Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Bài Pháp Thần

Quyển 2 - Chương 22: Đính hôn (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lai Ân trừng mắt nhìn hai người, nói:" Cũng không phải cho các ngươi, các ngươi gấp cái gì?"

Á Lâm biểu tình cổ quái, trên mặt hiện lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, nói:" Ngài, ngài thực sự đưa cho ta?"

" Với ta mà nói tảng đá kia có hay không đều như nhau, ngoại trừ bán được ít tiền , mùa hè để bên người cũng bớt nóng a."

" Điện hạ, người không thể tiếp thu." Đan Ni Nhĩ biểu tình hoảng loạn.

"Liên quan đến các ngươi à, sang bên kia chơi đi, nhiều lời lời vô ích, để A Á Lôi Đức đem ngươi làm thịt ba."

Đan Ni Nhĩ câm miệng, Y Lỗ còn đang si ngốc, biểu tình rất là dọa người.

Á Lâm răng trắng như tuyết khẽ cắn môi dưới, nói:" Lai Ân đội trưởng, người xác định đưa cho ta, không phải là trao đổi ?"

" Ta xác định." Lai Ân không hiểu vì sao liền gật đầu.

" Như vậy, đây là ngươi chính thức hướng ta bày tỏ tình yêu sao?"

" Cầu hôn, chờ một chút, ta là nam nhân. Sao có thể hướng tới nam nhân cầu hôn, Tinh Linh Tộc không phải nói nam nhân có thể tặng đồ cho nữ nhân để cầu hôn, thế nhưng chưa có nói nam nhân có thể hướng nam nhân tặng đồ để cầu hôn a, ta, ta không biết Tinh Linh Tộc các ngươi đã sửa quy củ."

Lai Ân thân thủ muốn đoạt lại Băng sương chi thạch, Đan Ni Nhĩ cùng Đan Ni Tư lập tức rút ra cung tiễn nhắm ngay phía Lai Ân.

Lai Ân đột nhiên nghĩ đến quy định của Tinh Linh Tộc, lễ vật cầu hôn mà bị trả về đó là ô nhục đối phương, khả năng sẽ bị tộc nhân nghiêm phạt, mà mình vừa đem đồ cầu hôn tặng vương tử giờ lại định cướp về ba.

Lai Ân khẽ nuốt nước bọt, sau đó sờ sờ cái cổ.

Á Lâm đột nhiên tháo mũ xuống, khẽ cười nói:" Kỳ thực ta là nữ nhân."

Lai Ân tự nhận là trái tim có năng lực chịu đựng không kém, thế nhưng lời nói của Á Lâm đả kích hoàn toàn vượt ra khỏi biên độ chịu đựng của trái tim, thế cho nên lần đầu tiên mơ ước da mặt dày thêm một chút, trái tim cường thịnh thêm một ít.

Á Lâm lời vừa mới dứt chưa được một giây đồng hồ.

Lai Ân liền hôn mê bất tỉnh.

Tự nhiên có một tuyệt thế mỹ nam xuất hiện ở trước mặt, nam nhân còn lại tất nhiên là đố kị. Sau đó nghĩ tất cả biện pháp chửi bới hình tượng mỹ nam kia, huống chi Á Lâm xinh đẹp dường này khiến người ta hít thở không thông, nhẹ nhàng , khí chất vương giả cùng tồn tại, làm cho mọi nữ nhân xuất hiện ở trước mặt đối với mình đều cự tuyệt, Lai Ân nếu không có một điểm đố kị đó là giả.

Lai Ân tựu một mực dự định kế hoạch trả thù , hơn nữa kế hoạch từng bước đã sắp đặt xong, đang chuẩn bị khi vụ giao dịch xong, sau đó sẽ thực hiện kế hoạch, đột nhiên phát hiện bản thân đố kị với một nữ nhân, hơn nữa lại rất xinh đẹp không cách nào hình dung.

