Chương 69: Không lòng dạ nào ngủ
Bắc Dao Quang nhẹ nhàng đi vào phòng bên cạnh, Như Mặc đang ôm hai quả trứng màu vàng ngồi ở giữa giường, nhắm mặt lại, giống như là nhập định hàng ngày, ngay cả nàng nhẹ nhàng đến gần cũng không phát giác.
Nhìn khuôn mặt tao nhã tuyệt trần của hắn, bộ dáng ôm hai quả trứng của hắn, trong lòng Bắc Dao Quang tuy có cảm động nhưng cũng rất buồn cười, tình cảnh này thật rất mâu thuẫn và không thích hợp. Chậm rãi ngồi xuống mép giường, không biết vì lý do gì mà từ sau sinh hai quả trứng vàng này xong, thị lực cùng thính lực của nàng tăng cao không ngờ, giống như lúc này, nàng vì không ngủ được nên mới vào phòng Như Mặc, trong phòng tối đen như mực, lẽ ra nàng không nhìn thấy cái gì mới đúng nhưng lại nhìn rõ giống như ban ngày, thậm chí nàng chỉ cần tâp trung chú ý, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng ngòai tưởng tượng.
Nhẹ nhàng sờ lên lớp vỏ bóng lóang của hai quả trứng, lúc này Như Mặc cũng mở mắt, không chút kinh ngạc khi thấy nàng xuất hiện, chỉ duy có hơi thở của nàng tới gần hắn sẽ là cho hắn yên tâm, cũng chỉ có duy nhất hơi thở của nàng mới có thể chạm vào kết giới của hắn ” làm sao vậy, không ngủ được?”
” Ân, ngươi không cùng ta ngủ, ta cuối cùng là ngủ không được!” Bắc Dao Quang thật sự không nghĩ làm nũng, nhưng mỗi khi nhìn thấy hắn, nàng lại nhịn không được muốn làm nũng với hắn, thể hiện là một tiểu nữ nhân trước mặt hắn.
Như Mặc vừa trìu mến vừa mắc cở hôn nàng một cái ” đợi thêm một tháng, khi các tiểu bảo bối phá vỏ chui ra xong, mọi việc đều sẽ tốt, ngươi ban ngày khôn ngủ, tối cũng không ngủ thật làm cho ta lo lắng, ngươi dù sao cũng là nhân lọai, không giống chúng ta có thể không ngủ một, hai năm, nên ngủ một lát đi”
” Như Mặc, ta ngủ ở nơi này được không?” Bắc Dao Quang nói xong thì ngồi lên giường, phía sau Như Mặc, hai tay vòng quanh ôm lấy thân hình của hắn, đem mặt để trên lưng hắn, lắng nghe hô hấp. Trước khi gặp Như Mặc, nàng vẫn là sống một mình, nhưng chỉ mới một năm ngắn ngủi, nàng lại có thói quen có người bên cạnh, thiếu nhiệt độ của hắn liền không ngủ được, sự ỷ lại đến tận xương cốt giống như nàng cần hắn cũng như cần không khí để thở.
Như Mặc ngửi mùi thơm từ người nàng, cảm giác da thịt mềm mại của nàng dán vào người hắn, thật khó có thể nhập định được nữa. Lúc này, thật muốn hung hăng ôm chặt nàng, hôn nàng, sau đó dung nhập nàng vào thân thể hắn nhưng đáng tiếc lúc này hắn còn phải ôm hai bảo bối, cái gì cũng không thể làm, thậm chí ngay cả ôm nàng cũng không được.
” Dao Quang, ngươi như vậy sẽ ngủ không thỏai mái, ngươi nằm xuống đi, ta ngồi bên cạnh ngươi, sẽ không rời đi”. Hắn muốn nàng nằm lên giường mà ngủ, nếu không thì nàng sẽ không thỏai mái mà hắn cũng cảm thấy khó chịu.
