguy hiểm cho con gái mình, việc anh có con gái chưa thể để người khác biết được. Tuy nhiên, dù giáo sư độc dược học không xuất hiện thì Isadora vẫn cứ gặp rắc rối như cũ.
Khi Isadora cùng gia đình khổng tước bạch kim cùng nhau xuất hiện ở sân ga đã gây nên một hồi náo động không nhỏ. Giữa một nhà ba người tóc bạch kim chói sáng bỗng nhiên trộn lẫn vào một người tóc đen mắt đen, không muốn bị người chú ý cũng không được. Huống chi nhìn từ khí chất, cử chỉ, trang phục cho đến cách ứng đối những người tò mò tới hỏi thăm đều cho thấy Isadora là một quý tộc máu trong lâu đời, lại rất được các Malfoy quan tâm chăm sóc.
Phù thủy bình thường chỉ tò mò một chút rồi thôi, nhưng những quý tộc lớn nhỏ ở đó thì lại không chịu bỏ qua dễ dàng như vậy, các gia tộc quý tộc đều ít nhiều có quan hệ dây mơ rễ má với nhau, một gia tộc hưng thịnh suy tàn thôi cũng đủ khiến các gia tộc còn lại bị ảnh hưởng, hôm nay tự nhiên xuất hiện một tiểu thư quý tộc chưa từng thấy mặt qua, không thể trách bọn họ trong lòng nôn nóng bất an được. Thế nhưng các trưởng bối đều không tìm hiểu được chút tin tức nào, vì thế nhiệm vụ lớn lao đó đành giao lại cho các con rắn nhỏ đi dò hỏi mới có một đoạn lộn xộn trong toa tàu của gia tộc Malfoy kia.
Blaise, Pansy vừa uống hồng trà vừa cười nhìn Draco, hai người là bạn chơi từ nhỏ với Draco vậy mà lại không biết được từ khi nào bên cạnh Draco lại có thêm một cô bé xinh đẹp như vậy. Tuy Slytherin coi trọng riêng tư và luôn có một ít bí mật không thể cho người khác biết nhưng cô bé này sớm muộn gì cũng đến Hogwarts có cần phải giấu đến tận lúc này không? Thật đau lòng! Tiểu Long thế nhưng không thèm nói cho họ biết.
Draco kì thực rất bất đắc dĩ, nói, nói như thế nào? Chẳng lẽ lại giới thiệu đây là gia chủ gia tộc Prince, con gái của cha đỡ đầu sao? Hai người không sợ đến ngất xỉu mới là lạ. Con gái của cha đỡ đầu, đến bây giờ cậu vẫn còn cảm thấy điều này thật kì diệu.
Crabbe, Goyle thì lại không quá quan tâm đến Isadora là ai, hai người vẫn còn đắm chìm trong đám đồ ăn vặt vừa mua, trong miệng không ngừng nhai bánh bích quy vàng ươm, trên tay lại cầm không ít kẹo dẻo này nọ. Thật thần kì, trong Slytherin luôn luôn chú ý phong phạm quý tộc thế nhưng lại tồn tại hai đóa kì hoa như thế này.
Đối với rối rắm của Draco, dò xét ai oán của Blaise, Pansy và tham ăn của hai con rắn nhỏ đột biến nào đó, Isadora lại rất không nhân đạo vừa uống trà vừa bình tĩnh xem tuần san độc dược, không hề hé răng lấy một lần, cho dù sự việc có trực tiếp liên quan đến mình.
Nhận thấy không thể im lặng được nữa, Draco không thể làm gì hơn ngoài nhận mệnh giải quyết vấn đề. Có điều trước hết phải đuổi hai con heo tham ăn này ra khỏi chỗ này mới được, hai người bọn họ là người hầu của cậu, hoàn toàn không có tư cách tham gia vào. Chờ cho người đi ra ngoài, Draco mới buông chén trà xuống, đưa mắt nhìn hai người bạn từ nhỏ của mình.
