Chương 2: Mỹ nữ này thật đủ can đảm
Ý thức được điểm này, Tô Tần bỗng nhiên vọt tới lan can, cúi người nhìn xuống, này vừa nhìn làm nàng sợ đến hoa dung thất sắc, xác thực mà nói là khuôn mặt người khác xuất hiện ở trong nước, thật sự làm nàng không thể nào bình tĩnh lại được.
Cuối cùng, nàng ruốt cục bi ai phát hiện, chính mình đã xuyên không!
So với việc châu lục hợp lại thành 1 màu, tỷ lệ này còn thấp hơn, mà nàng cũng đυ.ng phải, thực sự là vô cùng xui xẻo! Trước đó, bất quá là bởi vì nàng thất tình mà bi thương quá độ thôi, tìm 1 cái karaoke điên cuồng uống rượu ca hát, ai biết được, uống đến chết!
Nàng thành người thứ nhất trong lịch sử vì thất tình mà say rượu chết, sau đó cả người liền bi kịch xuyên không!
Bất quá nếu đã như vậy, nàng đành nghe theo người xưa “Nếu đã đến thì nên yên ổn tiếp nhân”, nhưng mà xem ra vấn đề nghiêm trọng trước mắt, đó chính là, nàng lạc đường!
Tô Tần vừa đi, 1 bên nhìn, ở đây hành lang 9 ngã thì đã có 18 chỗ quẹo, mỗi chỗ lại không giống với nhau, nàng vừa đi vừa cẩn thận nhớ kỹ đường quay về, dù là thận trọng như vậy, nàng vẫn là lạc đường!
囧————
Tô Tần lấy tay gõ đầu, mắng :
_ Ngu ngốc, thế nào liền lạc đường!
_ Phốc- 1 thanh âm mềm nhẹ mang nửa điểm quyến rũ truyền đến tai nàng.
Tô Tần bỗng nhiên xoay người, ngạc nhiên phát hiện chẳng biết lúc nào bên cạnh đã có thêm 1 người, xác thực mà nói là 1 mỹ nhân, phải nói đúng hơn là 1 đại mỹ nhân.
Nàng không biết dùng loại ngôn ngữ nào để hình dung mỹ nhân trước mặt, làn da nõn nà, khí chất băng ngọc, eo nhỏ nhắn mềm mại, mặt như hoa phù dung, khuôn mặt như tranh vẽ, môi mỏng gợi cảm, 1 bộ dáng vẻ làm người ta yêu thương, làm cho người ta nhìn nhịn không được 1 trận tâm tê tái.
_ Vị tiểu thư này, thế nhưng lạc đường? - Nữ tử vén tay áo hơi che mặt, 2 tròng mắt ẩn tình, nhìn về phía Tô Tình.
Cái nhìn kia, làm cho Tô Tình cảm giác có 1 cỗ sóng điện đẩy thẳng vào mắt, thân thể cũng theo điện giật tựa như run lên bần bật, đáy lòng cơ hồ muốn hét lên, oa, khá lắm tuyệt sắc mỹ nhân!
Này chẳng lẽ chính là trong truyền thuyết ___________ thật là diễm ngộ!
Ngay khi 2 mắt Tô Tần bị mỹ nữ trước mắt làm cho điện giật có chút mơ hồ, vị mỹ nữ kia lại đột nhiên biến sắc.
Thế nào?
Tô Tần tâm trạng nghi hoặc, sắc mặt của nàng biến hóa cực nhanh, còn chưa kịp phản ứng, mỹ nữ liền lôi kéo chính mình núp vào 1 gian phòng bên cạnh, 2 mắt nhìn ra phía ngoài.
_ Ngươi!
_ Xuỵt! - Mỹ nữ đột nhiên đem nàng giam vào trong lòng, thân thể gần kề vào ván cửa.
_ Làm sao vậy? - Tô Tần cảm giác 1 cỗ hương khí kỳ dị xông vào trong mũi, làm cho trong lòng nàng rung động, có cỗ nhiệt khô nóng kỳ quái dũng cảm đi quanh thân, nàng nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng mỹ nhân đang nhìn.
Xuên thấu qua song cửa sổ, Tô Tần nhìn thấy rất nhiều người hướng bên này chạy tới.
_ Chúng ta thượng sàng! - Mỹ nữ đột nhiên kéo qua Tô Tần nói.
_ Thượng…thượng sàn? - Tô Tần ngạc nhiên, mỹ nữ cổ đại đều lớn mật?
Nàng còn chưa kịp phản ứng, mỹ nữ liền ôm nàng, xoay người 1 cái, 2 người liền cùng nhau lên giường, tay ngọc vén lên, mỹ nữ kéo chăn gấm đưa cả 2 đắp trụ.