Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Bài Pháp Thần

Quyển 2 - Chương 3: Ta Không Cẩn Thận (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lai Ân chỉ vào Phỉ Lợi Khắc Tư lớn tiếng, nói:" Ngươi vừa nãy chọc vẫn còn rất nhẹ nhành a,thế mà đã đem ta quật ngã, nếu thêm chút kình lực nữa có đúng hay không ngươi trực tiếp đâm chết ta."

"Lần sau không giám như thế nữa, còn không được sao?" Phỉ Lợi Khắc Tư nhếch miệng nói:" Ngươi gọi ta ra làm gì?"

Lai Ân lúc này mới chú ý tới vị đứng trước mắt này chính là ai, gãi đầu, hỏi," Ta gọi ngươi ra lúc nào ?"

"Ngươi vừa niệm chú ngữ a." Phỉ Lợi Khắc Tư sắp phát điên, hắn gặp qua rất nhiều triệu hoán sư, nhưng chưa thấy qua tên nào hồ đồ như tên đang đứng trước mắt này, keo kiệt lại dễ quên.

"Ta vừa niệm à ?" Lai Ân gãi đầu đột nhiên khéo tay đem không gian giới chỉ che lại, gấp giọng nói:" Ta nói cho ngươi biết, ta không có ngu ngốc, ngươi đừng tưởng vụиɠ ŧяộʍ chạy đến tìm ta muốn đòi thù lao, ta chết cũng không có."

Cát Tạp Mỗ mấy người muốn thổ huyết.

Phỉ Lợi Khắc Tư ngửa mặt lên trời phun ra một đạo long tức, thiếu chút nữa tức khí ngã ngửa, khóc tang nói:" Ta van ngươi a, có ngươi triệu hoán như thế sao? Đem ta đi ra còn muốn quỵt lương à."

"Ta trả, ta trả, Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân, tiền đó ta trả, Cát Tạp Mỗ vuốt mồ hôi lạnh trên trán, chuẩn bị khua khoắng trong không gian giới chỉ.

Phỉ Lợi Khắc Tư trừng mắt nhìn Cát Tạp Mỗ, hừ lạnh một tiếng, nói:" Ngươi vị kia, ta biết ngươi sao?" Bây giờ phí ta lên vũ đài phải tăng lên thôi ?" Một trăm mai ma thú tinh hạch cấp mười hai, một vạn linh hồn người sống đem ra."

Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong vươn móng vuốt, muốn làm tiền.

Cát Tạp Mỗ sửng sốt, thầm nghĩ:" Cái giá này là ý tứ gì đây, Lai Ân thế nào gọi tới chỉ mất hai quả tứ cấp tinh hạch đã xong việc, đến lân ta người này lại nâng giá lên.

Lai Ân hướng về phía Phỉ Lợi Khắc Tư cho hắn một cước, sau đó liền nhảy dựng lên ôm chân,thở ra một đạo lãnh khí nói:" Đó là lão sư ta, ngươi nên khách khí một chút."

Phỉ Lợi Khắc Tư vừa nghe xong, khóe miệng hơi nhếch lên, hai chi trước xoa xoa trước ngực, bộ dáng ton hót cùng vẻ mặt tươi cười nhìn Cát Tạp Mỗ, nói:" Lão sư a, ha ha, cái này thật xấu hổ a, chi phí lần này lên vũ đài ( xuất tràng ), ngài cấp tượng trưng một chút là được, lần trước đồ đệ ngài cho ta hai quả tinh hạch, ngài xem nếu không cấp cho ta năm, ba quả cũng được. Cứ như cũ đi."

Ngoại trừ Lai Ân, mọi người xung quanh ngây ra như phỗng, Phỉ Lợi Khắc Tư hôm nay làm sao vậy?

Lai Ân lần này hấp thụ giáo huấn, suy nghĩ thế nào cũng phải chính chắn lên.

Cát Tạp Mỗ chậm chạp tiến lên pháp trượng dừng lại trên đầu Lai Ân, nói:"Tiểu tử thối, ngươi có thể đem ma long Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân triệu hồi ra đã là có phúc rồi, nên khách khí một chút, nếu không về sau xem ta làm sao giáo huấn tiểu tử ngươi ."

Lai Ân vô tội che đầu,vẻ mặt tội nghiệp nhìn Cát Tạp Mỗ.

Phỉ Lợi Khắc Tư vội vàng nói:"Không có việc gì, không có việc gì, ha ha, cái này ta còn phải cảm tạ đồ đệ này của ngươi a, ha ha, nếu như không có đồ đệ của ngài, ta còn không biết phải chờ bao nhiêu lâu mới từ trong Ô Tất Mặc hắc ra ngoài hít thở không khí trong lành."

Cát Tạp Mỗ đại khái minh bạch ý tứ của Phỉ Lợi Khắc Tư, thử thăm dò hỏi:"Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân, ý của ngài là trong khắp Lôi Minh đại lục chỉ có Lai Ân mới có thể triệu hoán ngài?"

"Lai Ân, úc, đồ đệ của ngài gọi là Lai Ân a, ha ha, tên rất hay. Từ lúc chiến tranh đến bây giờ cũng đến tám nghìn năm a, toàn bộ Lôi Minh đại lục cũng chỉ Lai Ân có năng lực đem ta triệu hồi ra. Tám nghìn năm a..." Móng vuốt Phỉ Lợi Khắc Tư hướng lên trời hưng phấn khoa tay múa chân, thiếu chút nữa rơi lệ, nói:"Ta trước đây mỗi ngày tại Lôi Minh đại lục tung hoành, sau khi chiến tranh kết thúc ngay cả một người có thể triệu hoán ta cũng không có, tám nghìn năm tại địa phương tối tăm ngột ngạt, ta sắp hỏng mất."

