Chương 8/2

Thế giới này rất thực tế, đối với một xà nhân tàn tật non nớt như cậu mà nói, có cơm ăn áo mặc cũng không tệ. Mặc dù người hai chân ở thế giới của bọn họ đều bị xem là giống cái, nhưng so với xà nhân bình thường thì tỷ lệ sinh nở khó khăn hơn, hoặc là căn bản không có khả năng thụ thai, chính vì vậy nhóm người hai chân ở đây đã sớm bị chính phủ vứt bỏ một nửa. Và trong cuộc sống hàng ngày, việc bị bắt nạt và làm nhục là chuyện bình thường.

"Chính phủ khốn kiếp!"

"...Hãy suy nghĩ về nó, phải nghĩ nhiều về điều đó."

Chỉ cần sống sót, cậu còn có thể nghĩ ra biện pháp, nhưng nếu muốn hoàn toàn cải thiện cuộc sống của mình và Tô Hoa, muốn thay đổi vận mệnh bị ức hϊếp bất cứ lúc nào của họ... Thì họ nhất định phải thay đổi thân phận làm thường dân của họ đi đã.

Thế giới này thực hành một chế độ đế quốc! Nên cho dù bọn họ là thư xà được chính phủ bảo hộ, nhưng nếu họ gặp phải quý tộc có địa vị cao, thì cho dù có bị gϊếŧ ngay tại chỗ, chính phủ cũng sẽ không vào cuộc, vì dù sao chính phủ cũng là người sẽ phục vụ hoàng thất và quý tộc!

Cho nên cách nhanh nhất để thay đổi thân phận thư xà thấp cổ bé họng này, chính là lấy được một tấm bằng tốt nghiệp từ trường cao đẳng tổng hợp số 1.

Trường cao đẳng tổng hợp số 1 là các trường cao đẳng và đại học, tương đương với Trường đại học Thanh Hoa ngày nay, hoặc Đại học Bắc Kinh. Và bên trong cũng chứa đựng hàng ngàn nghề nghiệp khác nhau được các giáo viên đào tạo rất chuyên nghiệp, là trường học mà giới xà nhân quý tộc phải đi học.

Nếu như nói quý tộc cùng bình dân khác nhau, từ lúc họ chậm rãi học lên thế nào, thì việc có được vào trường cao đẳng tổng hợp số 1 hay không, chính là lúc mang khoảng cách giữa hai tầng lớp hoàn toàn kéo dài ra xa và có sự phân biệt sâu sắc giữa hai tầng lớp đó.

Bất cứ ai có thể tốt nghiệp trường cao đẳng tổng hợp số 1 đều là những người siêu ưu tú, nên cho dù có là một kẻ đang chạy trốn, nhưng nếu người đó có tấm bằng của trường cao đẳng tổng hợp thì cũng sẽ được thăng tiến trong sự nghiệp và được tất cả các bên ưu ái.

Nhưng mà, đó cũng không nằm trong lựa chọn của Hạ Huyền, bởi vì học phí của trường cao đẳng tổng hợp quá đắt!

Hạ Huyền vuốt vuốt giữa lông mày, rồi lại ngồi thẳng dậy và tiếp tục kiểm tra thông tin trên Internet.

Nhưng lần này, cậu không chỉ lướt qua thông tin tuyển dụng của các công ty khác nhau mà còn cẩn thận xem xét cả những tư nhân có ý muốn thuê nhân viên tạm thời với mức lương thấp.

Khi Tô Hoa về đến nhà, nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Hạ Huyền.

Anh khẽ mỉm cười, cẩn thận đóng cửa lại, rồi nhẹ nhàng thu dọn đồ đạc rồi vào bếp.

Hôm nay, anh khó khi mua được một ít xương, muốn bổ sung cho Hạ Huyền.

"Oa! Mùi thơm quá!"

"Cái gì vậy? Nước hầm sao?"

Mùi vị thơm nồng từ trong bếp lan ra bên ngoài, Hạ Huyền khịt mũi, hoàn toàn bị kí©h thí©ɧ sự thèm ăn.

"Ha ha, đúng vậy, tôi thấy cậu trong hai ngày qua đã làm việc rất vất vả, nên muốn bồi bổ cho cậu một chút. " Tô Hoa cười hai mắt cũng cong lên thành hình trăng lưỡi liềm, anh nói: "Cậu ngoan ngoãn đi qua chờ, rất nhanh sẽ chín thôi. ”

"Ờ... Vậy để tôi, đi lấy chén đĩa!" Sắc mặt Hạ Huyền hơi đỏ lên.