Chương 5: Trừng phạt

Vương Nhất Đại cũng không muốn nhiều lời với hắn, trực tiếp đè lên thân thể của Lâm Tư Hàn rồi bắt đầu cướp đoạt môi của đối phương, hai tay cũng không rảnh rỗi, thoáng chốc liền mò vào bên trong chiếc T shirt, một tay hướng đến phần cơ bụng săn chắc mà nắn bóp, tay còn lại thì tìm hai điểm nho nhỏ nhô ra kia, hai ngón tay đồng thời đảo quanh đầṳ ѵú và phần bụng nhằm khơi gợi du͙© vọиɠ.

Lâm Tư Hàn chưa bao giờ bị xâm lược mạnh mẽ như vậy, lập tức ngây ngẩn cả người, hàm răng lúc thất thần khẽ mở ra, đầu lưỡi của Vương Nhất Đại không hề để cho hắn bất kỳ cơ hội phản ứng nào. Chiếc lưỡi kia trực tiếp dò xét đảo qua khu vực nhạy cảm của hắn, Lâm Tư Hàn lộ ra bộ mặt rất non nớt, thân thể hơi chút giãy dụa vài cái liền muốn ngất, trước mắt là khuôn mặt tràn ngập khí phách nam tử của Vương Nhất Đại, hơi thở nồng nặc mùi đàn ông của Vương Nhất Đại quanh quẩn nơi chóp mũi cùng bàn tay với lực đạo mạnh mẽ đang không ngừng quấy phá ở trước ngực như muốn truyền điện kí©h thí©ɧ khắp người hắn vậy. Thân thể hắn hoàn toàn bị một thân thể khác so với chính mình cường tráng hơn gấp mấy lần chặt chẽ ngăn chặn, phía nửa người dưới đang ngủ say bị một đồ vật cứng rắn chỉa vào, theo chiều ma sát của đối phương lại có xu thế ngẩng đầu.

Ý thức được nửa người dưới của thiếu niên phản ứng, Vương Nhất Đại cười châm biếm một tiếng, trực tiếp đem T shirt kéo đến trước ngực Lâm Tư Hàn, lộ ra hai điểm bị đùa giỡn đến đỏ tươi, bàn tay to che phủ đến một bên ngực, lòng bàn tay dùng sức chà xát nhào nặn, cơ ngực rắn chắc màu mật ong bị bóp đến biến dạng như bộ ngực của nữ sinh trung học, Lâm Tư Hàn nhìn một màn dâʍ đãиɠ này liền dần dần đỏ mặt, đầṳ ѵú bị lòng bàn tay không ngừng ma sát, từ dưới thân thể dâng lên một luồng khát vọng kỳ quái, âm thanh phát ra trong miệng của hắn cũng dần thay đổi từ đau đớn thành tiếng rêи ɾỉ hưởng thụ.

"Thầy Vương... Ngươi không thể đối với ta như vậy..." Lâm Tư Hàn tỏ ra yếu kém hô một tiếng, nhìn Vương Nhất Đại mặt không thay đổi đối với thân thể của hắn làm ra loại chuyện kỳ quái này.

"Lâm Tư Hàn, thân là chủ nhiệm lớp, ta phải dạy ngươi biết không tuân theo thầy giáo sẽ có kết quả rất thảm." Vương Nhất Đại lạnh lùng nói, nắm tay đưa đến nửa người dưới của Lâm Tư Hàn, cách quần đè lại phía dưới đang muốn rục rịch của hắn.

"Nhưng mà ta ngược lại lại phát hiện ngươi còn rất hưởng thụ loại trừng phạt này." Trong khi nói chuyện, hai chân Lâm Tư Hàn bị giơ lên không trung, quần ngoài lẫn qυầи ɭóŧ đều bị trực tiếp cởi ném xuống ở hai bên chân.

"A... Biếи ŧɦái, ngươi buông ra cho ta." Cảm giác mát lạnh giữa hai chân khiến cho Lâm Tư Hàn thanh tỉnh ít nhiều, cậu trợn to hai mắt, thân thể kịch liệt phản kháng muốn đứng lên.

