Quyển 1 - Chương 3

“An tiên sinh, anh gọi tôi tới có chuyện gì không?" Quý Thanh Trác thẳng thắn hỏi, cô muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Bây giờ tôi là chủ tịch của cô, cách xưng hô gọi An tiên sinh này, hình như không thích hợp cho lắm nhỉ?" Ánh mắt An Côn nhìn chằm chằm biểu cảm trên gương mặt của Quý Thanh Trác, "Yên tâm, tôi sẽ tốt hơn ông chủ cũ, chỉ cần cô làm cho tôi vui vẻ, cô sẽ có một viện nghiên cứu lớn hơn và chính quy hơn."

Cô quả thật có một khuôn mặt rất xinh đẹp, chỉ là trên mặt không có biểu cảm gì, người không quen biết sẽ cho rằng cô ấy có tính tình lạnh lùng, nhưng những người ở chung với cô lâu thì mới biết, cô đơn thuần chỉ là một người rất ngốc nghếch mà thôi.

“Thích hợp." Quý Thanh Trác nói.

Cô lấy hai tờ giấy trong túi ra, trên bàn hội nghị bóng loáng, xuất hiện hai tờ giấy nhăn nhúm.

Cái đuôi thằn lằn kẹp điếu xì gà của An Côn giật mình duỗi thẳng ra, bởi vì nội dung trên hai tờ giấy này thật sự là...

Một tờ giấy là đơn từ chức, gửi cho công ty Lan Hải, ngày ký tên là hôm nay.

Một tờ giấy khác là Quý Thanh Trác lấy danh nghĩa bản thân mua chứng từ giao dịch mua vùng biển Dạ Lan, Quý Thanh Trác mua nó từ trong tay công ty mình, ngày thanh toán là hôm qua.

Hiện tại, Quý Thanh Trác đã có trong tay vùng biển Dạ Lan và từ chức, thứ An Côn muốn, một cái cũng không còn sót lại.

“Ý của cô là sao đây hả?" An Côn kéo tờ giấy ở trên bàn tới, không dám tin được.

“Ý ở trên giấy.” Quý Thanh Trác nói ra sự thật.

“Cô lấy tiền ở đâu ra?” An Côn cố gắng tìm ra lỗ hổng trên chứng từ giao dịch mua vùng biển Dạ Lan của Quý Thanh Trác, nhưng phần văn kiện này rất chính quy, Quý Thanh Trác đưa ra giá cả cũng là giá thị trường hiện tại.

“Đi vay ngân hàng." Ánh mắt của Quý Thanh Trác nhìn vào An Côn trong chốc lát, cô cảm thấy có chút khó chịu, cúi đầu dụi dụi mắt.

"Với thẻ tín dụng hiện tại của cô mà có thể vay được nhiều tiền mặt như vậy sao?" An Côn biết ngân hàng không phải là nơi làm từ thiện.

“Tin tức về việc An tiên sinh muốn thu mua công ty Lan Hải đã được công bố từ rất sớm rồi." Quý Thanh Trác nói chuyện rất thẳng thắn, có lý có cứ, hơn nữa còn đúng lý hợp tình, "Tôi sắp trở thành nghiên cứu viên đứng đầu dưới quyền của An tiên sinh, ngân hàng cảm thấy rằng tôi có một tương lai tươi sáng, có thể cho vay số tiền mặt kếch xù như thế."