Chương 20: Vô tình
Tại Lôi phủ khi chiều nghe con gái cưng về nói cùng tam tiểu thư Lãnh gia đánh nhau Lôi Gia Trực đã rất tức giận cùng với vui mừng nếu đã như vậy ngày mai ông phải tâu hoàng thượng để xem lần này Lãnh Chí Viễn phải làm như thế nào .... Sau khi dùng cơm xong Lôi Gia Trực vào thư phòng hầu như ngày nào cũng vậy đây là một thói quen ... đang ngồi xem sổ sách chợt giọng nói quan lên “ Lôi Gia Trực”
Theo bản năng ông ngẩn đầu lên thấy 1 thiếu niên áo bào trắng khuôn mặt đeo chiếc mặt nạ bạc lộ ra ánh mắt tím
“ Người là ai vì sao nữa đêm đột nhập vào Lôi phủ có tinh ta kêu người bắt ngươi không “ Lôi Gia Trực tuy miệng nói vậy nhưng trong lòng rung sợ Lôi phủ không phải là nhỏ mà người canh gác cũng rất nhiều có thể vào đây không bị phát hiện quả là cao thủ
“ Người trên giang hồ gọi Ta là Vô Tình chắc ngươi nghe cái tên này rồi chứ , cho dù ngươi có kêu ngươi thì thuộc hạ của ngươi cũng sẽ không đấu lại ta còn có chỉ cần ngươi kêu lên một tiếng ta cũng không ngại đưa ngươi đi hầu trà diêm vương đâu “ giọng cao ngạo lạnh lùng nói
“ Ngươi là Vô Tình “
“ Đúng”
Hắn tuy là mệnh quan triều đình nhưng cũng bt ít nhiều về giang hồ mà cái tên Vô Tình này càng quen hơn ... Sát thủ Vô Tình tên như người vô tình máu lạnh ... những người gặp qua hắn đều không ai sống cả ... hắn một đêm gϊếŧ một gia tộc nổi tiến không ai bt trên tay hắn đã dính bao nhiêu máu bao nhiêu mạng người ... mà nay hắn lại tới tìm ông không phải có ai sai hắn đến gϊếŧ ông đấy chứ
“ Ta sẽ không la nhưng không bt các hạ đến đây có vc gì” Lôi Gia Trực kiên dè hỏi
“ Hôm nay ta nghe nói con gái ngươi cùng tam tiểu thư Lãnh Gia đánh nhau nếu ta đoán không lầm thì ngày mai ngươi sẽ tâu với hoàng thượng bắt Lãng Gia đến xin lỗi phải không” Vô Tình hỏi
“ Phải” Lôi Gia Trực trả lời trong lòng không hiểu hắn hỏi chuyện này để làm gì
“ Nếu phải thì ngươi không cần đi nữa mà ngược lại dắt con gái ngươi đến Lãnh phủ xin lỗi đi “
“ Các hạ nói sao , vì sao ta phải làm vậy không đời nào chẳng lẽ các hạ dc Lãnh Chí Viễn thuê đến nói như vậy” Lôi Gia Trực tức giận nói đây là cơ hội ngàn năm để Lãnh Gia cuối đầu trước Lôi gia
“ không có ai thuê ta , chẳng qua chủ tử ta thiếu Lãnh gia một ân đến lúc nên trả ... còn nếu ngươi không làm thì chờ hoàng thượng thu tịch tài sản cùng trở thành thứ dân đi” Vô Tinh ung dung nói
“ ý các hạ là sao” Lôi Gia Trực lo lắng nói
“ Hừ sổ sách nhà ngươi có cuốn nào ta chưa đọc qua , Lôi Gia Trực vì sao phụ thân ngươi đặc ngươi tên Trực nhân ngươi không có chúc nào chính trực cả mà toàn tham lam thôi”
“ Xin nói rõ ra ta vẫn chưa hiểu “ Lôi Gia Trực nói
“ ngươi thân là thừa tướng lại hối lộ , ăn tiền đen để con trai thứ đi trêu chọc con gái nhà người ta bt mà không ngăn còn bịch miệng những người khác mà điều quan trọng nhất là thu thuế cao hơn quy định triều đình đưa ra , không bt nếu hòang thượng bt dc liệu Lôi gia còn hay không nói chi đến trả thù “
“ Ngươi ... ngươi “ Lôi Gia Trực muốn nói làm sao ngươi bt nhưng tức quá nói không dc
“ Ta không nói nhiều thời hạn nhiều nhất của ngươi là trưa mai, nếu như ngươi quyết định như cũ thì chờ Lôi Gia phá sản đi nhưng nhớ lúc đó đừng trách ta không nói trước ... cáo từ” nói xong thân ảnh Vô Tình biến mất
