Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Phi Vạn Phúc

Chương 70

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không lâu sau, Cố Dung cười: “Xem ra Đoan Vương Phi đi tìm người cũ của mình rồi.”

Ta ngẩn ra: “Người cũ?”

Cố Dung gật gật đầu: “Trước khi xuất giá, Đoan Vương Phi có một thanh mai trúc mã, người này họ Trịnh tên Hoài, tự là Doãn Kỳ.”

“Trịnh Doãn Kỳ?” Ta lại sửng sốt: “Chàng nói chính là Trịnh Tướng quân tám năm trấn thủ tại Nam Cương?”

“Đúng vậy.” Cố Dung uống một hớp cháo, vô cùng bình thản.

“Hai người bọn họ… còn có chuyện xưa nữa sao?” Ta chớp chớp mắt.

Cố Dung “Ừ” một tiếng.

“Thực sự là cùng đường mạt lộ, Đoan Vương thế mà để Vương Phi của mình đi tìm người cũ cầu viện binh. Đúng là vừa đáng thương lại vừa buồn cười.”

Nói xong Cố Dung hừ lạnh một tiếng.

“Ý của Vương Phi là… Đoan Vương Phi đi mượn binh?”

Phong Ninh cắn một miếng bánh bao lại nuốt không trôi, hai mắt trợn ngược:

“Đoan Vương kia muốn làm phản sao?”

Phong Ninh dường như lẩm bẩm, mặc kệ trên tay có dính dầu hay không, duỗi tay sờ sờ cằm, ra vẻ suy tư:

“Xem ra… phủ Cảnh An Hầu nên luyện binh một chút rồi.”

Cố Dung liếc xéo qua, yếu ớt nói:

“Ngươi không cảm thấy ngươi nói nhảm quá nhiều sao?”

Phong Ninh vỗ một cái vào miệng mình, cười nói: “Không nói, không nói. Ăn xong ta sẽ đi ngay, thay cho đội Tiểu An, tiếp tục ngồi xổm ở phủ Đoan Vương.”

Lời vừa rơi xuống, đã thấy Phong Ninh cúi đầu ăn như hổ đói, càn quét đồ ăn như gió cuốn còn chưa nói, trước khi đi còn thó thêm củ khoai lang đỏ.

Phong Ninh đi rồi, Cố Dung mới đỡ trán ai oán:

“Trâm Trâm, ta thực sự không biết vàng thau lẫn lộn thế nào mà Phong Ninh lại trở thành mật thám của phủ Cảnh An Hầu ta.”

Ta có ý an ủi:

“Hắn vẫn có ưu điểm riêng, tỷ như khinh công, lại như… lại như… như…”

Ta như nửa ngày cũng không biết như ra cái gì để làm lý do.

Ta cười cười, vỗ nhẹ lên tay Cố Dung:

“Lại tỷ như, hắn ăn rất được mà.”

Sau khi nghe xong, Cố Dung dường như hôn mê tại chỗ.

Liên quan đến chuyện ở Ngọc Lan Trai, chúng ta đều cho rằng đè xuống được điểm yếu của bọn người Dự Vương, trận chiến này chỉ có thắng, không thể nào thua. Nào có ngờ tới, ngay trong đêm bức thư được gửi đi, An công công kia thả một mồi lửa. Trong đêm tối tịch mịch, ảnh lửa gào thét ngút trời, hồi lâu sau vẫn không thể dập tắt.

Ngọc Lan Trai từng nổi danh khắp Kinh thành đã bị thiêu rụi chỉ trong vòng một đêm, An công công đã ch.ết, gần trăm tên thích khách mất tích bí ẩn, mọi chứng cứ và những mối liên hệ đều bị ngọn lửa nuốt thành tro tàn, phảng phất như Ngọc Lan Trai chưa từng tồn tại.
« Chương TrướcChương Tiếp »