Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xà Thê

Chương 7: Vạn yêu tái xuất thiên hạ đại loạn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Xà Cốc nằm ở phía tây bắc của thôn Tiểu Long, là một sơn cốc rất sâu, bên ngoài sơn cốc là Miếu Tiểu Long, sau khi đi qua Miếu Tiểu Long tiến vào trong nữa mới coi như thật sự bước vào phạm vi của Xà Cốc.

Động rắn đang ở ngay chính giữa Xà Cốc, cách Miếu Tiểu Long khoảng 1,000 mét.

Khoảng cách này không xa nhưng sơn cốc không đường, khắp nơi đều là đá vụn, cỏ dại mọc um tùm, trong cốc quanh năm sương mù dày đặc không tan, đi lại không thể dễ dàng.

"Trước khi mặt trời xuống núi, nhất định phải bước vào động rắn." Tôi cõng di thể của ông nội ở bước nhanh xuyên qua sơn cốc.

Trương Chấn Long dạ một tiếng, giờ thể lực của gã kém xa tôi, cõng Triệu Khả Tiên thôi cũng đủ khiến gã mất phân nửa thể lực rồi.

Sáng sớm Xà Cốc sương mù bao phủ dày đặc, hơn nữa trời vẫn chưa hoàn toàn sáng, tầm nhìn bị thu hẹp còn không tới 3m.

Cũng may đường đi trong Xà Cốc không phức tạp, không dễ lạc đường.

Trong sương mù tràn ngập mùi rắn, còn có hương thơm hoa ngào ngạt, sau khi con người ngửi phải, sẽ một loại cảm giác bất an mãnh liệt.

Hoàn cảnh này vô cùng thuận lợi cho bầy rắn ẩn núp, nếu muốn bắt rắn ở chỗ này, vô cùng khó.

"XOạt xoạt xoạt..."

Từ trong đám cỏ dại và bụi cây không ngừng chuyển động, không cần nhìn cũng biết, là rắn đang trườn, hơn nữa không chỉ một con.

"Anh Phàm, xung quanh có rất nhiều rắn." Trương Chấn Long vừa nói vừa nuốt nước miếng.

Tôi ừ một tiếng nói: “Anh Long, anh sợ à?"

"Có xà tiên nương nương ở đây, sao em phải sợ, đúng rồi, anh Phàm, sau này anh cứ gọi em Tiểu Long là được, gọi anh Long thì em sao dám nhận." Trương Chấn Long khoẻ mạnh bình tĩnh, vấp phải đá, thiếu chút nữa thì ngã lăn trên đất.

"Bình tĩnh, đi Xà Cốc là chỉ thị của ông nội, nếu đã là dặn dò của ông, chắc chắn sẽ không có nguy hiểm." Tôi nói như đinh chém sắt.

"Dạ." Trương Chấn Long gật đầu, cắn răng tiếp tục đi về phía trước.

Càng lúc càng thâm nhập sâu Xà Cốc, tiếng xào xạc chung quanh càng lúc càng dày đặc, giầy và ống quần đều ướt đẫm sương sớm, áo quần cũng ướt đẫm mồ hôi.

"Anh Phàm, lũ rắn này thật sự không cắn chúng ta, chỉ bám theo chúng ta." Trương Chấn Long nhỏ giọng nói.

Tôi tỉ mỉ lắng âm thành xào xạc xung quanh, không ngừng quan sát khắp nơi.

Tôi chưa từng tới động rắn, cũng không biết cụ thể nó ở đâu.

"Anh Phàm, rốt cuộc động rắn ở đâu?" Trương Chấn Long hỏi chuyện mà tôi đang muốn biết.

Tôi lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, nhưng chắc lối vào rất nổi bật, ta chia ra, cậu đi bên trái, tôi đi bên phải, chú ý quan sát địa hình của các vách đá ở hai bên, nhìn xem có cái lỗ lớn nào không."

"Dạ." Trương Chấn Long gật đầu, đi sang hướng khác.

Khoảng cách của hai người khoảng 3m, để không rời khỏi tầm nhìn của nhau, phạm vi quan sát sẽ rộng hơn.

Đi như vậy chưa được mười phút, Trương Chấn Long đột nhiên hét lên, tôi vội quay đầu nhìn sang, nhưng đã không còn thấy ai.

"Tiểu Long!"

Tôi đi mấy bước tới chỗ gã biến mất, lúc này mới phát hiện có một lỗ nhỏ với đường kính chỉ khoảng 1 mét, bên ngoài lỗ nhỏ mọc đầy sợi tóc cỏ dại rất dài, không nhìn kỹ thì không thể nhìn ra.



"Trương Chấn Long!" Tôi hướng về phía cái lỗ gọi lớn, bên trong bèn vọng lại hồi âm.

Có hồi âm, chứng tỏ bên trong rất lớn, lẽ nào đây chính là lối vào động rắn?

Trong lúc tôi đang nghi hoặc, bầy rắn chung quanh đột nhiên va vào tôi.

Trên trăm con rắn quấn lấy nhau như một quả bóng, trực tiếp va thẳng vào tôi.

