- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 96: Huyết Chiến
Vương Bài Pháp Thần
Quyển 6 - Chương 96: Huyết Chiến
Đại trưởng lão mặt không chút thay đổi ngồi ở trên nhìn xuống.
Trong này cũng có thân đệ đệ Tân Địch Lôi của Ngả Cách, hiện tại đang lấy trộm thân phận của Ngả Cách ngồi ở giữa.
Đại sảnh im ắng.
Ngả Cách khẽ nói bên tai Lai Ân “ Một hồi nữa khi lên lôi đài, hãy tìm biện pháp dẫn dụ đệ đệ của ta lên lôi đài, còn lại để ta xử lý.”
Lai Ân lúc này vẻ mặt vô cùng nhàm chán nghe một vị trưởng lão đang thao thao bất tuyệt giảng giải, đột nhiên liền phát hiện ra Tra Lý Tư đang hướng về phía mình cười, lão già thành tinh này cũng là kẻ mà khiến cho Lai Ân vô cùng đau đầu.
Rốt cục những lời vô nghĩa cũng nói xong.
Tân Địch Lôi lúc này mới mở miệng nói “ Hàng năm hội nghị theo thường lệ vốn là đợi sau khi xác định được vị trí của thập đại trưởng lão mới quyết định nhưng từ bây giờ trở đi lệ thường này cần sửa chữa, thập đại trưởng lão cùng Tây bộ thập đại gia tộc sẽ không còn thay đổi, quyết định của Trưởng lão viện không được sửa đổi càng không thể có bất kỳ gia tộc nào có thể phản đối, bằng không chính là chống đối lại Trưởng lão viện, sẽ bị thảo phạt.”
Oanh…
Những gia tộc đang đứng trong đại sảnh lập tức loạn cả lên.
Bọn hắn làm như vậy chính là hi vọng có thể ngồi lên vị trí trưởng lão, nhưng lúc này Tân Địch Lôi sửa đổi lại thì bọn hắn vĩnh viễn không còn cơ hội, chỉ có thể mãi mãi làm nô dịch một phương.
A Khắc Á cùng Địch Tạp đồng thời nhìn về phía Lai Ân.
Ngả Cách hai tay nắm chặt, hắn chuẩn bị nếu thật sự không được thì liền ra tay trước.
Có ngừoi đứng lên hét lớn nói “ Vì sao lại phải sửa đổi, quyết định năm đó của Trưởng lão viện là sau khi thành lập mới đề ra, nhiều năm như vậy chưa hề sửa đổi. như thế nào hôm nay nói sửa liền sửa.
Tân Địch Lôi cười ha ha nói “ Quy củ này là do năm đó định ra, hiện tại đã không cần thực hiện tiếp đương nhiên muốn sửa liền có thể sửa, đây là do thập đại trưởng lão cùng quyết định, ngươi có gì dị nghị không?”
Người nọ không dám nói nữa, nếu nói nữa thì chẳng khác nào chống lại, có thể sẽ bị diệt tộc.
Lai Ân khẽ nói với Ma Lợi Tư cùng Ngả Cách nói “ Một lát nữa động thủ các ngươi phải nghĩ biện pháp để chế trụ hoặc gϊếŧ chết một gã trưởng lão, có nắm chắc hay không?”
“ Đệ nhất trưởng lão thực lực yếu nhất, nếu là Ma Lợi Tư cùng ta toàn lực ra tay đánh lén, thì nhất định có thể gϊếŧ chết.” Ngả Cách nhỏ giọng trả lời.
“ Một lát nữa ta sẽ nói động thủ, các ngươi liền trước tiên xử lý hắn, sau đó gây ra hỗn loạn, nghĩ biện pháp đem thập đại trưởng lão toàn bộ giải quyết, nếu không giải quyết được thì cũng phải nghĩ biện pháp trà trộn vào, ai cũng không đoực ưu đãi.” Lai Ân âm hiểm cười.
