Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

» Tác Giả: Nha Tiểu Quyển
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 5.5 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 2 Bình chọn
Nàng là Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc, nàng đã từng là tam tiểu thư của Âu Dương Gia ở vương triều Lung Nguyệt, tuyệt sắc khuynh thành, nhưng lại là đứa bé ngốc có khả năng yếu kém và là cỗ máy gϊếŧ người máu lạnh nhất mang mã số 732, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ thì không tiếc điều gì.

Trong một đêm Âu Dương thế gia bị diệt môn, tỷ tỷ xinh đẹp mất đi tung tích, muội muội ngây thơ phải chịu lưu lạc phong trần, chịu khổ bán thân. Một vị khách quý thần bí bỏ ra vạn lượng hoàng kim để mua một đêm của nàng. Mặc áo ngủ bằng gấm đi vào Cẩn Vương phủ. Lấy minh châu làm đèn, bạch ngọc làm giường.

Nam tử tóc trắng từ trên cao nhìn người nằm trên giường ngọc, trên khuôn mặt tuấn mỹ nổi lên ý cười: “Sùng Hoa, ta đã nói với nàng, đừng bao giờ để cho ta bắt được nàng.” Không có bối rối, chỉ có một tia khó hiểu trong đôi mắt lạnh lùng...

Một thước lụa trắng lướt xuống, nam tử tóc trắng chống cằm, nghiêng người dò xét nàng, ý cười nổi bên môi, nói:
“Bỏ áo ngủ bằng ngấm của nàng ra nghiệm hồng. Nếu còn lạc hồng liền để cho nàng đi Tiêu Sắt viện , nếu không còn thì thưởng cho các ngươi.”
Chỉ là, không nghĩ tới thị vệ cận thân vừa tiến đến, máu văng khắp nơi.
Nam tử tóc trắng quay đầu chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, thình lình môt cây chủy thủ đâm thẳng đến cổ họng của mình. . . . . .
Giọng nói lành lạnh, không nóng không vội, không hoảng hốt không sợ hãi, “Còn muốn nghiệm hồng sao?”
Nam tử tóc trắng càng mang theo ý cười nói:
“Vậy thì do ta tự mình nghiệm. . . . . . Sùng Hoa.”
Ngón tay thon dài, mơn trớn từng chút trên thân trắng noãn. . . . . .
***
Ngàn năm một giấc chiêm bao, chỉ vì một mình nàng mà tỉnh.
Chương 1: Ngắm bắn
Một chiếc Chevrolet màu đen bóng đang chạy vượt quá tốc độ trên đường quốc lộ từ Vân Nam đến Phú Ninh.

"Âu Dương, có chuyện gì vậy?" Giáo sư Hà Điền nắm dây an toàn, vẻ mặt kinh hãi nhìn sang Âu Dương Sùng Hoa lái xe .

Âu Dương Sùng Hoa nhìn trong gương, chú ý thấy một chiếc xe Santana màu trắng đang một mực theo đuôi ở phía sau , lạnh lùng nói: "Có người theo dõi."

"Theo dõi? Điều đó không có khả năng. Lần này đi, hành động rất bí mật, làm sao có thể bị theo dõi." Giáo sư Hà Điền đưa tay lên đẩy gọng kính đen ở trên sống mũi, không dám tin lời người bên cạnh, quay đầu lại nhìn về phía phía sau, với tay lấy chiếc khăn bên cạnh để lau mặt mình.

Quả nhiên, đằng sau chiếc Santana chạy với tốc độ xe không tầm thường đang theo sau bọn họ.

"Cúi xuống." Âu Dương Sùng Hoa tay lái xoay chín mươi độ, thân xe nghiêng ngăn trước mũi xe chạy sau..

Giáo sư Hà Điền chỉ cảm thấy như mình bị đau tim, tim như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực, mới ngẩng đầu, hô to một tiếng: "Xe —— Âu Dương —— xe!"

Trời ạ! Hắn quả thực không thể tin được vào hai mắt của mình, xe của bọn hắn hiện tại chính là chặn ngang những chiếc xe kia xuyên qua đường lớn.

Những thanh âm gào thét, phảng phất trong tai nàng đều có thể bị phá vỡ .

Giáo sư Hà Điền một tay cầm chặt lấy dây an toàn, một tay nắm chặt trái tim mình.

Sắc mặt sớm đã sợ hãi có chút trắng mang theo màu xanh.

Trái lại Âu Dương Sùng Hoa ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt, tựa hồ không có cảm giác gì.

Giáo sư Hà Điền đến bây giờ vẫn còn có thể hồi tưởng lại ngày đầu tiên nhìn thấy Âu Dương Sùng Hoa thì đã bị rung động.

Đơn giản là vì ánh mắt lạnh lùng kia nhìn như mặt nước hồ lạnh lẽo.

Chưa bao giờ gặp qua người nào có ánh mắt lãnh mạc vô tình như người chết. Bất quá với thực lực của Âu Dương Sùng Hoa , sau vài ngày ở chung, hắn đã hiểu được.

Rất nhiều người muốn lấy mạng cô, bọn họ mấy ngày nay đã liên tục gặp những kẻ bắn tỉa rồi.

Đây cũng là lí do tại sao hôm nay lại vội vàng dời trận địa đi. Nguyên nhân chính là vì có thể thoát khỏi những kẻ muốn đoạt mạng người kia.

"Bang bang" tiếng sung vang lên bên tai Giáo sư Hà Điền.

"A a —— bọn họ nổ súng, bọn họ nổ súng." Giáo sư Hà Điền lên tiếng kêu to.

Âu Dương Sùng Hoa thắng gấp, người trong nháy mắt chui ra khỏi xe, đứng giữa dòng xe chạy nhiều như dòng nước, đem khẩu súng giấu kín ở áo móc ra hướng về phía chiếc xe Santana trước mặt mà bắn, không chút do dự mà bắn.

"Bang bang bang bang"

Sau đó, Âu Dương Sùng Hoa xoay người rời khỏi.

Vang vọng khắp bốn phía là những tiếng nổ mạnh.

Giáo sư Hà Điền kinh ngạc nhìn Âu Dương Sùng Hoa ngồi trở lại trong xe , quay đầu lại, nhìn về phía chiếc xe Santana đang bị thiêu đốt, nơm nớp lo sợ hỏi: "Âu Dương, ngươi sử dụng vũ khí gì mà lại lợi hại như vậy?"

"Khẩu súng này có đường kính 50cm, có thể lắp lại, thêm vào nòng súng dài tầm bắn có thể đạt tới hai trăm mét. Sức tàn phá rất lớn, khuyết điểm sau cũng lực lớn." Âu Dương Sùng Hoa đạm mạc nhìn Giáo sư Hà Điền, bắt đầu nổ máy, rất nhanh sau đã không thấy bóng dáng chiếc xe.

Giáo sư Hà Điền hai tay vỗ vào nhau, âm thầm niệm một câu: A di đà Phật. . . . . .

🎲 Có Thể Bạn Thích?