Chương 27

Cô nằm trên gối, Hà Quân Tửu nửa cưỡi trên người cô.

Khuôn mặt cô ở giữa hai chân anh, thật nhỏ nhắn và thanh tú.

Môi lưỡi cô quấn lấy thứ nóng bỏng kia, anh hơi dùng sức, du͙© vọиɠ bạo da^ʍ tràn ngập trong đầu, anh hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến tiếng rêи ɾỉ yếu ớt của cô, anh tàn nhẫn trêu chọc cô, vòng eo mạnh mẽ không ngừng ưỡn thẳng, những ngón tay của anh xuyên qua tóc cô, giữ chặt gáy cô, cắm vào cổ họng cô.

Nhìn cô há to miệng vì ngạt thở, mặt đỏ bừng, nước mắt giàn giụa, song vẫn mυ"ŧ mạnh để anh vui lòng.

Chưa có ai cố ý làm anh hài lòng mà khiến anh thỏa mãn như vậy.

Anh dịu dàng ôm đầu cô, xoa dịu từng cú thúc, nhưng lại dùng côn ŧᏂịŧ to lớn nóng bỏng chơi cô không thương tiếc, nhìn cô rêи ɾỉ không ngừng.

Cách cô thở dốc rất đẹp.

Hà Quân Tửu siết chặt hai tay, cô bị kéo đau, đầu bị anh cố định, trở thành vật chứa côn ŧᏂịŧ anh, mặc anh cắm rút.

Hà Quân Tửu không biết cô yêu anh nhiều như thế nào.

Cô tình nguyện quỳ gối liếʍ anh, tình nguyện làm mọi thứ để lấy lòng anh, làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của anh, chỉ cần anh nói, không có chuyện gì cô không làm được.

Nước mắt cô lăn dài, nóng phỏng người.

Phía dưới cô chảy rất nhiều nước.

Hà Quân Tửu đang làʍ t̠ìиɦ với cô.

Cô vui mừng khôn xiết.

Nếu bạn yêu một người chân thành và hết lòng mong đợi sự đáp lại của người ấy, bạn sẽ rơi vào thế hạ phong, mọi hành động vô tình của người ấy sẽ khiến bạn ngây ngất.

Lúc này, anh đang chăm chú ngắm nhìn cô, từ trên cao thưởng thức dáng vẻ cô sung sướиɠ khi bị chơi, trong mắt anh cũng chỉ có mình cô.

Bây giờ anh hoàn toàn thuộc về cô.

Cổ họng cô mở to kinh khủng, bị côn ŧᏂịŧ anh cắm đến rướm máu.

Côn ŧᏂịŧ chen vào cổ họng nhỏ hẹp, khiến cổ họng cô nhô ra một khoảng.

Muốn ăn hết.

Cô cười nuốt nước bọt, Hà Quân Tửu nổi đầy gân xanh, anh cúi đầu, khàn giọng nói: "Da^ʍ như vậy?"



Hà Quân Tửu chưa từng ngủ với bất kỳ ai, hôm nay anh đã xem một vài bộ phim AV ------ nữ chính trong phim rất nhút nhát.

Anh biết rằng Phó Như Tuyết luôn táo bạo và không biết kiềm chế, nhưng anh hơi ngạc nhiên khi thấy cô da^ʍ như vậy, cô giống như một yêu tinh.

Cô không biết xấu hổ há miệng liếʍ anh, anh rút ra, cô cúi người thè lưỡi đuổi theo.

Quá da^ʍ.

Động tác Hà Quân Tửu càng ngày càng thô bạo, âm mao thô ráp cọ lên khuôn mặt thanh tú của cô, côn ŧᏂịŧ anh vốn đã rất dài, đâm vào càng sâu khiến cổ họng cô căng ra, thở không nổi.

Cảm giác ngột ngạt khiến cô túm chặt lấy chăn.

Cô muốn chết dưới đũng quần của Hà Quân Tửu, bị anh chơi cho đến chết!

Bởi vì cô không muốn quay trở lại thế giới không có anh.

Cô muốn chết ở đây!

Hà Quân Tửu nặng nề thúc mạnh vài cái, xương cụt của cô tê dại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra phun vào cổ họng mỏng manh nhạy cảm của cô.

