Hàn Ngọc Băng một cỗ tức giận,không biết là do thái độ đối kháng của Lãnh Vệ Thiên kém ,mơ hồ?Hay do nàng bị kìm chế hạ thủ trong người?
Liền tức giận phi thân đi lúc đó Hồng Mạc bên ngoài nghe chuyện cũng phi thân theo nàng,phía sau hỏi:
-Tiểu thư,không nên kìm hãm nội công quá lâu!Đánh thẳng tới cây phía trước . . .
Hàn Ngọc Băng như được nghe một lời khuyên ,phát hết tức giận xả hết nội tâm kìm hãm lên cây cao lâu năm ,một trưởng từ trên cao mang theo lực gió vô cùng mạnh ,khiến cây xanh nứt thành 3 mảnh gãy ra.
Hồng Mạc thân đứng im theo dõi,thấy tiểu thư phát tiết vô cùng tức giận cũng không dám hó hé nói gì.
Thân thể Ngọc Băng vẫn vô cùng khó chịu liền như thể thiêu thân đánh đổ cây xung quanh ,nàng chợt nhớ đến khuôn mặt của Lãnh Vệ Thiên lo lắng?đang mải mê nhìn vị nữ nhân hắn yêu sâu đậm?Miệng hắn bị chó công sao?Hiện tại nàng là vị chính phi của hắn,hắn lại miệng bị chó tha không thể mở miệng ra nói câu nào.Mặc dù có tức giận là hắn coi trọng thanh danh của mình bị nữ nhân chà đạp mà tức giận?Hắn không muốn nữ nhân hắn yêu hận lại bị nam nhân khác vô nhục?Hừ Hàn Ngọc Băng cười lạnh một tiếng.
_________
Hàn Ngọc Băng xả hết tức giận liền kéo Hồng Mạc cùng đi mua đồ:
-Hồng Mạc lần này ra ngoài chúng ta hãy mua xả láng đồ đi ,ta muốn mua vài quyển tiểu thuyết,Em xem em còn thiếu gì cứ chọn!Ta có mang theo nhiều bạc.
Hồng Mạc cảm động , mặt hơi nhủ nước,khuỵu nhẹ chân:
-Tiểu thư người thật tốt với em,chưa chủ nhân nào tốt với em như vậy!
Hàn Ngọc Băng cười ,phất tay:
-Đứng lên đi,ta phạt em đấy !Không được khóc,sau này ta sẽ tìm phu quân tốt gả ngươi đi,không nên nói ta tốt nhất!
Hồng Mạc cươi vô cùng tươi ,nàng biết tiểu thư của nàng lãnh khốc,lạnh băng nhưng bên trong lại vô cùng quan tâm những người bên cạnh người,nàng dần hiểu tiểu thư lại càng ái mộ người,dung mạo khiến bế nguyệt tu hoa(hoa nhường nguyệt thẹn) , một nữ nhân lại đa tài,đa nghệ vô cùng,mặc dù ngừoi lãnh nhược nhưng một cái nhìn đoạt hồn phách nam nhân ,nữ nhân.Hồng Mạc vô cùng cảm ta ngày đó phu nhân đã cho ở bên hầu hạ tiểu thư.
Ra đến ngoại thành,Hàn Ngọc Băng cũng không nữ cải nam trang như trước đành thân y phục nữ lam tiêu sái bước.Nàng đang trong hiệu sách mang mấy quyển tiểu thuyết gia liền nghe tiếng Hồng Mạc thốt lên:
-Tiểu thư,tiểu thư. . . . . cái trâm cài này có phải rất đẹp?!
Hàn Ngọc Băng trả tiền mua sách rồi quay ra phía Hồng Mạc,đứng ngắm cây trâm hình con bướm đang tung cách trên đính đá xanh,hồng ,vàng vườm vô cùng đẹp mắt,hai bên có hai tua dài tung ra yêu kiều,mĩ lệ vô cùng:
-Chủ quầy bao nhiêu đây?
Chủ quầy vô cùng hiếu khách nói:
-Vị tiểu thư này rất có mắt nhìn,cây này là đẹp nhất ,35 vạn. . .
Hàn Ngọc Băng nhíu mày chỉ là cây trâm giả cũng đắt đến vậy:
-Vị trưởng quầy này có nhầm lẫn không?Cây trâm thật còn có giá 100 vạn ,cớ gì trâm giả vàng lại 35 vạn!
Trưởng quầy nhìn qua lượt quần áo lụa trên người Hàn Ngọc Băng rồi thậm thụt nói:
-Vậy tiểu thư đây 30 vạn,được rồi chứ?!
Hàn Ngọc Băng nheo mày,lạnh băng lướt qua một lượt khiến chủ quầy lạnh gáy:
-Nhanh,gọn,nhẹ 10 vạn!
Trưởng quầy đối khẩu bất bình:
-Vị tiểu thưu làm gì có giá nào bèo đến vậy!25 vạn
Hàn Ngọc Băng quay người đê rlajo câu nói lạnh sống lưng:
-Trưởng quầy vậy ngay ngày mai ông xác định dẹp tiệm?!
Trưởng quầy van lạy ,lau mồ hôi:
-Vị tiểu thư này 10 vạn là được chứ gì?!
Hàn Ngọc Băng cười trên tay trâm đẹp lại mất có 10 vạn vô cùng thích thú đưa cho Hồng Mạc:
-Tặng em!
Hồng Mạc cũng toát mồ hôi cho đoạn vừa rồi,liền bái phục:
-Tiểu thư,nô tỳ bái phục nha,ngừoi đúng là bà hoàng mua đồ !
Hàn Ngọc Băng xoay người đi:
-Không cần xưng nô tỳ với ta!
____________
Lãnh Vệ Thiên cùng Lâm Nam,Lâm Việt tìm trên quãng đường cũng không thấyy,bây giờ trong người hắn nóng vô cùng,lo lắng?Sợ nàng đi mất?Rốt cuộc bám theo sát sao lại có thể không thấy nàng,nàng đi đâu?
Hắn bây giờ vô cùng rối rắm,tay đấm mạnh lên tường,thêm một đoạn thấy hàng cây dài bị nứt vỡ hắn hơi khó hiểu,lạnh lùng quan sát là do ai làm?Đây là do nội lự bị kìm hãm nhiều,nên mới đánh tới phát tiết lên cây,là do Hàn Ngọc Băng?
____________
Hàn Ngọc Băng đói bụng cùng Hồng Mạc nói:
-Hồng Mạc chúng ta đến Thanh lầu ăn cơm!
Hồng Mạc mặt khó hiểu có rất nhiều nơi ăn tại sao nhất thiết là Thanh lầu:
-Tiểu thư có rất nhiều nơi để ăn!
Hàn Ngọc Băng ma mị nhưng lạnh băng cười,chân mày hơn nhướn lên:
-Sẽ có cái hay. . .!
Nàng thân nữ tử vô cùng đạp nên được tiếp đón nhiệt tình:
-Vị tiểu thư này xin mời!Lầu 2 ạ,người có cần tiểu ngưu( đồng nghĩa với kỹ nữ ý ạ)phục vụ?
Hàn Ngọc Băng cười lạnh băng đốn tim:
-Chọn hai người được nhất ra không bán thân chỉ ngồi ăn cùng!
Mặc dù nàng cũng không thích thể loại này nhưng là do nàng muốn trọc người a!
Hồng Mạc quan sát tiểu thư người thật có khí phách.