Chương 3: Thái tử địch quốc quá dính người

Mặc Tứ cứ như vậy ở lại phủ của Thái Từ, ngày thường cũng không ra khỏi cửa, trên cơ bản đều ở trong phòng chế dược liệu.

Mấy quyển y thuật mà nguyên chủ thích hắn đều đã đọc qua, khiến cho y thật hắn ngày càng cao lên.

Mặc Tứ hiểu được biết càng nhiều thứ, sẽ giúp cho tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ đạt được năm sao càng cao hơn, cho nên hắn vẫn luôn nổ lực học tập.

Khiến cho hệ thống Cự Vô Bá thật thẹn thùng, lúc trước ỷ có hệ thống nên hắn rất ít chủ động học tập gì đó.

Hệ thống Cự Vô Bá không nín được, lại bắt đầu làm phiền, ở trong không gian bắt đầu chọn lựa tạo hình 【 Xem thử xem, cái này đẹp không? 】

Mặc Tứ nhìn màn biến hóa trước mắt mình, hệ thống biến thành Quýt Ú.

【 Còn cái này? 】 Lỗ tai biến lớn lên đây chính là hình tượng của chuột Mickey.

Mặc Tứ gật đầu.

【 Đều đẹp sao? Này cái này. 】 Chuột Mickey lắc mình biến hoá, biến thành một bạch miêu lông xù xù.

Mặc Tứ tiếp tục gật đầu.

【 Ngươi trả lời cho có lệ phải không!!! 】

Mặc Tứ:……

【 Hừ ╭(╯╰)╮】 Bạch miêu tức giận phóng lên bàn, ngăn chặn ngón tay thon dài của hắn, không cho hắn tiếp tục đọc sách!

Mặc Tứ:……

Tiểu miêu tạc mao 【 Ngươi còn không quan tâm ta! 】

Chần chờ, Mặc Tứ vẫn là duỗi tay vuốt lông tiểu miêu: Ngoan!

Hiếm khi được quan tâm, Cự Vô Bá vừa lòng, rầm rì di chuyển thân mình, dựa vào trên bàn, ai oán nói “Người khác có phải hay không đều không nhìn thấy được ta!”

Mặc Tứ: Ngươi là người đến từ bên ngoài, tự nhiên người khác sẽ không nhìn thấy được.

【 QwQ Nhưng ta muốn được người khác thấy thì phải làm sao bây giờ? 】

Mặc Tứ: Vậy đừng quấy rầy ta, chờ khi nào ta hoàn thành tốt nhiệm vụ, chúng ta đổi chở về là được.

【 Chính là phải đợi rất lâu đó. 】

【 Không phải hệ thống các ngươi đều là vạn năng sao? Cửa hàng của các ngươi không có đồ vật gì để làm được sao? 】

【 Không được, ta phải mau đến xem! 】

Cự Vô Bá nháy mắt biến mất tại chỗ, trở lại không gian, lại bắt đầu chính mình lăn lộn.

Mặc Tứ:……

Bị người phá lúc chế dược, Mặc Tứ dứt khoát thư giản luôn, thả lỏng cơ thể.

Mặc Tứ bắt đầu suy nghĩ về nhiệm vụ, thế giới này có hai nhiệm vụ, đạt trăm điểm giá trị phẫn nộ của nam nữ chính coi như cũng được, ít nhất còn người biết ở đâu.

Nhưng tìm dị thế giả thì có chút gian nan, thế giới lớn như vậy, tìm kiếm một người nhỏ bé, như mò kim đáy biển!

Nghĩ, Mặc Tứ click vào giao diện, nháy mắt tiêu phí 5000 điểm tích phân, đạt được một gợi ý.

【 Ngọa tào, ngươi đang làm gì!!! 】

【…… Mời tiếp thu gợi ý: Cẩm Quốc! 】

【 A a a a ta muốn điên rồi, không thể thu hồi lại được sao?! 】

【 Từ từ, còn thiếu một vạn điểm tích phân, ngươi đã làm gì!!! 】

Cự Vô Bá hắn sắp điên rồi, lập tức biến thành hình tượng con tinh tinh tức giận đấm ngực, điên cuồng mắng chửi Mặc Tứ!

