Chương 14 Là của tôi

Hắc Diệp nghe thấy âm thanh báo nhắc nhở, quyết định tạm hoãn ý định trước, do đó chủ động nói với Lý Bình: “Dẫn đường Lý Bình, nếu em phải ra ngoài làm việc, tôi không tiếp tục quấy rầy em nữa.”

Lý Bình thở phào nhẹ nhõm, nhìn thời gian cũng sắp tan ca, liền gật gật đầu với Hắc Diệp sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Hắc Diệp không rời đi ngay lập tức, nhìn Lý Bình đang thu dọn đồ đạc, nghĩ có nên đưa Lý Bình đi không. Đột nhiên nhớ tới buổi tiệc của gia tộc Taylor, còn không phải là tiệc sinh nhật 30 tuổi của tên Âu La Tư · Taylor kia sao? Có vẻ còn mời không ít lính gác và dẫn đường cấp cao. Tuy năng lực Âu La Tư kém hơn hắn, nhưng cũng lính gác cấp 3S, Lý Bình lại đẹp trai như vâỵ... Nếu như bị cái tên lăng nhăng Âu La Tư hoặc lính gác cấp 3S khác đeo bám...

Không được, hắn phải tham gia buổi tiệc, xem có tên nào không có mắt dám xuống tay với Lý Bình !

Hắc Diệp hạ quyết tâm, quyết định về trước thay quần áo, do đó chào hỏi Lý Bình rồi rời đi trước.

Lý Bình thấy Hắc Diệp rời đi, trong lòng không khỏi thở dài. Mấy năm nay, cũng gặp được không ít lính gác. Đối với những lính gác muốn chơi đùa hoặc quấy rối mình, trước nay mình không bao giờ nể mặt. Nhưng bắt đầu từ hôm qua, Hắc Diệp... Bản thân mình đã không thể nghiêm khắc nói mấy câu cự tuyệt tàn nhẫn.

Rốt cuộc bọn họ không giống nhau chỗ nào? Mặt sao? Sống 32 năm, lần đầu tiên phát hiện mình mà lại mê trai đẹp sao?!

Vẫn nên... Vẫn đừng nên tiếp xúc với Hắc Diệp nữa, trước khi hắn hoàn toàn làm mình dao động...

-----------------------------------------------

“Hắc Diệp? Sao ngươi lại tới đây? Không phải ngươi nói không tới sao? Sao lại đổi ý?” Âu La Tư · Taylor đang chào hỏi những người khác, vừa quay đầu lại nhìn thấy Hắc Diệp, hắn kinh hãi lắp bắp! Tên Hắc Diệp này, lúc mình đưa thư mời cho hắn, mặt mũi hắn lạnh lùng nói nhàm chán rồi trực tiếp từ chối! Không ngờ hôm nay lại tới! Này không phải đem hắn ra làm trò đùa sao!

Mặc kệ ra sao, Hắc Diệp bằng lòng tới, chứng tỏ vẫn là xem mình là ban. Âu La Tư nói với những người khác một tiếng, gọi người hầu qua, cầm một ly champagne đưa cho Hắc Diệp, mình cũng cầm lấy một ly champagne, vừa uống vừa tám chuyện với Hắc Diệp: “Nói thật, không chỉ ngươi thấy nhàm chán, ta cũng cảm thấy buổi tiệc này quá nhàm chán. Nhưng không còn cách nào, người nhà nói ta đã 30 tuổi, nên tìm một dẫn đường kết đôi. Aizzz, mấy dẫn đường cấp 3S, ỷ rằng không có dẫn đường hắc ám, ngạo mạn không thể chịu nổi, muốn hẹn hò bọn họ đều ra sức từ chối hoặc là làm bộ làm tịch.”

Âu La Tư nói cho đã, nghĩ lại cái đám dẫn đường cấp 3S đó bình thường ở trước mặt mình làm bộ làm tịch, ở trước mặt Hắc Diệp lại sợ muốn chết thì không khỏi bật cười. Vừa định tiếp tục nói xấu với Hắc Diệp, liền phát hiện Hắc Diệp hoàn toàn không để ý đến mình: “Aiz, ngươi đang nhìn gì? Sao không nói câu nào.”

“Đang nhìn dẫn đường của ta.”

“Dẫn đường của ngươi... Phụt! Ngươi nói cái gì??? Dẫn đường của ngươi??? Ngươi kết đôi với dẫn đường hồi nào??? Sao đến ta cũng không biết!!!” Nghe Hắc Diệp nói, Âu La Tư phun hết rượu trong miệng! Mấy lính gác gần đó nghe hai người bọn họ nói chuyện, cũng kinh ngạc nhìn Hắc Diệp!

Hắc Diệp nhớ lại tình huống ngoài ý muốn lúc khai thông hôm nay, trả lời một câu: “Vẫn chưa kết đôi, còn phải gần gũi một chút.” Vừa nói xong, nhớ ra mục đích mình tới buổi tiệc hôm nay, lại bỏ thêm một câu: “Hắn là của ta, ngươi muốn cũng đừng nghĩ.”