Vương Gia Chạy Trốn

5.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Chu Cẩm Quân, một cô gái bình thường không may bị câu nhầm hồn phách. Cô được diêm vương cho một cơ hội được hoàn dương, nhưng lại không thể quay trở lại được thân xác cũ! Cô được diêm vương cho lựa c …
Xem Thêm

Chương 6: [ sát mạc tuyết
Sát Mạc Tuyết bỗng nhiên đứng lên bàn cao và nói lớn .

" Kính thưa tất cả mọi người có mặt tại trong tiểu lầu , và các tiểu nhị " .

Nhìn quanh như thiếu gì đó , là ông chủ của tiểu lầu , Sát Mạc Tuyết ngừng lại và cho gọi một tiểu nhị tới và nói với tiểu nhị .

" Ngươi cho gọi chủ quán ra đây , nói là Sát công tử cần ông chủ ra ngoài một lát " .

Chẳng biết Sát Mạc Tuyết kia có liên quan gì tới ông chủ của tiểu lầu lớn này hay không , mà tiểu nhị lại nhanh nhẹn chạy đi gọi .

" Có truyện gì mà ngươi làm ồn thế a , đứng xuống đi " .

Tiếng kêu gào của những người ở trong tiểu lầu nói với Sát Mạc Tuyết .

" Thỉnh các vị bớt giận , là tại hạ có việc muốn các vị làm chứng cho , nhưng giờ còn thiếu ông chủ , lát nữa ông chủ ra tại hạ xin nói , chỉ cần các vị chứng giám cho tại hạ , bữa ăn ngày hôm nay của tất cả các vị có mặt ở trong tiểu lầu này , tại hạ sẽ bao trọn gói cho các vị a " .

Tiếng nói vừa vang lên , tiếp theo đó tất cả tiếng vỗ tay liền vang lên hưởng ứng theo .

" Rầm , rầm , rầm " .

Thanh âm một người trong số khách trong tiểu lầu nói .

" Thật vậy chăng a , được chúng ta sẽ đợi ".

Sát Mạc Tuyết mỉm cười rồi gật đầu , ta giật ống tay áo dài của Mạc Tuyết nói nhỏ .

" Huynh a , như thế thì rất tốn kém đó , bao nhiêu người thế này a ".

Sát Mạc Tuyết mỉm cười thanh âm ôn nhu nói với ta .

" Không sao đâu a , huynh có rất nhiều tiền a , để cho nhiều người chứng kiến cho hai huynh đệ ta , xứng đáng mà " .

Sát Mạc Tuyết nhéo nhéo cái mũi của a .

Ta im lặng mặc huynh đấy , ngay sau đó từ bên trong tiểu lầu bước ra một người đàn ông tuổi 60 quay về gì đó .

Toàn thân ông có mặc một bộ đồ màu xám , thuộc loại tơ lụa thượng đẳng , đầu đội mũ vải , đi trước tiểu nhị vào trong cùng !

Ta đoán chắc ông ta là chủ quán , hay lão bản ở đây a !

" Ta là chủ của tiểu lầu này , Sát công tử , có gì cần gặp a " .

Nam tử mặc bộ y phục xám chất vải thuộc loại thượng đẳng vừa ra vừa nói .

" Được rồi , để huynh nói a " .

Sát Mạc Tuyết nhìn ta nói , ta gật đầu .

" Ân " .

" Kính thưa các bà con cô bác , các vị huynh đài , cùng ông chủ và tất cả mọi người có mặt trong tiểu lầu này , hôm nay ta Sát Mạc Tuyết cùng vị công tử tên Mộ Dung Ngọc đây kết bái làm huynh đệ , ở đây không hương , không khói , không chùa chiền , mà chỉ có tất thảy mọi người ở trong tiểu lầu này làm chứng lễ kết bái huynh đệ cho hai huynh đệ chúng ta , ngày trọng đại hôm nay chúng tôi xin lấy rượu để kết nghĩa , và toàn thể mọi người làm chứng cho huynh đệ hai ta " .

Sát Mạc Tuyết kéo ta đứng dậy từ trước khi bắt đầu bô loa , toàn thể mọi người ở đây nghe xong liền vỗ tay rền vang .

