Chương 14: Thái Tử Địch Quốc Quá Dính Người

【 Không sai, Mặc Mặc. Chính là cái dạng này! Mục tiêu của chúng ta là giá trị phẫn nộ của nam chính [ đột nhiên vui vẻ.jpg ] 】

Mặc Tứ:……

Phía sau an tĩnh một hồi, một đôi tay lặng yên không một tiếng động ôm lấy hắn “Mới Lương đừng nóng giận, cái gì ta đều có thể đáp ứng ngươi, trừ bỏ rời khỏi ta!”

Mặc Tứ lạnh lùng nói “Chẳng lẽ đường đường là Thái Tử Cẩm Quốc thế nhưng muốn cầm tù bổn vương làm con tin?”

Mặc Tứ tự xưng bổn vương, chính là đã tức giận, có điều Vân Thường từ trước đến nay luôn nghe theo Khuynh Vương, hôm nay thái độ lại khác thường, chỉ là ở trên cổ hắn cọ cọ, sau đó phát ra âm thanh thật nhẹ “Ân!”

Mặc Tứ “……”

【:333 Thật là khiến người khác vô pháp phản bác 】

Vân Thường ôm lấy hắn không buông tay “Ta sẽ gửi cho Hoàng Thượng Thịnh Quốc Hoàng Thượng một phong thư, sau đó sẽ tự mình đi đến Thịnh Quốc cầu thú ngươi, ta nguyện ý dùng 72 tòa thành trì làm sính lễ, về sau thuộc hạ của ta, tiền tài của ta đều do ngươi quản, ta cũng cho ngươi quản, được không?”

Mặc Tứ “……”

【 Mặc Mặc bình tĩnh, chúng ta cần chính là giá trị phẫn nộ, đừng để bị dụ (>﹏<)】

Mặc Tứ quay đầu lại nhìn hắn “Ta thân là Khuynh Vương Thịnh Quốc như thế nào có thể ở rể nước khác, nếu ta muốn ngươi ở rể Thịnh Quốc……”

“Ta nguyện ý!!!” Lời còn chưa nói xong đã bị đối phương đánh gãy, ánh mắt sáng lấp lánh, phảng phất như vẫn luôn chờ đợi Mặc Tứ nói ra lời này.

Thái Tử không chút do dự nói “Ta có thể đem 72 tòa thành trì trở thành của hồi môn, ta như thế nào cũng được!”

Mặc Tứ “……” Hắn bất đắc dĩ xoa xoa thái dương mình, đối với người này căn bản nói như thế nào cũng không hiểu.

Vân Thường nhìn hắn không muốn tiếp tục nói chuyện, lại mỹ mãn ôm lấy người, bất động thanh sắc chiếm chút tiện nghi, như cả người đều được ngâm trong hũ mật, trong lòng thật ngọt.

Mỗi khi tranh chấp, bất quá chỉ là Mặc Tứ không ở để ý tới hắn, mà Vân Thường chính là dính người không buông, hai người bất quá chỉ có Mặc Tứ là đơn phương rùng mình mà thôi.

Vân Thường xoa xoa eo hắn, hỏi han ân cần, cuối cùng lấy chuyện mỹ thực cường ngạnh ôm người đến phủ Thái Tử, lần thứ hai nhốt hắn vào phòng tối, quấn chặt lấy đối phương.

Cứ qua mấy ngày như thế, đoàn sứ giả đều đã lục tục rời đi, nhưng bởi vì Khuynh Vương vẫn đang ở bên trong phủ Thái Tử ‘ làm khách ‘, chỉ có đoàn sứ giả của Thịnh Quốc là không thể nào đi được, vì thế kinh thành lại bắt đầu lén lút truyền ra tin đồn.

Làm gì có chuyện Khuynh Vương làm khách, Vương gia là bị giam giữ, căn bản đi không được!