” Không, ta sẽ như vậy! Ta đã nhiều ngày không cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Như Mặc, ngươi để cho ta ôm ngươi ngủ đi”. Bắc Dao Quang ở trên lưng hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nhẹ nhàng cọ xát vào cái lưng mẫn cảm của Nhu Mặc, lửa nóng bất giác lan tràn khắp cơ thể, khiến cho nhiệt độ cơ thể tăng cao, thân hình cũng căng cứng vì cố gắng khắc chế.
Cảm giác được hắn thân thể biến hóa, Bắc Dao Quang sửng sốt, sau đó thò đầu về phía trước nhìn vào mặt hắn, hơi thở như hoa lan phun vào mặt hắn ” Như Mặc, ngươi có nghĩ muốn ta?”
” Dao Quang, ngươi đây là hấp dẫn ta sao? Tin tưởng ta, lúc này không phải là thời điểm thích hợp, về phòng ngủ đi, được không?”.Như Mặc bìn tĩnh nhìn nàng, đôi mắt đã dần dần biến sắc, ôm hai quả trứng trong lòng càng chặt hơn, hắn bây giờ còn trong thời kì ấp trứng, phải khắc chế.
” Ngươi nói đi, ngươi thực sụ muốn ta trở về phòng ngủ sao? Ta không ngủ được, có lẽ chúng ta nên làm chuyện gì đó đi, ngươi nói xem?”. Bắc Dao Quang thấy đôi mắt hắn đang biến sắc, cảm giác trống rỗng trong thân thể càng nhiều hơn, nhẹ nhàng từ phía sau tiến đến trước mặt hắn, cắn nhẹ lên môi hắn, cái lưỡi mềm mại ngọt ngào đã muốn chui vào miệng Như Mặc, linh họat xâm nhập vào trong, hôn sâu sắc.
Du͙© vọиɠ được châm ngòi, hơi thở cũng trở nên hỗn lọan, Như Mặc rất muốn ôm Bắc Dao Quang nhưng vẫn nhớ trong tay mình còn có hai bảo bối, chỉ có thể không ngừng né tránh Bắc Dao Quang càng hôn càng sâu, càng tiến sát vào hắn, nhưng không có hai tay chống đẩy và phản kháng, cho dù là Như Mặc cũng không chống cự lại Bắc Dao Quang, huống chi trong lòng hắn cũng tràn đầy du͙© vọиɠ, không thực sự muốn đẩy nàng ra.
” Dao Quang, không được, con của chúng ta……” Thật vất vả, Bắc Dao Quang tạm thời ngừng hôn, tách miệng ra, còn có nước miếng trong suốt quấn quýt không rời, Như Mặc yếu ớt nói.
” Đương nhiên đi, ngươi ôm chặt con của chúng ta là được, tất cả hết thảy đều giao cho ta!” Lúc này Bắc Dao Quang giống như tiểu yêu tinh đầu hấp dẫn trong bóng tối, lớn mật cùng nhiệt tình tự cởi bỏ quần áo của mình trước mặt Như Mặc, hai nụ hoa trước ngực trong nháy mắt đứng thẳng, nở rộ, dỏ thẩm, bộ ngực vì nàng đã sinh nở mà trở nên đẫy đà hơn, hấp dẫn đến mức làm Như Mặc không thể dời được tầm mắt.
Đôi con ngươi của hắn lúc này cũng biến thành màu xanh biếc thuần túy, Bắc Dao Quang vui mừng thấy hắn cũng có du͙© vọиɠ như nàng, lớn mật đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Như Mặc, đem tất cả quần áo ném hết trước mặt hắn ” Như Mặc, ngươi không muốn hôn ta sao?”
” Dao Quang, ai dạy ngươi làm như vậy?” Như Mặc thanh âm trầm thấp mà ám ách, thân hình cũng càng buộc chặt lên, lấy tốc độ cực nhanh sửa tư thế ngồi xếp bằng thành chồm hổm, như vậy khiến cho hắn có thể hôn bộ ngực của Bắc Dao Quang.
Bắc Dao Quang khẽ cười một tiếng, hai tay ôm chặt đầu của hắn, đem mặt hắn ấn chặt vào ngực nàng, vừa lòng nghe tiếng rên thỏai mái cùng thôn khàn của hắn ” không ai dạy, Như Mặc, ngươi không vui sao?”