Thời điểm Cự Vô Bá tức giận còn nhanh hơn trước khi hệ thống phát ra gợi ý……

Quả nhiên là giác quan nô tài mà!

Mặc Tứ giải thích: Bởi vì nhiệm vụ.

【 Ta không nghe ta không nghe, Ngươi biết ta kiếm tích phân có bao nhiêu khó khăn không, ngươi cư nhiên mắt đều không nháy một cái đã tiêu hết của ta một vạn, a a a ta muốn chết!!! 】

Mặc Tứ:……

Mặc Tứ: Ngươi trước tiên bình tĩnh bình tĩnh cái đã.

Cự Vô Bá như một con hamster, cái gì của mĩnh cũng sẽ gắt gao giấu đi, một chút cũng không được lộ ra, thiếu một hạt bắp, chẳng quan tâm mình sẽ có được một trái bắp mới mà sẽ phát điên một ngày vì một hạt bắp!

Mặc Tứ đã nghĩ ra được hình tượng phù hợp cho hệ thống rồi.

Trong nháy mắt hệ thống từ con tinh tinh biến thành chuột hamster, phụt rớt ở trên bàn, có chút há hốc mồm. Cái, tình huống gì thế này……

Mặc Tứ chọc chọc, hamster lảo đảo ngã trên bàn, Mặc Tứ hơi hơi dương môi, trên mặt lạnh lùng giờ lại được xuất hiện một mạt ý cười.

【……】

Ngươi rốt cuộc có biết hay không, ta hiện tại đang sinh khí!!!

Cự Vô Bá giờ phút này rốt cuộc mới ý thức được, vị này là khuôn mặt liệt điển hình, còn đáng sợ hơn hệ thống không có cảm xúc!

Cự Vô Bá quả thực sống không còn gì luyến tiếc 【 Hệ thống không phải là người tốt sao? Tại sao ngươi lại vô cảm xúc đến như vậy? 】

Mặc Tứ đem hamster nâng lên: Hệ thống có thể điều tiết, nên ta đã lựa chọn không mang tình cảm của nhân loại.

【 Tâm ta hiện tại đang rất mệt mỏi, ngươi không cần nói chuyện với ta, ta muốn nghỉ ngơi (_)】

Mặc Tứ: Tốt.

Cự Vô Bá thực sự bị chọc cho tức chết, cuộn tròn thân chuột lại, nằm ở trong không gian oán niệm.

Bởi vì có gợi ý, Mặc Tứ không quan tâm tới hamster Cự Vô Bá nữa, tiếp tục suy nghĩ đến nhiệm vụ.

Nếu nam nữ chính cùng với dị thế giả đều ở Cẩm Quốc, vậy thì tốt rồi, ít nhất không cần hao tâm tổn sức bôn ba qua lại.

Hắn hiện tại chỉ cần chờ đợi tới lúc nội dung tiểu thuyết đên, chờ đợi lần đầu tiên gặp mặt nam nữ chính……

Nội dung đến rất nhanh.

Thời gian qua Cẩm Quốc bái phỏng cùng với thời gian Thái Tử bị thương rất gần nhau, đi Cẩm Quốc bái phỏng đã được an bài từ trước.

Mấy Vương gia như hổ rình mồi, đều đang chờ đợi thời cơ, triều đình phong ba bão táp, mỗi người đều cảm thấy bất an.

Mà đúng lúc này, Hoàng Thượng lại ở trong triều truyền Khuynh Vương đến, tức khắc đem vị Khuynh Vương đã lâu chưa xuất hiện này đẩy ra đầu ngọn gió.

Mặc Tứ thực bình tĩnh, chuẩn bị thỏa đáng, không nói hai lời liền trực tiếp xuất phát.

