- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Xa Hoạ Chi Hậu
- Chương 5: Ô long đại xan
Xa Hoạ Chi Hậu
Chương 5: Ô long đại xan
Tôi giống thằng ngốc ở bệnh viện một tuần, nhiệm vụ mỗi ngày ngoại trừ ăn uống ra ngủ ra, cho y tá trên tay tôi luyện tập kỹ thuật châm kim thì là cùng Trần Duệ diễn những cảnh hạn chế trẻ em.
Rốt cục một ngày, một vị tiểu y tá mới tới trên tay tôi đâm kim ba lần cũng chưa đem kim tiêm đâm vào được mạch máu của tôi, lương tâm áy náy nói cho tôi biết.
” Kỳ thật đâm kim cho anh hay không đều được, lại không thêm thuốc, không bằng anh trực tiếp uống đi là xong.”
.........
Giống như sét đánh ngang mày, những lời này đem tôi chấn đến bất tỉnh nhân sự.
Lang lảnh trời xanh, ban ngày sáng sủa, tôi cứ như vậy bị lừa thành một tên coi tiền như rác, mỗi ngày trả phí tiêm, phí hộ lý, phí điều hòa, phí vệ sinh, phí điện, phí nước... Một đống lớn phí như vậy còn ngủ ở hành lang bị người ta coi, nghe quỷ khóc sói gào, ăn cơm thừa rượu cặn chính là vì để cho một đám y tá đâm kim cho vui.
Nhìn hai tay đầy vết thương, tôi hướng bác sĩ tỷ tỷ xinh đẹp như hoa, độc như rắn rết gào to:
“Tôi – phải – xuất – viện!!!”
Nửa giờ sau, tôi đã bị Trần Duệ mới vừa trở lại công ty đã bị tôi vội vàng kêu trở về đóng gói ném lên xe, tuy rằng bị bắt mua mấy giỏ nối xương đan, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi cái chổ vì danh mà ăn thịt người kia. Ngồi ở trên xe Trần Duệ tự mình lái, gió khe khẽ thổi, cánh tay phải bị trói bó buộc lâu ngày của tôi mãnh liệt yêu cầu khôi phục tự do, quần áo trên thân cũng từ vải xô siêu cấp đổi thành quần áo nề nếp, nhìn thấy người đến người đi đông nghịt trước mặt, tôi không khỏi sụt sịt cảm khái: ” Cuối cùng vẫn còn sống đi ra a!”
Đến nhà Trần Duệ bất quá chỉ mới hai ba giờ, trước kia lúc này tôi đều vừa truyền dịch vừa ngủ, phản xạ có điều kiện đôi khi cũng rất khốn khổ, cho nên vừa đến nhà tôi cũng không thèm quan tâm tức khắc leo lên giường vù vù ngủ.
Đầu tiên là cùng chu công đại chiến ba trăm hiệp, chu công căn bản không phải đối thủ của tôi, sau khi hắn chịu thua tôi liền cùng chu bà — chính là lão bà của chu công — luận bàn trù nghệ, lão thái thái này có một sở thích quái gở, không phải nước sông không cần, cho nên không có biện pháp, vì thể hiện bản lĩnh tôi đành phải ra bờ sông lấy nước, cái sông nhỏ kia trong veo, nước sông chảy xuôi tạo thành thanh âm thanh thúy êm tai, ào ào soạt.. Ào ào soạt.. Ào ào soạt soạt..
Bất thường nha, thanh âm này tôi càng nghe càng khó chịu, tôi trở mình bên này nghe một chút, lại trở mình bên kia nghe một chút, tiếp tục kẹp hai chân nghe một chút... Hôm nay hình như có chút thất thường, chu tiểu muội — chính là con gái xinh đẹp của chu công — còn chưa đến, nơi đó của tôi làm sao đã đứng nghiêm lên thế! Ân, chắc là quá mót, không sợ, tôi có bảo mẫu siêu cấp.
“Trần – Duệ -“Tôi nhắm tịt mắt lại kêu.
“Có đây!”
” Đóng tiền nước đi!”
” Cậu không phải...”
“Dong dài cái gì, vội muốn chết này!”
“... Nga... Hảo –”
Âm thanh kéo dài như thế, không tình nguyện sao? Hừ, hiện tại tôi lớn nhất, muốn mặc kệ, không có cửa đâu cưng.
Tôi nửa khép mắt suy nghĩ, mặc hắn đem tôi nâng dậy, lôi kéo tôi vào WC. Tiếp theo... Sau đó...