” Dao Quang, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì sao?” Như Mặc vừa cuồng lọan hôn lên da thịt nàng, vừa cố bảo trì chút lý trí còn sót lại ” ngươi hiện tại trở về phòng còn kịp”
” Ta đương nhiên biết ta đang làm cái gì? Làm chuyện mọi người đều khóai họat và chúng ta đều chờ mong”. Bắc Dao Quang đưa tay vuốt ve mái tóc đen bóng của Như Mặc, rồi tiến tới áo ngòai của hắn, sau đó lần vào vuốt ve da thịt nóng bỏng của hắn ” ngươi xem, thân thể ngươi mỗi một tấc đều kêu gào sự an ủi của ta, Như Mặc, ngươi thực sự không muốn sao?”
” Dao Quang, đáng chết, tiểu yêu tinh này, chờ các bảo bối thuận lợi phá vỏ chui ra, xem ta sẽ thu thập ngươi thế nào”. hô hấp của Như Mặc trở nên dồn dập, ngữ khí uy hϊếp vì cái miệng mềm mại cùng da thịt ấm áp của nàng mà trở nên mơ hồ không rõ.
Bắc Dao Quan giống như tinh linh trong bầu trờ đêm, vừa cười duyên, vừa châm lên ngọn lửa du͙© vọиɠ trong người Như Mặc, ra sức lột bỏ ngọai bào của hắn, làm lộ rõ bả vai trơn mịn, trắng như tuyết của hắn. Bắc Dao Quang cúi đầu kẽ cắn, hôn, rồi đẩy hắn nằm ngã ra giường.
Như Mặc kinh hãi, chút lý trí được hồi phục, vội vàng ôm chặt hai quả trứng thiếu chút nữa bị tuột khỏi tay, đôi mắt mang theo sự thâm trầm say mê ” Dao Quang, không nên tiếp tục nữa, để tránh không khống chế được”
“Phải, chính là muốn ngươi không khống chế được”. Bắc Dao Quang tà tà vỗ mặt của hắn ” Như Mặc, phu quân thân ái, cần phải ôm chặt bảo bối của chúng ta a”
Như Mặc còn chưa kịp phản ứng liền cảm giác hạ thân hơi lạnh, nhìn xuống thì thấy quần cũng đã bị kéo xuống ” Dao Quang, ngươi thực sự là…”
” Quá lớn mật phải không?” Bắc Dao Quang chậm rãi vuốt ve lửa nóng đã sớm cứng lên của hắn, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng uyển chuyển trên đỉnh du͙© vọиɠ của Như Mặc, làm cho hắn nhịn không được mà ưỡn cao người, giống như là muốn tiếp cận với tay của nàng nhiều hơn ” thỏai mái sao? một hồi còn thỏai mái hơn, Như Mặc có muốn nếm thử một chút hay không?”
” Dao Quang, mau chút!” Như Mặc quả thực cũng bị nàng bức điên rồi, đôi bàn tay nhỏ mềm mại của nàng không ngừng trêu chọc du͙© vọиɠ của hắn, nhưng cũng không chịu giải thóat cho hắn, miệng còn nói những lời lớn mật, Bắc Dao Quang tà tứ như vậy là cho hắn hận đến cắn răng, rồi lại yêu đến tận tâm, hận không thể bỏ hai quả trứng ra để hung hăng áp nàng dưới thân, hung hăng giữ lấy nàng, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể tùy ý nàng bài bố, nhìn nàng tra tấn du͙© vọиɠ của mình.
” Như Mặc, ngươi biết không? ngươi thực sự đẹp quá, đừng nóng vội, đều giao cho ta được không? ta nhất định sẽ làm cho ngươi khóai họat, tin tưởng ta, bởi vì ta cũng khát vọng như ngươi”. Bắc Dao Quang chồm lên, hôn lên môi hắn, sau đó quay người lại, ngồi lên eo của Như Mặc, cái mông tuyết trắng nở nang đối diện với mặt của Như Mặc, hắn hô hấp nặng nề hơn, nhìn chăm chú vào cái mông duyên dán của nàng, rồi dùng đôi bàn tay còn ôm hai quả trứng mà đặt lên cái mông co dãn hấp dẫn của nàng, làm cho hắn tâm viên ý mãn, càng cảm thấy bức xúc không thôi, những lời của Bắc Dao Quang làm cho người hắn nóng hơn, mồ hôi cũng đổ ra nhiều hơn.
