Vương Gia, Nhà Của Em Chính Là Phủ Của Anh

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Một cô người làm trong nhà của Nhị thiếu gia có lần túng quá mà phải đi ăn trộm, không ngờ lại bị cậu chủ của mình bắt được. Nếu anh mà báo với mọi người cô ăn trộm thì cô  …
Xem Thêm

Aiz! Chị Nghênh Hạ nói đúng, cô nếu sanh ở cổ đại, cô tuyệt đối không phải là dạng thiên kim tiểu thư bắt nạt người, nhưng nếu là tiểu nha đầu thì cô nhất định sẽ bị đem ra đùa giỡn mà không dám hé răng.

Nghĩ đến bản thân bị người đàn ông bên cạnh tự xưng là chủ tử lại từng bị anh đùa giỡn và áp đảo...

Không thể nào hình ảnh đó lại xuất hiện trở lại, không thể, Quan Nghênh Thu, không phải đã tự nói với mình sẽ phải quên đêm hôm đó?

Không thể...

"A!" Cô hét lên một tiếng.

Tiếng hét của cô làm anh nghiêng thân mình qua, xảy ra đột ngột tới mức tim cô nhất thời đập loạn cả lên, giống tiểu bạch thỏ bị bất ngờ, không biết phải làm sao chỉ có thể cảnh giác nhìn chăm chú vào gương mặt tuấn mỹ của anh.

"Làm cái gì?" Lúc nãy kêu rất không thục nữ rồi, câu hỏi hiện tại có vẻ tao nhã một chút.

Hơi thở nóng như lửa của cô phả nhẹ trên mặt anh, khiến anh cũng quay đầu nhìn lại, hơi thở nam tính xen lẫn mùi thuốc lá tản mát trên mặt cô, làm cả khuôn mặt cô nóng lên như muốn thiêu cháy

Đáng yêu đến mức làm anh muốn ngay lập tức nhào tới ăn cô.

Lúc ý nghĩ dâʍ đãиɠ phủ đầy tâm trí của anh, thì lại nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn bất an của cô.

Không nghĩ sẽ làm cô sợ hãi quá mức, anh đành phải buông tha cho ý niệm tạm thời này.

"Giúp em thắt dây an toàn." Anh khí cười nói, lộ ra hàm răng trắng bóng.

Phát hiện mình phản ứng thái quá, cô rất muốn tìm một cái động trốn vào.

"Ưm!"

Cô khẽ lên tiếng, cứ tưởng anh ta đã rời đi, không nghĩ tới trái ngược hoàn toàn, phản ứng của cô tràn ngập hương vị yêu kiều. Người phụ nữ ngồi bên cạnh khiến anh như dã thú ngửi được con mồi càng thêm tới gần.

"Em muốn bổn vương sẽ làm gì với em sao?" Ngón tay chậm rãi chống đỡ trên môi cô, anh tà mị mỉm cười làm cho hình tượng tao nhã lãnh tình thường ngày của mình hoàn toàn bị phá hỏng.

Ngay lúc này đây, sau lưng anh tồn tại đôi cánh đen của đại ác ma, đang quyến rũ cô một tiểu thiên sứ thuần khiết, ít nhất để mỗi đυ.ng chạm tay anh làm chomôi cô như muốn hỏa thiêu.

"Làm gì vậy?" Cô run run hỏi, sau đó vươn bàn tay nhỏ, lấy ngón tay đang gây trở ngại cô nói chuyện ra.

"Cái đầu nhỏ của em lại tưởng tượng ra chuyện xấu gì.”

"Tôi nào có? Anh không nên nói lung tung, tôi cái gì cũng không có tưởng tưởng đến!" Cô thề thốt phủ nhận, đầu vội vàng xoay qua chỗ khác, sống chết nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, làm như bên ngoài có thứ siêu cấp đẹp khiến cô nhìn không chuyển mắt.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Lan Khang chậm rãi nổi lên một chút ý cười đùa cợt.

Muốn nói sang chuyện khác? Muốn lạnh nhạt anh? Cô nhóc này thật sự là càng lúc càng kỳ cục.

Cũng khó trách, bởi vì từ nhỏ cô không phải là nô ɭệ, đột ngột đảm đương nhiệm vụ đó, đương nhiên đôi khi trở nên khó bảo, khó có thể cưỡng chế.

Không nên lo lắng, anh là ai chứ?! Đường đường Lý nhị vương gia, một đứanhỏ chẳng lẽ không thu phục được sao?

Lan Khang chầm chậm điều chỉnh thân hình quay về chỗ ngồi của mình, không có động tác muốn lái xe.

Không gian nhỏ hẹp chỉ có hai người, trầm mặc một hồi Nghênh Thu chậm rãi cử động một chút. Lan Khang cũng động, chỉ là lấy ra điếu thuốc thơm mà thôi.

"Lái xe đi!" Cô nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn cảnh giác như cũ y hệt tiểu bạch thỏ nhìn con báo.

Lan Khang giả vờ không nghe thấy, chỉ lẳng lặng hút thuốc, sương khói tùy ý tràn ngập khuôn mặt tuấn mỹ của anh .

Nghênh Thu nhìn ngây người.

Làm sao có thể có người ngay cả nhả khói cũng có thể anh tuấn như vậy?

Nhưng hút thuốc không tốt cho sức khỏe, cô rất muốn nói cho Nhị vương gia dù có bị anh đem ra chỉnh.