Vương Nhất Đại không thèm nhìn những động tác giãy dụa nhàm chán kia, một tay hắn nâng lên hai đùi của Lâm Tư Hàn, một tay tìm trên đầu giường, lấy ra bôi trơn, tùy tiện đổ ra một ít liền bôi ở miệng huyệt hồng hào chưa bị sử dụng của Lâm Tư Hàn.

"Ngô... Đó là cái gì?" Mặc dù không nhìn thấy, nhưng cái địa phương xấu hổ kia lần đầu tiên bị người khác đối đãi như vậy, hơn nữa mỗi lần hắn giãy dụa đều bị Vương Nhất Đại dễ dàng ngăn chặn, Lâm Tư Hàn đại não ngốc lại, khóe mắt hơi phiếm hồng, miệng huyệt bị một vật thể lạnh lẽo đâm một cái kích, vô ý thức co rút lại, lộ ra tường thịt non đỏ bên trong đang khẽ ngọa nguậy.

Vương Nhất Đại chẳng quan tâm, chuyên chú mở rộng giúp hắn, đưa vào hai ngón tay, một bên ấn xung quanh nội bích chặt dị thường, một bên ở bên trong cẩn thận bôi lên dầu bôi trơn.

"A... Thật là đau, thầy Vương, chỗ đó thật là đau..." Lâm Tư Hàn đau đến mức nước mắt ào ào chảy ròng, mái tóc ngắn màu nâu bị mồ hôi ướt dính sát vào sườn mặt và cái trán, con ngươi màu nâu khẩn cầu nhìn Vương Nhất Đại, chỗ nào còn nhìn ra được dáng dấp kiêu ngạo vô lễ lúc bình thường!

"Không đau thì ngươi làm sao nhớ kỹ dạy dỗ đây?" Vương Nhất Đại kề sát vào khuôn mặt của Lâm Tư Hàn, lạnh lùng cười một tiếng, vừa dò xét cho vào một ngón tay, tốc độ cắm rút cũng bắt đầu nhanh hơn, bởi vì có dầu bôi trơn trong cơ thể nên tiếng nước phát ra khiến Lâm Tư Hàn mặt đỏ tới mang tai.

"A a... Không được, thầy Vương, thầy..... Ưm a!" Bỗng nhiên, vẻ mặt thống khổ của Lâm Tư Hàn thay đổi, từ đâu nhảy ra một cái âm thanh lanh lảnh sung sướиɠ.

Vương Nhất Đại biết đây là bị đâm trúng điểm nhạy cảm, cũng không khách khí nhắm thẳng cái điểm kia mà đâm chọc, Lâm Tư Hàn ở phương diện này hoàn toàn không có kinh nghiệm, bị đâm đến kêu liên tục "Ưm ưm", trên mặt hắn hiện lên vài vệt ửng hồng, tiểu đệ đệ phía dưới cũng bắt đầu run rẩy đứng thẳng lên.

Thời cơ đã đến, rút ra ngón tay, Vương Nhất Đại cởϊ qυầи của mình, giơ lên nửa người dưới của hắn, trực tiếp nhấc súng ra trận, qυყ đầυ đặt ở mép huyệt, hướng bên trong trực tiếp đâm thẳng vào, ngay giữa lúc Lâm Tư Hàn kêu đang như bị thọc tiết Vương Nhất Đại đã tìm điểm G của hắn, chậm rãi đâm vào khiến hắn dục tiên dục tử.

"Ưm a... Đừng làm chỗ đó!" Từng đợt đau nhức trong thân thể qua đi, chỗ nhạy cảm kinh khủng kia lại bị cự vật đâm tới, Lâm Tư Hàn kích động cả người run lên, cảm giác vừa đau lại vừa sung sướиɠ khiến hắn không kìm được ưỡn ngực di chuyển hạ thân đi phối hợp với vật đang kịch liệt xông tới kia, miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn mà ngọt ngào.

