Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh Của Tôi

Chương 43: Thế thân của hung thủ.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hiện trường tử vong của Trương Thư còn máu me hơn của Hoàng Trì.

Ngoại trừ những dấu vết trên mặt đất, quần áo của cô thì hỗn độn, da thịt lộ qua khỏi quần áo hằn rõ những vết xanh tím.

Ứng với lời tiên đoán bị xâm phạm.

Ánh đèn ở hiện trường cũng khác so với của Hoàng trì, ở đây ánh sang đầy đủ nhưng không quá mạnh, có điều vẫn nhìn rõ xung quanh.

Cặp mắt của Trương Thư là hai lõm máu, sắc mặt trắng bệch, còn có máu từ hốc mắt chảy ra, nhìn một lần khiến người ta ám ảnh không thôi.

Sao trên đời lại có một người tàn nhẫn như vậy, có thể làm ra chuyện xẻo hai mắt người khác? Thẩm Nguyên Gia có thể tưởng tượng được tấm lý của hắn ta vặn vẹo đến mức nào.

Cô di chuyển ảnh sang bên trái, cuối cùng cô cũng xác định hiện trường tử vong của Hoàng Trì và Trương Thư không giống nhau. Địa điểm của Trương Thư trông rất đơn sơ, nền xi măng, không có trang trí gì hết.

Ảnh toàn cảnh mà weibo cung cấp cũng có giới hạn, cô không thể tìm manh mối trong phòng được.

Nhưng đột nhiên cô chú ý tới một nơi giống như là rất quen thuộc.

Thẩm Nguyên Gia bị suy nghĩ này làm hoảng sợ, vội vàng lắc đầu. Cô lại tập trung hồi tưởng lại, muốn biết suy nghĩ này từ đâu đến.

Nhưng có lẽ chỉ giống nhau vài phần nên cô vẫn chưa nhớ ra nơi đó là đâu.

Thẩm Nguyên Gia tạm thời bỏ qua chuyện này, tiếp tục xem ảnh, thời gian năm phút có hạn, không thể lãng phí.

Lúc di chuyển ảnh sang bên phải, cô đột nhiên thấy nửa gương mặt bên phải.

Là một người đàn ông.

Tim Thẩm Nguyên Gia cũng tăng tốc. Cô ngẩng đầu nhìn Giang Bạn phía trước, "Cảnh sát Giang, các anh có thông tin và ảnh chụp của những người quen biết với Hoàng Trì không?"

Giang Bạn lập tức trả lời: "Có."

Thẩm Nguyên Gia nhoẻn miệng cười, "Tôi nghĩ là tôi có thể tìm được hung thủ."

Giang Bạn giương mắt nhìn cô trong kính chiếu hậu, gương mặt của cô mang theo nét cười, trái ngược với vẻ lạnh lùng thường ngày. Anh lên tiếng, "Thế thì còn gì bằng."

(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên truyenhdt.com alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)

...

Căn cứ vào manh mối mà Thẩm Nguyên Gia cung cấp, kẻ tình nghi có chữ "Mộc" trong tên, là người quen với Hoàng Trì. Lưu Hà Dương và Lý Thần đã đi điều tra lại một vòng bạn bè xã giao của Hoàng Trì.

Lúc này Thẩm Nguyên Gia và Giang Bạn đã về đến sở cảnh sát.

Mà Lý Thần cũng bắt được một người tên là Lý Nguyên.

"Dựa vào hai manh mối trên, chúng tôi điều tra lại vòng xã giao của Hoàng Trì, trong đó có tổng cộng sáu người trong tên có chữ "Mộc", ba người là nữ, một người là họ hàng đã 60 tuổi, bệnh liệt giường, còn có một người là bạn trai cũ, một người là bạn học."

"Lúc chúng tôi đến nhà Lý Nguyên, hắn ta muốn tháo chạy nhưng bị chúng tôi bắt được, nghi ngờ hắn có liên quan đến sự việc này."

Lý Thần vừa đi theo bên cạnh Giang Bạn, vừa báo cáo tình huống.

Thẩm Nguyên Gia đứng bên kia, hôm nay cô mang giày cao gót nên khi đứng cùng hai người đàn ông này cũng không tính là lùn.

Giang Bạn thì khỏi nói, vóc dáng cao lớn. Lý Thần và Lưu Hà Dương cũng một mét tám, Thẩm Nguyên Gia đứng cùng hai người họ thì không khác nhau mấy, khiến cho bọn họ ngỡ ngàng.

"Em đã thẩm vấn hắn nửa tiếng trước, hắn ta trực tiếp nhận tôi, nhưng em cứ có cảm giác hắn nói dối, đang che giấu điều gì đó. Vị trí giam cầm hai người bị hại ở đâu hắn cũng không nói."

