Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Gia Sủng Nịnh Vương Phi Tinh Nghịch

Chương 38: Gia Là Yêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sớm Hàn Ngọc Băng ngồi thẳng người dậy ngáp dài một cái rồi thẳng ngừoi ra ngoài.Không khí ở A Ly quốc náo động hơn so với sáng sớm ở Vương Hoả,tiếng rì rầm đi lại mua đồ của mọi ngừoi cũng rất nhiều truyền cả tiếng cừoi nói vào cung.

Hàn ngọc Băng vừa vặn ngừoi mấy cái liền nghe tiếng Kim Huyết Thần cười cợt bên tai:

-Hoàng thượng A Ly quốc truyền chúng ta vào triều ,ta cùng nàng đi!

Hàn ngọc Băng nhàn nhạt gật đầu sánh cùng Kim Huyết Thần tiến vào triều khách của A Ly quốc.

-Thập vương thế tử cùng sứ giả Vương Hoả bái kiến. . .~

Hoàng thượng A Ly Mặc cười hiền,gương mặt anh tuấn nụ cười sâu sa khó đoán:

-Bình thân,mỗi năm vào 28 âm lịch A Ly quốc chúng tôi liền tổ chức săn bắn trong rừng Thiên Lâm xem ý kiến thế tử cùng Sứ giả có thể đi cùng?!

Kim Huyết Thần quay sang nhìn Hàn ngọc Băng:

-Sẽ nguy hiểm,nàng . . .

Lại thấy là gương mặt lạnh nhạt nhưng không dấu nổi vẻ thú vị,hào hứng hiện lên của Hàn Ngọc Băng,lòng còn hơi lo lắng nhưng đành thôi:

-Được đa tạ hoàng thượng!

________

Lãnh Vệ Thiên nghe Lâm Nam kể lại sự việc đi săn mặt tối sầm:

-Cái gì?Nàng dám đi săn?Quá nguy hiểm!

Lãnh Vệ Thiên lại càng nhíu mày hơn rốt cuộc con mẹ nó tên Kim huyết Thần đáng chết không muốn giữ mặt mũi dám tình tứ với nội tử của hắn.Vậy xem hắn để y không còn mặt mũi nào hay tự tôn nhỏ.Lãnh Vệ Thiên nghĩ lại hơi giật mình rốt cuộc là sao?Hắn lo lắng nàng hồng hạnh vượt tường?Hắn không cam lòng?Hắn sợ nàng cùng nam nhân khác ân ân ái ái quên hắn?Hắn không muốn nàng gặp nguy hiểm?Rốt cuộc là sao?

Một bên Lâm Nam,Lâm Việt nhìn vẻ mặt tự hỏi của hắn mà có chút bất ngờ cùng buồn cừoi,bọn họ biết vương gia và vương phi của bọn họ trói buộcc nhau bằng tờ giao dịch,ai ngờ vương gia của bọn hắn tính trước mà không tính sau,lạnh lùng phủ nhận cảm giác:

-Gia,đó là . . . yêu!

Lãnh Vệ Thiên giật mình quay qua nhìn Lâm Nam khuôn mặt lạnh chết chóc lại nghe tiếng nói từ phía sau của Lâm Việt có nghiêm túc nói đế:

-Gia đúng đó,là yêu!Có phải vương gia rất mê mẩn thích mỗi khi vương phi cười đúng tâm tư của mình?Gia không muốn vương phi cùng nam nhân khác quá thân mật kể cả nói chuyện?Gia rất không muốn lần này vương phi đi ra ngoài rất lâu mà không có gia nên đành nói một cớ rất hay để đi cùng mặc dù công việc nằm trọn trong tay ngừoi?Có phải gia rất lo sợ vương phi gặp nguy hiểm?Vậy gia thấy Lâm Nam kể lại việc thập vương thế tử có tình ý với vương phi liền trong lòng dâng lên cỗ tức giận không biết từ đâu ùn ùn kéo đến?

Nói một hơi dài Lâm Việt như có ý khẳng định luôn nói tiếp như khoét sâu vào trong lòng Lãnh Vệ Thiên,hắn là không muốn gia bỏ lỡ ngừoi thương yêu một lần nữa,năm đó với gia quá đau khổ rồi,cũng đến lúc gia nên quên con ngừoi cũ quá khứ và nhìn vào thực tại con ngừoi mới,gia rõ ràng là đã yêu vương phi sao lại phủ nhận!Hắn biết gia rất kiêu ngạo,lạnh băng không quan tâm mọi thứ nhưng gia vốn rất để ý vương phi,năm đó gia đem hắn cùng Lâm Nam về là phúc của bọn hắn ,bọn hắn thề một đời bên cạnh trung thành phụng dưỡng sai bao của gia,gia vẻ ngoài lạnh lùng nhưng là do sống thiếu thốn và chịu đựng cũng khá nhiều:

-Gia buông bỏ quá khứ đi,đó đích thựuc là yêu người đừng nên bỏ lỡ sẽ hối hận!. . .

Lãnh Vệ Thiên không nói lời nào ,miệng khẽ mập máy rồi ra lệnh:

-Liền lập tức đi mua thêm vài bộ y phục cho ta. . .

________

Hàn Ngọc Băng mặt lạnh lười nhác đi vào phòng được bày sẵn ,cảm nhận bên phòng có nội khí nàng trầm mặt xuống phi thân thoắn thoắt vào,mặt đột nhiên cứng đờ,miệng mấp máy,cảm giác có chút vui từ tận đáy lòng dấy lên:

-Sao ngưoi lại vào đây?Sẽ bị phát hiện,không phải ngưoi đã về?!

Lãnh Vệ Thiên nhìn vẻ mặt nàng ngạc nhiên như đang lo cho hắn khiến hắn nhếch lên một nụ cười khá sâu ,mắt phong lưu lướt qua cơ thể thả lỏng một chút:

-Ta chính là không sợ!Sẽ trực tiếp ra mặt cùng nàng. . .

Hàn Ngọc Băng còn hơi sửng sốt,bên ngoài chợt Kim Huyết Thần bước vào nói:

-Hàn tiểu thư,nàng . . . À không ngờ ta có cảm giác vô cùng lạ như có ngừoi luôn theo sát mọi chuyện. . . hoá ra là . . .hoàng đệ_Nghe hắn nói ra từ hoàng đẹ lòng có chút miễn cưỡng nhưng lại như mỉa mai.

Lãnh Vệ Thiên cười một cái,vẻ mặt khinh thường khiến Hàn Ngọc Băng cũng tò mò rốt cuộc hai nam nhân này có thù gì với nhau?

-Hoàng huynh thật nhạy bén đi!Nhưng . . . là ta không muốn xa nội tử ,sợ xa một chút cũng sẽ nhớ chết mất. . . Với lại nội tử(vợ) ta xinh đẹp như vậy sẽ bị nam nhân để ý,sao ta bằng lòng đến lúc đó ta sẽ không chỉ ngơ mắt mà còn để hắn chết không đất chôn. . . !_Lãnh Vệ Thiên thay đổi thành "ta" để thể hiện sự lạnh nhạt

uy hϊếp trực tiếp khiến đối phương nhận ra nhưng Kim Huyết Thần lại chẳng mảy may để vào mắt. . .
« Chương TrướcChương Tiếp »