Như thể không đành lòng làm rơi món đồ chơi mới của mình xuống đất, gần như theo bản năng, một vài bóng đen nhô ra từ dưới thân Tɧẩʍ ɖυng Vũ, tô điểm một màu đỏ sẫm trong cabin tối om.
Thứ đó quấn quanh eo cô và nâng cô lên một lần nữa.
Khoảnh khắc Quý Thanh Trác cảm thấy bản thân không có chút trọng lượng nào, cô biết có chuyện chẳng lành đang xảy ra và cô ít nhiều cũng sắp ném văng ra ngoài.
Kết quả cô không bị ngã, có thứ gì đó kỳ lạ nâng cô lên, khi cô đứng yên, cô muốn đưa tay ra chộp lấy, nhưng những thứ đó lại co lại như rắn rồi biến mất.
Quý Thanh Trác ngồi xổm trước mặt Tɧẩʍ ɖυng Ngọc và trong khi ghi lại cảm giác của những thứ cuộn quanh eo cô, cô liền hỏi: "Anh Thẩm, cảm ơn anh đã đưa tôi lên. Những thứ đó là gì vậy?"
Tɧẩʍ ɖυng Ngọc: “?” Cái này ngươi cũng muốn hỏi sao? Nói ra chắc làm ngươi sợ muốn chết.
"Ngươi không nghĩ rằng ta chỉ có một cái đuôi, phải không?" anh nói.
Con ngươi của Quý Thanh Trác run lên rồi cô nhìn vào cơ thể của Tɧẩʍ ɖυng Ngọc, nơi đuôi rồng bị trói bởi xiềng xích giống như một tác phẩm nghệ thuật đang mục nát.
“Đây không phải là điều cô Quý nên học sao?” Tɧẩʍ ɖυng Ngọc thổi mái tóc xõa trên thái dương của Quý Thanh Trác “Khám phá bí ẩn là quá trình thú vị nhất, phải không?”
“Ừ.” Quý Khinh Trác nói, hàng mi dài khẽ động, bởi vì hơi thở nhẹ nhàng của Tɧẩʍ ɖυng Ngọc khiến cô có chút ngứa ngáy.
Sức mạnh của anh vừa phải để cô không bị ảnh hưởng.
Cô rất ngạc nhiên với những gì mình tìm thấy ngày hôm nay, nhưng cô đã tính toán thời gian và cô nên quay trở lại, sau khi về nhà, vẫn còn rất nhiều nội dung để sắp xếp.
"Anh Thẩm , tôi phải trở về, khi nãy vừa mới xuống nước, kính của tôi rơi ra anh có nhìn thấy sao?" Quý Thanh Trác hỏi.
Trong bóng tối dưới cabin, một thứ khác màu đỏ nhạt lóe lên, kính của Quý Thanh Trác bị ném lên.
“Anh cắn đứt vòng tay pheromone còn đâu?” Quý Thanh Trác nghĩ nếu có thể, nàng sẽ không xuống biển tìm hắn cắn đứt vòng tay.
Tɧẩʍ ɖυng Ngọc đã cắn nó chỉ vì anh ta ghét hơi thở của cá mập quỷ, hầu hết những sinh vật khát máu đó sẽ không thích những sinh vật giống mình.
"Cô Quý, cô có thể sử dụng của ta." Anh nói.
Quý Thanh Trác nhìn anh, nàng bất đắc dĩ xòe tay nói: "Tôi bình thường không thu thập pheromone sinh học, nhưng cái đánh mất cái kia là con người điều chế."