Vương Nhất Đại nhìn thân thể rắn chắc màu mật ong ở trước bản thân sau khi bị đâm vài lần dần không còn phản kháng liền lật Lâm Tư Hàn lại, xoay tròn JB một vòng ở trong cơ thể hắn, chọc được hắn khẽ kêu một tiếng, giữ chặt cánh mông kia lại liền hung mãnh tiến công mãnh liệt, đem hắn đâm đến trước sau lay động, cái mông gợi cảm không ngừng đung đưa trên không trung.

"Ha... Thầy Vương... Chậm một chút, chậm một chút..." Lâm Tư Hàn nỗ lực quay đầu, nhìn Vương Nhất Đại đứt quãng kêu to, cố gắng đưa tay tới đυ.ng vào hắn, "Cảm giác thật là kỳ quái! Dừng lại, van cầu ngươi!"

"Biết sai rồi sao?" Vương Nhất Đại kéo cánh tay hắn, tiếp tục tiến công.

Thân người trên của Lâm Tư Hàn bị kéo cong, cái mông lại càng được dịp vểnh cao, âm thanh hai thân thể đυ.ng vào nhau truyền tới lỗ tai làm hắn xấu hổ tới cực điểm, bị kí©h thí©ɧ cục hạn khiến hắn không có cách nào tỏ vẻ là người ngỗ nghịch lúc trước, không chút nào do dự liền mở miệng nói rằng: "Ah a... Ta sai rồi, thầy Vương, ta sai rồi!"

Vương Nhất Đại thả chậm động tác lại, cố ý không chạm vào điểm kia, chỉ nhẹ nhàng mơn trớn ở miệng huyệt, việc này khiến Lâm Tư Hàn càng khó chịu, hậu huyệt ngứa ngáy khó nhịn, cảm giác đột nhiên trống rỗng xuống khiến hắn lại bắt đầu vặn vẹo nửa người dưới, muốn đem vật to lớn kia nuốt vào, mài tới mài lui cũng không có cách nào, không thể không mở giọng trầm thấp cầu xin tha thứ, "Ưm a... Chỗ đó, chỗ đó..."

"Sai ở đâu? Hửm?" Vương Nhất Đại đưa tay đến trước ngực của hắn, tìm đầṳ ѵú nắn bóp, phần nửa người dưới lại hoàn toàn bất động, cố ý đùa giỡn hắn.

"A a ưʍ... Sai ở... Sai ở đến muộn..." Lâm Tư Hàn đem đầu vùi vào giữa hai cánh tay, xấu hổ hô, "Còn có không tuân theo lời ngươi, cầu ngươi, chen vào ư a... Thật là khó chịu!"

Vương Nhất Đại lúc này mới thoả mãn, nặng nề mà đâm vào, JB to lớn ở bên trong cắm vào thuận lợi như phong sinh thủy khởi, dần dần, miệng huyệt của Lâm Tư Hàn bị cắm vào đến không thể khép lại, mị thịt hồng phấn ở bên trong bị khuấy động đến điên cuồng ngọa nguậy không ngừng, tiếng nước càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhanh, phân thân của Lâm Tư Hàn càng ngày càng cương, cuối cùng hét lên một tiếng bắn.

JB của Vương Nhất Đại vẫn cứng rắn như trước, ôm lấy thân thể mềm nhũn của Lâm Tư Hàn, để hắn dựa lưng vào l*иg ngực của mình, tiếp tục cắm rút.

Cả một quá trình đều kịch liệt dị thường, hai người từ trên giường làm đến xuống dưới giường, lại từ dưới giường làm đến phòng tắm, Lâm Tư Hàn bị thao đến độ mất hồn, chỉ lo cao giọng kêu lên dâʍ đãиɠ, thân thể thon dài bị cắm vào nhiều lần sướиɠ đến mức bắn tinh khắp người, toàn thân ướŧ áŧ, chỉ biết ôm thật chặc thân thể cường tráng của Vương Nhất Đại, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ nửa thân dưới truyền đến.