Chương 32: Tranh Thiên Hạ

Editor: Phù Dung Sương

Dương Quá cười khổ một tiếng, biết rằng Hoàng Dung vì chuyện của phụ thân mình mà kiêng kỵ chính mình, cũng không thể nói cái gì, “Quách bá mẫu, chất nhi muốn hướng ngài hỏi thăm một người.”

“Người nào?”

“Đào Hoa Đảo chủ, Hoàng Dược Sư, phụ thân của Quách bá mẫu.” Lần này hắn xuống núi, mục đích cũng chính là tìm Hoàng Dược Sư, nhưng đến hôm nay, thời gian bị trì hoãn dài như vậy, cũng không biết cô cô ở Cổ Mộ giờ như thế nào.

Trong lòng Hoàng Dung sớm đã có nghi hoặc, giờ phút này nghe Dương Quá nói ra tới, nửa thật nửa giả nói:

“Ngươi tìm cha ta? Đáng tiếc, ta cũng không biết ngài đang ở chỗ nào.”

Dương Quá tuy rằng cũng nghĩ tới sẽ là như thế này, nhưng nghe được đáp án từ miệng Hoàng Dung, vẫn là che giấu không được mất mát trong lòng.

“Đến Quách bá mẫu cũng không biết, chất nhi nên đến nơi nào tìm đây?” Tìm không được Hoàng Dược Sư, cô cô sớm muộn gì cũng sinh bệnh, bước lên vết xe đổ của tổ sư bà bà.

Vân Thanh nhãn lực vô cùng tốt, mặc dù cách rất xa, biểu tình trên mặt Dương Quá nàng xem đến rõ ràng.

Hoàng Dược Sư mặc dù không có nhãn lực tốt như vậy, nhưng nội lực thâm hậu, đối thoại giữa bọn họ lại nghe được rõ ràng.

Chỉ cảm thấy đứa nhỏ này đối với Vân Thanh vô cùng để tâm.

Vân Thanh nhìn Hoàng Dược Sư ở bên cạnh, nhịn không được kêu một tiếng:“Đại ca.”



“Nàng yên tâm, chờ một lát nữa chúng ta liền đi xuống.” Giải quyết tốt sự tình của Dương Quá, cũng chỉ còn lại dư lại tung tích của Tôn bà bà.

……………………….

Dương Quá ngẩn ngơ có chút mất mát, Trình Anh ở một bên ôn nhu an ủi hắn, “Dương đại ca, chúng ta nhất định có thể tìm được sư phụ của ta.”

Dương Quá miễn cưỡng gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, lại nghe thấy Quách Tĩnh nói, “Quá nhi, con chớ có đi, Quách bá bá có rất nhiều chuyện muốn cùng con nói, chờ đại hội anh hùng kết thúc, chúng ta nhất định phải hảo hảo trò chuyện một phen.”

Dương Quá gật gật đầu, nhìn nhìn nhóm người Toàn Chân giáo, lại nhìn nhìn Trình Anh cùng Lục Vô Song, cũng không nói cái gì nữa.

Vân Thanh ở trên nóc nhà nhìn đến rõ ràng, nàng rất muốn đi xuống dưới gặp mặt trực tiếp Dương Quá, nhưng cảnh tượng như lúc này cũng xác thực không dễ dàng.

Phía dưới tiếp tục bận rộn, tiếp theo, mọi người sẽ tuyển ra võ lâm minh chủ, như cũ chính là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi Hồng Thất Công.

Có điều, Kim Luân Pháp Sư cũng giống như trong nguyên tác, xuất hiện đến đây.

Trong sách, Dương Quá là bởi vì Tiểu Long Nữ bị binh khí của Kim Luân Pháp Sư làm bị thương, mới có sự tình sau đó, nhưng hôm nay…..Vân Thanh rất muốn biết, sự tình đến tột cùng là sẽ phát triển như thế nào.

Quả nhiên, hết thảy xảy ra đều giống nguyên tác, dựa vào các trận tỷ võ, Hoàng Dung định xuống, ba trận thắng hai, Chu Tử Liễu lại bởi vì Hoắc Đô dùng ám khí mà chuyển bại thành thắng.

Sau đó là Đạt Nhĩ Ba lên sân khấu, Vân thanh nhìn đến rõ ràng, chỉ thấy một đoạn binh khí không nghiêng không lệch, nện xuống bên chân phải của Trình Anh.



Trình Anh nguyên là đang cùng Lục Vô Song nói cái gì, căn bản không có chú ý đến, thẳng tới khi trên chân truyền đến đau đớn, mới nhịn không được kêu ra tiếng.

Trong lòng Dương Quá vốn đã luôn không cao hứng lắm, chính mình xuống núi gặp được Lục Vô Song, sau đó cùng Lý Mạc Sầu đấu trí đấu pháp, trì hoãn thời gian dài như vậy, nhưng vẫn không hoàn thành được chuyện tìm thấy Hoàng Dược Sư.

Trình Anh bị thương, tuy rằng không nhìn thấy biểu tình của nàng, nhưng một đôi mắt để lộ ra sau mặt nạ, thần sắc lại cực kỳ giống thời điểm ngày thường Vân Thanh hay nhíu mày.

“A Anh, không có việc gì đi?” Trình Anh miễn cưỡng cười, nói:“Ta không đáng ngại.”

Dương Quá nhìn bộ dáng này của Trình Anh, thật giống Vân thanh, chỉ cảm thấy ngực nóng lên, sau đó thân mình một nhoáng đã đi đến sân trong.

Vân Thanh xem đến ngây ngẩn cả người, không dám tưởng tượng ra, sự tình lại có biến cố như vậy.

Hoàng Dược Sư lại là hừ lạnh một tiếng:”Xuẩn nha đầu này, cư nhiên có thể bị một cái đồ vật như vậy đánh đến kêu ra tiếng. Bốn năm công phu này của nàng xem như công cốc.”

Vân Thanh lại cười, nhẹ nhàng dựa vào trên người Hoàng Dược Sư, nói:”Đại ca, võ công Quá nhi ta rõ ràng, tuy rằng không kém, nhưng nghĩ lại vẫn không phải là đối thủ của tên hòa thượng đầu trọc kia.”

“Vạn nhất nếu Quá nhi gặp nguy hiểm, ta chỉ có thể ỷ vào đại ca ra tay cứu giúp a.” Hiện giờ chính mình có thai trong người, Hoàng Dược Sư nhất định không đồng ý cho nàng động võ, kia Dương Quá vạn nhất đấu với Kim Luân, này cũng chỉ có thể dựa vào hắn.

Hoàng Dược Sư gật đầu, “Dựa theo sự quan tâm của Quách Tĩnh đối với Dương Quá, cũng sẽ không mặc kệ hắn. Huống hồ, Dương Quá đã học qua Lăng Ba Vi Bộ, mặc dù đánh không lại, muốn đào tẩu, hẳn vẫn là có thể.”

Quả nhiên, tình cảnh trong sân cùng những gì Vân Thanh dự đoán không khác nhau là mấy, Dương Quá triển khai võ công liền nhẹ nhàng mà thắng Hoắc Đô.

Vân Thanh nhìn Dương Quá đại triển uy phong, rất là cao hứng:”Đại ca, Quá nhi tính tình hoạt bát, rất là thích hợp tu luyện võ công Tiêu Dao phái, hắn thiên tư lại cao, chàng xem võ công khó hắn còn có thể?”