Dã Lang thành tuy rằng chỉ là một thành thị trung lập, nhưng ở nơi này sứ quán cũng không hề thiếu, muốn ban ngày đột nhập vào sứ quán, thật sự không có khả năng.
Lai Ân cùng Mễ Lệ Toa chuẩn bị một chút, Lai Ân đi trước đánh lén, còn Mễ Lệ Toa đi thông tri vị trí cho Cách Lỗ Tạp vị trí.
Hai người liền tách ra hành động. Lai Ân trực tiếp hướng đến sứ quán trong thành, đêm khuya mọi người cơ bản đều đã ngủ say, Lai Ân cũng không phải lo lắng bị người khác phát hiện.
Tiến vào sứ quán, hắn liền phóng xuất ra một trăm vong linh kỵ sĩ, gần một vạn tiểu vong linh, trong phút chốc liền tràn ngập bên ngoài sứ quán.
“Hỗn đản, hỗn đản, tên ngu ngốc nào lại ở trong sứ quán sử dụng vong linh thuật . Không muốn sống nữa chăng, đây là địa bàn của Quang Minh thần điện mà.” Ở một gian phòng trong sứ quán, thập cấp vong linh pháp sư Lạp Lạp rít lên một tiếng rồi chạy ra ngoài, kết quả là chứng kiến hơn trăm tên vong linh kỵ sĩ ở trong sân, toàn thân run lên một chập, tất cả đều là bát cấp vong linh a, thập nhất cấp hộ vệ quân đoàn vong linh pháp sư như thế nào lại đến đây.
Lai Ân kéo Đức Lạp bị đám ma thú đánh cho bầm mình ra đá cho hắn một phát, đem hắn ném xuống đất, hắc hắc nói: “Đại nhân, lần đầu tiên gặp mặt, xin ngài chiếu cố.”
Lạc Lan Đặc đứng bên cạnh Lạp Lạp liền chạy đến, chứng kiến cái nháy mắt của Lai Ân, tiểu đệ đệ liền có cảm giác đau đau, cắn răng chỉ vào Lai Ân tức giân nói: “ Đại nhân, chính là tiểu tử này tra tấ ta.”
Lạp Lạp sửng sốt, âm hiểm cười đánh giá Lai Ân, đột nhiên lộ ra một nụ cười thân mật, nói: “Tiểu tử, ngươi gọi sư phụ của người ra đi, chúng ta đều là vong linh pháp sư, không cần thiết phải căng thẳng như thế, nếu sớm biết các ngươi là vong linh pháp sư, ta cũng sẽ không cùng các ngươi đối nghịch.”
Lạp Lạp âm trầm tươi cười nhưng quả thật nhìn hắn cười còn khó coi hơn là khóc.
“Ai nói ta là vong linh pháp sư, bất quá chỉ là kiêm chức một chút thôi, muốn gặp sư phụ của ta, hắc hắc, ngươi đi tìm đi, người không có đến đây.”
Lạp Lạp ngẩn ra, nghi hoặc nói: “Không tới sao, không tới sao lại có nhiều vong linh kỵ sĩ đến thế?”
“Chính là thiếu gia ta gọi về, như thế nào, không phục sao?”
“Không có khả năng, ngươi làm sao có thể triệu hồi được hơn một trăm bát cấp vong linh kỵ sĩ, ngươi nhiều lắm chỉ mới là tứ cấp. Nếu ngươi có thể khống chết được vong linh kỵ sĩ, ha ha, thì đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ. Cho dù là ta cũng không triệu hồi được một cái bát cấp vong linh kỵ sĩ đâu.”
Đức Lạp đang muốn mở miệng nói thêm cho Lạp Lạp chú ý, nhưng cân nhắc lại một chút về tình hình chung quanh thì lại im miệng, vạn nhất Lai Ân mà thắng thì chính mình lại sẽ bị ngược đãi.
Lai Ân cười hắc hắc, không thèm nói lại, trực tiếp hướng về phía một trăm vong linh kỵ sĩ vẫy tay một cái, lập tức bọn chúng liền bắt đầu xung phong.
Sứ quán cũng không nhỏ, cả sân rộng chừng như một sân bóng đá, cho nên cũng đủ để chiến đấu.
Lạp Lạp nhìn chằm chằm vào Lai Ân, tàn nhẫn cắn răng, nói: “Tiểu tử, ngươi đã muốn tìm chết thì ta cũng sẽ giúp ngươi nguyện ý, chuẩn bị chịu chết đi.”
Lạp Lạp cầm hắc ám quyền trượng vung lên, hét lớn: “Địa ngục quân đoàn, xuất hiện đi, hãy tận lực tiêu diệt địch nhân trước mặt.”
Oanh…
Một tầng hắc vụ theo đầu quyền trượng của Lạp Lạp chậm rãi phóng ra, ngay sau đó liền khuếch tán, dưới nền đất vỡ ra vô số hắc động, những âm thanh từ bên trong rít lên không ngừng truyền tới, vô số vong linh theo đó đi ra, cầm binh khí rách nát xông vào vong linh kỵ sĩ.
Vong linh kỵ sĩ cũng không hề yếu thế, gần vạn tiểu vong linh cũng lập tức vọt lên.