Nghị luận vẫn còn tiếp tục nhưng không có người nào dám mở miệng phản đối.
Tân Địch lôi ho khan một tiếng nói “ Nếu các vị không có dị nghị, nhưng vậy hội nghị năm nay các vị có thể đưa ra yêu cầu của các ngươi, tỷ như đổi lãnh địa, bất mãn với gia tộc khác, chúng ta muốn đem lãnh địa một lần nữa phân chia.”
“ Ta có dị nghị.” Lai Ân đột nhiên giơ cao tay phải đứng lên nói “ Ta không hài lòng ở Tây nam tam cảnh, nơi đó quá nhỏ, ta hi vọng các vị trưởng lão có thể cho Tạp Mai Lạp gia tộc chúng ta càng nhiều lãnh địa.”
Lời này vừa nói ra khiến cho A Khắc Á cùng Địch Tạp thiếu chút nữa thì ngất.
Người này lá gan cũng quá lớn đi, cái này cũng dám nói, không sợ các gia tộc khác công kích a.
Phòng khách yên tĩnh một lát sau đó tất cả mọi người cùng phát ra tiếng cười vang.
Đám người Tân Địch Lôi cũng không ngoại lệ, bọn hắn cười tên nhân loại không biết lượng sức mình kia, một nhân loại lại dám kiêu ngạo như vậy, hẳn chẳng lẽ không biết ma giới hung hiểm sao.
Tra Lý Tư là người duy nhất từng tiếp xúc qua với Lai Ân, không rõ Lai Ân có ý gì nên chỉ cười nhạt không nói.
Đức Bác Lạp rốt cục cũng cảm thấy vui vẻ,đợi đến khi tất cả mọi người đều cười nhạo Lai Ân, hắn mới đứng dậy lớn tiếng nói “ Tiểu tử, ngươi ngại địa phương quá nhỏ đúng không, đến đây đi, xử lý ta sau đó lãnh địa của Da Tỳ gia tộc sẽ là của ngươi.”
Tiếng cười lại càng lớn hơn.
“ Điên rồi sao? Bất quá chỉ là một cái gia tộc tầm trung mà cũng dám to mồm.
“ Tây nam tam cảnh đúng là nhỏ, bất quá để cho gia tộc ngươi độc chiếm cũng không được, vừa lúc gia tộc chúng ta địa bàn cũng nhỏ, hay là đem chỗ của các ngươi chia cho chúng ta một ít đi.”
Tiếng cười lại càng lớn hơn.
A Khắc Á cùng Địch Tạp biểu tình xấu hổ, muốn cười mà lại không dám cười.
Lai Ân cũng đang cười, bất quá nhìn có vẻ giả dối, thoạt nhìn như miễn cưỡng cười.
Tân Địch Lôi cười ha ha nói “ Nhân loại, ngươi là người của Tạp Mai Lạp gia tộc lại muốn chiếm lấy Tây nam tam cảnh, hừ một cái trung tiểu gia tộc cũng muốn độc chiếm một địa phương lớn như thế, các ngươi không thấy lãng phí sao? Không bằng các ngươi chỉ cần ở trung cảnh còn thượng, hạ nên phân cho gia tộc khác a.”
“A, không thể nào.” Lai Ân mặt mũi suy sụp, gấp giọng nói “ Ta không nghe lầm chứ, các ngươi không thể phân chia địa bàn của ta a.”
Tứ phía vang lên tiếng cười ngặt nghẽo.
Tra Lý Tư biểu tình càng thêm ngưng trọng, hắn đang định nhắc nhở đám trưởng lão bên cạnh một chút.
Lai Ân đột nhiên biểu tình lạnh xuống, hét lớn một tiếng “ Động thủ.”
Âm thanh như tiếng sấm nổ.