Hiện giờ Khuynh Vương bất quá chỉ mười tám tuổi, nhưng đã nổi danh khắp thiên hạ, tướng mạo anh tuấn học bát uyên thâm, mỗi lần ra cửa đều sẽ có không ít nữ tử trong kính ngoài tối rình xem.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Ngoài hoàng cung các cô nương đã vây kính đường, tửu lầu ở xa xa cửa sổ cũng được mở ra, các tiểu thư rụt rè dùng quạt che mặt, đều nhón chân mong thấy được mặt của Khuynh Vương.

Mặc Tứ ở trước cửa hoàng cung từ biệt mọi người, không có gì là khoa trương, cũng không quay đầu lại liền lên xe ngựa, các cô nương tiểu thư xấu hổ buồn bực bám theo hắn.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng có túi thơm khăn tay từ ven đường, tửu lầu được ném đến xe ngựa, chờ ra tới ngoài thành, toàn bộ thùng xe toàn hoa thắm liễu xanh, phấn mặt mùi hương tràn ngập.

Khiến các tướng sĩ cũng nhịn không được mà líu lưỡi, vị Khuynh Vương này thật sự được quá nhiều tiểu thư cô nương ái mộ, chắc cả kinh thành chỉ mình Khuynh Vương mới được hưởng đãi ngộ này.

Ở vùng ngoại ô ngừng khoảng 15 phút, mọi người đều thay y phục, còn đem xe ngựa rửa sạch, đoàn người mới một lần nữa xuất phát.

Bởi vì đại biểu cho quốc gia, nên Mặc Tứ dẫn theo một vạn binh tướng, còn có Hoàng Thượng tự mình phái ra ám vệ hoàng cung, còn có đội hộ vệ, không sai biệt lắm đến hai vạn người, cuồn cuộn xuất phát.

Đội ngũ tuy không kéo dài, nhưng cũng rất phiền toái, tự nhiên không thể đi thong thả, liên tục lên đường bảy ngày, mới đến được biên quan.

Trạm dịch đèn đuốc sáng trưng, Mặc Tứ cho mọi người lui ra, một mình ngâm mình ở thau tắm nghe Cự Vô Bá càu nhàu.

【 Tiểu Thất a, đã mấy ngày rồi, ngươi thật sự không tính toán cho ta trở lại như cũ sao? 】

【 Ta thật sự không thích hình dạng chuột hamster này đâu, một chút uy vũ cũng không có, có thể hay không cho ta đổi thành hình dạng khác, bằng không ngươi đem biến đổi trả lại cho ta đi QwQ 】

Mặc Tứ: Không có khả năng.

【……】

【 Làm cái gì nói quyết đoán như vậy, chúng ta đã trải qua nhiều thế giới với nhau đồng sinh cộng tử, ngươi chẳng lẽ còn không tin ta sao? 】

Mặc Tứ: Không tin

【 Ngươi đây là đang nghi ngờ tình cảm của chúng ta! 】

Mặc Tứ: Đúng!

【……】

Mặc Tứ tiếp tục đả kích hắn: Ta cho rằng, kỳ thật chúng ta không thân lắm, cũng không có tình cảm gì như ngươi nói, không cần ảo tưởng quá nhiều.

【……】

【 Ngươi đừng nói chuyện với ta nữa. 】

Bình tĩnh một hồi, Cự Vô Bá lại sát lại nói 【 Tiểu Thất ta phát hiện ngươi trở nên thật hư, ngươi có phải hay không chê ta phiền mới cố ý nói vậy? Ngươi nói! 】

Mặc Tứ rất là bình đạm: A, bị phát hiện.

【……】

【 Người xấu! ╭(╯╰)╮ Lương tâm ngươi chẳng lẽ không cắn rứt sao? 】

Mặc Tứ: Thật không phát hiện ngươi bận làm nhiệm vụ mà vẫn có thể hài hước như vậy đó.

【!!! 】

【 Đừng tưởng cùng nhau trải qua nhiều thế giới thì chúng ta thân thiết với nhau, ta mà tức giận lên thì sẽ rất đáng sợ! 】

Mặc Tứ không còn lời gì để nói.