Đoàn sứ giả có ý muốn gặp Khuynh Vương, cuối cùng lại không có kết quả tốt, dứt khoát hướng Hoàng Thượng đòi người, nhưng bị Thái Tử nửa đường chặt đứt, trực tiếp đem thông quan hàm cùng thư tay ném cho bọn họ, làm cho bọn họ phải nhanh trở về, đem thư tay truyền cho Hoàng Thượng Thịnh Quốc.

Cùng Thái Tử giằng co mấy ngày, sứ giả đoàn bất đắc dĩ chỉ có thể rời đi, nguyên bản tính toán muốn lưu lại một đội binh mã bảo hộ Khuynh Vương, còn lại lui trở về Thịnh Quốc, hướng Hoàng Thượng bẩm báo.

Nhưng trước đêm xuất phát, phó tướng đột nhiên thu được ý chỉ của Khuynh Vương, nói là muốn toàn bộ mọi người rời đi, chính mình sẽ đuổi theo sau. Phó tướng trầm ngâm, đánh cược một phen, kêu tất cả mọi người thu thập tư trang, chuẩn bị rời đi.

Bên trong phủ Thái Tử.

Mặc Tứ bị nhốt ở trong phòng tối đã mấy ngày, trừ bỏ phạm vi hoạt động có hạn, còn lại cũng không có gì khó chịu, so với Thái Tử còn sung sướиɠ hơn, ăn dùng đều là đồ tốt nhất của phủ Thái Tử.

Khuynh Vương nếu nhăn mày một cái, sẽ khiến toàn bộ phủ Thái Tử chấn động, nghĩ đến chỗ nào đã làm vị này không vui? Có phải hay không là do đồ ăn không thể ăn, quần áo không thích, dùng không thoải mái?

Mới mấy ngày mà lão Thái giám tóc đã bạc đi mấy phần.

Ngoài phòng ánh nắng rực rỡ, Mặc Tứ đẩy cửa sổ ra, cảm thụ tia sáng ấm áp bao chùm lấy người, khiến cho hắn nghĩ không vật dụng sưởi ấm nào thoải mái bằng.

Mặc Tứ nhắm mắt: Hẳn là không sai biệt lắm!

【 Ân ân, chờ ngươi trở lại Thịnh Quốc, Thái Tử nhất định sẽ tức giận, sau đó ngươi lại thành thân, giá trị phẫn nộ tuyệt đối bùng nổ, ha ha ha [ đột nhiên biếи ŧɦái.jpg ] 】

Mặc Tứ:…… Ta không muốn làm chậm trễ con gái người ta.

【 Như thế nào có thể làm chậm trễ con gái người ta đâu, Khuynh Vương thân là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ nhân đại lục, cùng ngươi thành thân có khi sẽ khiến nàng cao hứng đến chết đó? 】

【 Mặc Mặc ngươi không cần tạo gánh nặng trong lòng, tin tưởng ta, đối phương nếu biết người thành thân cùng nàng là ngươi sẽ vui sướиɠ đến chết mất! 】

Mặc Tứ trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng vẫn không có tiếp tục vấn đề này.

Buổi trưa, Thái Tử xử lý xong việc liền vội vàng trở về, để gặp người quan trọng còn đang ở trong phủ, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nghĩ đến đoàn sứ giả Thịnh Quốc đã rời đi, mặt mày càng hớn hở.

Mới Lương cuối cùng đã là người của hắn!

“Ăn cơm sao? Ta hôm nay hướng phụ hoàng xin người ra lệnh ngự trù làm thức ăn của Thịnh Quốc, ngươi thử xem có khác gì không.” Vân Thường vẫn luôn muốn đem Mặc Tứ nuôi béo lên một ít.

Thân thể Khuynh Vương so với người bình thường chính là yếu hơn một chút, dáng người thon dài, đơn bạc, mấy ngày trước mới nhiễm phong hàn càng làm Thái Tử kinh hồn táng đảm, gần nhất đều cho ăn dược thiện, chỉ nghĩ làm sao nuôi béo hắn cho tốt.

Mặc Tứ bất động thanh sắc, chỉ lo đọc sách, không có ý muốn để ý tới hắn.