Ma Lợi Tư cùng Ngả Cách tựa như tia chớp cùng nhau đánh về thất trưởng lão.
Cả đám người đều bị bất ngờ mà đứng sững, đến khi hồi phục tinh thần thì thất trưởng lão đã đầu một nơi, mình một nẻo.
Tra Lý Tư đứng gần thất trưởng lão nhất nên phản ứng nhanh nhất, quyền trái hướng về phía lưng Ma Lợi Tư đánh đến.
Khải giáp đột nhiên tan ra thành từng mảnh nhỏ đem Tra Lý Tư vây lại.
Tra Lý Tư còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị những mảnh nhỏ của khải giáp vây kín.
Tra Lý Tư toàn lực giãy dụa mới phát hiện ra khải giáp này tựa như một cái nhà giam gắt gao vây khốn hắn.
Biến cố xảy ra thình lình khiến cho mọi người choáng váng sợ hãi.
Thập đại trưởng lão, một chết một bị vây.
Ngả Cách cùng Ma Lợi Tư cùng nhau cuốn lấy một gã trưởng lão.
Lai Ân ha ha cuồng tiếu cười, hai tay mở ra lớn tiếng nói “ Đến đây đi, càng loạn càng tốt.”
Oanh…
Mặt đất đột nhiên chấn động.
Hán Nạp sắc mặt khẽ biến nói “ Là khí tức của ma linh, Thạch ma linh, ha ha.”
Địch Tạp còn chưa hiểu chuyện gì.
Hán Nạp đột nhiên xuất ra thạch lao, lấy phòng khách làm trung tâm trong phạm vi một km đều bị tường đá vây quanh.
Ma pháp sư vận dụng lực lượng của thiệ địa, dùng thạch lao đem phòng khách cùng ngoại giới ngăn cách.
Bên trong phòng khách tất cả mọi người đều nghe được từng tiếng rít gào bên ngoài, dường như là do hộ vệ bắt đầu công kích vào thạch lao.
Địch Tạp kinh hãi nói “ Hán Nạp, ngươi điên rồi, dám chống lại Trưởng lão viện.”
“ Địch Tạp, nhìn đi, thập đại trưởng lão hiện tại một chết một bị vây hai gã bị kiềm chế, muốn cho gia tộc của mình cường đại lên hiện tại chỉ cần gϊếŧ chết thập đại trưởng lão là có thể được.”
Xôn xao…
Không thể nghi ngờ, điều Hán Nạp vừa nói tựa hồ như rất mê người.
Phòng khách đột nhiên sụp xuống thành một cái hố to, một ma linh cao mười thước xuất hiện, đại thủ mạnh mẽ chụp lên hai gã trưởng lão.
Ở trên đỉnh đầu của Ma linh Lai Ân nửa người trên đã cùng ma linh hợp thể.
Loạn…
Oanh…
Từng gai nhọn từ trên người thạch ma linh dài ra sau đó bắn về khắp nơi.
Lai Ân một tay cần tài quyết chi thủ, tay kia nắm phong ấn chi thư.
Ma lĩnh mỗi một bước đi đều khiến cho mặt đất chấn động.
A Khắc Á lúc này đã bị uy lực của ma linh chấn nhϊếp.
Địch Tạp do dự một lát rốt cuộc cũng rống to một tiếng nói “ Lên, giúp Lâm Đức gϊếŧ đám trưởng lão.”
Oanh… Địch tạp cùng một gã ma tướng của Mặc Sâm gia tộc liền gia nhập vào trận chiến.
Đương trường càng lúc càng loạn, A Khắc Á tựa nhiên hiểu ra vấn đề gì đó, cuồng tiếu nói “ Nếu muốn đánh, vậy thì đánh cho thống khoái, giúp nhân loại gϊếŧ đám trưởng lão.”
Oanh…
Lúc này phía Lai Ân cùng thập đại trưởng lão đã đánh ngang tay.
