Chương 11: Thái Tử Địch Quốc Quá Dính Người

Sáng sớm tinh mơ Thái Tử liền tới, nguyên bản cứ nghĩ Khuynh Vương có khinh công, lại là người có năng lực, ngày hôm qua vừa mới nói xong, buổi tối toàn bộ sự tình liền được đưa đến, cho thấy hắn là người có thủ đoạn.

Kết quả, đến nơi liền nghe nói Khuynh Vương bị nhiễm phong hàn, Vân Thường ngẩn người, nhớ tới chuyện ngu xuẩn mình làm hôm qua, lập tức sốt ruột đi tìm Khuynh Vương.

Mặc Tứ khi tỉnh lại, đầu óc đau nhức, kìm chế không được ho khan vài tiếng, ngự y tới chẩn trị nhiên là nhiễm phong hàn, đứng dậy đi lấy thuốc.

Khuynh Vương lâu bệnh thành y, nhiễm phong hàn là bệnh nhỏ có thể tự giải quyết, nhưng phó tướng quá khẩn trương, ép hắn nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt, bằng không Hoàng Hậu tự mình chuẩn bị ngự y đi theo còn có ích lợi gì?!

Mặc Tứ vốn dĩ đầu đang choáng váng, liền thuận nước đẩy thuyền không từ chối nữa, an an ổn ổn nằm trên giường nghỉ ngơi.

Vân Thường như một cơn gió vọt tới “Mới Lương, nghe nói ngươi sinh bệnh, thế nào? Khó chịu không? Đại phu xem qua chưa?”

Mặc Tứ nhíu mày “Im lặng!”

“……” Vân Thường nháy mắt câm miệng, chỉ dùng ánh mắt lo lắng nhìn hắn.

Bên tai được an tĩnh, đầu óc cũng phảng phất giảm đau, nhắm mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi.

Vân Thường ủy ủy khuất khuất ngậm chặt miệng, không dám tiếp tục phát ra âm thanh.

Phó tướng trở về nhìn thấy Thái Tử đột nhiên xuất hiện bị dọa đến hoảng sợ, cảnh giác nhìn hắn một cái, đem thuốc bưng đến cho Khuynh Vương “Vương gia, uống thuốc đi!”

Mặc Tứ mặt không đổi sắc uống hết thuốc, sau khi súc miệng, mới hỏi “Thái Tử tới nơi này là có chuyện gì muốn nói sao?”

Vân Thường nhìn hắn, lắc lắc cái đuôi tàng hình “Ta muốn nói cho ngươi biết ta đã đi bắt cái thứ nữ kia, muốn dẫn ngươi đi gặp nàng, bất quá nếu ngươi đang sinh bệnh, vẫn là không nên ra khỏi cửa, lo nghỉ ngơi cho thật tốt là được!”

Mặc Tứ gật gật đầu, muốn lập hoạch tiêu diệt dị thế giả một lần nữa, chỉ có thể chờ thân thể của mình tốt lên một chút mới có thể tính tiếp.

Thái Tử bắt đầu lầm bầm lầu bầu “Nữ nhân kia thích nghe lời đồn đãi đến vậy, ta liền đầu lưỡi nàng rút ra, làm cho nàng từ đây về sau không cần mở miệng ra nói những lời bậy bạ nữa, còn có Thừa Tướng cũng không phải thứ tốt lành gì……”

Mặc Tứ trầm tư: Nội dung truyện diễn ra được bao nhiêu rồi?

【 60%, theo đạo lý lúc này đại hội tuyển tú cũng xong rồi, nam nữ chính đã bắt đầu đại hôn, không nghĩ tới cuối cùng lại biến thành sự kiện đầy huyết tinh như vậy. 】

Mặc Tứ: Phủ Thừa Tướng vẫn luôn không có động tĩnh gì sao?

【 Chuyện này thì cũng phải nhắc đến nam tam, nữ chính mấy ngày nay vẫn luôn tránh ở nơi của hắn, bằng không đã sớm bị người của phủ Thừa tướng bắt đi rồi, bất quá tối hôm qua nàng ta bị người của Thái Tử bắt đi, nam tam vẫn luôn tìm kiếm nàng ở khắp nơi! 】

Mặc Tứ: Thoạt nhìn, nhân vật quan trọng đều đã xuất hiện đủ!