Đối với việc Mới Lương không chịu để ý tới mình, Thái Tử tuyệt đối sẽ không phối hợp, cố ý dính bên người hắn bô bô cái miệng không chịu im, sau đó hài lòng nhìn đối phương bất mãn nhíu mày.

Ân, sinh khí tốt xấu cũng là một loại cảm xúc, so với tử khí trầm trầm còn tốt hơn.

Đã nhiều ngày, Vân Thường luôn thích cùng Mặc Tứ thương nghị “Chúng ta khi nào sẽ trở về Thịnh Quốc, ngươi nói muốn ta ở rể vậy ngươi liền thú ta đi, không được đổi ý!”

Mặc Tứ “……”

Vân Thường “Ân, ta đã bắt đầu bồi dưỡng Khang Vương, cảm thấy hắn vẫn là một tiểu tử tốt, đến lúc đó cho hắn tiếp nhận vị trí của ta rồi đăng cơ, trở thành một thế hệ minh quân, ta liền thành thành thật thật phu xướng phu tùy.”

Mặc Tứ “……”

【 Thái Tử là thật sự không cần mặt mũi sao? Theo lý thuyết ở rể ở cổ đại không phải là vấn đề rất nghiêm trọng sao? 】

Mặc Tứ: Đại khái, hắn vẫn luôn không có thứ gọi là mặt mũi đi!

【……】 Ta thế nhưng không còn lời gì để nói ╮(╯▽╰)╭

Sau đó ngày nào, Thái Tử hứng thú bừng bừng an bài chuyện mình ở rể Thịnh Quốc, Mặc Tứ đã cùng Cự Vô Bá thương nghị kế sách chạy trốn tốt nhất.

Đại khái là hai ngày sau, đoàn sứ giả Thịnh Quốc sẽ ở ranh giới chờ đợi mình, đến lúc đó mình dùng hệ thống gian lận trực tiếp đuổi theo, suốt đêm là có thể tới ranh giới Thịnh Quốc.

Mà hiện tại, Mặc Tứ yên lặng kiềm chế, đối với y thuật trong phủ Thái Tử sinh ra hứng thú rất lớn.

Khuynh Vương không biết võ công, y thuật lại là cực giỏi, tuy rằng Thái Tử giam cầm tự do của hắn, nhưng dược liệu y thuật cũng chưa từng thiếu, linh chi trăm năm, thiên sơn tuyết liên quý hiếm đều đưa cho hắn, tùy ý Mặc Tứ luyện dược, không có chút nào đau lòng.

Cho nên hai ngày sau, Mặc Tứ trong tay có rất nhiều đan dược được luyện thành.

Thái Tử đối với việc Mới Lương mấy ngày nay đột nhiên đối với mình tốt lên một chút, ngày càng mãn nguyện, càng ra sức chuẩn bị hơn, khiến cả triều đình gà bay chó sủa.

Chờ đến Hoàng Thượng thiếu chút nữa mời pháp sư về xem thử xem nhi tử của mình có bị trúng ta thuật gì không, Thái Tử cuối cùng vẫn trốn thoát, ánh mắt sáng lấp lánh trở về phủ Thái Tử.

Hôm nay là sinh thần của Thái Tử.

Phàm là những ai đã gặp qua Mặc Tứ, đều chủ động hoặc mịt mờ nhắc nhở một tiếng, nhìn Mặc Tứ vẫn luôn không để ý đến, lão Thái giám rốt cuộc kiềm chế không được tự mình lên sân khấu, nói thẳng “Hôm nay là sinh thần của Thái Tử, không biết Khuynh Vương đã chuẩn bị gì cho Thái Tử chưa?”

Mặc Tứ thờ ơ lật sách.

Lão Thái giám cố ý thở dài “Chủ tử chúng ta từ nhỏ đã mệnh khổ, mới sinh ra liền không có mẫu hậu, Hoàng Thượng lại chỉ quan tâm đến các vị phi tần khác, không quan tâm đến Thái Tử, cho nên Thái Tử vẫn luôn tự mình trưởng thành.”