"Lái xe?" Bỏ điếu thuốc trong tay, Lan Khang chậm rãi quay đầu, ánh mắt u lãnh cuồng vọng ở trên người cô xem xét, giống như bậc quân vương cao cao tại thượng đang trên cao nhìn xuống tiểu nô ɭệ dưới chân mình, "Em bây giờ càng lúc càng lớn mật rồi, cư nhiên dám ra lệnh bổn vương? Em không được quên cha em hại ba huynh đệ chúng tôi ra sao, còn nữa bổn vương có thể hô phong hoán vũ, còn ở đây nghe đứa nhỏ ngốc như em ra lệnh này nọ sao?"

"Tôi không phải cố ý! Đừng có hung dữ như vậy"

"Biết sai? Thực nói xin lỗi."

"Thực xin lỗi." Cô ngoan ngoãn đáp.

"Tại sao phải vội vã về nhà? Không thích cùng bổn vương ở chung một chỗ?"

Nghe được giọng điệu đầy nguy hiểm, Nghênh Thu cảm thấy hơi hơi bất an.

"Tôi không có, chỉ là sắc trời tối sầm, tôi sợ về trễ, cả nhà sẽ lo lắng."

"Thời gian này trong nhà không có người, em quên sao?"

Đúng nha! Chị lớn cùng Đại vương gia sau khi kết hôn, chiêu đãi cả nhà đi du lịch thế giới, hôm qua mới vừa đi mà thôi, tối thiểu phải hai mươi ngày nữa mới trở về.

Cô vì thi cuối kỳ, muốn đi cũng không thể đi, về phần Nhị vương gia vì sao không đi theo, cô tuyệt đối không hiểu, cũng không muốn hiểu.

"Kia... Hay là về nhà nhanh chút."

"Vì sao?" https://diendanlequydon.com

"Bởi vì đêm khuya nhiều vấn đề, về nhà là tốt nhất."

Lạnh quá!

Anh hung hăng trừng mắt nhìn cô, tuyệt đối không thích cô giống như chuột thấy mèo liền trốn, trốn anh xa như vậy, còn dùng lời thoại quảng cáo đùa giỡn lạnh nhạt anh.

Thấy cô sợ hãi như vậy, tim anh đã tràn ngập sự phẫn nộ không biết tên.

Đã đối với cô tốt như thế rồi, nhưng sao cô không vì anh mà ngọt ngào?

Lan Khang rầu rĩ mở khóa xe, thì nghe được tiếng thở dài bên cạnh rất nhỏ cơ hồ nghe không rõ, như là thở phào nhẹ nhỏm.

Đột nhiên, anh đem chìa khóa quay ngược lại, khiến cho xe không khởi động.

Nghênh Thu khó hiểu nhìn anh, chỉ thấy anh hé ra diện mạo thối khó có thể đoán đối với cô, một giây sau anh giống như đứa bé chậm rãi vươn tay...

"A! Không..." Không kịp né tránh, đầu cô đã bị anh ôm, vừa vặn không thể động đậy.

"Thiếu chút nữa đã bị em dọa dẫm." Quẳng ra một câu khó lý giải, tiếp đó anhbá đạo cúi xuống hôn.

Cô bé này nhất định phải dạy dỗ thật tốt, bằng không sẽ quên mất ai mới là chủ nhân.

Hiện tại nhà họ Quan đã không còn là nhà họ Quan trước kia, ít nhất cũng không phải căn nhà nhỏ cũ nát kia nữa.

Từ lúc máy thời gian của ba dẫn về ba vương gia cổ đại, nhờ bọn họ mà Quan gia nhà cô đã dần dần trở nên giàu có.

Những mẫu đất rộng lớn xung quanh nhà đều đã bị Đại vương gia Lan Tĩnh mua lại, còn dựa theo bản thiết kế vương phủ Đường triều kiến tạo ba tòa phủ vương gia.

Một tòa phủ vương gia cũng đã làm thiên hạ chú ý rồi, chớ đừng nói chi ba tòa phủ vương gia tọa lạc cùng một chỗ. Nếu không biết rõ, hàng xóm đều nghĩ nơi đây là miếu thờ, rất muốn vào thăm viếng thắp nhang cúng bái.

Bài trí bên trong không cần phải bàn, bên ngoài mang phong cách cổ xưa, đồ dùng trong nhà đều dùng gỗ mộc thượng đẳng, nếu bọn họ ăn vận phục trang cổ đại..., có thể nói là chẳng khác gì đang sống ở Đường triều.

Mẹ cô ở cùng chị lớn Nghênh Xuân, chị thứ Nghênh Hạ vì muốn Dạ Minh Châu của Tam vương gia Lan Ngọc, tình nguyện làm người giúp việc cho anh ta.

Cô từ khi còn nhỏ luôn bị chị Nghênh Hạ ăn hϊếp gắt gao, đương nhiên bị chị đá tới hầu hạ Nhị vương gia Lan Khang. Cũng không quên giao cho cô nhiệm vụ bí mật, đó chính là trộm Dạ Minh Châu của anh ta.

Kết quả vì viên Dạ Minh Châu này, từ nay về sau cô lâm vào trong ma chưởngcủa anh, biến thành Tôn Ngộ Không chẳng thể thoát khỏi lòng bàn tay của Phật Như Lai.

Vì thế cô luôn tận lực trốn tránh anh ta, không cho anh ta có cơ hội nhớ tới viên Dạ Minh Châu cùng điều kiện trao đổi với cô.

Chuyện cô lo lắng khốn khổ đã xảy ra, nụ hôn bá đạo kia đã nói rõ anh ta căn bản một chút cũng không hề quên!

Thêm Bình Luận