【 Ân, đúng vậy đúng vậy, chúng ta có thể nhanh chóng kết thúc! 】

“Đem bỏ nàng ta về lại chỗ cũ đi!” Mặc Tứ đánh gãy lời nói của Thái Tử “Ta muốn nhìn xem nàng ta còn có thể làm được gì nữa!”

Thái Tử giật mình, tự nhiên là đồng ý “Nghe ngươi!”

Mấy ngày kế tiếp, Mặc Tứ đều bị Thái Tử lấy lý do cơ thể mang bệnh cần phải dưỡng sức, nhốt ở trong phòng, không cho ra ngoài sợ lại trúng gió, khiến hắn sinh bệnh thêm một lần nữa.

Mà bên ngoài, Thái Tử nhỏ giọng phân phối, đem lời vớ vẩn thay đổi, xóa bỏ lời đồn ‘ Khuynh Vương không biết xấu hổ câu dẫn Thái Tử ‘.

Tất cả đều biến thành ‘Khuynh Vương làm gì mà câu dẫn Thái Tử, rõ ràng là Thái Tử đối Khuynh Vương nhất kiến chung tình, dính người đến lợi hại, trói buộc người ta không cho đi, lời đồn lúc trước do tiểu thư nhà Thường Tướng ghen ghét mà lan truyền ra nhằm muốn hại người! ‘

Đối với chuyện đó người trong cung chỉ có thẻ cưới trừ cho qua, bá tánh lại luôn ra sức lan truyền, không cần biết sự việc chân thật bao nhiêu, chỉ biết có chuyện để bàn tán là được, cộng thêm Thái Tử quạt gió thêm củi, lời đồn này nhanh chóng truyền khắp toàn bộ kinh thành.

Khuynh Vương lúc trước bị người người phỉ nhổ, đảo mắt liền biến thành người đáng thương, thế nhưng lại bị ác ma Thái Tử của bọn họ coi trọng, lúc này chắc là rất khổ sở!

Còn có tiểu thư phủ Thừa Tướng gì đó, nếu không phải là trưởng nữ, chẳng lẽ là vị thứ nữ của thϊếp thất nào đó?

Lời đồn đãi hàm hồ dính tới ‘ tiểu thư Thừa tướng ‘, nháy mắt đem toàn bộ nhi nữ Thừa Tướng kéo xuống nước, trong khoảng thời gian ngắn tiếng xấu đồn xa, ngay cả trưởng nữ cũng bị những người giới thượng lưu âm thầm kỳ thị.

Chờ đến lúc Mặc Tứ biết được tin tức, sự tình đã không thể cứu vãn, ánh mắt mọi người nhìn hắn, từ mịt mờ trào phúng, biến thành thương hại đồng cảm.

Mặc Tứ mặt không đổi sắc đi qua đám người, vào một tửu lầu, bất quá mới được nửa nén hương, liền thấy Thái Tử cưỡi ngựa vội vàng mà đến, đuổi theo vào.

Lúc này, ánh mắt quần chúng càng thêm lửa nóng, nguyên lai lời đồn đãi là sự thật, nhìn xem Thái Tử dính người vô cùng, quả nhiên là một bước cũng không rời!

Bất quá, với dung mạo Khuynh Vương, xác thực là khiến không ít người động tâm, nhưng thoạt nhìn hình như người ta không có ý quan tâm đến, sẽ không trở mặt với nước láng giềng đi……

Bá tánh thở ngắn than dài, sau đó tiếp tục không chớp mắt nhìn chằm chằm tửu lầu.

Mặc Tứ nhìn nhìn tửu lầu: Dị thế giả ở đâu?

【 Ở hậu viện, có cần ẩn thân không? 】

Mặc Tứ: Không cần.

【 Nhưng Thái Tử đang lại đây Σ( ° △°|||)︴】

Mặc Tứ:……

Yên lặng bước đi nhanh hơn, Mặc Tứ lập tức đi hết một con đường, trực tiếp tiến vào hậu viện.

Hamster nhỏ loạng choạng hắc hắc cười không ngừng, quả nhiên Thái Tử này có bản lĩnh dính người siêu cấp vô địch, ngay cả Mặc Mặc lãnh đạm vô cùng cũng không thoát khỏi!

Theo chỉ dẫn của Cự Vô Bá, Mặc Tứ dễ dàng tìm được Thừa Tướng đang ngồi uống trà bên hồ, hắn không nhanh không chậm uống trà, ánh mắt xa xâm, tựa hồ đang nhìn phương xa, thưởng thức cảnh đẹp.

