Chương 9

Quinn chán ghét Ma Thạch.

Từ khi được nhất tộc Kebrew sáng tạo ra tới, hắn là người đầu tiên mở mắt.

Phần lưng cọ xát vào phần đá gập ghềnh truyền đến một chút cảm giác đau đớn, hắn nằm trên mặt đất phủ đầy những mảnh tinh thể màu lam vỡ nát, chung quanh năm sáu thiếu niên cũng thức tĩnh theo hắn, giống nhau đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên mặt đất, tinh thể vốn đã ảm đạm quang mang dần dần biến mất.

Bọn họ cứng đờ mà ngồi dậy, ánh mắt vô thần nhìn thẳng phía trước, ở giữ là một cái sân khấu lõm xuống dưới, bốn phía trên cao là chỗ người thi triển pháp thuật.

Nhìn thấy bọn họ thức tỉnh, họ đều khó nén được kích động.

Người dẫn đầu mặc một bộ thiết phục có hoa văn cười rộng dang mở hai tay, đối bọn họ nói: “Hoan nghênh các ngươi.”

Vô Uyên là địa phương trong truyền thuyết gần Thần giới nhất, liền tính là linh thạch cao giai còn có thể dựa vào tiền tài cùng thân phận hoặc là mua ở chợ đen mới có được, nhưng đặc sản ma thạch ở Vô Uyên tuy có trên thị trường nhưng vô giá, cực kỳ khan hiếm, một viên xuất thế là có thể khiến cho tất cả ma pháp sư của đại lục đều muốn sở hữu, bất chấp thủ mà tranh đoạt, tạo nên sự chấn động không hề nhỏ.

Ma Thạch không chỉ có số lượng thưa thớt, phân bố rải rác, vị trí khó tìm, Ma thạch ở Vô Uyên thì khắp nơi được mãnh dị thú bảo hộ, địa thế hiểm trở, liền tính ngay cả thợ săn có mấy chục năm kinh nghiệm lão luyện cùng ma pháp sư trung cấp cũng không dám tiến vào.

Tộc trưởng Kebrew tự mình bí mật đi Vô Uyên thăm dò, hao phí mấy tháng, vì nữ nhi tìm kiếm Ma Thạch, bồi dưỡng một cái kỵ sĩ tuyệt đối trung thành với chủ nhân.

Không chịu tình cảm khống chế, chỉ biết phục tùng mệnh lệnh, không có người nào có thể so với họ khiến lão yên tâm giao cho trọng trách bảo vệ nữ nhi.

Bọn họ được ma lực khổng lồ của Ma Thạch kết tinh tạo ra bản thể, lấy Ma thạch làm vật chứa tạo ra nô bộc trung thành nhất, hi sinh tất cả để bảo vệ an toàn cho tộc trưởng đời sau, điều này chính là chấp niệm của họ, họ tồn tại chỉ vì tiểu thư.

Ba ngày sau, hắn gặp được đứa bé kia, chủ nhân của bọn họ, lúc đó nàng mới 6 tuổi, phía sau một cô hầu gái cầm khăn tay gắt gao đi theo, nữ hài nho nhỏ mang mũ choàng màu xanh lá, vành nón lộ ra một chút tóc đen bóng, trên tay còn dính một ít chất đỏ của quả mọng mà chưa có lau khô.

Nàng kinh hỉ mà mở to đôi mắt khi nhìn thấy hắn, sau đó liền nhấc chân chạy đến trước mặt hắn, đôi mắt to thanh triệt chiếu ra bộ dáng hoàn chỉnh của hắn.

“Ca ca, ngươi là người đẹp nhất mà ta từng biết a~.”

Chủ nhân của hắn là một nữ hài đặc biệt, nàng vui đùa cùng những tinh linh, có lúc lại thích cuộn tròn thành một đoàn an tĩnh mà ngồi một chỗ đọc sách, nàng ham thích với việc chạy ngược chạy xuôi để luyện dược cùng thưởng thức những người lùn có thể làm ra đủ loại công cụ tuyệt vời, có đôi khi đem chính mình làm đến mặt xám mày tro, lại cười đến thiên chân lãng mạn, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nho nhỏ, kiêu ngạo lại xán lạn.

Hắn không biết chính mình khi nào đã bắt đầu bất tri bất giác mà chú ý thân ảnh nho nhỏ ấy, càng ngày càng thường xuyên mà đi ngang qua địa phương mà nàng hay đến.

Lão Kebrew tộc trưởng chỉ sống với nữ nhi, thê tử của lão sau khi sinh hạ Vitty, không lâu liền qua đời.

