Chương 39

Chương 39

Ngày Yến Linh cầu hôn, không biết nguyên nhân gì, lúc đang chờ Nạp Lan Vân Khê đến, hắn đã rời đi, cho nên hai người không gặp mặt, Nạp Lan Vân Khê âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu hắn ở đây lại một lần nữa hỏi nàng có nguyện ý làm trắc phi của hắn hay không, nàng không biết bản thân có thể nhổ nước bọt vào mặt hắn hay không.

"Phù." Nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ đó, nàng lúc này nhịn không được liền cười ra tiếng, loại người như hắn thật sự đáng bị nhổ nước bọt vào mặt mà.

"Tiểu thư, nghe nói trong phủ xảy ra chuyện rồi."

Nạp Lan Vân Khê đang cầm bình trà màu xanh lá cây pha từng chút một, nghĩ đến hôn sự của Hầu phu nhân sắp xếp cho nàng và thiếu gia phú gia, liền thấy Hà ma ma vén rèm đi vào nói với nàng.

"Hử, có chuyện gì xảy ra?" Nạp Lan Vân Khê thuận miệng hỏi.

Lão phu nhân bảo Hầu phu nhân mời Tề phu nhân hôm nay đưa theo Tề gia công tử Tề Dật đến Hầu phủ gặp mặt, dù sao Nạp Lan Vân Khê lúc trước và hiện tại không giống nhau, nàng vẫn phải quan tâm tới chuyện hôn sự của mình, nếu không tương lai xảy ra chuyện gì Dung Ngọc trách móc thì không bù đắp được mất.

Cho nên lúc này nàng đang chờ đợi, chờ mẹ con Tề thị đến, nàng cũng muốn xem, người con trai thứ hai của thương gia giàu nhất kinh thành mà Hầu phu nhân sắp xếp cho nàng là người như thế nào.

"Hầu gia vừa rồi trở về phủ liền tức giận, tháng này việc làm ăn tơ lụa của Hầu phủ mất rất nhiều tiền, đang nổi trận lôi đình ở thư phòng, phu nhân cùng đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều đã vào đấy rồi."

Lông mày Hà ma ma hiện lên sắc bén, chậm rãi nói.

“Những việc này đều do phu nhân phụ trách.”

Nạp Lan Vân Khê nằm xuống gối chuẩn bị ngủ, nàng vừa nghe vậy tinh thần liền tỉnh táo, thật là quá tốt.

"Đúng vậy, cho nên lão gia bảo phu nhân gọi tổng chưởng quỹ sản xuất tơ lụa tới, buổi chiều ông ấy muốn kiểm tra đối chiếu sổ sách, phu nhân lúc này đang bận đến tối mặt tối mũi."

"Bà có biết tại sao lại lỗ vốn không?" Nàng nói.

Nạp Lan Vân Khê cảm thấy việc này rất kỳ lạ, nếu như tơ lụa là thứ kinh doanh có lợi nhuận cao nhất của Hầu phủ, vậy kinh doanh thua lỗ chắc chắn Hầu phu nhân phải phát hiện ra, nếu bà ta phụ trách quản lý việc làm ăn này, vậy hẳn là ngay từ đầu đã phát hiện sai sót để kịp thời ứng phó, vì sao đến lúc này mới phát hiện hơn nữa Nạp Lan Khang tại sao lại biết.

"Nghe nói Hầu gia hôm nay đi ngang qua trang trại tơ lụa, liền muốn đi vào nhìn một chút, vừa vào liền phát hiện việc làm ăn thất thoát, không bằng năm trước, nếu không phải sắp đến Tết, là thời điểm kinh doanh hưng thịnh, ông ấy sau khi điều tra mới hỏi ra được nguyên nhân. Thì ra ba bốn tháng gần đây, số tơ lụa ghi trong sổ sách đều thua lỗ, ông ấy sau khi biết được vừa sợ vừa giận, ông ấy liền nổi trận lôi đình.”

Hà ma ma nói với Nạp Lan Vân Khê, Nạp Lan Vân Khê nghe xong ngẩng đầu nhìn Hà ma ma một cái, lại cúi xuống.

“Hà ma ma, bà làm sao nghe được những tin tức này bí mật này ở chỗ phu nhân vậy?”

“Xin người thứ tội, năm ngoái khi lão nô rời khỏi Hầu phủ một tháng về quê chạy tang, sau khi trở về thiếu gia không còn, mà trước đấy vài ngày đại hôn người lại thiếu chút nữa bị...”

Hà ma ma dừng một chút tiếp tục nói: "Sau đó lão nô vì muốn an tâm hơn, mua chuộc được một nha đầu bên cạnh phu nhân, nghĩ rằng ngộ nhỡ có việc gấp có thể dùng được, hôm nay lão nô nghe được trong thư phòng lão gia có tiếng quát lớn, liền lặng lẽ tìm nha đầu kia hỏi thăm một chút, lúc này mới biết được chuyện này.”

Hà ma ma biết mình không giấu được Nạp Lan Vân Khê, cũng không muốn giấu diếm nàng, dù sao bà ta cũng vì tốt cho nàng, lúc này thấy nàng hỏi cũng bình tĩnh kể ra toàn bộ mọi chuyện.

“Thì ra là như thế, vẫn là ma ma nghĩ chu đáo, vậy hôm nay người của Tề gia tới, sao trước viện lại không có động tĩnh gì?”

Nạp Lan Vân Khê thầm nghĩ nếu là như vậy, hôm nay có lẽ mẹ con Tề gia không tới được, Hầu phủ xảy ra chuyện lớn như vậy hẳn là không rảnh bận tâm chuyện này đâu.

"Lão nô đang muốn nói cho người biết, người của Phu nhân Tề gia hôm nay vẫn đến như cũ, muốn người chuẩn bị."

Hà ma ma nhớ tới chuyện này, vội vàng nói lại cho Vân Khê nghe, sau đó từ trong tủ tìm kiếm, chuẩn bị quần áo thích hợp cho nàng để nàng trang điểm.

"Không cần, dù sao hôn sự này chắc chắn không thành, trang điểm làm gì, ta mặc trang phục như bình thường là được rồi."

Nạp Lan Vân Khê ngăn Hà ma ma lại, hai người nói chuyện một lúc, Lý ma ma trong phòng lão phu nhân liền tự mình tới mời Nạp Lan Vân Khê.

"Tam tiểu thư, lão phu nhân mời người qua đó, Tề phu nhân tới rồi."

Lý ma ma vẻ mặt tươi cười đi vào phòng, cúi người chúc mừng nàng.

"Tiện có ma ma ở đây, mỗi lần đều làm phiền bà đến truyền tin, Thúy Trúc, mang cái vòng ngọc phỉ thúy mà tổ mẫu lần trước thưởng cho ta đưa cho Lý ma ma."

Nạp Lan Vân Khê chuẩn bị cùng Lý ma ma đi vào phòng lão phu nhân, lại quay đầu giao việc cho Thúy Trúc đang sửa sang lại quần áo.

"Vâng." Thúy Trúc trả lời một tiếng, sau một hồi lục lọi, tìm được một cái hộp đưa cho Nạp Lan Vân Khê.

"Ôi, Tam tiểu thư, người làm thế này, lão nô vạn lần không dám nhận."

Lý ma ma có chút được sủng ái đến lo sợ lại có chút kinh ngạc vui mừng liên tục xua tay, vòng ngọc phỉ thúy của lão phu nhân bà ta đã từng nhìn thấy, đó là một món đồ tốt, bà ta không ngờ Nạp Lan Vân Khê lại tặng cho bà ta, tuy rằng trong lòng ngứa ngáy khó chịu, nhưng lại không dám nhận lễ vật quý giá như vậy.

"Cho bà thì bà cầm lấy, bà là ma ma đắc lực nhất bên cạnh tổ mẫu, về sau lão nhân gia còn cần bà chăm sóc, ta cũng chỉ là có một chút thành ý, ma ma vất vả rồi."