Nước hồ gợn lân lân, chỉ có vài cọng cỏ khô nổi trên mặt nước, hoa sen tàn héo, thê lương vô cùng.

Mặc Tứ bước đến gần, nhìn Thừa Tướng, đi thẳng vào vấn đề nói “Ngươi còn có gì muốn nói sao?”

Thừa Tướng chậm rì rì nhìn hắn một cái, cười như không cười “Ta nghe như thế nào cũng không hiểu Khuynh Vương đang nói cái gì?”

Mặc Tứ không muốn phí lời, nơi này hẻo lánh, chi bằng thừa dịp chưa có phát hiện ra dị thế giả, liền đem hắn giải quyết nhanh gọn!

Phất tay, ánh sáng kim sắc hiện lên, sau đó một thanh trường kiếm hàn quang lấp lánh xuất hiện, Mặc Tứ nhíu mày, nhìn hamster trên vai: Vì cái gì lại là kiếm?

Hamster nhỏ rất là ủy khuất 【 Do nguyên tắc, đây là thế giới cổ đại nên không thể nào biến ra cho ngươi một khẩu súng đâu! 】

Mặc Tứ trầm mặc một hồi, cầm kiếm tới gần Thừa tướng, thấy đối phương có chút ngạc nhiên nhìn thanh kiếm trong tay mình, không chút nào sợ hãi, không biết vì sao, Mặc Tứ đột nhiên cảm thấy có nơi nào không được thích hợp.

Lúc thực hiện nhiệm vụ là đều sẽ được phát đạo cụ tương ứng, đối với virus số liệu mà nói thì thanh trường kiếm này chính là khắc tinh của nó, mà dị thế giả lại do virus biến thành, nên hẳn phải là nên sợ đồ vật trong tay của hắn……

Như thế nào, ngoại trừ kinh ngạc, một chút sợ hãi cũng không có?

Mặc Tứ nhắm mắt, vận dụng ngoại lực, thân thể ốm yếu đột nhiên cường tráng lên, cầm thanh trường kiếm múa may oai phong mạnh mẽ, lao thẳng về phía Thừa Tướng!

Đinh ~~ một cật thể hình trụ không rõ xuất hiện, đỡ lấy một đòn công kích, hồng quang hiện lên, đánh ngược lại Mặc Tứ.

Mặc Tứ không chút hoang mang tránh thoát, nắm hamster nhỏ trên vai ném đi!

【 Oa a a a a --】 hamster nhỏ không kịp phòng bị hét lên một tiếng, nháy mắt được ánh sáng lục sắc bao lấy, lao về hướng virus, đυ.ng mạnh vào người đối phương, lập tức bám lấy đối phương,bắt đầu giương nanh múa vuốt gặm cắn đối phương.

Tuy rằng cử chỉ có chút khó coi, nhưng hamster nhỏ thật là đang tiêu trừ virus, đối với hệ thống đối phương, bắt đầu tiến hành công kích tinh thần, mạnh mẽ cắn nuốt.

Hai cái hệ thống vung tay đánh nhau, Mặc Tứ ngược lại ra tay phía sau, trong mắt Thừa Tướng đầy hoảng sợ, lần thứ hai vung kiếm đâm tới…… Mũi kiếm gần ngay trước mắt, Thừa tướng nháy mắt toàn thân phát dãy số liệu màu đỏ, tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau thành mạng lưới, theo vị trí mũi kiếm đâm tới, tung ra đòn phản phệ.

Mặc Tứ đột nhiên cả kinh, rút ra mũi kiếm lại xoay một vong, virus đối với việc lưỡi kiếm của hắn đâm tới, cho dù đâm trúng cũng không sợ, ngược lại là năng lực đều bị hamster nhỏ tham ăn trên người hấp thu toàn bộ.

Nhìn số liệu trước mắt thay đổi, khôi phục lại bộ dáng lúc đầu, Mặc Tứ sắc mặt trầm xuống, nháy mắt giận dữ “Như thế nào là ngươi!”

Người trước mặt cười ha ha “Sao vậy, Khuynh Vương thoạt nhìn cũng thực ngoài ý muốn?”