Lai Ân phát hiện mình bày mưu tính kế vài ngày trời, bỗng nhiên kế hoạch toàn bộ bị xụp đổ, cũng bởi vì một câu nói.

Bản thân mất nửa ngày để đố kị một nữ nhân.

Á Lâm đánh thức Lai Ân dậy, hắn ôm đầu, nói:" Để ta thanh tỉnh một chút, vừa mới chóng mặt, năng lực tiếp thu quá kém."

" Như vậy, mai Băng Sương chi thạch đại biểu việc ngươi hướng ta cầu hôn, ta tiếp nhận." Á Lâm nói xong khuôn mặt đỏ bừng.

" Cái kia, ta đang có việc, còn có người chờ ta đi bắt chẹt , chúng ta trở về thành thôi."

Lai Ân đứng lên bỏ chạy, tốc độ không thể so vơi tinh linh nhưng không kém hơn bao nhiêu.

Đan Ni Nhĩ nhìn bóng lưng Lai Ân phẫn nộ , nói:" Vương, ách không, công chúa, người tại sao có thể tiếp thu lễ vật của một nhân loại? Nếu là bị tinh linh vương tử biết được, nếu hắn làm khó chúng ta trước mặt bộ tộc thì sao?"

" Đan Ni Nhĩ, ngươi cho rằng ta sẽ thích cái tên ám tinh linh vương tử kia sao? Ta thật ra nghĩ Lai Ân tương đối thần bí, so với ám tinh linh càng thần bí hơn."

"Thế nhưng. .

" Không có thế nhưng gì cả, chúng ta về thành trước, báo cáo tình huống cho trưởng lão, nếu ở ở nơi này thờì gian quá dài bị phát hiện trái lại sẽ bất hảo."

" Rõ." Hai gã người hầu gật đầu.

Lai Ân như viên đạn chạy về Trì An đại đội, đối diện vơi tên thủ vệ, nói:" Nếu có người tìm ta ,một mực không cho gặp, có việc bảo hắn mấy ngày nữa tới tìm , ta hiện tại nhiều việc bề bộn."

Thủ vệ sửng sốt, nói:" Đội trưởng, có một lão đầu đợi người đã nửa ngày, hắn nói người trở về thì nói lại cho đội trưởng một câu, tiền đã chuẩn bị xong."

" Lão gia này tốc độ không chậm, tặng tiền mà cũng tích cực a." Lai Ân bay nhanh nhằm phía phòng khách, không gặp người thì có thể, nhưng tiền thì không thể không gặp.

Sứ giả Phong Lam đế quốc đã đợi ở đây hơn nửa canh giờ, nhấp nhổm ngồi lên lại ngồi xuống , ra ra vào vào, mỗi phút đồng hồ chờ đợi cũng có thể đảo ngược khiến đế đô rơi vào tay giặc, bây giờ tất cả đều phải giành dật từng giây từng phút.

Lão giả thấy Lai Ân vừa tiến đến, vội vã chào đón, gấp giọng nói:" Đội trưởng đại nhân, người cuối cùng cũng trở về, tiền ta đã mang đến. Toàn bộ là ma tinh, mỗi quả giá trị một trăm vạn kim tệ, tổng cộng một trăm mai."

Lai Ân tiếp nhận túi tiền, đại khái áng chừng, sau đó ném vào không gian giới chỉ, mấy ngày nay tổng cộng cũng thu được trên ức ma tinh tệ, ước lượng túi tinh tệ này giá trị cũng kém.

Vả lại lão giả cũng không có ngốc đến nỗi đi lừa gạt Lai Ân.

Lão giả xem Lai Ân đem tiền thu lấy, xoa xoa tay, nói:" Đội trưởng, người xem, tiền người cũng đã thu, vậy nên giả quyết chuyện này đi."

" Cái này không cần người lo lắng, yên tâm đi, ta sẽ tìm Quang Minh thần điện thương lượng."