Lý Thần dừng ở trước cửa phòng thẩm vấn.

Thẩm Nguyên Gia không nói gì cả, nhìn chằm chằm người đàn ông đang cúi đầu ở bên trong.

Lý Thần đưa tài liệu cho Giang Bạn. Thẩm Nguyên Gia xoay đầu một cái là thấy được nội dung bên trong, Giang Bạn còn nghiêng về phía cô một chút, "Xem thôi đừng nói."

Cô bĩu môi, dùng tốc độ nhanh như gió mà lướt.

Thông tin của Lý Nguyên rất đơn giản, là bạn học với Hoàng Trì, hai người đều cùng chuyên ngành, cũng cùng xuất thân, cố gắng sinh sống ở thành phố nên cũng được coi là đồng hương. Tóm tắt tiểu sử cũng rất đơn giản. Có cả việc trước kia từng theo đuổi Hoàng Trì đến kinh thiên động địa ai ai cũng biết, cũng phải theo đuổi mất hai năm.

Nhóm Lý Thần phá mật khẩu tài khoản mạng xã hội của Hoàng Trì, tìm được vài đoạn trò chuyện.

Sau khi Lý Nguyên tốt nghiệp thì thường xuyên nhắn tin cho Hoàng Trì, toàn là mấy câu thả thích. Hoàng Trì đương nhiên không trả lời lại, không bận tâm đến chuyện này.

Cho nên họn họ cảm thấy khả năng vì yêu mà sinh hận rất lớn.

Trên thế giới này có nhiều vụ án như vậy, có một nửa trong số đó đều là gϊếŧ người vì tình, nếu không thì cũng liên quan đến chuyện tình cảm.

Có điều mấy thông tin này không phải thứ Thẩm Nguyên Gia cần.

Nhớ lại nội dung tương lai của Trương Thư, điều cô cần làm bây giờ chính là xác định xem Lý Nguyên có phải là người xuất hiện trong ảnh hiện trường hay không.

Nếu đúng là như vậy thì có thể phá án rồi.

Nếu không thì vẫn phải tiếp tục tìm.

Thẩm Nguyên Gia giương mắt, chủ động mở miệng, "Tôi có thể đi vào một chút không?"

Giang Bạn nhìn cô, im lặng hồi lâu rồi nói: "Đương nhiên là được, nhưng mọi cử chỉ và lời nói của cô đều bị chúng tôi giám sát."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu, "Không mất nhiều thời gian đâu."

Lý Thần đứng một bên không nói lời nào, chỉ lặng lẽ khϊếp sợ.

Từ khi nào mà đội trưởng trở nên dễ nói chuyện như vậy? Quả nhiên câu nói "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân" của ông cha ta nào có sai.

Trước kia anh chưa thấy Giang đội như thế bao giờ.

Lý Thần tiến lên giới thiệu, "Thẩm tiểu thư, bên trong là phòng thẩm vấn, chúng tôi có thể thấy bất cứ hành động của cô từ bên ngoài, tôi nghĩ là cô đã biết."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu, "Cảm ơn cậu."

Dù sao thì giám sát cô cũng không nhìn thấy được nội dung trên điện thoại của cô.

Giang Bạn hất cằm, "Cậu đưa cô ấy vào đi."

Lý Thần đáp ứng, đẩy cửa ra cho Thẩm Nguyên Gia đi vào, nhỏ giọng nói: "Nếu có chuyện gì thì cứ kêu cứu, chúng tôi ở ngay bên ngoài."

Thẩm Nguyên Gia nhìn Lý Nguyên, nhẹ nhàng gật đầu.

Bên trong phòng thẩm vấn thật sự rất khác so với bên ngoài, Thẩm Nguyên Gia cảm nhận được rõ áp lực ở đây, chỉ có một cái bàn và vài cái ghế.

Đối diện chính là Lý Nguyên.

Nhìn thấy người đi vào là một cô gái xinh đẹp, trong mắt hắn hiện lên sự ngạc nhiên nhưng lập tức cúi đầu, không nhìn cô thêm.

Lưu Hà Dương chạy bước nhỏ tới cạnh Giang Bạn, hỏi nhỏ Lý Thần, "Thẩm tiểu thư là thần cơ diệu toán thật à?"

Nhìn không giống chút nào nha. Còn trẻ như vậy, lại xinh đẹp như ngôi sao, trái ngược với những kẻ hay bịp bợp lừa đảo trong đầu anh.

Lý Thần xoay đầu, trịnh trọng kể chuyện lạ: "Sao không giống? Người ta rõ ràng có bản lĩnh. Chẳng phải nhờ manh mối của cô ấy mới tìm được Lý Nguyên sao? Nếu không thì sao cậu biết tên hung thủ có chữ "Mộc"?"