Hắn đang muốn thúc giục nàng nhanh lên, nhưng vừa mở miệng đã phát ra tiếng rêи ɾỉ ngân nga ” Dao Quang, ngươi, ngươi đang làm cái gì?”
Cảm giác bị khoang miệng ấm nóng của nàng bao quanh thật mất hồn, làm cho Như Mặc như muốn nổ tung, tấ cả các cảm quan đều chìm trong cảm giác tuyệt vời. Cái lưỡi mềm mại của Bắc Dao Quang phun ra nuốt vào, thỉnh thỏang lại nhẹ nhàng liếʍ qua đỉnh dụch vọng làm cho Như Mặc tòan thân căng cứng, vui thích không ngăn cản được làm cho hắn bắt đầu thẳng lưng co rúm theo bản năng, muốn tiến vào càng sâu. Bắc Dao Quang dùng sức đè đùi hắn lại, miệng dín đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt của Như Mặc, không ngừng mυ"ŧ, liếʍ, cũng nhẹ giọng trấn an ” đừng nóng vội Như Mặc, đừng nóng vội, đợi một lát được không?”
” Dao Quang, đủ rồi, mau cho ta”. Thanh âm Như Mặc khàn đặc, nhìn mồ hôi trên tấm lưng trắng ngần của nàng, nhịn không được mà ngồi dậy, bàn tay ôm hai quả trứng vẫn không dám thả lỏng, môi cũng đã đặt lên gáy nàng, không ngừng cắи ʍút̼ ” Dao Quang, đủ rồi, mau lên đây”
” Tuân mệnh, phu quân của ta!” Bắc Dao Quang dùng sức ngẩng đầu lên, rất nhanh xoay người, cách hai quả trứng màu vàng nhìn nhau, một người quần áo hỗn độn, lộ nửa vai, tay vẫn ôm khư khư hai quả trứng, một người tòan thân trần trụi, khuôn mặt ửng hồng, khóe miệng còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt như chỉ bạc. Du͙© vọиɠ đã lan tràn không thể dập tắt hay vãn hồi, hai người hôn nhau thật sâu, Bắc Dao Quang dùng tay nâng lấy du͙© vọиɠ đã sưng to của Như Mặc, làm cho nó tiến vào cơ thể cũng đang đòi hỏi, khát khao của mình, hai người cùng phát ra tiếng thở dài sung sướиɠ.
” Như Mặc bảo bối, ta muốn động!” Bắc Dao Quang đỡ lấy vai hắn, ngồi chồm hổm trên người Như Mặc, ra sức vận động lên xuống, mỗi lần như vậy đều đem lại tư vị tuyệt diệu, lại tạo nên một hình ảnh cuồng dã tuyệt mỹ .
Như Mặc chậm rãi dựa vào hướng mép giường, làm cho thân thể bọn họ sát vào nhau hơn, mỗi lần ra vào đều mang theo khóai họat lan tràn khắp cơ thể.
Trong mắt Bắc Dao Quang, Như Mặc đang muốn tìm lại thế chủ động nhưng lại không thể làm gì, làm cho gương mặt tuyệt mỹ kia nhuốm đầy du͙© vọиɠ nhưng cũng nhăn mi không vui, làm cho nàng có cảm giác muốn hung hăng ngược đãi hắn, đè vai hắn xuống, nàng càng phóng đãng lên xuống, mỗi lần nâng lên đều là nâng thật cao, sau đó lại ngồi xuống thật mạnh, mồ hôi tuôn ra như mưa. Như Mặc than nhẹn, rêи ɾỉ sung sướиɠ, cùng với tiếng động yêu kiều không có nửa phần che giấu của nàng tạo nên một ca khúc tuyệt vời, càng thúc giục du͙© vọиɠ lẫn nhau phát ra mạnh hơn.