Trình tự này hai chúng tôi cùng nhau diễn mấy trăm lần, từ lúc ban đầu tôi còn thật cẩn thận, mặt đỏ tai hồng luyện thành yên tâm thoải mái như bây giờ, thấy biến không sợ hãi, mà bộ vị kiêu ngạo của tôi cũng đã sớm bị ngón tay Trần Duệ thu phục, không còn sợ người lạ như lúc ban đầu, thu phóng tự do, nhận thức quân giặc rồi.
Quả thực là đãi ngộ của đế vương, đi tiểu cũng không tốn sức, bởi vì không cần nhắm ngay chỗ xuống nước, tôi ngay cả mắt cũng không mở nổi, duy trì giấc mơ ban nãy, khỏi phải thức dậy rồi bắt đầu lại, như vậy lát nữa là đợi được chu tiểu muội rồi.
“Ân... Ân...” Theo dòng nước phun ra, tôi không tự giác rêи ɾỉ hai tiếng, lưng dựa vào vật chống đỡ, làm sao lại ngạnh lên vậy, còn rùng mình một cái, khó có thể nào Trần Duệ cũng muốn đi tiểu? Ha ha, tôi đây thả tốc độ chậm lại một chút, cho nghẹn chết anh!
Ào ào soạt soạt...
Quả thật giống như nước sông chảy, ha ha, Trần Duệ khẳng định bị kí©h thí©ɧ không nhỏ, đã có chút ngẩng đầu, thẳng đỉnh ở trên đùi của tôi, không nín được rồi chứ gì! Tôi châm thêm cho anh một mồi lửa, tôi cọ, tôi cọ, tôi cọ cọ cọ.
Nga — ha ha ha ha a......
Hắn đã sắp không được, thứ kia chẳng những hoàn toàn thoát khỏi sức hút của trái đất cựa mình hướng về phía trước mà còn nhảy nha nhảy nha nhảy, tư vị không dễ chịu đâu!
” Cậu đã xong chưa?” Thanh âm Trần Duệ khàn khàn ngay tại bên tai tôi, nhiệt khí thổi trúng cổ tôi thật ngứa.
” Không – đâu -” Hừ hừ, tôi không phiền, tôi không nghẹn, tôi đứng chỗ này cho mát mẻ, anh có thể làm khó dễ được tôi, xem tôi làm thế nào đem anh chỉnh đến mức bốn chân rút gân, miệng sùi bọt mép, ha ha ha ha...
Trần Duệ chắc là không biết suy nghĩ của tôi đâu, làm sao mà nhanh như vậy được, ha ha không sợ, dù sao tôi cứ nói chưa xong, coi anh trả đũa tôi thế nào?
Hắn bắt đầu không an phận, cái tay kia ở trên của tôi qua lại tìm kiếm, càng ngày càng gấp, càng lúc càng nhanh, còn có một bàn tay ở trước ngực tôi thăm dò, bắt đầu xâm chiếm đầu nhũ mẫn cảm của tôi, ngay tại lúc tôi chuẩn bị bão nổi thì phân thân hắn đột nhiên không thể khống chế bắt đầu đấu đá lung tung, đỉnh tôi một cái ngã dúi về phía trước.
“A ———–”
Tôi đưa tay muốn bắt cái gì đó để tránh ngã sấp xuống, vừa mở mắt liền thấy được hai tay trong không khí quơ loạn.
“A ————————”
Tiếng khóc thét này càng thêm thê thảm.
“Tôi... Tôi.. Tay của tôi không thể sử dụng... Hỗn đản, lấy tay ra... Anh chiếm tiện nghi của tôi...
” Là cậu tự mình mãnh liệt yêu cầu tôi giúp cậu, làm sao cậu có thể qua sông liền rút cầu.” Trần Duệ trảo tôi càng nhanh.
Chỗ hiểm ở trong tay người khác, tôi lo lắng khỏi phải bàn.
” Anh... A a a... Buông tay...” Tôi đã muốn hoàn toàn rơi vào tay giặc, ba điểm từ trên xuống dưới đều khó giữ được.
Trần Duệ đem tôi xoay đối mặt hắn, cái miệng như chậu máu hướng về phía tôi, dưới tình thế cấp bách tôi đưa tay chắn, quên mất tay này không dùng được, không muốn chết tử tế còn đưa ra cái tay bị thương.
“Ôi...” Đau đến mức tôi lập tức không có khí lực phản kháng.