Ba người của Xích Huyết gia tộc đối mặt cùng ba gã trưởng lão, hai gã ma tướng của Địch Tạp cản hai gã trưởng lão.
Ngả Cách cùng Ma Lợi Tư hợp lực đối phó với một gã, thêm một chết một bị nhốt thì thập đại trưởng lão chỉ có Tân Địch Lôi là nhàn rỗi.
Tân Địch Lôi vô cùng tức giân, hận gã nhân loại đã quấy rối kia,, hắn nhấc chân phóng đến trước mặt Lai Ân, vung chưởng đánh đến.
Trên mặt Lai Ân bị quyền phong tạo thành một vết thương sâu tới xương, máu tươi lập tức chảy ra.
Hắn vốn đang cần càng loạn càng tốt, đến mức ngay cả khi địch nhân tiến vào cũng không biết.
Lúc này bị thương tức thì khiến Lai Ân vô cùng tức giận, phất tay xuất ra chín con khôi lỗi thú vây kín Tân Địch Á.
Cánh tay khổng lồ của ma linh mỗi lần vung lên đều đánh cho Tân Địch Á phải lùi về đằng sau.
“ Thiên địa băng tuyết tinh linh, nghe lời ta Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp triệu hoán, lấy băng tuyết chi lực đại địa, ta muốn làm cho mọi thứ trước mặt hóa thành xương khô.”
Rống…
Một tiếng long khiếu vang lên.
Một con băng long tinh linh từ băng tuyết xuất hiện giữa phòng, ngay sau đó liền đánh về phía Tân Địch Lôi.
Cùng Ma linh hợp thể vô cùng lãng phí tinh thần lực, vì thế sau khi triệu hồi ra băng tuyết tinh linh, tinh thần lực của Lai Ân cũng tiêu hao gần hết, bất đắc dĩ phải nhanh chóng giải trừ ma linh.
Phong ấn chi thư quang mang chớp hiện, một trăm ba mươi con bạo phệ thử hóa thành từng đạo hắc quang xông tới Tân Địch Lôi.
Chín con khôi lỗi bị đánh đến gần như không còn nguyên vẹn, ma linh cũng chỉ được ba chiêu sau đó long đầu liền bị đánh nát.
Một Thần hạ cấp cùng một Thần thượng giai hoàn toàn không cùng một đẳng cấp chiến đấu.
Có không ít người lúc này đang chờ đợi, nếu là thập đại trưởng lão có một người nữa bị thương thì bọn hắn liền gia nhập.
Cũng có người chờ cho thập đại trưởng lão rơi vào hạ phong sau đó mới gia nhập hỗ trợ, hi vọng có thể mượn điều này để gia tăng hảo cảm, ít ra thì sau này cũng có lợi.
Mỗi người đều có mục đích riêng, vì thế đều lùi lại đằng sau chờ cơ hội.
Tân Địch Á phát hiện trên người gã nhân loại này những thứ linh tinh quả là không ít, thở hổn hển, song thủz liên tục huy động đem đám hắc ảnh đánh bay, lúc này mới phát hiện ra đó chính là ma thú, toàn thân màu máu.
Lai Ân đau lòng không thôi, thứ này thu thập vô cùng khó, hắn lại càng cảm thấy khϊếp sợ trước phòng ngự biếи ŧɦái của Ma tộc.
Bất quá Tân Địch Á cho dù có nhanh hơn nữa cũng không thể một hơi đánh ra hơn trăm quyền.
Sau khi hơn mười con bạo phệ thử bị đánh chết thì trên người hắn cũng đã bị bạo phệ thử xé đứt mất tảng thịt.
Hơn một trăm con bạo phệ liên tục tấn công Tân Địch Á.
Lai Ân lúc này mới có thời gian thở gấp, hai tay động tác không ngừng, từ trong không gian giới chỉ lấy ra đủ loại tài liệu để bày vài ma pháp trận trên mặt đất.