Blaise buông tách trà trên tay xuống, lưng thả lỏng tựa vào ghế, nháy mắt cười hỏi. Pansy ngồi bên cạnh ánh mắt kín đáo đánh giá Isadora, trong lòng thở dài, tóc đen, mắt đen, áo chùng đen, một Snape phiên bản nữ thu nhỏ, không biết hai người có quan hệ gì không. Hi vọng là không, một Snape đã là quá đủ, nếu là thêm một... Pansy rùng mình, tuy đó là viện trưởng của họ nhưng cô thật sự không thể nào quá thích thầy được.
“Draco, không giới thiệu vị tiểu thư xinh đẹp này cho tớ và Pansy sao?”
“Đúng vậy. Draco, cậu giấu người cũng đủ lâu đó.” Pansy nhanh miệng tiếp lời.
Draco nhìn thoáng qua Isadora an tĩnh đọc tuần san độc dược, trên đó có không ít bài phát biểu là của cha đỡ đầu.
“Em ấy là Isadora.”
Chỉ vậy? Isadora hiển nhiên là một cái tên mà không phải họ, hai người quan tâm chính là dòng họ của cô bé. Draco ngay cả điều này cũng không thể nói sao? Blaise và Pansy nhìn nhau rồi nhìn Draco, ý tứ trong mắt không thể rõ ràng hơn.
Draco lắc đầu, sắc mặt một chút cũng không đổi. Hừ, cậu cứ không nói đấy, ai bảo lúc nãy không những không giúp cậu mà còn cùng đám người kia chèn ép dò hỏi khiến cậu mệt chết, đuổi đi một đám tiểu quý tộc theo lệnh người lớn đi hỏi thăm cũng không dễ như vậy. Ngoài việc không thể nói Isadora là con của cha đỡ đầu ra những thứ khác không cần phải giấu, nhưng cậu còn lâu mới nói ra, cứ tò mò đi.
“Draco...” Blaise kéo dài giọng. Rất hiển nhiên đã nhìn ra Draco cố ý.
“Dù sao lúc phân viện chúng tớ cũng sẽ biết, có giấu cũng vô dụng.” Slytherin luôn mang thù, nhưng chỉ vì lúc nãy cô và Blaise không giúp thì cũng quá nhỏ mọn đi.
“A, vậy đợi đến lúc phân viện là được rồi.” Draco không để ý nói, dù sao người vội cũng không phải là cậu.
Blaise và Pansy hết cách nhìn nhau, thở dài. Tiểu Long thật là...
Isadora hơi buồn cười khép lại tuần san độc dược, thì ra anh Draco thường ở trước mặt cô ra vẻ anh trai phải chăm sóc em gái còn có một mặt ngây thơ đáng yêu như thế này. Gia tộc Zabini là gia tộc trung lập, hừm, nên quan hệ tốt. Parkinson là gia tộc phụ thuộc Malfoy, không thể không quan tâm. Càng quan hệ tốt với nhiều người, cuộc sống của cô ở Hogwarts mới càng tốt được. Sửa sang lại áo chùng không có lấy một nếp nhăn trên người, Isadora ngẩng đầu, trên môi kéo ra một nụ cười tao nhã quý tộc, chậm rãi nói.
“Xin chào, em là Isadora Prince.” Bàn tay đeo nhẫn vẫn luôn giấu trong tay áo hơi vươn ra để lộ chiếc nhẫn trên tay, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của hai con rắn nhỏ đối diện, điềm nhiên bổ sung “Gia chủ gia tộc Prince, mong được giúp đỡ.”.
Blaise hai mắt trừng lớn, không thể tin được nhìn Isadora, cậu vừa nghe được cái gì? Prince? Gia chủ? Từ lúc nào thì Prince trở lại thế giới pháp thuật, tại sao cậu và gia tộc không hề hay biết. Phải biết rằng, nói về tình báo, không một ai hay gia tộc nào có thể cùng Zabini so sánh.
Pansy cũng kinh ngạc không kém, đôi tay giơ lên che miệng, hai mắt chớp chớp. Giới pháp thuật sắp náo nhiệt rồi đây. Pansy hết nhìn Isadora lại nhìn đến chiếc nhẫn gia chủ vô cùng bắt mắt đeo trên tay, lúc đầu cô suy đoán không ít về thân phận của Isadora nhưng lại chưa từng nghĩ đến đó là một Prince. Thảo nào lại được các Malfoy quan tâm như vậy. Ánh mắt Pansy nhìn sang Draco như muốn hỏi, “Từ khi nào thì Malfoy cùng Prince có quan hệ?” đây là việc có liên quan đến gia tộc cô không thể không để ý.
Draco nhún nhún vai, không biết trả lời sao cho phải. Buổi tối ngày biết đến cha đỡ đầu có con cậu mới được cha cho biết thì ra cha đỡ đầu là người cuối cùng mang trong người huyết mạch của Prince nhưng vẫn thủy chung không muốn kế thừa gia tộc của mẹ người. Sau này khi cha đỡ đầu có con mới để cho Isa kế thừa. Cậu thật sự rất bội phục cha, ngay từ khi cha đỡ đầu vẫn còn ở trường, không một ai hay biết cha đỡ đầu là một Prince đã cùng cha đỡ đầu làm bạn bè tốt, đầu tư này thật có lợi không phải sao?
Dù sao cũng là đứa nhỏ của gia đình quý tộc, Blaise và Pansy rất nhanh lấy lại tỉnh táo, dùng nghi lễ không thể nào chê được tự giới thiệu.
“Rất hân hạnh được biết em, anh là Blaise Zabini.” Blaise nhếch môi cười, hài hước mà sâu xa nói, “Anh không nghĩ mình có thể ở đây thấy được một Prince, thật là một kinh ngạc khiến người ta vui vẻ.”. Gia tộc Prince không còn người thừa kế, thậm chí là suy sụp đến mức phải đóng lại trang viên là việc mà ở giới pháp thuật không ai không biết.
“Pansy Parkinson, rất vui được gặp mặt, gia chủ Prince.” Một Prince, tin tức này thật sự rất lớn, tối nay cô phải nhanh chóng viết thư về cho cha, gia tộc Parkinson cần phải chuẩn bị cho sự trở lại của Prince.
Đối với chào hỏi của hai người Isadora chỉ gật đầu cười, cô là gia chủ mà hai người ngay cả người thừa kế cũng không phải, không nhất thiết phải tỏ ra quá niềm nở, như thế sẽ đánh mất thân phận gia chủ của cô. Xa cách mà không mất lịch sự luôn là bộ mặt của các quý tộc, không phải sao?
“Được rồi, Isa em cần phải ăn chút gì đó, tới tối mới đến được Hogwarts, em sẽ đói bụng.” Draco vừa nói vừa lấy điểm tâm mà mẹ Narcissa đã chuẩn bị trước ra. Cậu đã hứa với cha đỡ đầu là chăm sóc tốt Isa, cậu không thể để cho Isa bị đói được.
Blaise và Pansy lại một lần nữa phải kinh ngạc, thiếu gia nhà Malfoy, khổng tước nhỏ kiêu ngạo khi nào lại săn sóc một người như thế, từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên mà họ thấy. Mặt mũi của vị gia chủ Prince này thật lớn.
Isadora muốn đỡ trán, lại nữa, trạng thái chăm sóc cuồng của Draco lại đến nữa. Bây giờ mới bao lâu a, ăn trưa cũng không cần phải sớm như vậy chứ.
“Anh Draco, em vừa ăn trước khi lên tàu không lâu.” Ý nói là anh không cần phải bắt em ăn sớm như thế, chờ thêm chút nữa đi.
Đáng tiếc người nào đó không cho là đúng nói “Khẩu vị của em không được tốt, bây giờ ăn một ít, lát nữa lại ăn tiếp.”.
Cô thật sự muốn nói với Draco rằng cô không phải là heo, ăn cũng không cần phải ăn nhiều như vậy. Vì nhiều năm uống độc dược, khẩu vị của cô rất tệ, cũng không ăn được nhiều, cô đã quen với tình trạng thân thể của mình, không cần người khác phải lo lắng thái quá như thế.