Nửa người trên của Trần Duệ đình chỉ động tác, cau mày nhìn tay tôi, nửa người dưới vẫn còn không ngừng xông tới. Tôi biết lý trí hắn đang đánh nhau cùng du͙© vọиɠ, thở cũng không dám thở, chờ đợi.
Thượng đế phù hộ, ngàn vạn lần đừng làm cho hắn dùng nửa người dưới suy xét, bằng không hôm nay trinh tiết của tôi khó giữ được!! Please, Please!!
“A......”
Xem ra tạm thời chân cũng không dùng được, Trần Duệ một tay kéo thắt lưng của tôi lôi vào phòng ngủ, sau khi đem tôi đặt tại trên giường thì hung tợn nói: “Không muốn thành tàn phế thì nghe lời cho tôi, ai bảo cậu không có việc gì loạn châm lửa, ráng chịu!”
” Tôi không châm lửa nha, tôi...”
“Câm miệng, vừa rồi là ai ép buộc tôi lộng nơi đó, là ai chổng mông ở trên người tôi cọ cọ?” Trần Duệ vừa nói vừa túm lấy quần áo trên người tôi.
Xong rồi, lúc này thực sự sẽ chết! Hắn đã đem tôi lột hết.
“Không phải, Trần Duệ, hãy nghe tôi nói, tôi ngủ mơ hồ, tôi quên, tôi.. A...”
Một vật cứng đâm vào hậu huyệt đang khép kín, tôi không hề phòng bị, tất cả cảm giác trung ở tại nơi đó, ngay cả giãy dụa cũng tạm dừng.
” Chỉ là ngón tay, ít nhiều cũng phải khuếch trương cho cậu một chút, không muốn quay về bệnh viện thì thành thật đừng nhúc nhích!”
Thì ra là ngón tay, nhưng thứ này đã làm tôi sợ hãi, chỉ là ngón tay đã đau như vậy, nếu đổi thành cái kia còn không đem tôi xé rách, tôi không cần...
Vì thế tôi càng dùng sức giãy dụa, tôi đánh, một tay không dậy nổi, một tay bị đặt ở đỉnh đầu không thể động đậy, tôi đá, hai cái đùi đều bị hắn dùng đầu gối đè nặng, tôi cắn, đầu với dài cỡ nào cũng với không tới, tôi trốn, a a a.. Thắt lưng còn chưa kịp động ngón tay dưới kia đã đâm vào càng sâu.
” Đừng nóng vội, chỉ mới hai ngón.” Trần Duệ nhe răng cười rút ngón tay ra, lại mạnh mẽ đem hai ngón tay khép lại cắm xuống.
Trong tình huống lui không thể lui tôi không tự giác nâng lên cái mông, lại bị Trần Duệ nghĩ lầm là tín hiệu hoan nghênh.
“Ngoan” Hắn cúi xuống khẽ cắn nhụy hoa trước ngực tôi, ngón tay bắt đầu có tiết tấu ra vào, “Giao cho tôi đi, sẽ không làm đau cậu.”
Bị động thừa nhận kí©h thí©ɧ loại này, đầu óc của tôi hỗn loạn một mảnh, chỉ biết nói: “Không cần... Buông tay... Buông tay...”
Tôi có chút mê muội, chuyện phát sinh trước mắt giống như là ảo giác, thân thể lại dị thường mẫn cảm, mỗi một cái hôn môi, mỗi một lần Trần Duệ chạm đến đều rõ ràng như thế, tôi dùng hết sức lực toàn thân giãy dụa, cũng không thể động đậy chút nào.
Hai ngón tay đổi thành ba... Ba đổi thành bốn...
Tay hắn chỉ ở trong cơ thể tôi thăm dò, như là đang tìm tìm cái gì, tôi muốn khóc, nhưng như thế nào cũng nặn không được nước mắt, hai mắt rõ ràng nhìn thấy hắn kéo quần của chính mình, hung khí cực đại lập tức xuất hiện ở trước mắt của tôi.
“Không ————-”
Cái thứ không nhỏ chút nào này sẽ đem người ta chỉnh chết á.
Tôi đột nhiên phát sinh thần lực, một cước đá văng hắn ra, xoay người chạy đi, lại bị hắn bắt lấy cổ tay kéo lại, tôi lập tức lớn tiếng kêu thảm thiết, làm bộ đau muốn chết, quả nhiên, Trần Duệ bị hành động xuất sắc của tôi lừa, tưởng là động đến viết thương của tôi, lập tức buông ra, tôi thuận thế ngã nhào dưới giường, lập tức nhảy lên hướng về phía cửa chạy tới.