Hơn một trăm con bạo phệ thử cùng chỉ cầm chân Tân Địch Lôi được năm phút đồng hồ toàn bộ liền bị đánh chết.
Tân Địch Lôi hơn chục chỗ có thể thấy được cả xương, nửa mặt bên trái bị cắn nát, thịt da bị xé rách lộ ra cả xương trắng.
Những vết thương ghê người khiến cho đám ma nhân đang xem đều cảm thấy sợ hãi, một gã ma tướng chiến đấu với một nhân loại Thần hạ giai pháp sư không ngờ lại bị đánh đến dạng này.
Ngả Cách, Địch Tạp cùng đám người Hán Nạp lại càng kinh hãi.
Cái này quả là khủng bố, đệ nhất cao thủ của Tây bộ cư nhiên lại bị đánh thành cái dạng này, nếu truyền ra ngoài chỉ sợ không có ai tin.
Lai Ân đau lòng nhìn đám bạo phệ thử bị đánh chết cắn răng nói “Lần này nhất định phải kiếm lấy vài ngàn con bạo phệ thử, bằng không con mẹ nó quả là không đủ dùng.”
“ Nhân loại, ta muốn đem ngươi ăn tươi nuốt sống, không ngờ ngươi lại có thể ta biến thành như thế này.”
Tân Địch Lôi toàn thân máu me đầm đìa, mỗi một bước chân cũng để lại một vũng máu tươi, mỗi lần huy động chân, tay đều khiến máu tươi văng ra.
“ Muốn gϊếŧ ta? hừ chờ đến khi ngươi có khả năng rồi nói sau.”
Lai Ân mười đầu ngón tay như múa, ba khối thạch anh rơi vào trong ma pháp trận.
Ma pháp trận lập tức vận chuyển.
Hai con Hỏa Long, một con Băng Long từ ma pháp trận bay ra, sau đó đột nhiên hướng thẳng về Tân Địch Lôi xông thẳng tới.
“ Nhân loại đáng sợ.”
Đám ma nhân đang xem cuộc chiến thầm than thở.
Đức Bác Lạp rốt cục cũng động thủ, hắn vừa mới bước ra đã bị người của gia tộc ngăn lại nói “ Thực xin lỗi, ta biết ngươi muốn làm gì, bất quá ngươi không có cơ hội, lúc này ai cũng không được đi, bên kia tiếp tục chiến đấu.”
Hán Nạp lúc này mồ hôi đầy đầu, Thạch lao của hắn lúc này chịu sự tấn công của gần năm mươi hảo thủ, cứ coi như thạch lao của hắn so với người thường chắc chắn hơn nhưng qua mấy phút đồng hồ cũng đã hao tốn hết chín mươi phần trăm ma lực, chỉ cần thêm một phút nữa thì thạch lao nhất định sẽ bị phá.
“ Lâm Đức, nhanh lên, ta không duy trì được nữa.”
“ Mau dùng toàn bộ sức mạnh đi.” Lai Ân phất tay hướng về Hán Nạp ném tới ba cái bình nhỏ.
Hán Nạp cũng không khách khí liền nhận lấy, sau đó nhanh chóng uống hết chất dịch màu đỏ trong bình nhỏ.
Ma lực đã mất đi trong phút chốc đã khôi phục lại hơn nữa không ngờ lại đột phá hạn chế, tại chỗ tiến giai đến trung giai nhị cấp không khỏi mừng rỡ nói “ Đây là cái gì, lại có thể khiến ta tiến giai.”
“ Vĩnh hằng chi huyết.”
Hán Nạp nghe xong kinh hãi nói “ Đây là lực lượng nguyên tuyền của bất tử quân đoàn, ta hiện tại chẳng phải là bất tử sao.”
