Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Bài Pháp Thần

Quyển 3 - Chương 1: Đất đai ngươi không giữ lấy.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lôi Minh đại lục không chỉ có nhân loại sinh sống, bọn họ chia làm hai thế lực Quang Minh liên minh, và Hắc Ám liên minh, bên ngoài đại lục còn rất nhiều chủng tộc khác sinh tồn, chuyện này có người biết cũng có người không biết.

Cách xa hai thế lực lớn , bên ngoài đại dương còn có một khối lục địa, nơi đó mọi ngươi gọi là bình nguyên Phương Đông, ở đó có các loài động vật tiến hoá sinh sống gọi là – Thú Nhân.

Thú nhân tín ngưỡng Hắc Ám , bọn họ tin tưởng Minh thần là Sáng Thế giả, Minh thần sâm lâm là một ngưu đầu tên gọi Vũ Thần.

Thú nhân có thể nói phi thường dã man, các chủng tộc chiến tranh không ngừng, khiến thú nhân vô cùng thượng võ, lại càng tôn sung cường giả.

Bọn họ đều cho rằng chỉ có cường giả mới thích hợp sinh tồn trên phiến đại

lục này.

Các chủng tộc thú nhân cơ hồ vài năm lại bộc phát chiến tranh, đương nhiên khi chiên tranh kêt thúc các bên đều tổn thất nặng nề. Cho nên sau đó các chủng tộc đều tập hợp kí kết một hiệp nghị để nghỉ ngơi khôi phục lại sức lực sau đó chiến tranh lại tiếp diễn.

Kết quả là rất nhiều chủng tộc nhân số còn sót lại rất ít hoặc bị bán làm nô dịch.

Cũng có rất nhiều chủng tộc giấu mình trong thâm sơn không dám lộ diện.

Lai Ân khi ở Dã Lang thành triệu hoán ra ngưu đầu, cùng lúc đó Đại Tát Mãn cũng cảm ứng được còn có tộc nhân của bộ tộc tồn tại , hưng phấn đem tin này báo cho thủ lĩnh bộ tộc.

Ngưu đầu thủ lĩnh nghe được tin này lập tức triệu tập các thủ lĩnh bộ lạc dưới quyền .

Cuối cùng thông qua quyết định -- đầu tiên đi Quang Minh liên minh, bất luận thế nào cũng phải bắt được ngưu đầu do Lai Ân triệu hoán về, mở ra kỷ nguyên thống trị bình nguyên Phương Đông của bộ tộc ngưu đầu nhân.

Ở một nơi khác ,bên trong Quang Minh Liên minh.

Kết thúc sự kiện công phá Phong lam thành là gì?

Nói thô một chút chính là màn cắt bánh chia phần ( chia chiến lợi phẩm), màn phân chia cao cấp này hẳn là lần đầu tiên xảy ra.

Ba vị tướng quân Á Lôi, Ba Cách Nhĩ, Đế Lâm cùng Quang Minh thần điện hoả tế tự Tây Tư đều là nhân vật nổi danh ở Lôi Minh đại lục, lúc này tất cả đều ngồi cùng một chiếc bàn.

Đương nhiên còn có…

Cách Lỗ Tạp, Cát Tạp Mỗ cũng ở đây.

Lai Ân ,nhân vật trọng yêu lúc phá thành cùng với vịêt bắt được Phong Lam hoàng đế không ai dám gạt hắn ra. Cho dù muốn , Tây Tư cũng chưa chắc đồng ý, giờ là lúc thử thách vị Thẩm phán trưởng tương lai này, cơ hộ đàm phán như vậy cũng không nhiều lắm.

Cái này đối với Lai Ân chỉ là chuyện nhỏ, hắn chỉ muốn xem màn phân chia cao cấp này có gì đặc biệt, sẽ không tranh đến mức cuối cùng biến thành đánh nhau a.

Mục tiêu của Lai Ân chính là ma thú quý hiếm, đất đai với hắn mà nói thực sự không hâp dẫn bằng ma thú trân quý.

Tây Tư từ không gian giới chỉ lấy ra một bản hiệp nghị nói: “Dựa theo hiệp nghị chúng ta ký kết trước lúc tiến công, tất cả sẽ dựa theo bốn điều trong hiệp nghị mà thực thi”

Đế Lâm tướng quân Mễ Khắc Á nghi hoặc nói: “Sao Lại bốn điều trong hiệp nghị? Quang Minh thần điện phải bắt được lão gia hoả Phong Lam hoàng đế sau đó mới bắt đầu thực thi a.”

Á Lôi tướng quân An Địch vỗ mạnh bàn một cái: “Không quan trọng, dù sao có phần là được, ta không bắt được hoàng đế vậy chia cho chúng ta thế nào cũng đựơc, tuỳ tiện .”

Mễ Khắc Á nghe xong cũng im lặng, An Địch nói không sai, dù sao phần lãnh thổ này bọn họ định nuốt gọn nhưng bây giờ lại đem chia ra , nên vẫn có chút tức giận.

Tây Tư tươi cười nói: “Tát Khắc Kỳ tướng quân có gị dị gì không?”

Tát Khắc Kỳ cũng lắc đầu không nói, trong lòng hắn biết lúc Phong Lam bị Quang Minh liên minh tiêu diệt rồi chia cho ba nước sớm muộn gì hắn cũng có phần.

Tây Tư mỉm cười rồi mở bản đồ ra, đang chuẩn bị cắt Phong Lam đế đô ra làm các phần.