Đào Uyển Tuệ trong mắt hiện lên sặc thái điên cuồng, xoa xoa ngón tay của mình “Ngươi biết ta mấy ngày trước hưởng thụ qua cái đãi ngộ gì không? Bởi vì nói ngươi mấy câu, ta liền bị Thái Tử rút đầu lưỡi, đánh gãy gân tay……”

“Mà hiện tại, tất cả chuyện này hết thảy đều là nhờ phụ thân cho ta, hơn nữa phụ thân đáp ứng ta, nếu lần này thành công, liền đem ngươi cùng Thái Tử giao cho ta xả giận, ta thật là chờ mong!”

Đào Uyển Tuệ cười lớn, đột nhiên vỗ vỗ tay, liền thấy địa phương hẻo lánh, nháy mắt xuất hiện vô số binh mã, thậm chí trên cao còn có cung thủ, phảng phất chỉ cần ra lệnh một tiếng, liền đem Mặc Tứ phục sát tại chỗ.

Mặc Tứ nhìn nam tam xuất hiện ở bên người nữ chính, không khỏi nhướng mày, quả nhiên, sớm đã chuẩn bị cho hắn sao!

Hamster nhỏ đã đem hệ thống cắn nuốt cái sạch sẽ, đánh chén nó say, một lần nữa xuất hiện ở bả vai Mặc Tứ【 Chúng ta có cách gì ~ hiện tại thực hiện được chưa ~ a! 】

Mặc Tứ: Tự nhiên là dựa vào ngươi!

Hamster nhỏ kinh hãi 【 Cái cái… gì ~】 Càng sốt ruột, ngược lại là càng nói không ra lời nói, dùng hết toàn bộ IQ để suy nghĩ cách.

Mặc Tứ có tia ý cười: Cho ta thuật bắn ngược hào quang!

Hamster nhỏ hoảng sợ 【 Cách này ~~】

Mặc Tứ: Không cho ta, nhiệm vụ thất bại, tích phân cũng không có!

Hamster nhỏ do dự mãi, cuối cùng vẫn là đau lòng bỏ ra 5000 tích phân.

【 Đinh ~ thỉnh chú ý kiểm tra và nhận, bắn ngược hào quang đã tự động mở ra, giới hạn trong thế giới này ~. 】

Mặc Tứ vô ngữ: Vì cái gì không mua vĩnh cửu viễn?

【 Nghèo, không còn cách nào ~ không có tích phân! 】 hamster nhỏ ngữ khí hung hăng.

Mặc Tứ bất đắc dĩ.

Chưa thể sử dụng ngay được, nữ chính còn chưa chửi xong đâu, đầu tiên là biểu đạt một chút hận ý khắc cốt ghi tâm với mình, mới đắc ý nói “Khuynh Vương tốt nhất không cần nghĩ đến việc phản kháng, bằng không ta cũng không biết ngay sau đó sẽ phát sinh cái gì, ngươi nói đúng không?”

Mặc Tứ lạnh nhạt nhìn.

Đào Uyển Tuệ cười lạnh “Khuynh Vương không hổ là mỹ nhân có thể câu dẫn Thái Tử thần hồn điên đảo, gương mặt này nếu là chết quả thật là đáng tiếc, chi bằng cho mọi người hưởng thụ một chút thì thế nào?”

Trong mắt hiện lên tia âm độc nhìn từ trên xuống dưới người Mặc Tứ, Đào Uyển Tuệ đột nhiên cũng bắt đầu hưởng thụ cảm giác được ngược đãi người khác, trong đầu không ngừng hồi tưởng lời nói ác độc của Thái Tử đối với nàng, nội tâm càng thêm hận ý ngập trời.

Nàng phất tay chỉ vài người “Đi, hảo hảo hầu hạ Khuynh Vương chúng ta, ngay tại chỗ này!”

Nàng muốn hung hăng nhục nhã Khuynh Vương, không phải nói nàng chỉ có thể cúi đầu nhìn Khuynh Vương như thế nào trở thành Hoàng Hậu sao? Bây giờ nhìn xem ai là người cao cao tại thượng, ai là người chỉ có thế cúi đầu!

Nàng không tin Khuynh Vương sau khi bị lăng nhục, Thái Tử còn có thể chịu đựng, tiếp tục thích hắn!

Tác giả có lời muốn nói: Thái Tử trên đường tới……

Thái Tử vẫn đang trên đường tới……

Thái Tử như cũ vẫn đang trên đường tới……