" Vậy chúng ta có nên kí một hiệp ước a, như vậy trong tay ta cũng có cái mà về báo cáo với bệ hạ."

"Không thành vấn đề, không thành vấn đề, ngươi nói thế thì tốt rồi."

" Cái này ta đã chuẩn bị xong, người xem không có vấn đề gì thì kí vào." Lão giả từ trong lòng ngực móc ra một cái quyển trục đưa cho Lai Ân.

Lai Ân tùy tiện nhìn một chút, phát hiện các loại điều khoản bên trong, nếu là Quang Minh quân đoàn tiến nhập Phong Lam đế đô thì điều khoản trên sẽ không có tác dụng, tiền tù lao sẽ phải trả lại, mà Lai Ân lại không muốn nhả tiền ra vì thế...

" Không thành vấn đề."

Lai Ân sau khi xem xong cầm lấy bút, tại chỗ kí tên đem tên mình tinh tế chỉnh một chút sau đó đặt bút.

Lão giả thu lại quyển trục sau khi sau khi kiểm tra xong, khuôn mặt giãn ra, nở nụ cười liên tiếp nói lời cảm tạ, đem theo hiệp ước ly khai.

Lai Ân phỏng đoán người này sẽ quay về Phong Lam báo cáo tin tốt, nhưng cái này cùng hắn không quan hệ.

Mễ Lệ Toa từ nội đường đi ra, sờ soạng cái trán Lai Ân, nói:" Ngươi ngày hôm nay đầu bị nóng à?"

" Ta không phát sốt ." Lai Ân gỡ bàn tay nhỏ bé của Mễ Lệ Toa xuống, nhân cơ hội ngắt vài cái.

Mễ Lệ Toa cũng không có phản đối, chỉ là có điểm nghi hoặc nhìn Lai Ân, nói:" Không đúng ba, bình thường người khác không có tiền ngươi đều có thể tạc ra tiền, ngày hôm nay cư nhiên vì hai tỷ kim tệ ,để Quang Minh thần điện cùng Phong Lam đế quốc đình chỉ chiến tranh, cái này không giống ngươi."

Lai Ân cười xấu xa, mở rộng vòng tay ôm ấp, nói:" Đến đây đi, Mễ Lệ Toa tiểu thư mỹ lệ, ngươi nếu để cho ta ôm một chút ta sẽ nói cho ngươi biết, nếu là ngươi hôn ta một chút ta sẽ đem kế hoạch vĩ đại toàn bộ nói ra."

Mễ Lệ Toa giơ lên nắm tay huơ huơ, chuẩn bị nện xuống.

Lai Ân cũng chuẩn bị xong lộ tuyến chạy trốn, chỉ còn chờ nắm tay Mễ Lệ Toa nện xuống .

Mễ Lệ Toa giơ quả đấm đột nhiên buông xuống, nhẹ nhàng ôm lấy Lai Ân, nhón đầu ngón chân nhẹ nhàng hôn lên trên môi Lai Ân.

Lai Ân tốt rồi so với con đại cóc còn bị thống hơn, thoáng cái nhảy lên trên bàn, kinh khủng nhìn Mễ Lệ Toa, quả thực không thể tin được Mễ Lệ Toa luôn luôn dã man cư nhiên lại ôn nhu như thế.

Lai Ân bình thường thoạt nhìn chỉ là múa may trên đầu lưỡi, con mắt thường hay chiếm chút tiện nghi, thế nhưng chân chính động thủ thật lại không giám, lá gan hắn còn nhỏ hơn là thỏ.

Sau đó Lai Ân đột nhiên uể oải chạy tới góc tường một bên vẽ vẽ vòng tròn một bên nói:" Xong, xong, nụ hôn đầu tiên của ta đây, ta trong đầu chưa từng phòng bị a."
« Chương TrướcChương Tiếp »