Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

What? Tôi Trở Thành Chị Gái Tôn Ngộ Không?

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đại vương, đại vương, có người muốn gặp ngài.”

Tôn Ngộ Không lúc này đang tu luyện, Tôn Dung nghe được giọng của con khỉ già lập tức đi ra, đi ra bên ngoài động phủ thì nhìn đến một người phụ nữ.

“Là người từ phương nào tới?”

“Bần ni pháp hiệu Vô Trần, là một tán du, nghe nói Hoa Quả Sơn có một tiên thai tu luyện thành công, đặc biệt tới đây bái kiến.”

Tôn Dung đảo mắt cũng không giải thích thân phận của cô ta, cô chỉ đáp lại: “Tại hạ là Tôn Dung, là sư tỷ của Tôn Ngộ Không, có chuyện gì cứ nói với ta cũng giống nhau.”

“Tự nhiên, bần ni lần này tiến vào là vì đưa tặng tiên thai bảo vật, chỉ là bảo vật kia thật sự quá nặng, bần ni không thể xê dịch được nó.”

“Không biết là bảo vật ra sao?”

“Ở Đông Hải kia có một cây gậy gọi là Định Hải Thần Châm Thiết, vật này có sức mạnh vô cùng lớn, trùng hợp bần ni cùng lão Long Vương kia có quen biết nhau, ông ấy muốn kết giao với tiên thai nên muốn tặng cây gậy Định Hải Thần Châm Thiết này cho tiên thai.”

[Không nghĩ tới cốt truyện đẩy tới nhanh vậy, cô chính là muốn cái gậy Như Ý Kim Cô Bổng này một cách hợp pháp hợp quy, ai tới nói cũng không thể nói năng gì được, hơn nữa còn khiến cho lão Long Vương không thể đi Thiên Đình cáo trạng.]

“Chuyện này chỉ sợ không ổn, sư đệ nhà ta là con khỉ chính trực sao có nhận quà chùa thế.”

“Đạo hữu, lời này sai rồi, thiên tài địa bảo người có duyên ắt sẽ có được, thời gian gần đây cây gậy Định Hải Thần Châm Thiết này thường xuyên gây ra động đất là Đông Hải không được an bình, bên dân chúng ven biển càng khổ không thể nói nổi.”

“Ý của đạo hữu là, cần sư đệ tôi thu phục cây định Hải Thần Châm Thiết này, giải trừ thiên tai bên bờ biển cho người dân?”

Phật dạy rằng: “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa.”

“Đạo hữu đã nói vậy, chị em chúng tôi sao có thể khoanh tay đứng nhìn, cô chờ ở đây, tôi đây liền đi gọi Tôn Ngộ Không tới.”

Tôn Dung truyền âm cho Tôn Ngộ Không, sau đó cả ba người cùng đến biển Đông.

Đến biển Đông phát hiện nơi này xác thực không hề bình yên, sóng biển cuồn cuộn, mưa rơi liên miên trên bờ biển, người dân lầm than.

[Vì tặng Như Ý Kim Cô Bổng cho Tôn Ngộ Không quả thật đã tốn không ít công sức cùng tiền vốn, những người dân kia rõ ràng là do tôn binh cua tướng trong Long Cung biến hình thành, kế tiếp tới lượt tôi biểu diễn đây.]

Khi nhìn thấy con khỉ này an tĩnh, Bồ Tát trong lòng cũng nổi lên sóng ngầm, khổng phải nói cái con khỉ này tính tình nóng nảy dể nổi nóng đâu rồi? Sao lại có thể bình tĩnh đến thế?

Có thật sự bị con yêu quái nào giả dạng? Đông Hải Long Vương đã sớm chờ lâu ngày, ông đưa mắt nhìn người đầu tiên chính là Bồ Tát, tiếp theo đó mới nhìn về phía Tôn Ngộ Không đi ở phía sau.

“Nghĩ đến vị này chính là thần thai ở Hoa Quả Sơn, quả thực rất uy vũ, ta đã biết đến vị trí của nó ở đâu, mọi người cứ đi theo sau ta.”
« Chương TrướcChương Tiếp »