Tôi theo bản năng chống hai tay vào cửa động, di thể của ông nội trên lưng lập tức rơi xuống động.

"Tê tê tê ~~" 2 con rắn lục mũi hếch to bằng cổ tay bò lên tay tôi, chúng há to miệng, lộ ra 2 chiếc răng sắc nhọn, muốn cắn tay của tôi.

Tôi buông tay, thân thể rơi tự nhiên xuống cái động.

Bên trong động rất trơn truột, hơn nữa còn có không ít dịch nhờn, kích thước cửa động cũng vừa vặn, cảm giác lúc trượt xuống rất giống như lúc chơi cầu trượt.

Sau khi trượt khoảng mười giây, chân đạp vào không khí, lúc này mới rơi tự do.

Mặt đất rất cứng, khắp nơi đều đá vụn dính đầy dịch nhờn, xung quanh toàn là bóng tối, không nhìn thấy gì cả.

"Anh Long?" Tôi đưa tay sờ túi, móc ra bật lửa.

"Tách" một tiếng, bật bật lửa, ánh sáng yếu ớt có tác dụng rất lớn trong không gian đen tối này, nơi này không có sương mù dày đặc, phạm vi nhìn thấy cũng không nhỏ.

"Tê tê tê ~~ "

Trước mắt là một con rắn rất lơn, xem ra đây chính là con ở dưới cây hòe muốn đoạt lấy di thể ông nội.

Lúc này con rắn kia cách tôi không tới nửa mét, chỉ cần lưỡi rắn khè ra là có thể chạm vào mặt của tôi.

Tôi không khỏi nuốt cái ực, nhìn cái lưỡi lớn kia, cứ như chỉ cần nó mở miệng thì lập tức có thể nuốt chửng tôi.

Có sợ cũng đã muộn, tôi nhìn quanh một lượt, không nhìn thấy Triệu Khả Tiên hay Trương Chấn Long, cả di thể của ông nội mới vừa rớt xuống cũng không rõ tung tích.

Ngay sau đó con rắn lớn đột ngột tấn công, trong nháy mắt nó đã quấn chặt cơ thể của tôi.

"Xì xì xì~~"

Chẳng biết tại sao, ở trong động rắn, tuy tôi tỉnh táo, nhưng toàn thân lại vô lực.

Rắn lớn càng quấn càng chặt, dưới sự công kích của rắn lớn, tôi không thể phản kháng, ngạt thở quá lâu khiến tôi nhanh chóng hôn mê bất tỉnh.

...

Không biết đã hôn mê bao lâu, lúc tỉnh lại mở mắt ra, ánh mặt trời chói chang khiến con mắt của tôi đau nhức.

Tôi vội đưa tay che mắt, bò lên, dưới ánh nắng mặt trời, cảm giác toàn thân vô lực đã hoàn toàn biến mất.

Tôi quan sát tình huống chung quanh trước, đây là một cái sơn động rất lớn, cao khoảng 34 mét, trên đỉnh động có một cái lỗ rất lớn, ánh mặt trời chiếu thẳng xuống qua cái lỗ này.

Nơi tôi đang đứng là một tế đàn 7 góc, tế đàn có kích thước gần 100 m2, trên mỗi góc đều có một cột đá cao 2 mét, trên mỗi cột đá đều điêu khắc một con rắn với màu sắc bất đồng.

Hồng, cam, vàng, lục, lam, xanh da trời, xanh lam, tím 7 màu, không thiếu màu nào.

Ở giữa tế đàn có một tấm bia đá rất lớn, cao 5m, rộng ít nhất 2m, có một con mãng xà đen khổng lồ to bằng thùng nước quấn quanh tấm bia đá, gần như bao phủ toàn bộ tấm bia đá.



Vảy trên mình con mãng xà đen bóng láng, toả ra ánh sáng lạnh nhàn nhạt, khiến người ta có một loại cảm giác đao thương bất nhập.

Dưới tấm bia đá có di thể của ông nội cùng Triệu Khả Tiên hôn mê, còn cả Trương Chấn Long.

Trừ bọn họ ra, trên tế đàn còn có hàng chục bộ xương trắng, ngoài những bộ xương trắng còn có rất nhiều vũ khí như đao thương kiếm kích, đa phần đều đã rỉ sét.

"Ha hả, tỉnh rồi." Mãng xà đen khổng lồ từ từ nhích đầu hướng về phía tôi.

"Còn biết nói chuyện, xem ra đạo hạnh không thấp." Tôi lạnh lùng nói, xem ra mãng xà đen mới là chúa của động rắn, chứ không phải là xà tiên nương nương.

Miệng của mãng xà đen ngoác rộng rồi khép lại, một giọng nói phát ra: “Mày rất bình tĩnh, người bình thường đã sợ ngất từ lâu, nhưng tao còn phải cám ơn mày, đưa nhục thân của xà linh đến cho tao, à đúng rồi, còn có kẻ thù cũ của tao nữa chứ, xác của Triệu Càn Khôn."

