- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 3 - Chương 7: Trắc thí (1).
Vương Bài Pháp Thần
Quyển 3 - Chương 7: Trắc thí (1).
Hắc y nhân phẩy phẩy áo choàng đánh tan lớp tro bụi, hừ lạnh, nói:" Ngươi muốn báo thù a?"
Phía sau một người nhỏ giọng nói:" Đại nhân, án theo yêu cầu chúng ta không bắt người nữa sao ?"
"Ngươi đần độn hay là ta hồ đồ , ai bảo bắt người?. Các ngươi đều không nhớ rõ chuyện Lam Đế thành nửa năm trước, chỉ bằng việc bên người hắn có mười con dị biến ma thú cũng đủ làm mấy người chúng ta ăn không tiêu , mọi người theo dõi cẩm mật , có cơ hội hãy xuống tay."
Mọi người gật đầu, sau đó vội vã quay đầu tìm kiếm thân ảnh Lai Ân trong biển người.
Lai Ân có cảm giác cảnh vật chung quanh tựa không tốt, nhưng bản thân không biết là không đúng ở điểm nào.
Một đám người hấp tấp đi về phía trước, mang theo cả Lai Ân lẫn bên trong, như là một chiếc lá, thuyền nhỏ trong đại dương, cuốn hắn đi theo.
Lai Ân vội vã mở miệng, lớn giọng hô:" Nhường đường , nhường đường, tránh ra , tránh ra. Ta ra ngoài , không phải muốn vào a."
" Bằng hữu , ngươi không đến ứng thi thì tới nơi này làm chi, nhanh lên một chút, hôm nay là ngày cuối cùng đó, nếu chậm trễ là không được vào Lôi Áo học viện báo danh đâu ."
Trong đám người đông đảo, chẳng một ai thèm để ý tới hắn, vẫn ùn ùn kéo về phía trước.
Toàn một đám gia hỏa đã tu luyện qua, thân thể đều cao lớn , vạm vỡ.
Lai Ân bị kẹp ở chính giữa không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể tiến theo dòng người.
Một hồi công phu....
Lai Ân đầu óc choáng váng , bị đẩy gần đến khu chiêu sinh.
Chiêu sinh viên nhìn mắt Lai Ân ,sau đó đóng một dãy số 36276 rồi đưa cho hắn, nói:" Điểm kiểm tra số bảy."
Lai Ân thoáng sửng sốt, nói:" Ta đến đây không phải trắc thí."
" Không thi cái gì, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút." Phía sau có người không nhịn được thôi thúc, chiêu sinh viên cũng không quản Lai Ân có đúng hay không đến đây trắc thí, đem Lai Ân đẩy sang một bên.
Phía sau sáu bảy đại hán bắt đầu đi đến , lĩnh hàng số báo danh của mình, sau đó mang theo Lai Ân đi tới hàng số bảy.
Lai Ân quay đầu thấy bên người có một vị, chính thị là người vứa mới nói chuyện," Như thế nào lại là ngươi, ta nhờ ngươi, ta đến đây xem vị bằng hữu thi thôi, như thế nào bằng hữu không thấy, chính mình lại đi thi.
" Này , bằng hữu, lại là ngươi a, hữu duyên a, ma pháp sư hay là chiến sĩ?"
"Đại ca, thế nào lại là ngươi, buông tha ta đi, ta không phải là thí sinh." Lai Ân đã thấy rõ đối phương, vẻ mặt cầu xin trả lời.
"Ngươi xem bốn phía ba, ta thả ngươi, ngươi cũng ra không được, chấp nhận sự thật thôi, kiểm tra xong, rồi qua bên kia là có thể ra ngoài."
"Xem ra chỉ có thể như vậy." Lai Ân bất đắc dĩ nhìn bốn phía, giọng nói ai oán.
"Còn không có trả lời ta a, ngươi là ma pháp sư hay là chiến sĩ?"
"Ta cũng không biết?" Lai Ân bị vấn đề này làm cho đầu óc quay cuồng, bản thân tu luyện năm năm a,rốt cuộc cũng không rõ là mình tu luyện chiến sĩ hay là ma pháp sư nữa.
Thừa nhận là ma pháp sư ba, muốn đánh nhau thì tiến lên.
Thừa nhận là chiến sĩ ba, lục cấp ma thú mà thấy cũng phải tránh xa, không dám tiếp cận, cái đó có nên gọi là đấu pháp chiến sĩ.
Đối phương nghe lầm, cho rằng Lai Ân là thí sinh bình thường, tiếc hận nói: Đó chính là sơ cấp a, nhất cấp cũng không đạt tới, mười sáu mười bảy tuổi, mới bắt đầu tu luyện, qua chậm ba."
"Không có việc gì."
Lai Ân và người nọ chỉ tán gẫu cho có chuyện.