“ Con bà nó, đây là hàng thứ phẩm, nhiều lắm chỉ có thể hồi phục pháp lực của ngươi thôi, còn có bình hắc huyết kia nữa, đó là để cho ngươi trong thời gian ngắn có thể thăng lên một cấp thực lực.”
Hán Nạp lúc này mới chú ý đến ba cái bình nhỏ, một cái trong đó là màu đen, cũng không quản trong đó có độc hay không, hắn lựa chọn tin tưởng Lai Ân, ngửa cổ trực tiếp uống cạn.
Đột nhiên thực lực của hắn tăng lên hai cấp, Thạch lao lại càng thêm chắc chắn.
Hán Nạp tin tưởng mình có thể duy trì được, đám ma tướng bên ngoài cùng ma sĩ gào thét, cố sức phá thạch lao nhưng vẫn không hề suy suyển.
Ma pháp trận tài liệu cũng dần dần bị hao hết, Băng Long cùng Hỏa Long dần dần thu nhỏ cuối cùng biến mất.
Tân Địch Lôi một nửa bị đóng băng, một nửa bị hỏa thiêu khiến cho miệng vết thương trên người càng nghiêm trọng.
Sựu đau đớn càng kí©h thí©ɧ hắn.
“ Gϊếŧ, gϊếŧ, ta muốn gϊếŧ ngươi.” Tân Địch Lôi rít gào, giơ quyền đầu đánh đến.
Oanh…
Tân Địch Lôi đυ.ng vào một đoàn khí kình sau đó bị đánh bay ngược trở lại, trên ngừoi bị khí kình cắt lên thành vô số vết thương, mặc dù không nặng nhưng vốn đã bị thương lúc này lại càng thảm hại hơn.
Tân Địch Lôi tức giận gào thét, bị một nhân loại làm bị thương nhiều lần như vậy, mặt mũi của hắn coi như mất hết.
Lai Ân một kích không trúng lập tức liền lắc mình tránh đi.
Hắn mặc dù nhanh, nhưng Tân Địch Lôi còn nhanh hơn.
Chân của Lai Ân vừa rời đi thì sau lưng đã bị Tân Địch Lôi đánh thành một cái hố.
“ Lâm Đức, đứng lại cho ta.”
“ Lão tử cũng không phỉa muốn chạy trốn.” Lai Ân vừa tránh khỏi, hai tay liền đưa lên nắm chặt tức giận nói “ Băng.”
Xoẹt… một thanh âm chói tai vang lên, sau đó trên người Tân Địch Lôi những miệng vết thương tức thì gia tăng với tốc độ chóng mặt.
Đám ma nhân đang đứng xem cuộc chiến đều ăn ý bảo trì thế ngoài cuộc, không ai động thủ.
Trong đám người này có một số người muốn đi lên trợ giúp nhưng lại bị nhóm còn lại chặn lại, bất quá cả song phương đều duy trì tư thế chiến đấu.
Tân Địch Lôi lúc này bộ dáng vô cùng thảm hại, đã gần như một bộ bạch cốt biết di chuyển, chỉ hơn ở chỗ vẫn còn một ít thịt treo lủng lẳng trên đó.
Lai Ân trợn mắt nói “ Ta @#$%^^, mẹ nó như thế này mà vẫn có thể sống, con bà nó quả là không phải người mà.”
Tân Địch Lôi nắm chặt bàn tay toàn xương, không ngờ tốc độ lại nhanh hơn.
Lai Ân vừa thấy chân Tân Địch Lôi di chuyển thì quyền đầu đã đánh đến.
“ Ta kháo.”
Lai Ân chỉ kịp phát ra một tiếng.
Bàn tay của Tân Địch Lôi đâm xuyên qua ngực của Lai Ân, chỉ cần sờ nhẹ là có thể bóp nát trái tim của gã nhân loại đáng ghét kia, nhưng bỗng nhiên lại không thấy bóng dáng của hắn.
