- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 2 - Chương 18: Kỳ thật ta đang thiếu tiền(1)
Vương Bài Pháp Thần
Quyển 2 - Chương 18: Kỳ thật ta đang thiếu tiền(1)
Lai ân nhìn nhìn Á lâm, lại nghĩ tới Y Lỗ, nghi hoặc nói: “Các ngươi sẽ không vì chuyện Y Lỗ gϊếŧ tinh linh trưởng lão mà tới a.”
“ Đúng vậy, chúng ta chính là vì phản đồ kia mà tới, hắn chẳng những gϊếŧ tinh linh trưởng lão chúng ta, mà còn đoạt đi tinh linh bảo vật, Băng Sương chi cung.”
Cách Lỗ Tạp kinh thán hô: “Tinh linh tộc ngũ đại thần khí Bằng Sương chi cung bị người kia trộm?”
“ không sai, cho nên chúng ta hy vọng Lai Ân tiên sinh đem Y Lỗ giao ra, Thủy Tinh Linh bộ tộc vô cùng cảm kích.”
“ Không thành vấn đề, không thành vấn đề, nuôi tên kia còn là một phiền toái, vừa lúc tặng cho nhóm người các ngươi, bất quá cũng phải cho ta ăn lót dạ a ( làm tiền đây mà ), cái tên Y Lỗ thiếu chút nữa xử lý mười con bị biến ma thú của ta, hiện tại chúng nó còn dưỡng thương a!”
“ Mười con dị biến ma thú?” Á Lâm nhíu mày, mắt nhìn Lai Ân, một con còn có thể, mười con chính là nói dối a.
“ Không tin ta cho ngươi xem.” Lai Ân nói xong xuất ra Phong Ân chi thư.
Á Lâm vội vàng ngăn cản, nói: “Ta tin, bất quá Lai Ân tiên sinh tính toán muốn chúng ta bồi thường những gì?”
Lai Ân xoa xoa tay nói: “Hắc hắc, Băng Sương chi cung, một trong tinh linh tộc ngũ đại thần khí, ít nhất cũng dùng cái gì đồng giá trao đổi a.”
“ Cái này …” Á Lâm do dự một chút, nói: “Như vậy đi, ta cần phải thương lượng một chút với tinh linh tộc trưởng lão, vật đồng giá với Băng Sương chi cung cũng không có tồn tại, chúng ta thử lấy vật khác làm đồ trao đổi có được không ?"
Lai ân gật gật đầu.
Á Lâm cùng với hai gã người hầu cáo từ rời đi.
Thước Lệ Toa ngữ khí chua chua đi ra, nói: “Nữ nhân kia là ai?”
“ Ai, nếu là nữ thì tốt rồi, người ta là một nam nhân a.” Lai Ân cố ý thán thở.
“ Cho dù là nữ, ngươi còn tính toán thu thập nữ nhân của tinh linh tộc phải không?” Thước Lệ Toa hung hăng đá Lai Ân một cước, thở phì phì xoay người rời đi.
"Hai nàng dâu mới đánh nhau, a ta không có thấy." Cách Lỗ Tạp nhanh như chớp biến mất.
Lai Ân muốn động thủ cũng không được, chỉ có thể phẫn nộ mắng một tiếng, sau đó bất đắc dĩ trở lại phòng, bên trong mười con dị biến ma thú trọng thương rốt cục cũng khôi phục, bất quá kết quả cũng không phải quá tốt, còn có hơn mười ngày mới có thể khôi phục như thường.
Minh thần Cáp Địch Nạp Tư cũng đã tiến hóa đến bát giai, lại có thêm kĩ
năng tự động mở ra Minh Giới chi môn, điều này làm cho Lai Ân không thể giải thích được ,bên trong cổ thư ngay cả cái chú giải thích cũng không có, điều này rất khả nghi . Vạn nhất bên trong nhảy ra thứ đồ gì đó, chính mình đi tong chắc rồi a.
Lai Ân đem không gian giới chỉ cùng mọi vật sở hữu đều đặt trên bàn, vật đáng giá để thnahf một loại,hữu dụng lamg một loại, li kì cổ quái ra một loại.
Cuối cùng hắn đem những thứ đáng giá nhưng không có tác dụng gì đó đưa đến bàn đấu giá, điều Lai Ân không nghĩ tới chính là, hắn cho rằng đồ vô dụng với mình, lại không phải vô dụng đối với người khác, kết quả tin tức cuộc bán đấu giá này truyền ra ngoài lập tức hấp dẫn vô số ma pháp sư cùng với chiến sĩ bảy thành thị xung quanh tới dự, nhất là Mai Viêm long thạch đáng giá mười lăm ngàn vạn kim tệ.
Lai Ân cuối cùng đạt được sáu mươi ngàn vạn kim tệ,hắn đưa cho Bố Lam Đặc đem ba mươi ngàn vạn trả cho lão bản điếm tinh hạch,còn lại sáu mươi vạn bỏ vào không gian giới chỉ.
Đồ li kì cổ quái gì được cất vào một cái hộp ghi rõ chú thích sau đó hắn bỏ vào không gian giới chỉ, mà những thứ hữu dụng , tỷ như Phong Ân chi thư,Triệu Hoán chi thư cùng với Tài Quyết chi thư bỏ vào một mai không gian giới chỉ khác.