Trắc thí điểm bên trong một cái lều thật lớn, Lai Ân giao ra dãy số, sau đó xếp hàng đợi nửa ngày, người phía trước lần lượt đi vào, đa số đều ủ rũ đi ra.
Một lúc sau, Lai Ân đi vào, chỉ thấy mười tên chiến sĩ phân biệt đứng trên lôi đài.
Vừa vào cửa, liền có một thanh niên tiến tới, nhìn thoáng qua số báo danh, nói:" Có Mười vị lão sư khiêu chiến , tùy ý nếu ngươi tiếp được năm người, hoặc mười chiêu có thể tiến nhập học viện."
Lai Ân liếc mắt lên lôi đài, tất cả đều là chiến sĩ, không có một gã pháp sư, cho rằng đây là nơi tuyển chiến sĩ.
Tùy ý đi lên một tòa lôi đài, đối phương nhìn mắt Lai Ân, cảm giác tên này gầy ốm như vậy sao có thể làm chiến sĩ a, hắn mở miệng, nói:" Ta là Ma Căn, thất cấp chiến sĩ."
Lai Ân sửng sốt, nói:" Trời ạ, không phải chứ, dùng thất cấp chiến sĩ để kiểm tra?"
Ma Căn nghe xong cười nói:" Nếu không phải vậy, học sinh Lôi Áo học viện thế nào đều là tinh anh a? Nhanh lên một chút đi, bên ngoài còn có người chờ, đừng lãng phí thời gian .""
Ma Căn đứng thủ thế.
Lai Ân nghe cũng đúng, chờ Ma Căn chuẩn bị xong, đột nhiên khoát tay mười lục cấp hỏa cầu to bằng chậu rửa mặt trong tay phóng đi, từ bốn phương tám hướng phong bế đường lui của Ma Căn.
Ma Căn nhât thời sợ hãi, phản ứng lại , thế nhưng lại mơ hồ, đây là nơi kiểm tra chiến sĩ a, thế nào lục cấp pháp sư lại chạy tới?
Ngay sau đó Lai Ân một bước lớn, nương theo khe hở trên không trung của hỏa cầu mà vọt tới, đối phó với bộ pháp của ma thú tuyệt đối là cơn ác mộng của mỗi chiến sĩ.
Ma Căn vội vã, nói:" Đây là có chuyện gì? Ngươi là ma pháp sư? Dừng tay, dừng tay."
Lai Ân nắm tay lại duy trì hỏa cầu một thời gian, thực sự , hỏa cầu chỉ còn cách gáy Ma Căn chỉ một tấc, thân pháp quỷ dị, chín vị chiến sĩ bên cạnh nhìn đều thất kinh.
Bọn họ không rõ ràng lắm, một người lục cấp ma pháp cư nhiên lại sư dụng thân pháp quỷ dị khiến cho thất cấp chiến sĩ phải thất kinh.
Lai Ân nghe được Ma Căn nói, liền vung tay đem thập mai hỏa cầu tiêu tán, mơ hồ, nói" Làm sao vậy? sao không đánh tiếp?"
Ma Căn vuốt cái trán đầy mồ hôi lạnh, khóe miệng mấp máy, nói:" Ngươi, ngươi là ma pháp sư hay chiến sĩ?"
"Ma pháp sư a, bất quá kiêm chức chiến sĩ?"
Mười tên chiến sĩ bỗng hóa đá ngay tại chỗ.
Phải biết rằng bất luân ma pháp sư hoặc chiến sĩ, luyện đến cao cấp đều là dị thường gian nan, mà ma pháp sư kiêm tu chiến sĩ, từ xưa cũng có, nhưng thành tựu đều rất thấp, bởi vì lưỡng dạng tu luện theo con đường hoàn toàn bất đồng. Một loại tu luyện chú trọng tĩnh,loại còn lại chú trọng động.
Một người lục cấp ma pháp sư có thân thủ thất cấp chiến sĩ, tương đương với chiến sĩ cùng cấp có thêm chiến sủng a, tại các quốc gia đều là quân đoàn tinh nhuệ , lưc lượng chủ lực a, hơn nữa người trước mắt nay chỉ có mười bảy tuổi đã đạt được thành tựu như thế, về sau tiền đồ không thể lường được.
Ma Căn thật vất vả, trong lòng rất khϊếp sợ, phải một lúc mới phục hồi lại tinh thần, lắp bắp nói:" Ngươi, ngươi rốt cuộc là ma pháp sư hay là chiến sĩ? Đây là khu trắc thí chiến sĩ, ngươi nếu như dự thi chiến sĩ , vậy không nên dùng ma pháp ?"
Lai Ân xấu hổ sờ soạng đầu, ngượng ngùng tiêu sái hạ lôi đài, nói:" Không có ý tứ, không có ý tứ a, ta tưởng chỗ này là ma pháp sư trắc thí? Đi nhầm a, đi nhầm a, xin hỏi ma pháp sư trắc thí ở chỗ nào?"
- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 3 - Chương 7: Trắc thí (1).