“ Ma tộc thân thể bị thương không ngờ lại không hề ảnh hưởng gì đến lực công kích, ngược lại còn có xu thế tăng lên, con mẹ nó quả là biếи ŧɦái a.”
Lai Ân xuất hiện ở đằng sau Tân Địch Lôi, vội vàng lấy ra hắc huyết cùng sinh mệnh thủy, vĩnh hằng chi huyết đổ vào miệng.
Vết thương ở ngực nhanh chóng hồi phục.
Khóe miệng hắn vẫn còn vệt máu, tư vị bị bàn tay người khác cắm vào ngực mình quả là cũng không dễ chịu.
Tân Địch Lôi xoay người một cái, lại đánh về phía Lai Ân.
Bất quá lần này ngay khi hắn vừa động thì mười con bạo phệ thử ở dưới đất nhảy lên, hướng về phía hắn cắn xé.
Tân Địch Lôi lần đầu tiên sợ hãi, hắn ngay cả khi đầu độc thân ca ca của mình cũng không sợ hãi như vậy, quay đầu nhìn lại thấy một con bạo phệ thử đang bám vào xương đùi, vung tay chém con bạo phệ thử thành hai nữa thì xương đùi của hắn cũng đã thiếu nửa thanh.
Hắn tức thì đứng không vững, ngã xuống tức thì liền bị đám bạo phệ thử bao vây cắn xé.
“ Giúp ta.” Tân Địch Lôi cầu cứu.
“ Tân Địch Lôi, ngươi khi hãm hại ta có nghĩ đến mình cũng sẽ có ngày này không.”
Ngả Cách đội mặt nạ đi đến trước mặt Tân Địch Lôi, trong tay hắn còn mang theo một gã trưởng lão, nhìn thấy thân đệ đệ giờ đã biến thành một bộ xương, trong mắt hắn không khỏi có chút thương hại.
“ Ngươi… ngươi là Tân Địch Á, ngươi không chết?”
Tân Địch Lôi lúc này dù muốn cùng không có cách nào nhúc nhích. Toàn bộ tứ chi của hắn đã bị cắn nát.
Đám bạo phệ thử lúc này cũng trở lại phong ấn chi thư.
Lai Ân mắt thấy chỉ còn hơn chục con, uể oải nói “ Lần này ta muốn đem toàn bộ đám bạo phệ thử ở Tây bộ bắt hết, ài một trận này tiêu hao quả là lớn, hơn một trăm con đều là toàn bộ tâm huyết của ta a.”
Tân Địch Á cởi mặt nạ xuống.
Tất cả mọi người cùng sửng sốt, bởi vì hắn cùng Tân Địch Lôi đều có gương mặt giống hệt nhau.
Đám trưởng lão đang chiến đấu cũng vô cùng sửng sốt, sau đó liền dừng tay.
Hán Nạp thở hổn hển lui về phía sau lớn tiếng nói “ Không thể duy trì được nữa, con bà nó, quả là mệt mỏi a.”
Thạch lao bị phá nát, hơn trăm gã ma nhân tiến vào.
Hầu Tái Nhân vung chiến phủ vừa muốn nhảy vào vòng chiến thì đột nhiên liền ngây người, xem ra hình như tộc trưởng đã khống chế cục diện a.
Các chiến sĩ của đại gia tộc vừa chuẩn bị động thủ.
Đám trưởng lão liền kêu lên nói “ Dừng tay, không được nhúc nhích.”
Có trưởng lão trong lòng có quỷ, liền muốn vụиɠ ŧяộʍ ra tay.
Ngả Cách quay đầu nhìn chằm chằm vào đối phương nói “ Các vị, gấp gáp như vậy đã muốn gϊếŧ người diệt khẩu sao? Không muốn chết thì đừng có nhúc nhích, cho dù có trí ma ở sau lưng cũng đừng mơ tưởng.”
Mấy gã trưởng lão hậm hực lui về phía sau, biểu hiện trên mặt có chút xấu hổ.