Lão Kebrew không thích nàng chơi những công cụ nguy hiểm, nàng liền đem công cụ cùng một ít sách để phía dưới giường, thậm chí trộm đi đến hầm rượu mà phụ thân không hay đi.

Nhưng những việc làm đó đều bị phụ thân bắt được, nàng lại nghĩ cách khác để lấy lại công cụ từ ông ấy.

Nàng rất là vui vẻ khi chơi mèo vờn chuột cùng phụ thân.

Cuối cùng nàng đã tìm ra một nơi giấu kín tuyệt hảo mà phụ thân sẽ không biết.

Một ngày nọ, nàng thần thần bí bí mà tới tìm hắn, “Ca ca, ta đem đồ vật đặt ở chỗ ngươi được không?.”

Lúc đó hắn thậm chí hoài nghi chính mình đang nằm mơ, khi cặp mắt màu nâu tràn đầy thủy linh đang nhìn hắn chăm chú làm hắn tâm động, cưỡng bách chính mình kiềm chế nội tâm mừng rỡ như điên, cười thầm nhìn sắc mặt nữ hài càng ngày càng khẩn trương, mặt không đổi sắc gật đầu đồng ý.

Từ đó hắn trở thành " Đồng phạm" của nàng.

Sau đó nàng thường xuyên trộm đến tìm hắn, khi nàng chơi cùng các tinh linh, mệt mỏi liền ghé vào trong lòng ngực hắn, túm cánh tay hắn.

Cần cổ trắng nõn liền dựa vào ngực Quinn, khi hắn cúi đầu xuống là có thể nhìn đến làn da trắng hồng của thiếu nữ.

Quinn muốn nàng biết khát vọng tình yêu của hắn dành cho nàng, nhưng nàng sẽ chấp nhận hắn sao?

Nếu hắn là người bình thường... Nếu....

Hắn vốn không có tình cảm của nhân loại, nhưng ở trước mặt nàng lại sẽ phát ra bản năng cùng du͙© vọиɠ mãnh liệt của giống đực, đã rất nhiều lần hắn muốn nắm lấy tay nàng, hôn lên cần cổ trắng nõn, đem nàng đè ở dưới thân.

Không.... Nàng còn quá nhỏ.....

Mỗi thời mỗi khắc đều lặp lại dày vò cùng tra tấn hắn, nhưng đều được giấu dưới sự trầm ổn thân sĩ.

“Ca ca, ta cảm thấy khi ôm ngươi, trong người liền giống như có sức lực hơn nha.” Nàng ngửa đầu lẩm bẩm, tóc thật dài, vài lọn tóc cọ vào chiếc cằm kiên nghị của Quinn.

Đương nhiên, bản thân hắn chính là vì nàng mà tồn tại, trong người hắn có một nguồn ma lực cuồn cuộn không ngừng mà phát triển, lấy không hết, dùng không cạn.

Gia tộc Kebrew tồn tại độc lập, bên người nàng không có bạn chơi cùng thích hợp, có đôi khi bị tinh linh xấu tính trêu đùa, rầm rì tức giận liền nhào vào trong ngực hắn, cùng hắn làm nũng.

Có đôi khi sẽ nói: “Ca ca, ngươi có thể làm những người xấu đó biến thành cục đá được không? ”

Có đôi khi lại ngại tinh linh quá ít, hỏi hắn: “Ca ca có biết ma pháp nào có thể triệu hoán càng nhiều tinh linh?”

Sau đó lại nói thêm một câu: “ Ta muốn tinh linh xinh đẹp, phải biết nghe lời!!”

Một ngày nào đó của mùa đông, khi hắn đi qua hoa viên, thấy thiếu nữ ngồi xổm trên mặt đất đang nặn hai người tuyết, làn váy bên cạnh cùng tay áo nhung thêu con thiên nga đều chạm xuống nền tuyết trắng, một thiếu niên khác đứng phía sau hắn, cúi đầu kính cẩn nghe theo dùng đôi mắt ôn nhu mà nhìn nàng, trong khuỷu tay treo bao tay nhung của Vitty..

Khi đó hắn mới rõ ràng mà nhận thức một sự thật: Không chỉ có hắn, những nam nhân khác cũng giống hắn bị chế tạo ra đều tiếp xúc với nàng, nhưng những người đó phần lớn không thường xuất hiện trước mặt nàng, hắn vẫn là người đầu tiên nhìn thấy nàng khi đứng cùng người khác.

Hắn không nói gì, lẳng lặng nhìn trong chốc lát, liền quay đầu rời đi.