Isadora nhăn mặt, trong đầu cấp tốc suy nghĩ nên nói với Draco như thế nào để người này buông tha cho mình.
Như biết được Isadora đang nghĩ gì, Draco giành nói trước “Không cần nói không, anh đã hứa với cha em sẽ chăm sóc em thật tốt. Malfoy một khi đã hứa bằng mọi cách sẽ phải thực hiện cho bằng được.”.
Isadora nhìn điểm tâm tinh xảo trên bàn rồi lại nhìn Draco, thấy trên mặt ai kia rõ ràng viết “em không ăn anh sẽ không bỏ qua” đành phải thở dài nhận mệnh cầm điểm tâm lên ăn.
Thấy Isadora bắt đầu ăn, Draco mới gật đầu vừa lòng, môi không khỏi gợi lên nét cười. Chầm chậm nhấm nháp hồng trà, cậu cũng không đói, nhưng mỗi lần Isa ăn thật sự ít, cậu nhìn thấy cũng phải đau lòng, sức khỏe của Isa rất không tốt, đành phải chia thành nhiều bữa để Isa có thể ăn nhiều hơn một chút.
Blaise và Pansy nhìn sự việc diễn ra trước mắt, trên mặt mỉm cười nhưng trong đầu đang suy nghĩ cái gì thì chỉ có họ mới biết được. Draco rất ít khi cùng người khác thân thiết như vậy, hiển nhiên quan hệ giữa cậu chủ nhỏ nhà Malfoy và gia chủ Prince không đơn giản, đây là một việc khiến người ta phải cẩn thận suy nghĩ không phải sao?
Thời gian còn lại, bốn người vừa dùng trà chiều vừa tán gẫu. Isadora ngẫu nhiên cũng sẽ trả lời một vài câu hỏi không mấy quan trọng của Blaise và Pansy, không khí không thân mật nhưng rất tự nhiên, là một khởi đầu tốt. Sau cuộc hành trình này, cô đã xây dựng được một mối quan hệ không tồi với cả hai.
Đến nơi, thời tiết vô cùng xấu, mưa dầm dề, những phù thủy nhỏ năm nhất ai nấy đều ít nhiều bị ướt. Draco trước khi lên xe được kéo bằng vong mã đi vào lâu đài đã ếm cho Isadora một bùa giữ ấm và khô ráo, giữa một đám phù thủy nhỏ chật vật tự nhiên bị người chú ý.
Đi qua con đường tối tăm, Isadora nhìn thấy một hồ nước đen rộng lớn, nghe cha nói đây chính là Hồ Đen, bên dưới còn có một con bạch tuộc khổng lồ và nhân ngư. Từ xa nhìn lại, tòa thành Hogwarts giữa màn mưa đứng sừng sững, trông tráng lệ và hùng vĩ vô cùng. Đây chính là nơi mà mỗi phù thủy nước Anh đều hướng về, cha yêu nơi này, và cô cũng sẽ yêu nó, như cách mà cha đã yêu.
Isadora thu lại tầm mắt, nghe theo tiếng nói của người bán khổng lồ Hagrid đi lên thuyền. Cô sẽ ở đây bảy năm, hi vọng đó là một khoảng thời gian đẹp đẽ đáng để lưu giữ trong kí ức.
Lên bờ, Isadora cùng những người khác đi vào một đường hầm với hàng đuốc cháy sáng hai bên lối đi. Hagrid đi đằng trước đã tới trước cổng của tòa lâu đài, gõ ba tiếng, cảnh cổng bằng gỗ nặng nề mở ra, trước mặt họ lúc này có thêm một nữ phù thủy mặc áo chùng xanh, tóc búi cao, vẻ mặt nghiêm túc. Là viện trưởng của Gryffindor kiêm giáo sư môn biến hình học – Minerva McGonagall.
Hagrid giao họ lại cho giáo sư McGonagall rồi bước đi, họ theo bà đi vào một căn phòng nhỏ. Lúc này bên tai họ vang lên giọng nói của bà, nghiêm túc như chính con người của bà vậy.