" Hay đấy , lấy rượu lấy toàn thể mọi người làm chứng , nghe cứ như là kết hôn đấy nhỉ " .

Thanh âm của một người trong số đám khách vang lên , Sát Mạc Tuyết chữa cháy .

" Nhưng lần này là kết bái huynh đệ a , mọi người cứ làm chứng cho chúng thuộc hạ là tốt rồi a " .

Một trận cười vang liền ầm lên .

" Thôi được rồi , hai người mau thành thân , à kết bái huynh đệ đi " .

Một người khác giục .

" Ta Sát Mạc Tuyết năm nay 20 tuổi " .

Sát Mạc Tuyết nói , và sau đó nhìn ta như chờ đợi .

" Ân , ta Mộ Dung Ngọc năm nay 16 tuổi " .

" Hôm nay nhân cơ hội gặp mặt người huynh đệ Mộ Dung Ngọc , mới gặp mà như đã quen từ kiếp nào , cơ may gặp mặt nên cả hai chúng ta nguyện kết bái huynh đệ thân thiết , có phúc cùng hưởng , có họa cùng chịu " .

Sát Mạc Tuyết thay luôn lời nói cho ta , theo tập tục cả hai uống cạn hai vò rượu .

Mà ta cư nhiên không biết uống rượu nhưng đành phải mắt nhắm mắt mở mà cạn cho bằng hết vò rượu kia của mình .

Mùi vị của rượu thật nặng làm cho ta cay đến ứa nước mắt .

" Khà , khà , rất cay a " .

Ta từ trước tới giờ ( từ khi còn là cô gái ) vẫn chưa từng uống rượu nên hương vị của mùi rượu này rất cay , ta không còn biết ngon là gì nữa .

Ta thầm mắng ở trong đầu : mẹ nó không ngờ rượu kia thật là nặng a , từ giờ chắc ta không dám uống rượu nữa .

" Xong rồi , tại hạ đa tạ tất cả mọi người đã chứng kiến cho " .

Sát Mạc Tuyết quay qua ông chủ của tiểu lầu rồi nói .

" Ông chủ , tất cả chi phí hôm nay của tất cả các khách nhân ở đây hôm nay Sát công tử ta trả " .

Y quay qua nói với những người có mặt trong tiểu lầu .

" Các vị , thỉnh cứ dùng tự nhiên a , mọi thứ hôm nay ta chiêu đãi " .

Sau đó tất cả vỗ tay .

" Rầm , rầm , được a , thế thì chúng ta không khách khí a " .

Sau đó ai vào việc đấy , còn hai người chúng ta tiếp tục ăn , nhưng ta lúc này đã say mèm , đôi má phiến hồng đã trở nên như ánh mặt trời , trời đất thì cứ quay cuồng nhìn từ một người , mà biến ra thành hai người , lúc này ta không biết là mình đang nói lảm nhảm gì nữa !

Lúc này một mảng mơ hồ lẫn lộn .

" Ta bay , ta đang bay a " .

Ta lúc này là say rượu a , toàn thân cứ hướng lên phía trước , tạo hình kiểu dáng chim bay trên trời ..

" Ngọc đệ , đệ sao thế ? " .

Sát Mạc Tuyết thấy ta gương mặt đã phiếm hồng như mặt trời , lại còn làm ra những động tác kì lạ , một lúc sau y mới phát hiện ra là ta đang say rượu .

" Một con kiến vàng , một con kiến vàng , xòe đôi cánh , xòe đôi cánh ".

Ta say qúa nên bài hát ở hiện đại cũng bị ta sửa nhảm đi .

" Ngọc đệ , đệ say rồi , huynh dìu đệ về nhà nghỉ a " .

Sát Mạc Tuyết dùng tay hắn ôm lấy eo đỡ ta đang say đã muốn lảo đảo , y gọi mà không thấy ta trả lời , y hỏi tiếp .

" Huynh hỏi , nhà đệ ở đâu a ? " .

Ta không nghe gì vẫn hát bựa tiếp !

Sát Mạc Tuyết chỉ biết lắc đầu , đã thế thì huynh đành phải đưa đệ và phủ của mình để đệ nghỉ ngơi a .

Sáng sớm ngày hôm sau mãi tận trưa ngày ta mới tỉnh dậy , lần này thì phát hiện ra mình đang ngủ ở tại một gian phòng ngủ rất rộng rãi và sang trọng .