Nói ra, lão Thái giám cũng đau lòng vô cùng, bắt đầu rưng rưng nước mắt “Nhưng này Hoàng Thượng cũng là cửu ngũ chí tôn được người hầu hạ, làm sao có thể chiếu cố tốt cho người khác, chủ tử của chúng ta hơn hai mươi ba tuổi thế nhưng chưa bao giờ được ăn qua bát mì trường thọ!”

Kỳ thật là Thái Tử cảm thấy thứ này ăn hay không ăn cũng không sao cả, nhưng nếu là Khuynh Vương làm, phỏng chừng Thái Tử sẽ hận không thể nuốt luôn bát mì đi!

Nghĩ, lão Thái giám nhịn không được lặng lẽ quan sát Mặc Tứ, thấy đối phương như cũ bất động thanh sắc, tức khắc trừu trừu khóe miệng, bất đắc dĩ nói “Khuynh Vương là người Thái Tử yêu thích nhất, nếu Thái Tử vào ngày sinh thần có thể ăn một bát mì tường thọ do Khuynh Vương làm, khẳng định sẽ cao hứng.”

Mặc Tứ cự tuyệt “Ta sẽ không làm!”

“Không có việc gì không có việc gì, chúng ta không phải có ngự trù sao, Khuynh Vương chỉ cần ra lệnh là được!” Lão Thái giám lập tức híp đôi mắt lại, bắt đầu cười tủm tỉm.

Mặc Tứ “……”

Hắn do dự một hồi, vẫn là đứng dậy đi đến phòng bếp nhỏ.

【!!!∑(°Д°ノ)ノ Mặc Mặc ngươi làm sao vậy, ngươi mau tỉnh lại, ngươi cùng Thái Tử chính là đối địch nhau! 】

Mặc Tứ: Ta biết.

【 Biết? Biết rồi mà ngươi còn muốn làm mì trường thọ cho hắn (>﹏<)】

Mặc Tứ: Chúng ta phải rời đi……

【 Cho nên ngươi muốn lưu lại kỉ niệm cho hắn sao? ╰_╯】

Mặc Tứ: Không, Ta đi hạ dược.

【……】

【 Là ta kích động QwQ. 】

Mặc Tứ không trả lời, đi theo lão Thái giám đến phòng bếp nhỏ, khoa tay múa chân vài cái, một chén mì trường thọ liền tính là do mình làm, chờ đợi Thái Tử trở về cùng nhau ăn.

Trước khi đem thức ăn lên bàn cho Thái Tử dùng đều sẽ được kiểm tra, cho nên Mặc Tứ do dự chớp mắt một cái, vẫn không có hạ dược.

Hamster nhỏ cơ trí lập tức xem lời nói lúc trước của hắn là nói dối, hạ dược gì đó, đều là lấy cớ (>﹏<)

Thái Tử cơ hồ như một trận gió thổi bay về, đầu tiên là làm ấm cơ thể, sau đó mới ôm lấy Mặc Tứ, lớn tiếng nói “Mới Lương, hôm nay là sinh thần ta đó!”

Mặc Tứ liếc nhìn hắn một cái, thanh âm nhàn nhạt “Ừ!”

Vân Thường bắt đầu vẫy đuôi “Ta biết Mới Lương không biết, nhất định chưa có chuẩn bị lễ vật, bằng không đêm nay chúng ta……”

Muốn nói lại thôi, lời nói tràn ngập ái muội, từ khi sảy ra việc ngoài ý muốn lần trước, Vân Thường vẫn luôn không dám cưỡng ép Mặc Tứ, chỉ có thể ôm một cái, sờ sờ cọ cọ cho đỡ thèm.

Chỉ cần vừa nhớ tới việc ngoài ý muốn ngày đó, Vân Thường liền sẽ máu mũi cùng nước miếng chảy ròng ròng, hắn hắn hắn còn muốn được cảm thụ một chút dục tiên dục tử ngày đó (*/ω\*)

Mặc Tứ tỏ vẻ: Cự tuyệt!