May mắn tôi đối với kết cấu phòng ốc của Trần Duệ coi như quen thuộc, hai ba bước bỏ chạy tới cửa, kéo một cái đã mở được cửa, mắt thấy sẽ chạy thoát ra ngoài, lại bị một tiếng thét chói tai của một bà chị ngoài cửa làm bừng tỉnh, té ra, tôi đã trần như nhộng, lập tức trở tay đóng cửa.
Quay đầu lại nhìn lại, Trần Duệ liền ôm cánh tay đứng ở phía sau tôi bốn năm bước chân, dùng ánh mắt phi thường chắc chắc nhìn tôi.
” Tôi còn cho rằng cậu *** mà chạy, xem ra vẫn là không đủ can đảm nha!”
“Ai nói tôi không dám!”Một lần nữa kéo cửa ra.
“A... Có sắc lang...” Bà chị kia còn ở ngoài cửa.
Làm ơn đi, có sắc lang còn không chạy nhanh đi, đứng ở nơi đó xem lỏa nam mới là sắc lang đó.
Không có biện pháp, trốn không thể trốn, xem ra chỉ có thể dùng trí, vì bảo vệ trinh liệt của cửa sau, chỉ có tranh luận cùng Trần Duệ.
Hít sâu một hơi, tôi cố tình trấn định nói với Trần Duệ: “Tôi tôi tôi tôi... Tôi cảnh cáo cậu, cậu cậu đừng đến đây... Bằng không... Bằng không...”
“Bằng không như thế nào?” Trần Duệ bộ mặt dữ tợn, ánh mắt lóe sáng y như dã thú, “Từ thời điểm đại học tôi chờ cậu thông suốt, đến bây giờ cậu còn giả ngu cho tôi, một vòng này tôi đã nhịn vất vả biết bao nhiêu, cậu còn không biết chết sống câu dẫn tôi... Hôm nay vô luận như thế nào tôi cũng sẽ làm cậu!”
Trời.ơ..i người này nhất định là điên rồi, tôi không chỉ không bảo đảm cửa sau, tánh mạng còn có thể khó giữ a.
Vì thế, một hồi vật lộn kinh tâm động phách bắt đầu rồi, cuối cùng, lấy thất bại của tôi mà chấm dứt.
Trở lại giường lớn, Trần Duệ thở hổn hển, tôi thì hữu khí vô lực.
” Trần Duệ, nói thật, anh chỉnh tôi như vậy không có ý nghĩa đâu, hay anh đánh tôi một trận là được rồi, tôi không sợ tra tấn tinh thần, sợ nhất thân thể đau khổ, anh đánh tôi một trận như vậy nhất định tôi trầm luân trở mình không được, nhất định bị anh đánh thành bùn nhão dán không dính tường, tuyệt đối đạt tới hiệu quả trả thù tốt nhất.”
Trần Duệ đè lên tôi, hai mắt thâm tình chân thành.
” Biết tôi vì cái gì không buông tha cậu không?” Nói xong, Trần Duệ bắt đầu giở trò, mà tôi đã không có sức phản kháng, “Bởi vì cậu làm cho người ta ghét!!!!”
Tôi biết ngay, Trần Duệ miệng phun không ra ngà voi.
” Thế nhưng”. Hắn khẽ hôn lên môi tôi, “Hết lần này tới lần khác anh vẫn thích!!...... Trương Dương, anh yêu em!!”
Sau đó chính là một nụ hôn sâu khiến cho người ta hít thở không thông.
Tôi bị câu ‘anh yêu em’ cùng nụ hôn đoạt đi ý thức, dưới sự chỉ dẫn của Trần Duệ cùng hắn triền miên, vấn vương... Cứ thế bên trong xuân ý tung hoành, ái dục khôn cùng...
................................
Một tháng sau.
” Trần Duệ, điều tra ra chưa, nguyên nhân tai nạn giao thông rốt cuộc là cái gì?”
” Ra, chất lượng bánh xe có vấn đề.”
” Bánh xe hại chết người, thiếu chút nữa đem người lăn qua lăn lại đến chết.”
” Làm sao có thể nói như vậy chứ, không có nó chúng ta không có cuộc sống hạnh phúc nha, ý trời nha, thật sự là ý trời.”
“..................”
Một cái bánh xe kém chất lượng cứ như vậy mà cải biến quỹ đạo nhân sinh của tôi rồi.
(hoàn)
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Xa Hoạ Chi Hậu
- Chương 5: Ô long đại xan