Lai Ân cùng Lạp Lạp còn chưa khai chiến thì hai bên binh đao đã gặp nhau.
Mấy vạn vong linh đại quân cùng chém gϊếŧ một chỗ, quả là một trường chiến đấu đồ sộ.
Lai Ân đưa hai tay lên che nắng, nhàn hạ đứng phía sau nhìn mấy vạn bộ khô lâu đánh nhau.
Bên kia Lạp lạp lại không hề thoải mái, để duy trì triệu hoán vong linh thuật vô cùng tiêu hao ma lực, hắn liên tục phải bổ sung, từng lọ bổ ma dược được hắn ăn như ăn đậu.
Lạp Lạp kinh ngạc phát hiện bên kia Lai Ân vô cùng thoải mái, không khỏi cảm thấy thất kinh, người này không ngờ ma lực lại hùng hậu như vậy. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Lạc Lan Đặc cùng với Lạc Lạp đứng phía sau Lạp Lạp không ngừng kinh hãi nhìn chiến trường, nhỏ giọng hỏi Lạp Lạp: “Đại, đại nhân, người có thể thắng chứ?”
Lạp Lạp chân mày nhíu lại, âm thanh lạnh lùng nói: “Câm miệng, không thấy lão tử ta đang liều mạng hay sao? Người cho là đối phó với vong linh kỵ sĩ lại dễ dàng thế sao?”
Lạc Lạp Đức bị mất mặt, không khỏi ngoan ngoãn câm miệng, tiếp tục chăm chú nhìn vào giữa sân.
Lạp Lạp càng xem càng kinh hãi, tuy mình có thể khiến cho vong linh kỵ sĩ xung phong, nhưng nếu không gϊếŧ được Lai Ân thì chính mình sẽ bị tiêu hao hết ma lực trước.
Nhìn Lai Ân bên kia một lọ thuốc cũng không uống, hắn bèn hét lên một tiếng, uống liền lúc hơn mười bình. Ngay lập tức hắc vụ liền tăng lên, phạm vi bao phủ cũng tăng lên, vong linh đại quân bắt đầu ngăn chặn dần vong linh đại quân của Lai Ân.
Lạp Lạp nhe răng cười nói: “Tiểu tử, ngươi chỉ có vong linh kỵ sĩ, xem ra cũng chỉ đến đó là hết khả năng, đối mặt với ta, ngươi còn chưa đủ khả năng.”
Lai Ân đánh một hồi, phát hiện cứ như vậy cũng không có gì hay, bèn xuất ra Phong Ấn Chi thư, đem Cáp Địch Tư phóng ra.
Lạp Lạp vừa liếc mắt lại đột nhiên phát hiện ra có thất cấp khô lâu, trong lòng bèn nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm vào hoa văn trên áo giáp của Cáp Địch Tư cảm thấy vô cùng kinh hãi. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Minh Thần, trời ạ, đó là hài cốt của Minh Thần a, điều này có thể sao, có thể sao.
Cáp Địch Tư vừa tăng triệu hoán ma thuật lên, một vạn vong linh đại quân liền mạnh mẽ hướng về phía trước lao đến, đáng sợ nhất là trong đó lại có đến hơn một trăm vong linh kỵ sĩ.
Đám vong linh trong tay Lạp Lạp chỉ là những vong linh đê cấp, đối mặt với đợt xung phong của đám vong linh kỵ sĩ, dần dần mất đi ưu thế.
Cha con Lạc Lạp Đức vừa thấy không tốt, liền rón ra rón rén chuẩn bị chạy trốn.
Lạp Lạp đột nhiên quay đầu lại cười nói: “ Làm sao vậy? Tự nhiên muốn chạy sao, ha ha, hai vị không biết là phía sau các ngươi không có đường sao?”
Lạp Lạp vừa dứt lời, hai vong linh chiến sĩ liền đem cha con Lạc Lạp đức trở ép quay trở lại.
“Tạp Tây Đạt, các ngươi lên đi, xử lý tên tiểu tử kia cho ta.” Lạp lạp hướng về phía sau vẫy tay một cái.
Hơn mười hắc ám chiến sĩ vẫn ẩn thân kín đáo liền vọt ra, cầm đầu chính là thập cấp kiếm sĩ Tạp Tây Đạt.
Lạp lạp nhìn Lai Ân cười to nói: “Tiểu tử, tuy vong linh kỵ sĩ của ngươi vô cùng cường đại, nhưng hiện tại lại bị quân của ta vây hãm, muốn ra ngoài cứu ngươi thật là không có khả năng.”
Lai Ân sửng sốt, nhìn về phía hắc ám kiếm sĩ đang tiến lại, cầm đầu là một thập cấp chiến sĩ. Chính mình cùng mười một con ma thú chưa chắc đã chống được.
Lai Ân từ không gian giới chỉ lấy ra một cái thấp cấp băng kính thuật chuẩn bị đối phó.
“ Tiểu tử, ngươi chạy tới đây quấy rối cũng không thèm gọi ta một tiếng.”
Thời điểm Lai Ân đang chuẩn bị phóng xuất ma thuật, thì từ bên ngoài sứ quán, ba bóng người tiến vào