Lôi Gia Trực ngồi thẩn thờ hắn phải làm sao đây nếu không đi thì Lôi gia mấy đời coi như tiêu tan không hắn còn muốn ngồi ghế thừa tướng hừ lần này hắn sẽ đi nhưng không có nghĩa hắn cho qua dễ dàng , hắn cúi đầu một lần thì sau này hắn bắt Lãnh gia phải cúi đầu trăm lần
Đêm khuya phòng Lãnh Băng vẫn cồn sáng mà nàng vẫn còn ngồi uống trà hai bên là tiểu Đào tiểu Mận cửa sổ đẩy ra một thân ảnh quỳ xuống cung kính nói
“ Chủ tử “ là Vô Tình
“ Ân đã xong” Lãnh Băng hỏi
“ Vâng nhất định hắn sẽ đến “ Vô Tình trả lời
“ ta bt , vất vả cho ngươi rồi , đứng lên đi “
“ không có chủ tử “ Vô Tình đứng lên nói
Trên giang hồ người ta nói rằng Vô Tình hắn máu lanh nhưng lại chỉ ôn nhu với một người
Người ta nói hắn chưa bao giờ gọi ai là chủ tử nhưng chỉ kêu người đó
Người ta nói hắn chưa bao giờ quỳ dưới chân ai nhưng lại quỳ dưới chân người đó
Người ta nói người mà hắn quỳ dưới chân là một nữ tử
Người ta nói hắn cùng nữ tử đó là một đôi uyên ương
Người ta nói nữ tử đó thích mặt đồ đỏ nhưng chưa từng ai thấy qua chỉ có những người sắp chết mới thấy dc nàng
Người ta nói nữ tử đó có tên là Vô Ảnh bên người nàng còn có hai nữ tử họ chỉ bt có thế
Người Vô Tình ôn nhu chính là Lãnh Băng
Người Vô tình kêu chủ tử cũng là Lãnh Băng
Người khiến hắn quỳ xuống cũng là Lãnh Băng
Ngươi dc cho là uyên ương với Vô Tình cũng là Lãnh Băng
Cái tên Vô Ảnh cũng là Lãnh Băng
Đó chính là cái tên sát thủ kiếp trước của nàng hiện tại nàng cũng là sát thủ nhưng chưa từng ra mặt chỉ có Vô Tình thôi
“ dc rồi lui hết đi “ Lãnh Băng Lạnh lùng nói
“ Dạ thuộc gạ lui trước “ tiểu Đào tiểu Mận cùng Vô Tình lui ra
“Ngày mai sẽ có trò hay đây “ Lãnh Băng nghĩ đang lúc suy nghĩ lại có giọng nói quan lên
“ Băng Nhi , nàng suy nghĩ gì mà trầm tư thế “
Lãnh Băng giật mình là ai có thể đến mà nàng không phát hiện ngước mắt nhìn , thấy thiếu niên áo bào đen là Mộ Dung Phong Thần hắn sao lại đến đây
“ Tứ vương gia người nữa đêm khuya đột nhậm vào phòng tiểu nữ không bt có chuyện gì” Lãnh băng nhíu mày hỏi
“ Băng Nhi sau này nàng sẽ là nương tử của ta đây chỉ là chuyện trước sau thôi, tập dần sẽ quen “ Mộ Dung Phong Thần ôn nhu nói
“ Tứ vương gia ngài nói chuyện thật không bt hay không nghĩ ... ta dc định là thái tử phi tương lai người vì sao muốn ta là nương tử của người “ Lãnh Băng hỏi
“ vì ta thích nàng đơn giản vậy thôi “ Mộ Dung Phong Thần nói mà không cần suy nghĩ
“ Người là vì gì thích ta ... người không bt ta là một phế vật sao ... với lại chúng ta đã gặp nhau dc mấy lần “
“ thích đơn giản là thích nếu nàng là phế vật thì ta sẽ bảo vệ nàng còn chuyện gặp nhau điều đó không quan trọng ta vừa gặp nàng đã thích” Mô Dung Phong Thần hắn từ trước gia chưa từ nói chuyện với nữ tư quá 3 câu cũng chưa từ vì ai mà ôn nhu nhưng nay hắn vì nàng mà làm tất cả
' Hiện tại tiểu nữ muốn ngủ xin mời vương gia về cho “ Lãnh Băng lên tiếng đuổi khách nàng chưa bao giờ nói chuyện yêu đương kiếp trước cũng vậy hiện tại xảy ra chuyện này nàng không bt phải làm thế nào
“ Ân ta đi , sinh thần thái hậu ta sẽ đến đón nàng ngủ ngoan “ nói xong bước đến hôn lên trán Lãnh Băng phi thân đi
“ Ngươi.. . “ Lãnh Băng tính nói gì đó nhưng thấy Mộ Dung Phong Thần đã đi thì lời nghẹn ở cổ... ngày mai nàng có chuyện phải làm hiện tại tại ngủ đã tính sau, thổi nến Lãnh Băng lên giường đi ngủ