“Chào mừng các trò đến Hogwarts. Chỉ một chút nữa thôi các trò sẽ bước qua cánh cửa này tham gia bữa tiệc cùng các bạn học. Trước khi ngồi xuống chỗ của mình, các trò phải được phân loại vào các Nhà. Có các Nhà Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Khi các trò ở đây, các Nhà sẽ như là gia đình của các trò vậy. Đạt được kết quả tốt, các trò được thưởng điểm. Bất kì việc gì vi phạm nội quy thì bị trừ điểm. Vào cuối năm học, Nhà nào giành được nhiều điểm nhất sẽ đạt được Cúp Nhà. Buổi lễ phân loại sẽ diễn ra trong giây lát nữa thôi.”
Nói xong, giáo sư McGonagall để lại họ trong căn phòng rồi bước vào sảnh đường, bà phải đi chuẩn bị cho lễ phân loại.
“Hey, xin chào!”
Lúc này bên tai Isadora vang lên một giọng nữ rất nhỏ, may là cô vẫn nghe được. Quay đầu nhìn qua, một đầu tóc đỏ rực rỡ đập vào mắt, không cần giới thiệu thì cô cũng biết đây là ai.
Thấy Isadora chỉ nhìn mình mà không nói, Ginny Weasley tưởng rằng cô không nhớ ra mình, bổ sung thêm.
“Tớ là Ginny Weasley, chúng ta đã gặp nhau trong tiệm sách lúc hè. Thật xin lỗi, hôm đó đã làm cậu ngã, cậu không sao chứ?” Các sư tử nhỏ vẫn luôn rất nhiệt tình, tuy rằng chưa phân loại nhưng thật hiển nhiên, người trong gia tộc Weasley đều là Gryffindor trời sinh.
“Không sao.” Isadora bình tĩnh trả lời, nhìn từ bên ngoài trông thật giống như đáp án mà cô vừa mới đưa ra, không thể không nói, khả năng che giấu cảm xúc của Isadora rất tốt. Vì cú ngã ngày hôm đó, hơn một tháng nay cô không hề được phép chạm vào vạc tiểu thư, chỉ có Merlin mới biết, hình phạt đó đối với một Prince là tàn khốc cỡ nào, huống gì còn có cả năm trăm lần chép phạt Slytherin hành vi thủ tục.
“Cậu đã nghĩ thử xem mình sẽ vào nhà nào chưa?” Ginny Weasley tiếp tục bắt chuyện với Isadora, lần đầu đến Hogwarts, đây là điều mà tất cả các phù thủy nhỏ đều lo lắng. Các anh trai vẫn không chịu nói cho cô biết làm thế nào để vượt qua lễ phân loại, đáng mừng là từ trước đến nay Hogwarts không có học sinh bị trả về. “Các anh trai của tớ đều vào Gryffindor.”
Chưa kịp để Isadora trả lời, từ trong những bức tường của căn phòng đi ra những hồn ma màu ngọc trai, chúng bay khắp nơi, xuyên qua thân thể những đứa trẻ khiến chúng hét toán lên. Isadora nhíu mày lui ra sau, tránh xa những hồn ma đang đùa giỡn, nếu bị chúng xuyên qua người, cô sẽ bị bạo động pháp thuật, hơn nữa cảm giác lạnh lẽo khi bị đi xuyên qua ấy cũng chẳng phải là trải nghiệm tốt đẹp gì. Cô đã nghe cha nói về hồn ma của Hogwarts, đây cũng xem như là một “đặc sản” riêng của Hogwarts đi.
Không để họ phải ở chung lâu với những hồn ma, giáo sư McGonagall như chúa cứu thế nhanh chóng xuất hiện đứng trước mặt họ, xua đuổi đi các hồn ma, bà nghiêm túc nói.
“Các trò, chúng ta sẽ vào sảnh đường tham gia lễ phân loại ngay bây giờ. Xếp thành hàng rồi đi theo ta.”
Các phù thủy nhỏ sắc mặt nhợt nhạt nhanh chóng nghe theo lời giáo sư McGonagall, một trong những giây phút quan trọng nhất của cuộc đời sắp được diễn ra, là ai cũng sẽ thấy hồi hộp.