Anh càng nghĩ càng thấy thần kỳ. Chỉ đi đến nhà Hoàng Trì có một chuyến màn đã đoán ra được thân phận và một phần tên của đối phương.

Thẩm Nguyên Gia hỏi mấy câu râu ria, đối phương cũng rất phối hợp trả lời.

"Cậu và Hoàng Trì từng yêu đương rồi sao?"

"Chưa từng."

"Cậu thường xuyên nhắn tin trên mạng cho Hoàng Trì sao?"

"Phải, tôi hay tìm cậu ấy nhưng cậu ấy không trả lời tôi."

"Tên weibo của cậu là gì?"

Hỏi mấy câu để che mắt, Thẩm Nguyên Gia làm như thuận miệng hỏi ra câu cuối, tay đặt trong túi vô thức nắm chặt.

Lý Nguyên trả lời theo phản xạ có điều kiện. Chuyện này cũng bình thường, khi hỏi một người vẫn luôn trả lời những câu hỏi đơn giản thì sẽ quen thành thói và không cự tuyệt được những câu hỏi sau.

Thẩm Nguyên Gia thấy một người đàn ông trong ảnh hiện trường cửa Trương Thư nhưng chỉ có nửa khuôn mặt, lúc ấy không rõ ràng, hiện tại nhìn thấy Lý Nguyên thì cảm thấy có chút giống, mà thật ra cũng không giống lắm.

Chủ yếu là nửa khuôn mặt kia nằm trong bóng tối. Cô cứ cảm thấy không đúng chỗ nào nhưng hiện tại không tìm được cách diễn giải. Cô cũng không thể xác định tình huống cục thể.

Vì thế mà những người ở ngoài nhìn thấy được cảnh tượng cô gái lấy di động ra, không có chút dáng vẻ như đang thẩm tra tội phạm.

Lư Hà Dương kinh ngạc kêu lên, "Ơ hỏi xong rồi sao?"

Hỏi mấy câu đơn giản như vậy thì bọn họ hỏi cũng được chứ sao. Vậy có tác dụng không đây.

"Tôi nghĩ chắc là cô ấy đang tính toán gì đó." Lý Thần nói: "Nếu không thì cô ấy sẽ tự đi ra ngoài, chắc là đang bói ở bên trong đó hoặc có thể là đang suy nghĩ."

Nhìn thấy chơi di động vậy mà kêu suy nghĩ, Lưu Hà Dương thiệt là bội phục sự sùng bái mù quáng của Lý Thần dành cho Thẩm tiểu thư.

Anh đi qua đi lại, thấy Giang Bạn có vẻ rất hứng thú nhìn vào bên trong nên bỏ luôn cái ý tưởng nói chuyện tiếp.

Thẩm Nguyên Gia theo dõi weibo của Lý Nguyên.

Cô không biết hắn có phải là kẻ đứng sau hay không nhưng chắc chắn có thể tìm thêm được manh mối từ weibo, là hắn hay người khác làm sẽ rõ ngay thôi.

Weibo của Lý Nguyên còn đơn giản hơn cả Hoàng Trì.

Sau khi theo dõi, di ảnh là một nam thanh niên mặc đồ tù nhân, xem ra tương lai sẽ bị bắt nên chết trong tù.

Ngày tử vong là năm sau, Thẩm Nguyên Gia lướt qua, đi đến lịch biểu.

Hôm nay là ngày 19, Hoàng Trì sẽ bị trẹo chân, thoát khỏi tử kiếp, Trương Thư cũng chưa bị hành hạ vào lúc này.

Các ngày trong lịch đều là màu trắng, chỉ có ngày 25 và 26 là màu đỏ.

Thẩm Nguyên Gia cẩn thận, không xem liền hai ngày đó mà bấm vào các ngày màu trắng. Đều là những chuyện bình thường. Sau đó đến ngày 25.

[Ngày 25 tháng 3 năm 2018] Tinh thần rối loạn.

Thẩm Nguyên Gia thở dài, cô còn tưởng có chuyện gì lớn, không ngờ lại đơn giản như vậy, không có tác dụng đối với cô.

Cô bấm vào ngày tiếp theo, anh mắt sang quắc nhìn dòng chữ.

[Ngày 23 tháng 3 năm 2018] Gánh tội thay.

Cuối cùng Thẩm Nguyên Gia cũng biết cái cảm giác sai sai khi nghĩ Lý Nguyên là người trong ảnh hiện trường. Hóa ra hung thủ thực sự không phải là cậu ta.

Hung thủ là người khác.

*

#14022021.
« Chương TrướcChương Tiếp »