Đầu đau như búa bổ , ta cố nghĩ vì sao mà mình lại ở trong nhà của người ta a !

Mà chỉ nhớ được , lúc đó ta kết nghĩa huynh đệ cùng Sát đại ca , sau đó thì uống rượu !

" A , có phải là ta uống rượu say a , nhưng đây là nhà của ai mà lại to lớn như tại Ngọc vương phủ ở Xuất Vân Quốc của mình a " .

Ta cố gắng nghĩ mãi mà không ra , đầu đau nên day hai huyệt thái dương , bỗng nhiên có tiếng mở cửa vào , một vị cô nương mặc váy trắng , thân hình thon nhỏ , dung mạo xinh xắn , làn da trắng ngần , mái tóc buộc theo kiểu đầu của nàng Trúc Anh Đài liền tiến vào trong , thanh âm nghe như chim sơn ca líu lo nói .

" Công tử đã tỉnh a , nô tì Thảo Nhi xin được hầu hạ công tử a " .

Thanh âm nghe mượt mà của Thảo Nhi làm ta thanh tỉnh hơn , ta đi xuống giường đi vào đôi ủng màu xanh lá chuối nhẹ đi vào đôi chân ngọc do cô nương Thảo Nhi vừa mới mang vào .

" Công tử , để nô tỳ thay y phục khác , và chải tóc , đưa khăn lau mặt , nước súc miệng cho người a " .

Thảo Nhi nói ra một loạt vấn đề cá nhân cho ta .

" Ân , được rồi " .

Ta đang định tự mặc đồ thì nàng ta nói .

" Ấy , công tử , người cứ để cho nô tì làm a , vì tất cả những việc này đều là tì nữ thu xếp cho chủ nhân , nếu không , nô tì sẽ bị phạt a " .

Ta đành phải nghe lời nàng ta , im lặng mặc nàng ta làm !

Bộ y phục mà ta thay lần này là màu xanh nhẹ của lá cây chuối , trong chốc lát , trong một chốc lát đã xong tất thảy vấn đề , ta lúc này tranh thủ nàng ta đeo đai lưng vào eo ta , ta liền hỏi .

" Chủ nhân của nàng , à , Thảo Nhi là ai a , ta liệu có quen không a " .

Nha đầu Thảo Nhi vừa thắt đai vừa trả lời , thanh âm nữ nhi vẫn thế vang lên .

" Chủ nhân nô tì là Sát vương gia , đệ đệ duy nhất của Hoàng đế Tây Lộ Quốc , còn đây là Sát Dạ vương phủ a " .

Tì nữ vâng mệnh nói .

" Công tử , giờ vương gia muốn gặp người a " .

Ta gật đầu trả lời .

" Được rồi , ngươi dẫn ta đi " .

Ta theo Thảo Nhi , nàng dẫn ta đi theo con đường bằng đá óng ánh , ở bên cạnh hai hàng hoa hồng đủ màu sắc được vun trồng cắt tỉa gọn gàng hai bên .

Đi đến một cái đình lớn , có một đám nữ tử ở đó , một cô gái mặc bộ váy màu đỏ liền đi đến chỗ ta , ta thấy nàng rất quen .

" Đứng lại , ngươi vì sao lại ở trong này " .

Cô gái đanh đá mặc váy đỏ ngăn ta lại .

Nàng ta nhìn ta với ánh mắt muốn tức giận , muốn tìm thứ gì đó để xả .

" Quận chúa , là vương gia muốn gặp vị công tử này a , mà vị công tử này là khách qúy mà vương gia đêm qua mang về a " .

Thảo Nhi e sợ vị quận chúa đanh đá này , nàng cũng chỉ là dám nói nhỏ .

" Bang " .

Một cái tát như trời giáng vừa lướt qua dung mạo mảnh mai của Thảo Nhi !

Thảo Nhi đau đớn , đưa tay nhỏ của nàng lên che bên má mà vừa bị quận chúa tát .

" Con nô tì đáng chết , đây không phải là việc của nhà ngươi nói chen vào a , hôm nay bổn quận chúa phải hảo tâm dạy dỗ ngươi mới được a " .

Thêm Bình Luận