Cát Tạp Mỗ mấy người nghe Phỉ Lợi Khắc Tư nói, bọn họ chỉ biết là trong vòng ba ngàn năm không có bất luận ai có thể thành công triệu hồi ra long Phỉ Lợi Khắc Tư, không nghĩ tới sau khi chiến tranh đến nay đã tám nghìn năm thời gian, chỉ có Lai Ân có thể thành công triệu hồi ra Phỉ Lợi Khắc Tư.

Điều này chứng minh lực lượng trên người Lai Ân càng mạnh và cường đại thần bí a.

Mọi người nghĩ vậy, không hẹn mà cùng nhìn về phía Lai Ân.

Đôi mắt Lai Ân đang quét quét trên đùi Phỉ Lợi Khắc Tư, cắp đùi cao ba thước kia tất cả đều là thủy tinh nguyên thạch cứng rắn cấu thành, thật đúng là không có địa phương để hạ thủ, không khỏi tưởng tượng, nếu đem con rồng này biến thành một đống thủy tinh nguyên thạch đem bán có thể kiếm bộn tiền a.

Cát Tạp Mỗ đá Lai Ân một cước, đem Lai Ân từ trong huyễn tưởng trở lai.

Lai Ân bật người, nói:" Để làm chi, còn muốn quản tiền công của ta, tối đa hai quả tứ cấp tinh hạch."

khóe miệng Phỉ Lợi Khắc Tư mở rộng , nói:" Lai Ân, lần này ngươi triệu hoán, kỳ thực ta cũng không đòi hỏi ngươi trả thù lao, ngược lại ta có chút việc muốn ngươi bang trợ."

"Đi, bất quá chuyện đòi tiền thì quên đi, mà muốn ta đi chết lại càng không thể."

Phỉ Lợi Khắc Tư sửng sốt.

Cát Tạp Mỗ hung hăng hướng về phía đỉnh đầu Lai Ân gõ một cái, tức giận nói:" Tiểu tử thối ngươi chăm chú một chút có được không!"

Lai Ân bất đắc dĩ xoa xoa đầu, cố ý ưỡn ngực đứng thẳng lưng, nghiêm mặt nói:" Ta rất chăm chú , ta rất chăm chú a. Phỉ Lợi Khắc Tư, ngươi nói đi."

Phỉ Lợi Khắc Tư đem móng vuốt đặt ở trước miệng, ho khan một chút, nói:" Cái này, Minh Thần chi sâm còn có một vạn sinh mạng hoặc hơn, không sai biệt lắm đều giống ta muốn đến đại lục hưởng thụ chút ánh dương quang..."

Lai Ân không đợi Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, liền nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:" Một vạn a, cho dù là toàn bộ tứ cấp tinh hạch ta cũng phá sản a, tốt nhất là quên đi."

Cát Tạp Mỗ mấy người trong lòng càng thêm kinh ngạc, hơn một vạn?

Quang minh chi thần phù hộ, bọn người kia nếu như quay về đại lục, có trời mới biết kết quả sẽ ra cái dạng gì, nhân loại có thể đối phó được hơn một vạn sinh mệnh cường đại như Phỉ Lợi Khắc Tư không ?"

"Nhờ ngươi mà, để cho ta nói hết đã ." Phỉ Lợi Khắc Tư vội vàng nói:" Mỗi một sinh mệnh đều có một cái cổ chú ngữ mới có thể xuất hiện tại đại lục, mà những chú ngữ này không tồn tại trong thế giới nhân loại, cho nên, khụ, khụ, ngươi nghĩ biện pháp đoạt được mấy câu chú ngữ này, sau đó sử dụng chúng, bọn họ sẽ do ngươi triệu hoán đến, ở đại lục sẽ giúp ngươi đối phó phiền phức, thù lao giống ta chỉ hai quả tứ cấp tinh hạch."

"Hay nói giỡn a, toàn bộ đại lục hơn ba ngàn năm mới tìm được một cái hắc ám triệu hoán chú ngữ, ta sống hơn mười vạn năm mới có thể đem hiểu được tất cả chú ngữ của các ngươi, sau đó phải mất một trăm năm mới triệu hoán lần lượt hơn một vạn lần. Ta có thể sống cho đến lúc đó à?" Lai Ân sắc mặt đều thay đổi.

"A, cái này, chú ngữ toàn bộ ta đều có, đương nhiên, ngươi là loài người, phải là thần ma mới có thể sở hữu chú ngữ của chính mình, hắc hắc, ta sẽ không đưa cho ngươi, đây là trái với ước định của thần ma."

Phỉ Lợi Khắc Tư lắc lư cái đuôi ở trong sân, sau đó ho khan hai tiếng, toàn thân run lên, mọi người thấy một cái giới chỉ từ trên không rớt xuống .

Phỉ Lợi Khắc Tư lắc lư phi lên, sau đó vừa bay vừa nói thầm:" Na khắp nơi đều cũng không thể. Vật kia cũng không thể để mất, Vạn nhất mà làm rớt , chắc phải mất một vạn tám ngàn năm mới tìm thấy, ai, nhất định phải cẩn thận, nhất định phải cẩn thận. Trở lại đi chơi với các huynh đệ thôi, Lai Ân có việc gì thì gọi ta nha."

Mọi người thân thể đều hóa đá...

Cát Tạp Mỗ nhặt cái giới chỉ lên, cảm giác được bên trong giới chỉ có chút thần thức, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, run giọng nói:" Đây, đây..."

Cát Tạp Mỗ ngẩng đầu nhìn cái bóng Phỉ Lợi Khắc Tư đã tiêu thất trong Bạch Cốt Môn, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối sẽ không tin tất cả sự việc vừa mới xảy ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »