Phiên ngoại 1: Về Ngôn Lạc

Ngôn Lạc là một đứa con riêng, mẹ hắn lúc trẻ đang mang thai thì bị vứt bỏ, sau liền mắc phải chứng bệnh trầm cảm, lúc sinh ra hắn cũng không thèm quan tâm chăm sóc hắn, nếu như không phải nhờ sự hỗ trợ vật chất cùng tài lực của người nam nhân kia vào mỗi tháng, hắn có thể đã sớm bị chết đói ở trong nôi.

Mẹ hắn mỗi ngày đều luôn nhắc tới người nam nhân kia, thế nhưng cái người nam nhân gần như mỗi ngày đều xuất hiện ở mục đầu bản tin tức mới nhất kia, lại chẳng bao giờ thừa nhận sự hiện hữu của hắn, đến cả mặt hắn cũng không muốn nhìn.

Năm hắn 15 tuổi, cha hắn cùng người khác kết hôn, cũng chính vào ngày đó, mẹ hắn đột nhiên mất tích, phòng ở bị thu mất, hắn hoàn toàn biến thành cô nhi.

Nhân nuôi hắn là một đôi vợ chồng trung niên nhìn rất ôn hòa, nhưng khi tiến vào gia đình kia hắn mới dần dần phát hiện bản thân hoá ra đang đi vào địa ngục, bố dượng hắn mỗi ngày đều cùng mẹ kế dùng đòn hiểm ra tay đánh hắn, ánh mắt lúc nhìn hắn đích cũng càng ngày càng kỳ quái, không bao lâu tên bố dượng liền lộ ra bộ mặt thật, vào một buổi tối chỉ có hai người ở nhà, tên đó âm thầm vào phòng của hắn muốn cường bạo hắn. Ngôn Lạc dùng dao trái cây giấu ở dưới gối đâm bố dượng bị thương sau đó liền chạy trốn ra khỏi nhà, giữa lúc trời đang mưa điên cuồng mà chạy băng băng, ngay khi hắn định lao ra đường cái thì bị một bàn tay bắt cổ áo lại.

"Nhóc con, nửa đêm cứ băng thẳng qua đường là muốn chết sao?" Người kia thô lỗ kéo hắn đến bên người, thân thể cao to cường tráng rất dọa người, trên mặt mang theo nét hung tàn, rất có dáng vẻ của một tên cầm đầu băng đảng.

Ngôn Lạc mặt mũi đầy nước, nhìn hắn hi vọng như đã tìm được vị cứu tinh, trong miệng không ngừng lẩm bẩm "Mau cứu ta."

Người kia vốn định dẫn hắn đến đồn cảnh sát, hắn lại kinh hoảng không dám đi, cuối cùng bị dẫn tới một cái quán bar rất kỳ quái.

"Này, Vương Nhất Đại, ngươi mang một cậu bé bẩn thỉu lại chỗ ta để làm chi?" Bà chủ quầy rượu cau mày nhìn hai người bọn họ, không vui trừng mắt nhìn người nam nhân bên người hắn.

"Ngươi không phải luôn tự xưng là có tình thương bao la sao? Thằng nhóc này liền giao cho ngươi." Người đàn ông bị kêu là Vương Nhất Đại đẩy hắn phía trước, "Hơn nửa đêm muốn tự sát ở trên đường lớn, bị ta lượm."

Bà chủ quả thực tốt như lời của Vương Nhất Đại, mặc dù ăn nói chua ngoa, nhưng là người có tâm tốt, nhất là sau sự việc xảy ra, sau khi thấy khuôn mặt của Ngôn Lạc được lau sạch sẽ lại càng thêm đặc biệt quan tâm hắn vài ngày, sau đó liền để hắn tạm thời làm nhân viên chạy bàn ở quầy rượu thay cho phí ăn ở.

Sau đó hắn dần dần phát hiện cái quầy rượu này hóa ra chỉ dành cho cho các nam đồng chí.

Ngôn Lạc gần như mỗi ngày đều sẽ thấy cái người gọi là Vương Nhất Đại kia ngồi ở quầy bar uống rượu, dù hắn trầm mặt không nói lời nào vẫn có mấy người đàn ông ăn mặ nữ tính đến gần. Bà chủ nói cho hắn biết Vương Nhất Đại là dựa vào nam nhân kiếm tiền, hắn là vị công MB nổi tiếng nhất, gần như tất cả những người thụ trong quầy rượu này đều hướng về phía thân thể cường tráng cùng công phu trên giường cực tốt của Vương Nhất Đại.

Tất nhiên cũng có một số tên công khác muốn đi săn, trong đó có một người còn coi trọng Ngôn Lạc, sau khi chuốc say hắn định lôi người ra khỏi quán bar thì lại bị Vương Nhất Đại một chân đạp ngã xuống đất.

Nhưng Vương Nhất Đại hoàn toàn quên mất hắn, sau khi giúp hắn cũng không còn quan tâm đến hắn. Sau này, Ngôn Lạc mặc dù rất nhiều lần nhìn thấy người kia ôm đủ loại hình nam nhân khác nhau lướt qua người hắn rời khỏi quán bar nhưng lại chưa từng để hắn ở trong mắt.

Ngôn Lạc rất thích Vương Nhất Đại, trong lòng hắn cũng biết rất rõ, hắn đố kỵ mỗi người nam nhân từng xuất hiện ở bên cạnh người kia, hắn muốn Vương Nhất Đại chú ý tới hắn, nhưng không thể, hắn nhìn thấy người nam nhân kia lúc nào cũng lạnh mặt ngồi ở quầy bar, thờ ơ đối mặt với những lời tán tỉnh của những người thụ, nếu ra giá cao cùng hợp mắt thì hôn môi, sau đó đi mướn phòng, mỗi ngày luôn luôn là một chuỗi tuần hoàn như vậy, khiến nỗi âm u trong lòng hắn càng ngày càng mở rộng.

Sau này quán bar bị niêm phong, Vương Nhất Đại cũng không có lại xuất hiện ở trong nơi này, hắn tiếp tục được bà chủ độc thân tạm thời thu dưỡng.

Trong vòng hai năm này, hắn học được cách đánh nhau ở một trường trung học cá biệt, lúc đầu chỉ biết mặc cho người khác đánh đến đầu rơi máu chảy, nhưng bộ dáng không muốn sống cùng sức mạnh của hắn dần dần khiến người đối với hắn sợ hãi, rất nhanh thì thành trùm trường học. Ra khỏi cửa trường liền uống rượu, hút thuốc, kéo bè kéo lũ đánh nhau, chuyện hắn làm cùng bề ngoài nhu nhược của hắn hoàn toàn không tương xứng. Mãi đến khi sự hung ác của hắn được ông trùm của một cái bang phái trong hắc đạo coi trọng, nhận làm con nuôi, tâm địa cũng bắt đầu càng ngày càng độc ác, từng chút từng chút leo lên vị trí khiến mọi người kính sợ.

Cái người đàn ông có ý đồ cường bạo hắn đã bị chặt đứt tay chân, bán cho bọn ma cô đem đi tiếp khách, mỗi ngày đều bị hành hạ tàn nhẫn, Ngôn Lạc rất hưởng thụ loại kɧoáı ©ảʍ được báo thù này. Nhưng khi trở về nhà, hắn vẫn như cũ giả dạng làm một đứa trẻ ngoan, mỗi ngày đóng vai hai nhân vật có tính cách hoàn toàn trái ngược.

Sau này cha ruột hắn chú ý tới hoàn cảnh bần hàn của hắn, xuất phát từ cảm giác tội lỗi, mới sắp xếp cho hắn vào học trong trường học quý tộc, hắn sau này mới biết được hóa ra là cặp vợ chồng kia không sinh con được, biết bản thân còn sống sót, muốn nuôi tâm tư khác.

Ngôn Lạc thù hận bọn họ, muốn cái người đàn ông nhẫn tâm kia trả giá thật lớn. Cho nên hắn làm bộ tha thứ cho người kia, ở trường học giả vờ làm một học sinh ngoan, không gây chuyện thị phi, ra khỏi trường học, lại là "Đại công tử" của bang phái khiến nhiều người sợ hãi.

Vào ngày thứ hai lúc đang quay về trường học, hắn ở trên xe buýt nhìn thấy Vương Nhất Đại. Cho nên, hắn cố tình nhịn để tên nam nhân bỉ ổi đùa giỡn, sau đó hắn đương nhiên được nam nhân khiến hắn ngày đêm điên cuồng nhớ từ phía sau ra bảo vệ, lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái ôm ấm áp rõ ràng đến như vậy, khiến hắn kích động đến sắp phát điên.

Ngôn Lạc trời sinh đã giỏi giả vờ, sau khi hắn biết Vương Nhất Đại sắp là giáo viên của trường quý tộc, hắn càng bắt đầu đem mặt nạ mang chắc ở trên mặt, không bao giờ gỡ xuống. Từ khi hắn trải nghiệm loại cảm giác hạnh phúc khi được người kia chú ý tới này, hắn dùng vẻ bề ngoài nhu nhược, từng bước một tiếp cận Vương Nhất Đại, ở trên đường Vương Nhất Đại đi qua hàng ngày làm bộ bị khi dễ, tranh thủ sự đồng tình của hắn, nhân cơ hội đưa ra lời đề nghị mua hắn một ngày. Hết thảy tất cả, đều được hắn nắm giữ ở lòng bàn tay, cảm nhận được khoảng cách giữa cả hai càng ngày càng gần khiến hắn từng ngày từng ngày một vặn vẹo, nhìn hình ảnh một nam sinh gương mẫu phản chiếu lại từ trong gương, hắn dường như cảm thấy mình đã biến thành người đó, chỉ cần bộ dạng này có thể khiến cho Vương Nhất Đại yêu thích, chỉ cần loại phương pháp này có thể khiến cho người nam nhân kia chú ý tới hắn.

Mục tiêu đời này của Ngôn Lạc rất đơn giản, đầu tiên chính là muốn phá hủy cái người "Cha ruột" là ngọn nguồn gây đau khổ nhiều năm cho hắn, sau đó, hắn muốn cùng Vương Nhất Đại vĩnh viễn ở cùng nhau, cho dù người kia vĩnh viễn cũng không biết được bộ mặt thật của hắn, chỉ cần cặp mắt kia dừng lại ở trên người hắn, hắn thà rằng ở trước mặt người kia mang mặt nạ cả đời.