Trong khoảng thời gian này Phong Lam cùng với Quang Minh thần điện chiến tranh vẫn tiếp tục, Hắc Ám thần điện tựa hồ không chịu nổi, dần dần rút lại hết mấy vị vong linh pháp sư trong Hắc Ám quân đoàn .
Phong Lam không chống cự nổi nhanh chóng báo nguy.
Lai Ân mỗi ngày nhìn người Quang Minh thần điện mang thư đưa tin tức tới, mọi chuyện từng ngóc ngách đại lục cũng đều biết hết.
Quang Minh thần điện thực đã thừa nhận Lai Ân là Quang Minh thẩm phán trưởng tương lai, mà Lai Ân cũng đã chuẩn bị nhậm chức, từ thông tin của người đưa thư hắn mới dần dần lí giải căn bản về thế giới này.
Dã Lang thành Tài quyết giả số lượng thực đã đạt tới ba trăm, sáu vị mười hai cấp thánh kiếm sĩ thay phiên hộ vệ bốn phía quanh Lai Ân.
Sáng sớm rời giường…
Lai Ân mỗi ngày đều giống nhau, đầu tiên là nhắm mắt minh tưởng, sau đó là ăn điểm tâm.
Thước Lệ Toa luôn làm cái đuôi phía sau, hơn nữa mỗi lần lý do cũng không giống nhau, những lúc như vậy khiến Lai Ân ăn điểm tâm cũng không có an âm.
Lí do lần này Thước Lệ Toa tới thiếu chút nữa làm Lai Ân cười sặc sụa…
“ Nghe nói đứa cháu thứ hai của lão thợ rèn thành đông hôm qua rơi xuống nước, cư nhiên không chết đuối a.”
“ Đại tiểu thư, van ngươi mà, ta đang dùng cơm.” Lai Ân vẻ mặt đau khổ hai tay hợp thành chữ thập.
Thước Lệ Toa vốn là tính không để cho Lai Ân ăn được cơm,lại bỏ thêm một câu, “Ta cho ngươi biết nguyên nhân a, Nhị Tôn Tử hắn đem toàn bộ nước uống cạn.”
Lai Ân ném đồ ăn trong tay xuống, uể oải nói: “Đại tiểu thư, ta phục ngươi rồi, ta biết ngươi rất lợi hại, đại nhân ngài đại từ bi đại lượng cho ta một bữa điểm tâm an ổn một hồi được không.”
“Hừ, có cái gì quan trọng chứ, bởi vì buổi sáng ta chưa bao giờ ăn điểm tâm.”
“ Nói cách khác là muốn ta về sau cũng đừng ăn điểm tâm nữa có đúng hay không?”Lai Ân tội nghiệp vuốt cái mũi.
“ Đã đoán đúng, ha ha.” Thước Lệ Toa đắc ý hai tay chắp sau lưng.
“ Đại tiểu thư, bộ ngực của ngươi còn đang phát dục sao?” Lai Ân phưỡn mặt xem xét bộ ngực Thước Lệ Toa.
“ Ngươi, Lai Ân, tên đại sắc lang, về sau bữa trưa ngươi cũng đừng nghĩ ăn được. Ta đang giảm béo.”
“ Đại tiểu thư, nói như thế nào chúng ta coi như đã từng quan hệ xá© ŧᏂịŧ, ngươi không thể giơ cao đánh khẽ sao?”
“ Ngươi không nói ta cũng quên mất, bữa tối ta chỉ ăn táo thôi.”
Lai Ân mặt tái mét, miệng hé hé ra, hoàn toàn bị Thước Lệ Toa đàn áp.
Thước Lệ Toa nhìn bộ dáng buồn cười của Lai Ân, khanh khách cười, nói:
“Làm sao vậy, chỉ dọa ngươi thôi, ân, nói chính sự đi, tinh linh vương kia tới tìm ngươi là vì chuyện gì , nếu ngươi cò thể nói ra, ta sẽ bỏ qua .”
“ Ách, có chỗ kiếm tiền.” Lai Ân vừa nghe nói có thể bỏ qua, tinh thần lập tức tỉnh táo.
Thước Lệ Toa tiếp tục, nói: “Phong Lam đế quốc phái đến đây một vị sứ giả, hy vọng ngươi thả Hoắc Nhĩ Đốn, về phần điều kiện có thể thương lượng, hơn nữa, Phong Lam quốc vương nghe nói ngươi cùng với quang minh thần điện quan hệ không tồi, lại là đồ đệ của vị thánh ma đạo, cho nên hy vọng người ra mặt hòa giải một chút, làm cho quang minh thần điện rút quân.”
Lai Ân trong đầu xoay chuyển, lập tức có mục tiêu, híp mắt cười xấu xa, nói:
“Lần này có thể chèn ép a.”
“ Ngươi trước tiên muốn gặp ai?”
“ Cả hai cùng một lúc, ta trước bắt chẹt sứ giả, sau đó kiềm tiền của tinh linh tộc.”
Thước Lệ Toa xí một tiếng, che miệng cười nói: “Người không làm thương nhân đúng là rất uổng phí đầu óc a.”
Lai ân nghiêm trang, nói: "Sai, ta mà làm gian thương là rất có lỗi với bản thân a."
- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 2 - Chương 18: Kỳ thật ta đang thiếu tiền(1)