Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Gia Sủng Nịnh Vương Phi Tinh Nghịch

Chương 7: Nữ nhân đáng khinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
cảm giác có bàn tay bóp chặt cổ mình ,Hàn Ngọc Băng choàng dậy mắt nhìn chằm chằm vào người đang cố bóp cổ họng mình :

-Ngươi điên sao?Bỏ tay ra...Khụ Khụ.....!



Hắn tay cũng dần thả lỏng,Nàng thống khổ mặt xanh mét ,hắn nhân ngôn phát ra từng chữ:

-Nữ nhân dơ bẩn ,đến cả luac ngủ cũng nhắc đến tên người tình,quả thật quá dơ bẩn khiến ta ghê tởm...!

Những câu làm nhục nhã nhân hắn đều đã nói ra cớ sao nàng còn phải biện minh nữa tốt nhất sau này cứ sống ẩn dật đi vậy ,tốt nhất ít gây chú ý lại càng tốt.Lãnh Vệ Thiên buông tay phất y phục dùng khinh công bay ra ngoài ,Hồng Mạc đỡ nàng ngồi dậy người đã được tiết hết nọc độc nên đã đỡ rất nhiều ,Hàn Ngọc Băng than:

-Đói rồi,Hồng Mạc em bê đồ ăn lên đi!

Ăn xong nàng lại đánh một giấc đi gặp chu công,gọi dậy vẫn chán nản lút chăn đi ngủ làm Hồng Mạc không biết nói sao...hắc hắc....

Nàng vốn cũng rất tò mò muốn biết vị thϊếp kia của hắn hiện đang ở đâu?Còn về chính sự của hắn nữa?Nàng gọi lên phía trên không cũng đôi phần tức giận lẫn trêu trọc:

-Chậc hai người nấp làm gì nữa ta biết cách đây 1 tuần rồi không cần nấp a!Là Lãnh vương sai hai ngươi đến ta cũng biết!Xuống đây ta có việc cần hỏi.

Lâm Nam ,Lâm Việt nhìn nhau rồi cùng phi xuống cúi đầu:

-Vương phi nương nương có gì sai bảo?

Nàng giữ nguyên nụ cười có phần bình thường nhưng lại khiến người khác sợ sệt:

-Phải trả lời thật cho ta....!Vị thê của hắn trước kia hiện đang ở đâu?

Lâm Nam ,Lâm Việt nhìn nhau không biết nên nói gì:

-Dạ thưa vương phi chúng thần không biết ạ!

Nhìn dáng vẻ bọn họ kiên quyết điều này nàng cũng đoán trước đc hai ngưoi không nói ta cũng có cách khiến

hai ngươi phải nói:

-Được rồi chuyện ta hỏi các ngươi tuyệt đối không đc để vương gia biết hiểu chưa?Không chính ta sẽ ......

nàng giơ tay hình kéo lên khiến họ sợ sệt phi đi.

Lâm Nam ,Lâm Việt báo cáo lại nhưng cũng thật sự không dám nói:

-Vương gia ,vương phi đã biết người sai chúng thần theo dõi rồi ạ!Vậy bây giờ vẫn tiếp tục chứ ạ?

Lãnh vệ Thiên cười nhạt ,Ánh mắt như thiêu sống:

-Rất nhạy bén...! Cứ tiếp tục theo dõi đi.

Nàng chán nản ,chép miệng không có gì chơi liền thấy tiếng xao động của khinh công liền biết Lâm Nam và Lâm Việt:

-Có chuyện gì a?

Lâm Nam , Lâm Việt cung kính:

-Vương phi người cần đi theo bọn tôi đến nơi này!

Nàng nhếch miệng cười :

-Hảo hảo....,vậy hai ngươi làm mồi cho ta chơi một lúc ta sẽ đi theo hai ngươi!Khà

Lâm Nam ,Lâm Việt nhìn nhau rồi cũng gật đầu vương phi không đi theo bọn họ có khi họ còn thảm hơn ,vừa quay sang thấy phi tiêu đầy trên tay Hàn Ngọc Băng ,Lâm Nam ,Lâm Việt há to miệng:

-Vương phi người định làm gì?....

Nàng cười một phi tiêu được phi xẹt qua y phục của Lâm Việt vừa nói:

-Tất nhiên là chơi trò ném trúng ,tránh được hãy nói...!Ha Ha

Phi tiêu phi đầy bay tứ tung vè phía Lâm Nam ,Lâm Việt họ chạy tứ tung như vịt rựa làm nàng cười khúc khích.



-----------___________-----------

Nàng được đưa đến một ỷ lầu ,thấy có gì đó bất ổn nàng liền phòng thủ trước ,được đưa vào một căn phòng sang trọng trong Ỷ Phiến lầu thấy Lãnh Vệ Thiên trên tay ôm nữ nhân bên tay cầm ly rượu vàng làm nàng muốn nôn ,hừ mấy người kia bằng nửa nàng còn dám nhòn nàng bằng ánh mắt khinh miệt đó được ta cho ngươi biết nữ nhân như ngươi không đáng để xem trọng .Nàng liền trong tay phóng ra sợi chỉ sượt qua y phục hở hang của nữ nhân õng ẹo bên hắn ,Lãnh Vệ Thiên cười như không cười phẩy tay ý nói mọi người cho lui :

-Ngươi có gan làm vậy trước mặt ta sao?

Nàng không nói khiến hắn bực tức vô cùng hô to:

-Nguyệt nương vào đây !

Một nữ nhân có khuôn mặt mĩ miều nhu mi phiêu dật*

*nhu mi phiêu dật:dịu dàng tự nhiên.

đi lại gần xoa xoa ngực hắn làm nàng buồn nôn tả xiết,hắn giao phó:

-Nguyệt nương kiếm một khách cho nàng ta ....ngay trong hôm nay!

Nàng nhìn hắn cáu gắt:

-Ý ngươi là sao ? Muốn ta làm kỹ nữ sao ?Người điên rồi!

Hắn cười lạnh ,Nguyệt nương quay sang :

-chắc chắn không?.....hảo cô nương này vô cùng xinh đẹp dung mạo như tuyết liên sơn ,nhất mạo khuynh thành ,có thể nhìn thấy ý chí hơn người ,có được nàng ấy quả rât tốt đẹp ...!

Hắn cũng có chút không thoải mái nhìn sang hai mắt trợn tròn của nàng ,cười khoái khẩu :

-Được rồi đưa cô ta xuống thay đồ đi rồi kiếm khách ai trả được cao nhất nàng ta đêm nay thuộc về người đó!

Nàng mặt tái nhợt ,ngữ khí lạnh đi,bị kéo đi miệng nàng la hét:

-Ngưoi thật đáng chết...!Ngưoi có thể đưa nương tử của mình cho người khác sao đáng chết...!Thả ta ra....
« Chương TrướcChương Tiếp »