Thịnh Phi Ngang đắc ý, quả nhiên nói mấy lời giận dỗi gì đó vẫn là mình lợi hại nhất ︿( ̄︶ ̄)︿

……

Trong mắt người bên ngoài, cảnh tượng bên trong là một đại mỹ nhân tựa người vào thau tắm, mày nhíu lại, sắc mặt bị nước ấm bốc hơi làm cho hơi phiếm hồng, trên làn da trắng nõn của mỹ nhân có vài giọt nước lăn xuống như trân châu, theo ngực trượt xuống nước, hai chân thon dài hữu lực ở trong nước như ẩn như hiện……

Người đứng trong tối hít một ngụm khí lạnh, yên lặng chùi chùi nước miếng của mình, tiếp tục mắt đều không nháy nhìn chằm chằm.

Hắn đang hết sức áp chế hơi thở của mình……

Mỹ nhân đột nhiên đứng dậy, lộ ra thân mình bạch ngọc, tuy rằng thực nhanh liền được bao bọc bởi áo ngoài, nhưng cảnh đẹp trong nháy máy kia vẫn không lọt ra khỏi mắt của người núp trong bóng tối, máu mũi nháy mắt chảy thành sông.

Hơi thở đột nhiên loạn lên, rốt cuộc bại lộ tồn tại của mình, cho dù Mặc Tứ không biết võ công, nhưng hắn vẫn có ám vệ bảo hộ trong tối.

Vài đạo hơi thở nhanh chóng tiếp cận người núp trong bóng tối, khi đến gần lại không có một bóng người, hơn nữa không lưu lại bất kỳ dấu vết gì, khiến ám vệ căn bản không thể truy lùng.

Ám vệ thấp thỏm lo âu, lập tức quỳ xuống đất “Thuộc hạ đáng chết.”

Mặc Tứ bình tĩnh tiếp tục đeo đai lưng, nhẹ giọng trách cứ “Lui ra.”

Ám vệ lập tức hành lễ lui ra, lặng yên không một tiếng động lại lần nữa ẩn ở nơi tối tăm.

Mặc Tứ lúc này mới nhíu mày hỏi Cự Vô Bá: Ngươi vẫn luôn không phát hiện trong phòng có người sao?

【 Ta cho rằng loại chuyện này không cần phải nói (⊙o⊙)…】

Mặc Tứ nhíu mày, hệ thống sẽ tự động nhắc nhở ký chủ có nguy hiểm, chẳng lẽ vừa mới đối phương cũng không có ý muốn thương tổn đến chính mình? Rình coi sao?

Mặc Tứ: Vừa rồi là dị thế giả sao?

【 Không phải. 】

Mặc Tứ nháy mắt khôi phục vẻ thờ ơ: Ừ.

【……】

Mặc Tứ đối với người rình coi mình tắm cũng không có hứng thú gì, thay đổi áo ngủ mềm mại, liền lên giường ngủ.

Khiến cho các ám vệ nhìn thấy, đối với Khuynh Vương càng thêm kính nể, không hổ là Vương gia, cư nhiên bị người rình coi còn chạy trốn cũng không quan tâm, quả nhiên chính là chí khí Bá Vương.

【……】# não bổ là bệnh, cần phải chữa gấp #

Trăm mét ở ngoài.

Hắc y nhân lôi kéo vị nào đó còn đang chảy hai dòng máu mũi cầu xin “Chủ tử nơi đây không nên ở lâu, chúng ta chạy nhanh đi thôi.”

Nam nhân lau máu mũi, thần sắc trầm nhâm lạnh lẽo, ngón tay cầm chặt bảo kiếm bên hông, sát khí bốn phía “Ngươi buông ra, mỹ nhân tắm rửa đám người kia cư nhiên không tránh đi còn đứng ở một bên canh giữ, ta muốn đi chém đôi mắt bọn họ!!!”

Hắc y nhân “……”