Nghe xong những lời này, ta không khỏi thân thể chấn động.

Đây là tình huống gì?

"Rất nghi hoặc đúng không? Ha ha ha ha..." Tiếng cười của mãng xà đen âm u, khàn khàn, khiến người ta sợ run.

"Chấm dứt xà tai, đừng tổn hại bách tính, đây là di nguyện của ông nội." Tôi nhìn vào nó, nói.

Đầu của mãng xà đen hơi giật giật, miệng nói: “Không sai, tao đã đồng ý với Triệu Càn Khôn chỉ cần hắn chết, tao sẽ không phát động xà tai, nhưng nếu hắn đã chết, tao cũng không cần tuân thủ hứa hẹn."

"Mày!!!" Tôi nghiến răng nhìn mãng xà đen, nguyên nhân cái chết của ông nội lập tức sáng tỏ, nhưng tôi không ngờ mãng xà đen lại vô sỉ nuốt lời đến vậy.

"Ha ha ha, nhưng đây không phải là trọng điểm, nhục thân của xà linh mới quan trọng, tao không ngờ mày lại tin lời của gã nhân loại này, đưa nhục thân của xà linh đến cho tao ta." Mãng xà đen không ngừng uốn éo ở trên bề mặt của tấm bia đá, giọng điệu vô cùng ung thung.

Tôi cau mày, rất rõ ràng nhục thân của xà linh trong miệng nó chính là Triệu Khả Tiên.

"Là mày báo mộng cho Trương Chấn Long?" Tôi hỏi.

"Đúng, thông minh đấy. Ha ha ha, ngưng tụ nhục thể xà linh không hề dễ dàng, tao chỉ cần chiếm đoạt nhục thân của xà linh, là có thể ngưng tụ thân thể nhân loại của mình. Không chỉ có vậy, kết giới phong ấn cổng yêu giới cũng sẽ tan vỡ, đến lúc đó, vạn yêu tái xuất, thiên địa chấn động, mà tôi dù là vua của vạn yêu!!! Ha ha ha, ha ha ha ha..."

Mãng xà đen hùng hồn thuyết giảng, càng nói càng kích động, giọng điệu càng lúc càng lớn, càng ngày càng cuồng vọng.

Tôi lập tức nghẹn họng, nhưng cũng có thể đọc hiểu ý của nó, vạn yêu tái xuất, thiên hạ nhất định sẽ đại loạn, đây hoàn toàn là một cái bẫy của mãng xà đen.

"Triệu Càn Khôn, mày đè ép tao nhiều năm như vậy, thật đáng tiếc, đời sau mà mày bồi dưỡng lại là một phế vật, chỉ một cái báo mộng, nó đã đưa nhục thân của xà linh mà tao ngay nhớ đêm mong tới cho tao, tao thật bi ai thay mày." Mãng xà đen gục đầu xuống, lưỡi rắn thè ra, trườn trên di thể của ông nội.

Tôi khom lưng nhặt một thanh trường kiếm không quá rỉ sét, nói: “Có phải phế vật hay không, cũng phải thử xem mới biết được, không phải sao?"

"Ha ha, Vạn Xà Quật thật sự vô cùng buồn chán, giờ cho tao xem bản lĩnh của mày, mày yên tâm, tao sẽ không gϊếŧ mày, tao sẽ để mày nhìn tao thôn phệ nhục thân của xà linh, nhìn tao biến thành dáng vẻ của mày, nhìn ta mở ra cổng yêu giới, nhìn tao trở thành vua của yêu giới, mày chính là công thần lớn nhất của tao" Mãng xà đen thè thè lưỡi, giọng nói không nhanh không chậm.

"Chỉ dựa vào mày sao?" Một giọng nói đột ngột vang lên, tôi cúi đầu xuống nhìn, Triệu Khả Tiên từ từ đứng dậy, giọng nói này chính là giọng của xà tiên nương nương trong mộng.

"Khả Tiên!" ta có chút kích động nhìn nàng, xem ra nàng quả thực không phải thông thường Bà điên, mà thật là xà tiên nương nương trong Miếu Xà Tiên.

Mãng xà đen sửng sốt, sau đó cúi đầu nhìn Triệu Khả Tiên: “Á đù? Mày tỉnh rồi sao, nhưng cũng chẳng có gì ngạc nhiên, tượng khắc gỗ của mày trong Miếu Xà Tiên đã bị Vương thị đốt, không còn cung phụng tượng khắc gỗ, mày làm gì còn tư cách nói với tao những lời này?"

"Có tư cách hay không, không phụ thuộc vào mày." Triệu Khả Tiên lạnh lùng nói, tay phải của nàng vung lên, một thanh trường kiếm màu xanh lam cách đó không xa bèn tự động bay vào trong tay của nàng, tốc độ cực nhanh.

"Đù... đây là ma thuật sao?"

Tôi sững sờ nhìn bóng lưng của Triệu Khả Tiên, trong bộ dáng ăn mày rách rưới lại không ngờ ẩn giấu sức mạnh khó lường.
« Chương TrướcChương Tiếp »