Hắn đẩy ra người đang cọ cọ trên mặt “Vị Thái giám kia đã nói qua, ta đã làm mì trường thọ cho ngươi!”

Vân Thường ngẩn ngơ, sau đó mỹ mãn nói “Ta cùng ngươi ăn!”

【(⊙_⊙) Ân, tự nhiên cảm thấy có chỗ nào không được thích hợp! 】

Mặc Tứ: Không đúng chỗ nào?

【 Chính là, ân, không có việc gì, ha hả ha hả……】

【 Mặc Mặc ta cảm thấy ngươi không nên chỉ lo học tập, nhìn thử xem thế giới bên ngoài còn biết bao điều hay, đừng để người khác……】 chiếm tiện nghi!

Đối với Cự Vô Bá nói chuyện không rõ đầu đuôi, Mặc Tứ từ trước đến nay đều là làm lơ, trực tiếp xem nhẹ lời hắn nói.

【 QwQ 】

Lúc ăn điểm tâm, mì trường thọ được bưng lên đầu tiên, Thái Tử ‘ lòng mang ý xấu ‘ liền phất tay cho mọi người lui ra, chỉ còn lại hai người là Khuynh Vương cùng chính mình.

Mặc Tứ nghĩ thời cơ tới rồi, cho hamster nhỏ chạy đến chỗ ám vệ ẩn nấp, một đừng vui vẻ rải mê dược, đem toàn bộ ám vệ vẫn luôn trông coi hắn mê man.

Cuối cùng kêu hệ thống âm thầm hạ dược, nhẹ nhàng đem dược rải vào trong bát mì trường thọ, Vân Thường vẫn luôn không hề phòng bị mỹ mãn ăn, Mặc Tứ bất động thanh sắc lo ăn, chuẩn bị ăn no xong liền chạy.

Vân Thường nhanh chóng ăn hết bát mì, ngay cả nước của không chừa, mới vừa khen được câu ăn ngon, dược hiệu liền bắt đầu phát tán, tức khắc cảm thấy choáng váng, không thể nhìn rõ người trước mặt.

Dược hiệu là gấp ba ngày thường, khiến cho nội lực đều mất hết, huống chi Thái Tử còn uống một bát lớn.

Xuất thân hoàng gia, Vân Thường tự nhiên nhận ra điểm bất thường, bắt đầu cho rằng có người hạ dược muốn độc chết hắn cùng Mới Lương, chỉ là híp mắt nhìn nửa ngày, cũng không nhìn thấy đối phương xuất hiện triệu trứng như bị hạ dược, tức khắc trong lòng lộp bộp một chút.

Hắn có chút suy đoán, rồi lại không dám tin tưởng, chỉ có thể cố gắng trừng lớn đôi mắt nhìn hắn, ý đồ muốn thấy biểu tình sơ hở của đối phương “Mới Lương, là ngươi hạ dược sao?”

Tác giả có lời muốn nói: Vui vẻ, hôm nay lại xuất hiện thật nhiều tiểu thiên sứ a –3–

Mộng tương tiểu thiên sứ vấn đề thực sắc bén a, vì cái gì còn không có lộ ra xà tinh một màn đâu, bởi vì phế diệp giống như tìm đường chết đem mau xuyên viết thành chậm xuyên (>﹏<)

Hân tùng hùng tiểu thiên sứ thế nhưng ghét bỏ xe con xe ╰_╯, hảo đi, ta cũng cảm thấy này không xem như xe, rốt cuộc ta biên vẫn luôn lặp lại ‘ lái xe nhất thời sảng, tu lửa nhỏ táng tràng ’ ta ta ta không dám QwQ

Chồi tiểu thiên sứ Khuynh Vương đó là sinh khí mới tự xưng bổn vương, mặt khác đều là tự xưng ta nha…… Từ từ, chẳng lẽ nơi nào xuất hiện bugΣ( ° △ °|||)︴