Lai Ân đột nhiên đứng dậy cười nói: “Xin lỗi, về chuyện phân chia ta không có đề nghị gì, bất quá hình như các vị quên phần của ta.”

Tướng quân Tát Khắc Kỳ nhíu mày nói: “Vị huynh đệ, ngươi đã đáp ứng giao ra phần lãnh địa bây giờ muốn nuốt lời phải không.”

Lai Ân đi đến chỗ bản đồ trước mặt nói: “Ta chưa nói là lãnh địa, các vị cũng biết ta đáp ứng Quang Minh liên minh giao ra một nửa thổ địa của Phong Lam đế quốc, các vị hẳn cũng nên bồi thường một chút cho ta chứ.”

An Địch gật đầu nói: “Lai Ân huynh đệ mời nói, chỉ cần hợp lý, chúng ta nhất định đáp ứng bồi thường.”

Trước khi quân đội Á Lôi rời khỏi quốc cảnh, trong quốc nội, nhóm phân tích sư đã đem tất cả các loại mâu thuẫn cùng với vô số tình huống ra phân tích, mà trong đó có có đề cập đến người bắt được Phong Lam hoàng đế ,chẳng lẽ hắn lại không có yêu cầu gì.

An Địch lúc đầu đọc bản phân tích này còn cười không cho là đúng, bây giờ xem ra là thật cho nên có chút bội phục nhóm người này.

Lúc Lai Ân đưa ra yêu cầu, An Địch cũng không có kinh ngạc.

Lai Ân nhìn về phía An Địch, đối với người này có chút hảo cảm, khẽ gật đầu tiếp tục nói: “Cuộc đời ta thích nhất thu thập các loại ma thú quý hiếm cùng với một số loại dị thú. Ta lấy một nửa lãnh thổ Phong Lam đế quốc đổi lấy mấy con ma thú quý hiếm chắc là có thể chứ, không cần đưa ma thú cao cấp, có thể đưa ta ma thú cấp một cũng được. Còn nữa, cung cấp cho ta một ít tinh thạch làm tiền công là được.”

Cách Lỗ Tạp, Cát Tạp Mỗ và Tây Tư nghe xong, trong lòng cũng minh bạch được tính toán của hắn: Quả nhiên, hắn có chủ ý này, so với lãnh thổ thì thực lực cường đại mới đảm bảo được sinh mệnh .

Ba người Tây Tư cũng hiểu, cao cấp ma thú quý hiếm tuy không nhiều nhưng cấp thấp thì quốc gia nào cũng có không ít, hơn nữa lúc này chưa dùng đến thì cấp cho Lai Ân cũng không có vấn đề gì.

Khi Lai Ân xuất ra ma thú có thể thấy tốc độ thăng cấp cực nhanh ,từ thất cấp lên bát cấp mà tình huống này không ai đoán được nguyên nhân bên trong tự nhiên sẽ thoải mải đồng ý xuất ra.

Ba vị tướng quân nhìn nhau, bọn họ vỗn nghĩ cái giá phải trả lần này rất lớn không nghĩ đến đối phương lại chỉ cần mấy con ma thú với bộ phận tinh hạch, cái này nhiều lắm giá trị cũng chỉ là một toà thành thị ,cho nên ba vị tướng quân nhất thời mừng rỡ, lập tức gật đầu nói: “Không thành vấn đề, chúng ta sẽ lập tức tâu lên bệ hạ.”

Lai Ân không nói gì, nhìn bốn phía bắt đầu định đoạn vấn đề đo đạc…Quản lý lãnh địa,.

Phong Lam lãnh thổ theo hướng Bắc Nam chia làm ba phần, ba nước đều chiếm một phần, đều có bộ phận thành trì đối mặt với chiến trường Phương Bắc.

Chiến trường Phương Bắc là địa phương tôi luyện binh lính tốt nhất, trên chiến trường mỗi binh sĩ đều phải lấy một chọi mười . Vì vậy đối với bộ phận tiếp giáp với chiến trường phương Bắc ba nước đều tranh giành từng tấc đất, đến khi tính toán đến từng km mới xong xuôi.

An Địch cuối cùng ngẩn đầu lên, chút lãnh thổ Lai Ân có được một khối đất phong ở đây, có khả năng miễn quyền, còn trở thành Tử Tước ba nước.

Trên lãnh địa của mình hắn có quyền thành lập quân đội của chính mình.

Quyền lợi này khiến Tây Tư trợn trừng, đây mới là quyền lợi a. Cái này mới là đặc quyền, một người có địa vị Tử Tước của một quốc gia , đạt được đất phong kiên tạo quân đoàn thì không nói làm gì.

Vấn đề chính là Lai Ân đồng thời có quyền lợi ở ba nước, mà cái này hoàn toàn bất đồng.

Quang Minh thần điện mất mấy ngàn năm tranh đoạt quyền lợi, mà Lai Ân chỉ sau một tràng chiến tranh đã có được, thế giới này rất không công bằng a.

Lai Ân với loại quyền lợi này không tỏ vẻ gì, nhưng ánh mắt nhìn An Địch đầy hảo cảm, người này vẫn lo lắng cho mình, điều đó chứng minh hắn là người tốt ba.

Tan họp binh lính các quốc gia bắt đầu lần lượt tiếp quản lãnh thổ Phong Lam, đế đô do Quang Minh thần điện tiếp quản.

An Địch kéo Lai Ân vào một góc nhỏ giọng nói: “Tiểu huynh đệ, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi?”
« Chương TrướcChương Tiếp »