Lúc này cũng đã có rất nhiều người phát hiện ra sự vi diệu, nhìn hai người giống hệt như nhau khiến cho bọn họ có chút khó hiểu.
Ngả Cách chân đạp lên l*иg ngực đệ đệ của mình, âm thanh lạnh lùng nói “ Mưu sát tộc trưởng, Tân Địch Lôi, ngươi đây rõ ràng là phản bội.”
“ Phản bội, ha ha, ta chính là phản bội đó, ai nguyện ý cả đời làm cái bóng của ngươi chứ, ta là đệ đệ của ngươi, không phải nô ɭệ của ngươi.”
Ngả Cách thở dài nói “ Xem ra ngươi ngay cả một chút giác ngộ cũng không có.”
“ Giác ngộ cái rắm, thua là thua ta không ngờ lại có thể thua trong tay một nhân loại, con mẹ nó, ta không phục.”
“ Không phục cũng vô dụng, ngươi cũng sẽ không còn cơ hội nữa.” Ngả Cách một cước đem đệ đệ của mình đá đến dưới chân Hầu Tái Nhân nói “ Đem đến hạ băng lao lý, không có mệnh lệnh cua rra, ai cũng không được thả hắn.”
Hầu Tái Nhân hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, hắn vốn chỉ biết trong tộc chỉ có một tộc trưởng, ai ngờ chỉ trong vòng nửa năm đã thay đổi ba lượt.
Tất Cách Lôi không có bất kỳ năng lực phản ứng gì.
Bất quá mặc dù như vậy nhưng miệng hắn vẫn không ngừng chửi bậy.
Lai Ân đứng một bên, miệng huýt sáo tựa như mọi chuyện với mình không liên quan gì.
Một đám trưởng lão cùng tham gia hội nghị lúc này mới hiểu rõ một chút, thì ra trong Ngả Cách Lôi gia tộc có nội loạn, đệ đệ hại ca ca sau đó kết quả lại không chết cuối cùng ca ca về đoạt lại địa vị.
A Khắc Á ánh mắt thâm trầm, lúc này mới chú ý đến hai gã ma tướng đứng đằng sau Lai Ân.
Một bộ khải giáp toàn thân hắc khí, hắn không nghĩ tới một bộ khải giáp như vậy lại có thể xử lý một gã trưởng lão, hơn nữa hiện tại vẫn còn vây khốn một gã nữa.
Mà gã đeo mặt nạ lại khiến hắn càng chú ý, ma giới hiện tại cao cấp ma tộc có một sừng trở thành ma tướng không ít nhưng khí tức của Ngả Cách so với những người khác lại không giống, điểm ấy hắn cảm ứng được.
Cái hắn không biết chính là kẻ đội mặt nạ đó lại chính là tộc trưởng của Ngả Cách Lôi gia tộc.
Hán Nạp sau khi minh bạch, nhỏ giọng nói với Địch Tạp.
Địch Tạp nghe xong đầu tiên là kinh hãi sau đó vui mừng nói “ Thật sao?”
Hán Nạp gật đầu.
Địch Tạp vui mừng thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên, ma tộc mặc dù đầu óc so với nhân loại kém hơn, nhưng cũng có những cái riêng.
Hán Nạp đem lợi và hại phân tích ra.
Địch Tạp lúc này liền minh bạch.
A Khắc Á kéo Địch Tạp nói “ Ngươi cười cái gì?”
Vừa rồi chiến đấu hai gia tộc đã xây dựng quan hệ đồng minh tốt đẹp.
Cho nên A Khắc Lôi lúc này mới thân mật nhỏ giọng hỏi han, Địch tạp cũng không nhiều lời, nhỏ giọng nói “ Ngả Cách là do Lâm Đức mang đến a.”
A Khắc Á gật đầu
- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 96: Huyết Chiến