Không biết qua bao lâu, cảm giác được Bắc Dao Quang động tác đã thong thả hơn mà lúc này du͙© vọиɠ của Như Mặc cũng đã tới lúc cần phóng thích, đôi mắt màu lục mê lọan nhìn Bắc Dao Quang ” Dao Quang, để cho ta tới, mau đỡ lấy bảo bối trên tay ta. Mau”
Nghe được hắn vội vàng yêu cầu, Bắc Dao Quang lập tức hai tay đỡ lấy hai quả trứng màu vàng trên tay Như Mặc, làm cho nó vẫn dán vào người hắn như trước, một tay của Như Mặc đã ôm lấy Bắc Dao Quang từ phía sau, cố định thân thể của nàng, làm cho nàng không thể thối lui hay động đậy. Sau đó thắt lưng ra sức, một cái lại một cái thật mãnh liệt tiến sâu vào nhụy hoa của nàng, Bắc Dao Quang xém chút nữa là ném hai quả trứng trong tay ” a, Như, Như Mặc, không, không cần…”
” Là ngươi khơi mào trước, không chấp nhận cho ngươi từ bỏ. Ôm chặt bảo bối của chúng ta, không được buông tay”. Lần này đổi lại là Như Mặc cười tà tứ, càng va chạm mãnh liệt, tiếng nước ồ ồ cùng âm thanh hai thân thể va chạm vang lên, càng khiến cho đích tình dâng cao.
” Không, Như Mặc, ta không được, Như, Mặc, tha ta đi!” Bắc Dao Quang thất thanh điên cuồng gào thét cùng cầu xin tha thứ, khóai cảm mãnh liệt kia đã làm cho cả người nàng tràn ngập cảm giác vui sướиɠ, Như Mặc vẫn dùng sức ra vào thật mãnh liệt, nàng đã muốn chịu không nổi nữa.
” Dao Quang, chờ một chút! Ngươi làm được! ôm chặt bảo bối của chúng ta”. Như Mặc vẫn chưa chịu chấm dứt, không ngừng hôn lên gương mặt không biết vì quá sức hay vì vui mừng mà chảy nước mắt của nàng, trong phòng tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©, khi hắn mãnh liệt đâm sâu vài lần, gần như muốn đâm thủng bên trong Bắc Dao Quang…
Tựa như một đạo bạch quang xuyên qua tâm trí lẫn nhau, Bắc Dao Quang cắn mạnh vào vai Như Mặc, cũng không thể kiềm chế đuợc tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ ” a…”. Đồng thời lúc đó, Như Mặc cũng cảm giác được dũng đạo co rút lại, rốt cuộc chịu không được cũng phun ra du͙© vọиɠ nóng rực thật sâu trong cơ thể nàng…
Tìиɧ ɖu͙© qua đi, vẫn cách bởi hai quả trứng, hai người nhìn nhau, một người vô lực, một người vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn, làm cho Bắc Dao Quang không cam lòng đánh nhẹ vào ngực hắn ” Như Mặc,ngươi là đồ bại họai, ngươi khi dễ ta”
“Tiểu nương tử thân ái của ta, ngươi là người đốt lửa đầu tiên a” Như Mặc trêu chọc nàng nhưng trong mắt tràn đầy thâm tình, đồng thời cũng là sự đau lòng và thương tiếc ” ngươi mệt mỏi rồi, nên ngủ đi, tiểu nương tử của ta”
Thoải mái nằm trên bụng Như Mặc, thân hình vẫn còn ở trong hai chân của Như Mặc, làm thành một cái chăn, sau khi kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, thật sâu thỏa mãn cùng mệt mỏi, Bắc Dao Quang quả thực rất muốn ngủ ” ngủ ngon, phu quân ta yêu nhất, ngủ ngon, mụ mụ yêu nhất tiểu bảo bối”
Vừa mới dứt lời, lại nghe tiếng vỏ trứng bị nứt, hai người nhất thời đều kinh ngạc ngồi dậy…