Mất cảnh giác, cô bị sặc.

Một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh lấp đầy miệng cô, cô nuốt không trôi, nằm trên giường lúng túng ho khan, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khỏi khoé môi, trông cô thật đáng thương và dâʍ đãиɠ.

Hà Quân Tửu hít một hơi, anh lại trở nên cứng rắn.

Anh thật sự muốn chơi chết cô!

Anh chậm rãi thở ra, lấy khăn giấy ở đầu giường lau cho cô.

Nhưng cô lắc đầu, nhẹ nhàng dùng ngón tay cái quệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên môi, đút vào miệng.

Ánh mắt Hà Quân Tửu trở nên sâu thẳm , hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.

Thực sự quá da^ʍ!

Cô ngước đôi mắt ướŧ áŧ lên nhìn anh, thích thú liếʍ ngón tay, như thể đang liếʍ một thứ gì đó rất ngon lành.

Cô nuốt từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Không biết tại sao, nhưng cô rất thích làm như vậy, cô thích nhìn vẻ mặt anh, vẻ mặt mê muội không thể tự giải thoát được.

Có vẻ như anh đã bị gãy trúng chỗ ngứa, khó kiềm lòng nổi.



Điều này rất khác với vẻ lãnh đạm bình tĩnh thường ngày, biểu cảm đó, chỉ có cô mới có thể nhìn thấy.

Cô mỉm cười, cảm thấy rất hạnh phúc.

Cô đã ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hà Quân Tửu.

Cô có một ý nghĩ nực cười, cô muốn sinh con cho Hà Quân Tửu, cô muốn mang thai đứa con của anh.

Cô bị ý nghĩ này mê hoặc, nếu có thể sinh con cho Hà Quân Tửu, ít nhất trong phần đời dài dăng dẳng còn lại, cô còn có con của anh.

Tay Hà Quân Tửu vẫn cầm tờ khăn giấy, cô áp sát vào, thè chiếc lưỡi màu san hô ra, liếʍ láp côn ŧᏂịŧ vừa mới bắt đầu cương cứng sau khi xuất tinh của anh.

Mảnh giấy bị anh ta vò nát, anh muốn chà xát nó thành từng mảnh, giống như anh đẩy Phó Như Tuyết ngã ra giường, để cô dang rộng hai chân, đâm nát tiểu huyệt khát tình của cô.

Từ khi ham muốn này xuất hiện trong đầu, tim anh đập như trống.

Nhưng anh lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Phó Như Tuyết quá da^ʍ, anh có suy nghĩ như vậy là bình thường.

Cô dùng môi và lưỡi liếʍ sạch anh, mặt áp vào đùi anh, còn thỏa mãn nghĩ, cô đã ăn sạch anh.

Cô thật sự muốn kinh nguyệt kết thúc sớm một chút, tinh lực anh dồi dào như vậy, cô muốn được anh cắm vào, chắc chắn cô sẽ chết vì sung sướиɠ.

Hai tay Hà Quân Tửu đỡ đầu cô, sau đó anh cúi đầu hôn môi cô.

Ngay khoảnh khắc ấy, đồng tử Hà Vân giãn nở hết cỡ, cô lo lắng mím môi, nhưng anh đã cạy ra được.

Đầu lưỡi của Hà Quân Tửu với sức mạnh không thể nghi ngờ đẩy hàm răng của cô ra và mυ"ŧ lấy lưỡi cô.

Trong miệng cô, vẫn còn mùi vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙ ——

Cô muốn trốn, nhưng tay Hà Quân Tửu đã giữ chặt đầu cô, không cho cô trốn.

Cô nghe thấy Hà Quân Tửu cười ha hả, anh lại hôn tới hôn lui, rồi mới hỏi cô: “Tại sao lại xấu hổ?”

Cô ngượng ngùng mím môi, trên môi còn có ánh nước, cứng miệng đáp: "Ai xấu hổ?"

Không biết tiếng dương cầm đã ngừng từ bao giờ.

Mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc trong không khí khiến mặt cô đỏ bừng, cô cảm thấy mọi thứ thật tuyệt vời.